Nhưng vừa quay người lại, thân thể mềm mại run rẩy, muốn lung lay sắp đổ.
- Sư tỷ!
Vân Phi Dương giật mình, vội vàng đỡ lấy nàng, hỏi:
- Tỷ làm sao?
- Không có…không có việc gì.
Liễu Nhu ổn định thân thể, miễn cưỡng cười nói:
- Có thể do quá mệt mỏi.
- Ta xem xem.
- Không cần.
Vân Phi Dương đương nhiên sẽ không nghe nàng, chế trụ mạch đập, nguyên niệm tan nhập thể nội, tỉ mỉ dò xét.
Liễu Nhu bị trói buộc.
Chỉ có thể ngoan ngoãn dựa vào ngực Vân Phi Dương.
Cảm thụ được lồng ngực tráng kiện, loáng thoáng truyền đến tiếng tim đập, khuôn mặt nhỏ của nàng nhất thời đỏ hồng.
Dù cho là Trí Tuệ Chi Thần.
Dựa vào lồng ngực nam nhân như vậy cũng sẽ không biết làm thế nào, cũng biết thẹn thùng.
Một lúc sau.
Vân Phi Dương thu hồi nguyên niệm, lâm vào trầm mặc.
Liễu Nhu thực không đáng lo ngại, chẳng qua do mệt nhọc quá độ.
- Sư tỷ.
Vân Phi Dương hổ thẹn nói:
- Thật xin lỗi.
Nói rồi ôm nàng bay về hướng Y Đường.
- Sư đệ.
Liễu Nhu được an trí nằm trên giường như bệnh nhân, nàng dở khóc dở cười nói:
- Ta thật không có việc gì.
Nàng biết rõ y đạo, khẳng định hiểu rõ thân thể mình hơn Vân Phi Dương nhiêud.
Hiện tại tuy có chút suy yếu, nhưng chỉ cần nghỉ ngơi thật tốt một phen thì sẽ triệt để khỏi hẳn, không cần uống thuốc.
Nhưng.
Liễu Nhu cũng không biết.
Vân Phi Dương hiện tại đang đau lòng, đang tự trách.
Hắn ngồi cạnh giường, nói:
- Không có việc gì cũng phải nghỉ ngơi, trận pháp chưa hoàn thành giao cho ta.
Liễu Nhu nao nao.
Nàng có thể nhìn ra được sự quan tâm chân thành từ ánh mắt của đối phương.
- Tốt.
Liễu Nhu đồng ý.
Vân Phi Dương đứng lên, nói:
- Sư tỷ, ta đi trước, tỷ nghỉ ngơi thật tốt.
- Chờ một chút.
Liễu Nhu ngăn hắn lại, ấp úng nói:
- Cái kia…ngươi ngươi chuẩn bị nước ấm được không, ta muốn tắm.
Quá bận rộn bố trận, nàng thật lâu chưa có tắm rửa.
- Được.
Vân Phi Dương rời đi, tiến về phòng tắm.
Cũng không lâu lắm, hắn lần nữa trở về, ôm Liễu Nhu lên, nói:
- Ta bế tỷ đi.
Liễu Nhu vội vàng cự tuyệt:
- Ta…ta tự mình ta có thể đi.
Đang khi nói chuyện, Vân Phi Dương đã ôm nàng ra khỏi phòng.
Đến phòng tắm.
Vân Phi Dương thả Liễu Nhu xuống, nói:
- Sư tỷ, tỷ tự tắm hay để ta giúp tỷ tắm?
- Nghĩ hay lắm.
Liễu Nhu chỉ cửa, nói:
- Ra ngoài.
- Tốt thôi.
Vân Phi Dương nói:
- Sư tỷ, ta chờ ở bên ngoài, có việc hô một tiếng là được.
Nói xong rời khỏi phòng tắm.
Vừa đi ra cửa, ngừng chân, nghiêm túc nói:
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất