Mặc dù tu vi của chủ nhân còn thấp hơn lão ta một bậc, nhưng Chuột Vương lại vô cùng an tâm. Bởi vì lão ta biết từ trước đến nay tu vi của chủ nhân không hề tầm thường, chủ nhân sẽ ngày càng mạnh hơn.  

 

 

Hai tên súc sinh chết tiệt, dám bắt nạt đe dọa lão ta, bây giờ có thể báo thù.  

 

Chuột Vương hưng phấn thầm nghĩ,  

 

Bên kia, Thiết Chủy Ưng và Vương Quan Điêu cũng tỏ ra giật mình, đánh giá Dương Bách Xuyên.  

 

Nhân tộc này có vấn đề.  

 

Con chuột già kia lại gọi hắn là chủ nhân.  

 

Một Nhân tộc Tiên Tôn trung kỳ lại là chủ nhân của một lão Chuột Yêu cấp Yêu Tôn, rất không hợp lý.  

 

Nhưng cố tình đây lại là sự thật.  

 

Nhưng đây không phải trọng điểm.  

 

Trọng điểm là chuyện vừa xảy ra mới khiến họ hãi hùng khiếp vía.  

 

Vừa rồi lúc bọn họ dồn Chuột Yêu vào trong góc chết, sắp bắt được thì cảm nhận được sự rối loạn của cả hang.  

 

Năng lượng và pháp tắc thiên địa đều rối loạn, sau đó ngọn núi nổ tung.  

 

Đây là thần thông.  

 

Không chút do dự, Thiết Chủy Ưng và Vương Quan Điêu lập tức bay ra ngoài, bởi vì bọn họ biết người có thể thay đổi pháp tắc phá vỡ ngọn núi không phải hạng người tầm thường.  

 

Hơn nữa trước đó bọn họ còn cùng nhau bày ra kết giới cấm chế bên ngoài hang đá, cả hai đều là đại yêu thông ngộ nhất trọng, người có thể phá vỡ cấm chế của bọn họ cũng phải là cấp thông ngộ.  

 

Và nếu có thể phá vỡ được kết giới do hai thông ngộ nhất trọng tạo ra thì kẻ đó phải là cường giả cấp cao hơn bọn họ.  

 

Trong tình huống như vậy, Thiết Chủy Ưng và Vương Quan Điêu bắt buộc phải rời khỏi núi.  

 

Sau khi ra ngoài, tình hình bên ngoài khiến họ khiếp sợ.  

 

Hang đá 30 dặm đã thu nhỏ lại chỉ còn 3000m.  

 

Rõ ràng là thủ đoạn của Nhân tộc này.  

 

Có thể thu nhỏ hang đá chỉ còn 3000m, rốt cuộc hắn đã sử dụng thủ đoạn gì vậy?  

 

Thiết Chủy Ưng và Vương Quan Điêu không thể tin nổi.  

 

Nhưng càng quan sát càng thấy khó hiểu.  

 

Nhìn kiểu gì thì Nhân tộc tóc bạc này cũng chỉ là Tiên Tôn trung kỳ, còn chưa đến đại viên mãn đỉnh phong, chứ đừng nói là cấp thông ngộ.  

 

Nơi đây không có người thứ hai nào khác.  

 

Chứng tỏ là thủ đoạn của người này.  

 

Rốt cuộc hắn đã làm cách nào để thu nhỏ ngọn núi lại?  

 

Một dấu hỏi lớn xuất hiện trong đầu Thiết Chủy Ưng và Vương Quan Điêu.  

 

…  

 

Dương Bách Xuyên bảo Chuột Vương đứng dậy rồi nhìn về phía hai đại yêu phía xa.  

 

Đúng là hơi thở của thông ngộ nhất trọng thiên, vậy nên hắn không dám thả lỏng.  

 

Tuy tu vi chênh lệch, nhưng khí thế của Dương Bách Xuyên lại không hề thua kém, kém một bậc sẽ chết.  

 

Nhìn về phía hai đại yêu: “Thuộc hạ của đại lão phương Tây Phi Ưng Vương của Dị Vực giới, Thiết Chủy Ưng và Vương Quan Điêu đúng không?”  

