Vân Phi Dương tiện thì rất tiện nhưng cũng không bẩn thỉu, thật chưa từng làm loại chuyện như nhìn trộm mỹ nữ tắm rửa. 

 

 

Cái này không sai. 

 

Liễu Nhu cởi y phục, vừa chui vào bể tắm, hắn đã phá cửa đi vào. 

 

Tốt. 

 

Hắn không nhìn lén. 

 

Hắn quang minh chính đại nhìn! 

 

- Ngươi 

 

Liễu Nhu núp trong một góc bể tắm, thò đầu ra, kinh hoảng nói: 

 

- Ra ngoài, mau đi ra. 

 

- Sư tỷ. 

 

Vân Phi Dương giơ thau nhỏ trong ngực lên, nói: 

 

- Ta tới cho tỷ thêm nhiều hoa tắm cho thơm. 

 

Rất lý do tốt! 

 

Liễu Nhu im lặng nói. 

 

- Không cần, ngươi mau đi ra! 

 

Vân Phi Dương đi tới, nói: 

 

- Sư tỷ, những cánh hoa này ta hái trong bách thảo hoa viên, lấy ngâm trong bồn tắm sẽ để da thịt tỷ càng trắng noãn. 

 

Lý do quá hoàn mỹ! 

 

"Xoạt!" 

 

Liễu Nhu ngồi bên trong, hai tay ôm ngực, hung hăng nhìn hắn chằm chằm. 

 

Vân Phi Dương đứng trước bể tắm. 

 

Hắn chậm rãi vung cánh hoa vung vào trong, con mắt nhìn chằm chằm cơ thể trong nước. 

 

Da thịt Liễu Nhu như tuyết, bóng loáng non mịn, hai chân tuy nhiên co quắp dưới nước, nhưng cũng có thể thấy được chúng rất tinh tế. 

 

Đây là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ mà trời cao ban cho. 

 

Cho nên, trong ánh mắt Vân Phi Dương không có khinh nhờn, hắn đang nghiêm túc thưởng thức. 

 

"Xoạt!" 

 

Liễu Nhu xấu hổ giận dữ giơ tay, tóe lên bọt nước đánh tới. 

 

Vân Phi Dương tuỳ tiện né tránh, cười nói: 

 

- Sư tỷ, cử động của tỷ vừa rồi để ta nhìn thấy thứ không nên nhìn nha. 

 

- Ngươi… 

 

Liễu Nhu vội vàng che ngực, cuống đến phát khóc, nói: 

 

- Mau đi ra! 

 

- Ừm. 

 

Vân Phi Dương ôm chậu gỗ đi ra ngoài, nỉ non. 

 

- Không ngờ sư tỷ nhìn qua nhỏ nhắn xinh xắn, vẫn có chỗ rất to đấy. 

 

Liễu Nhu nghe được câu này, cắn chặt hàm răng trắng ngà, quát: 

 

- Hỗn đản. 

 

Vân Phi Dương rời đi. 

 

Liễu Nhu cũng dần bình tĩnh trở lại. 

 

Chẳng biết tại sao, khi nhìn những cánh hoa phiêu đãng trên mặt nước, trên gương mặt xinh đẹp xuất hiện ửng đỏ. 

 

"Két." 

 

Đột nhiên, cửa phòng bị mở ra. 

 

Vân Phi Dương lần nữa đi vào. 

 

Lần này, hắn không có ôm chậu gỗ, mà giơ một cái ấm nước. 

 

- Ngươi… 

 

Liễu Nhu rút nửa vai lộ ra ngoài vào trong thùng nước, sụp đổ nói: 

 

- Sao ngươi còn vào đây?! 

 

Vân Phi Dương nói: 

 

- Sư tỷ, chắc nước đã lạnh, ta cho thêm chút nước nóng! 

 

- Không cần! 

 

Liễu Nhu phát điên nói: 

 

- Ngươi mau rời đi! 

 

"A." 

 

Vân Phi Dương lui về sau, thuận tay cài cửa lại, nói: 

eyJpdiI6IjV2NmtqcmU5anM1N0U5M3kyaGlzRWc9PSIsInZhbHVlIjoiU1BhM1dhQkdQWFh0a2tiSEhzYzJKKys5bUpJeTZJMUpyWFFtTE1RZVVCRnJJbHlKUE5nTHFjWnVvbUJQakZsdSIsIm1hYyI6ImE5NWFjZmMxZWI3ODZkY2EzNTY0YWUxZjRjZjAwZjA5Y2Q4ODk1OTA0MDZmMzRjNjI5ZWQ0ODFmOGFjMzVjMTUifQ==
eyJpdiI6InJ2SWliMTBkaUwxMktYbHZIcWRiUVE9PSIsInZhbHVlIjoiN3ZaSFFcL21IWTAyakxVd1FpUzNTS0NHYjUzSkZEZk5DY0NYbENhUW51dDZLYTlVdHFGM213VjRjdXgwVDE4RWtGWm96elFvN1hYRzBZSkJwNklPMWhjejNHS3JabnJNZkl1SmtNQjlYbEtcLzR6aFVjYzV2RVwvakgrN21GdFB2WEJ4OE40cVFETDdtS3RxWlwvUjRld0tPa3ZxUHN5QmJQTTlHeW16V0hUYytMV25wSW96TEdLXC9UcDZuU05wcVlVdm1qS3VBWlBpWkFPUjdDV1pUdFpKQjNTNndieUdtd0F3THJKc1VGXC90MjdMYz0iLCJtYWMiOiJmODQwMDY5MDdiOWEwNDVhZTc2YTY4NzlmMmQ5OWJiZDE4YzYyZTI2Y2JhNzQ5OTE3Nzc0MDUxM2ZiM2RlZGQ4In0=

Ads
';
Advertisement
x