Thái Thúc Lệnh chung quy vẫn là cường giả Khai Khiếu kỳ.  

 

Vân Phi Dương lo lắng tên này sẽ có hậu chiêu, cho nên khi về đến phòng trọ đã phong khí mạch và Thuần Nguyên Hạch của hắn.  

 

"Ba."  

 

Hắn vỗ vỗ tay, cười nói.  

 

- Thế này thì an toàn.  

 

Thương thế Thái Thúc Lệnh khôi phục một chút xíu, nói:  

 

- Đại thúc ta không nên cho ngươi hai lần cơ hội!  

 

- Chỉ bằng hai lần cơ hội.  

 

Vân Phi Dương nói:  

 

- Người bạn như ngươi, ta đã định.  

 

- Bằng hữu?  

 

Thái Thúc Lệnh lạnh lùng nói:  

 

- Thái Thúc Lệnh ta không kết giao bằng hữu cùng đồ vô sỉ bỉ ổi.  

 

Bị hố quá thảm, coi như không có thù cũng không dám chơi cùng.  

 

"A."  

 

Vân Phi Dương nói:  

 

- Bằng hữu không làm được cũng chỉ có thể làm thuộc hạ ta.  

 

- Thủ hạ?  

 

Thái Thúc Lệnh cười.  

 

Võ giả đều có cốt khí.  

 

Từ tướng mạo uy nghiêm của Thái Thúc Lệnh mà xem, hắn cũng là hán tử xương cốt cứng rắn.  

 

Hắn thu hồi nụ cười, thản nhiên nói:  

 

- Tiểu tử đừng si tâm vọng tưởng, cho dù đại thúc ta chết cũng không thể làm thủ hạ của ngươi!  

 

"Ba ba!"  

 

Vân Phi Dương vỗ tay, nói:  

 

- Quả nhiên là hán tử!  

 

Nói rồi nhấc Tiểu Nhi lên, đặt tay trên cổ non mịn của cô bé, ánh mắt âm sâm nói:  

 

- Ta cho ngươi thêm một cơ hội.  

 

Thái Thúc Lệnh trừng muốn rách cả mí mắt, nói:  

 

- Buông nàng ra, nàng chỉ là một đứa bé!  

 

"Ha ha ha!"  

 

Vân Phi Dương cười to nói:  

 

- Lão tử vì đạt được mục đích, không từ thủ đoạn!  

 

Nói rồi năm ngón tay dùng lực.  

 

Khuôn mặt nhỏ của Tiểu Nhi nhíu lại, hô hấp dồn dập nói:  

 

- Thái…Thái Thúc đại thúc!  

 

- Dừng tay!  

 

Thái Thúc Lệnh quát.  

 

Vân Phi Dương dừng lại, cười nói:  

 

- Đại thúc, suy nghĩ kỹ chưa?  

 

Người có cốt khí cũng có nhược điểm.  

 

Nhược điểm của Thái Thúc Lệnh là Tiểu Nhi.  

 

Sáu năm trước.  

 

Một đêm sấm sét vang dội.  

 

Thái Thúc Lệnh ra ngoài chấp hành nhiệm vụ phát hiện Tiểu Nhi còn trong tã lót tại một sơn cốc.  

 

Hắn đưa cô bé về Đan Tông, nuôi dưỡng đến nay.  

 

Hai người mặc dù không có máu mủ nhưng lại như cha và con gái.  

 

Bây giờ.  

 

Vân Phi Dương trói buộc Tiểu Nhi, chẳng khác nào trói buộc mệnh mạch Thái Thúc Lệnh, để hắn không thể không thỏa hiệp.  

 

- Được.  

 

Thái Thúc Lệnh cắn răng nói:  

 

- Ta đồng ý làm thủ hạ ngươi!  

 

- Không.  

 

Vân Phi Dương nói:  

eyJpdiI6InRMTUo4OVBkdllJUmtOWllKYW1KMGc9PSIsInZhbHVlIjoiN3ZkQ1FVZHh0ZEs2Szg0QXlWenJBS010V2FWMUVjN1JvV1RkXC9QM2Zqdk9RSG9ZYUxGSkxydVlSY3hVRW95YlkiLCJtYWMiOiIzNTgzOGYzM2VlYzkwNGIyZjkwOTBjMmY4YzU4YTZlMmQ3MWE0NGRhOTIzMTU3NzkxNmQ1MjQwYTc4OGEwZmU3In0=
eyJpdiI6IktHbDhQeExKYmZDNGw5eFZIY3E5VWc9PSIsInZhbHVlIjoibGNXZkxleTV6dGo2ZGRTYWVmSndTVXZIMWxZbGs1ZW5sZmJjVktZRzY4VjN4cmZTY1o0TnBrdXVmYkxBRDdQMGhGbE5ROWdxSlwvRVNIUFwvQlFGK29uek92M0lybXlkXC9QU3E2V1FsY0VxZDFzekRCclluMUxlZ3p4MnV1SCtlemZ3Vnp4UnBVVStlQmkwZlhIRDUwaW9nPT0iLCJtYWMiOiJhYTM4MGMwZTVhYTg2MGNkZjFhZGQwMjU1NzVjYWYwMTYzYmMyNzdhYTg1ODZjMjRhZjNlYmE2YmM4M2IzNzFlIn0=

- Được. 

Ads
';
Advertisement
x