 

“Đúng thì sao? Nhân tộc, có phải ngươi quản quá rộng rồi không, dám xen vào chuyện giữa Yêu tộc chúng ta? Nếu đã biết chúng ta là ai còn không thu tay chịu trói, bổn tọa sẽ cho ngươi toàn thây.”  

 

Thiết Chủy Ưng lên tiếng, nhưng trong lòng thầm hoảng sợ, hắn ta không ngờ Nhân tộc này lại biết rõ về họ đến vậy, chỉ đành gằn giọng thử.  

 

Vương Quan Điêu không nói gì, nhưng hai mắt vẫn nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên.  

 

“Hừ, chỉ là hai cầm thú mà thôi, cũng dám mạnh miệng nói cho bản tôn toàn thây. Đuổi giết chuột ngũ hành của ta, mà lại còn tỏ ra có lý?” Dương Bách Xuyên tỏ ra cứng rắn, hơi thở bùng nổ.  

 

Đối mặt với hai đại yêu thông ngộ nhất trọng thiên này, hắn không hề sợ hãi, ngược lại ý chí chiến đấu càng thêm sục sôi. Cảnh giới tu vi của hắn vừa mới đột phá, pháp lực trong người đầy ặp nên muốn thử chiến đấu vượt cấp với hai đại yêu thông ngộ nhất trọng thiên xem chênh lệch đến mức nào.  

 

Thiết Chủy Ưng gằn giọng: “Hừ, nếu ngươi là chủ nhân của đám chuột nhắt này thì ngươi cũng không phải thứ tốt lành gì. Xem ra chính ngươi đã ra lệnh cho con chuột này ăn trộm chí bảo của động phủ chúng ta, đã vậy hôm nay đừng ai hòng rời khỏi nơi này.”  

 

“Gào…”  

 

Thiết Chủy Ưng thét dài, vầng sáng sau lưng lóe lên, đôi cánh chim đen nhánh xòe ra, nhìn hệt như hàn thiết dày nặng lạnh băng, không hề tầm thường.  

 

Ngay sau đó, hắn ta biến mất tại chỗ, rồi xuất hiện trên đỉnh đầu Dương Bách Xuyên, vươn móng vuốt đâm thẳng vào đầu hắn.  

 

Dương Bách Xuyên biết cường giả cấp thông ngộ rất cường đại, nên hắn vẫn luôn rất cảnh giác, cũng biết đối phương là loài chim bay nên cũng có phòng bị.  

 

Hắn vận chuyển thần thông Vạn Vật, ẩn thân biến mất tại chỗ.  

 

“Ầm!”  

eyJpdiI6Ik1idkRjUjVLK3dSNlhod1JhYmh0bHc9PSIsInZhbHVlIjoiZFdjZ29LY3BpOGNIXC92SjB6QUxKZUNFcUxIUHZTU0dTa2dJZXZjRFE4VGNuaDlWc0dTUkxQQzArejZDSnFKK2wiLCJtYWMiOiI5NjFiNWZlMmE0Yzk1MGQyNmJkMDM3NTJkMTMxMWE2ZDE4NmVjOGMzOTU5MjAzMGQ4NGViYmY3MzhlNWVmNzE4In0=
eyJpdiI6IlZpOVFIWERaRFhYRGMyMFpKK3VXamc9PSIsInZhbHVlIjoiUWpMRGptWU51QmpIZUJPVElPaW01elNjMko2TlNzVTB1cnlhS2J0aGdrYmJFWUZkYTBzVDFqR29jd01TMzhkcHpibWZlc1BhcXFsUzMzZHIyQ1NzVzZCeEtwcEM0ckFPRGdOZ3k1Z2VxTk94T0d2b0lQTVFTRDE0TDNYUFwvbmh2MTFlZmlGTE5kOXZpalVObkZWSTJQaXJOWmRiSmFtOEFQRHE2RVhMZkJCT2VCSkNEbjBmWkhPNXpPb1QzSGRSXC90cDFxaDBNd0tzTFBxYWRyMWRhdkViWlJrRG1keVN0S0JhQTVXdVJuRFRKOEdaeHQrMDM0NzJCbVRPMForaHFnIiwibWFjIjoiNWU0OGVhOGE2NmJjYzQ2YWE3YmQ1MmQzZTcxZjYxN2Y4MTE0MjFkOTVkM2IxODk4MjhkMjk1NmVlYzgyMjc0NCJ9

Ads
';
Advertisement
x