“Thành công.”
Dương Bách Xuyên reo lên.
Dưới sự kích thích của ba viên đan Cửu Chuyển Huyền Thiên, tu vi của hắn đã đột phá Tiên Tôn trung kỳ đỉnh phong.
Thần hồn và pháp lực tăng gấp 10 lần.
Cuối cùng cũng có thể thoải mái thi triển thần thông Phương Thốn Càn Không, hang đá bắt đầu thu nhỏ lại.
Chỉ là tốc độ thu nhỏ hơi chậm.
Nhưng không quan trọng.
Quan trọng sau khi thi triển thành công, hắn cảm nhận được ngọn núi này đã nằm trong sự khống chế của mình.
Tiếp theo mới là trận chiến thực sự.
Hắn không trông mong sau khi thu nhỏ hang đá có thể bắt lấy hai đại yêu. Đây là chuyện không thể, nếu là đại yêu cấp Tiên Tôn thì không thành vấn đề.
Nhưng đại yêu cấp thông ngộ là cấp bậc mà hắn vẫn chưa thể hiểu được.
Hắn chỉ muốn khống chế ngọn núi này để tìm ra Chuột Vương.
Dưới pháp lực của Dương Bách Xuyên, ngọn núi với diện tích hơn 30 dặm đang không ngừng thu nhỏ lại.
Cuối cùng thu nhỏ đến chỉ còn khoảng 3000 mét thì đạt đến giới hạn.
Nhưng vậy cũng quá đủ rồi.
“Mở cho ta!”
Một bàn tay khổng lồ được ngưng tụ ra, bẻ hang đá đang thu nhỏ này ra.
“Ầm ầm ầm…”
Rắc! Một cái khe xuất hiện.
“Vèo vèo!”
Hai luồng ánh sáng chói mắt kèm theo yêu khí mạnh mẽ tràn ra.
Hóa thành hai người, đứng trên không trung của hang đá.
“Chít!”
Ngay sau đó là một tiếng thét dài, một bóng vàng rực rỡ bay ra.
“Chủ… Chủ nhân!”
Một âm thanh run rẩy vang lên.
Vầng sáng màu vàng hóa thành một người.
Đây chính là Chuột Vương.
Dương Bách Xuyên thấy Chuột Vương ra ngoài thì vô cùng kích động, sau mấy ngàn năm, cuối cùng cũng gặp lại Chuột Vương.
Yêu Tôn đại viên mãn đỉnh phong.
Nhưng lúc này lại vô cùng chật vật.
Hiển nhiên vừa rồi trong núi đá bị đánh đau.
May mà hắn ra tay kịp thời.
“Chủ nhân, cuối cùng cũng gặp được ngài.”
Chuột Vương khóc nức nở xuất hiện bên cạnh Dương Bách Xuyên, đứng trên không hành lễ.
“Đứng lên đi.” Dương Bách Xuyên đỡ Chuột Vương dậy. Hắn cũng rất kích động, có vẻ Chuột Vương không quên hắn, hơn nữa như suy đoán của hắn, nước Sinh Mệnh trong cơ thể Chuột Vương đã biến mất.
Chuyện này rất bình thường, phi thăng tức là được gột rửa, thân thể được rèn thành tiên thể, mọi thứ từ trong ra ngoài cơ thể đều được tẩy tủy.
Và nước Sinh Mệnh cũng biến mất theo.
Chuột Vương vẫn còn gọi hắn là chủ nhân, chứng tỏ lòng trung thành trước kia vẫn còn, khắc sâu trong linh hồn của lão ta. Đây là lòng trung thành đến từ trái tim chứ không phải đến từ sự cưỡng ép của nước Sinh Mệnh.
Dương Bách Xuyên rất vui mừng, không uổng công hắn mạo hiểm đến cứu.
“Vâng, ta đã làm chủ nhân mất mặt rồi.” Chuột Vương đứng sang bên cạnh Dương Bách Xuyên.
Trước đó ở trong hang đá, lão ta còn tường tiêu đời rồi, ai ngờ một trận động đất đột ngột xảy ra, hai đại yêu bao vây lão ta bất đắc dĩ bay ra ngoài. Còn lão ta, sau khi cái khe xuất hiện cũng tranh thủ vọt ra, ai ngờ vừa ra thì nhìn thấy chủ nhân.
Khi ấy lão ta rất vui sướng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất