“Đây là?”
Dương Bách Xuyên chợt hiểu ra.
Đại sư huynh từng nói con rùa này do sư phụ để lại cho mình, cũng dặn hắn sau này đối xử tốt với Qụa Đen chút, giờ nhìn thấy hạt châu này, cuối cùng hắn cũng hiểu ra.
Trước kia hắn thường chửi Qụa Đen chỉ giỏi mõm, võ thì không biết đánh, nhưng Qụa Đen từng cãi lại nói sư phụ đã cầm đi thứ quan trọng nhất của nó, nếu không nó cũng rất lợi hại.
Dương Bách Xuyên cũng từng đoán Quạ Đen bị sư phụ lấy cái gì đó để đe dọa, nhưng không ngờ lại là hạt châu này.
Đây không phải hạt châu bình thường.
Đây là nội đan của Yêu tộc.
Chẳng qua mặt ngoài bị phong ấn nên không cảm nhận được hơi thở, nhưng trực giác mách bảo hắn, trong hạt châu này ẩn chứa năng lượng như đạn hạt nhân.
Đây là hơi thở của Qụa Đen, đồng nghĩa với việc đây là nội đan của nó.
Thảo nào Qụa Đen không có chút thực lực nào, thì ra nội đan đã bị sư phụ thối đặt trong bụng con rùa này.
Lúc này Qụa Đen đang bị hắn nhốt trong không gian bình Càn Khôn, vì nó quá lắm mồm nên lúc nào không cần thì hắn sẽ vứt nó vào trong đó.
Nhìn con chim ba chân bên trong, Dương Bách Xuyên nghĩ, nếu hắn đoán không sai thì chắc hẳn đây chính là chim ba châm trong thần thoại.
Trong sách thần thoại mà hắn từng đọc, chim ba chân hay còn gọi là Tam Túc Kim Ô. Trong thần thoại của Cửu Châu cổ đại, có một con quạ đen ba chân, xung quanh chỗ nó ở được bao phủ bởi vầng sáng đỏ hồng, được gọi là “Kim Ô”.
Còn có một ghi chép trong “Sơn Hải Kinh” nói Thần Mặt Trời là con trai của Đế Tuấn và Hi Hòa, chúng nó có đặc điểm chung giữa người và thần, lại hóa thân thành Kim Ô, là thần điểu của mặt trời, sải cánh bay lượn giữa không trung.
Kim Ô trong thần thoại viễn cổ được miêu tả, sáng sớm hàng ngày sẽ thay phiên bay lên từ thần thụ Phù Tang ở phương Đông, hóa thành Kim Ô hoặc thái dương thần điểu bay từ Đông sang Tây, đến tối thì đậu lại trên thần thụ Nhược Mộc phía Tây. Điều này đại diện cho sự quan sát và cảm nhận về hiện tượng mặt trời mọc ở thời cổ đại.
Tóm lại trong thần thoại Cửu Châu có rất nhiều câu chuyện về chim ba chân, và trong truyền thuyết thì địa vị và thân phận của Kim Ô rất lớn.
Nghĩ đến đây, Dương Bách Xuyên bắt đầu hơi tin thân phận chim Thần Ma đứng đầu tam giới mà Qụa Đen thường xuyên khoe khoang.
Nếu Qụa Đen chính là chim ba chân thì quá bất ngờ, đó chính là thần Mặt Trời đấy.
Nghĩ đến việc thần Mặt Trời là một con quạ há mồm ngậm miệng là mắng chửi người khác, còn lắm mồm hay lảm nhảm thì Dương Bách Xuyên lại muốn cười.
Dù sao có phải hay không, đợi lát nữa sẽ biết.
“Tiểu sư đệ, đây là thứ gì thế?” Cơ Tử Hà hỏi.
Vân Trường Sinh và Tinh Thần Tử nhìn nhau, cũng tò mò. Bọn họ đều nhìn thấy con rùa nhổ thứ này ra, nhưng lại đưa cho tiểu sư đệ, chứng tỏ cơ duyên này là của tiểu sư đệ.
Tất cả mọi chuyện đều do sư phụ Vân Thiên Tà sắp xếp.
“Sư huynh sư tỷ lùi ra sau một chút, chờ lát nữa ta mới xác định được.” Dương Bách Xuyên đáp.
Rốt cuộc để biết hạt châu này có phải nội đan hay không thì phải chờ Qụa Đen ra mới rõ được.
Nhưng hắn cảm thấy gần như trăm phần trăm rồi.
Hiện tại hắn chỉ có một nỗi lo lớn nhất.
Theo hiểu biết của hắn về Qụa Đen, nếu hạt châu này chính là yêu đan của nó, chỉ cần nó lấy lại yêu đan, ai biết được Qụa Đen sẽ biến thành bộ dáng gì?
Thứ này rất kiêu ngạo khó thuần, thậm chí vẫn luôn tỏ ra khinh thường hắn.
Nếu Qụa Đen lấy được nội đan khôi phục tu vi, khi ấy chắc chắn sẽ vênh mặt tận lên trời, không có gì trói buộc thì rất khó đảm bảo.
Phải chuẩn bị mới được, nếu không thì hắn thật sự không làm gì được nó.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất