Làm một nữ nhân từng trải, Kinh Diệu Ngữ rõ ràng mình bị Vân Phi Dương mang vào phòng riêng sẽ phát sinh chuyện gì.  

 

Nàng đã làm tốt chuẩn bị hầu hạ.  

 

Người này là một thiên tài cực kỳ ưu tú, lại là Cuồng Tông đệ tử, nếu có thể chiếm được hảo cảm của đối phương, đều có sự giúp đỡ to lớn đối với mình hay với Kinh gia!  

 

Mang theo ý nghĩ này.  

 

Kinh Diệu Ngữ vừa vào phòng đã bày ra hết cái đẹp của mình trước mặt Vân Phi Dương.  

 

Nhưng.  

 

Vân Phi Dương cũng không giống nam nhân khác làm một đầu sói đói nhào tới.  

 

Hắn ngồi trên giường, bắt chéo hai chân, đầu tiên lệnh nàng bày ra một vài tư thế, sau đó bảo mình xé nát quần áo, để cặp bưởi trước ngực như ẩn như hiện.  

 

Không nghĩ tới thiên tài đến từ Phàm Giới này có đam mê như thế!  

 

Vì thỏa mãn Vân Phi Dương, Kinh Diệu Ngữ không ngừng làm điệu làm bộ, y phục vốn đã thiếu giờ càng bị xé thất linh bát toái.  

 

Mình làm theo rồi.  

 

Sau đó cần phải đi vào chuyện chính đi chứ.  

 

Cũng không biết thiên tài xuất sắc trước mặt này có bị yếu sinh lý hay không?  

 

Ngay tại thời điểm nàng âm thầm suy nghĩ.  

 

Vân Phi Dương nâng cằm lên, nói:  

 

- Đến, cười một cái để ta xem.  

 

Kinh Diệu Ngữ làm theo, bày ra một mỉm cười vũ mị.  

 

- Không được.  

 

Vân Phi Dương lắc đầu.  

 

- Cười không đủ vũ mị, không đủ phóng đãng.  

 

"..."  

 

Kinh Diệu Ngữ im lặng.  

 

Nghĩ thầm, đam mê của tên này thật nhiều.  

 

Không có cách, nàng chỉ có thể tiếp tục cười, cười phóng đãng, cười vũ mị, cười đến bắp thịt run rẩy!  

 

Sau cùng, Vân Phi Dương hài lòng, đứng dậy ra khỏi phòng.  

 

Nhìn thấy hắn rời đi, nụ cười quyến rũ của Kinh Diệu Ngữ dần dần thu liễm, hóa thành một mặt ngốc trệ.

Trong gian phòng.  

 

Yến Sơn Tuyết nằm trên giường, dùng chăn mền trùm đầu.  

 

Trong nội tâm lặng yên suy nghĩ:  

 

- Hắn cũng không phải nam nhân của ngươi, không tức giận, không cần tức giận!  

 

Khoan hãy nói.  

 

Nghĩ như thế, xác thực dễ chịu hơn nhiều.  

 

Nhưng chẳng được bao lâu lại nghĩ tới những lời nghe lén ngoài cửa vừa rồi.  

 

Yến Sơn Tuyết nắm chặt chăn mền, tức giận nói:  

 

- Vô sỉ, hạ lưu!  

 

Các chủ một tay sáng tạo Quỷ Các tại Phàm Giới vậy mà lại có biểu hiện tiểu nữ nhân như thế, thật khiến người ta khó có thể tưởng tượng.  

 

Chỉ có thể nói.  

 

Vân Đại Tiện Thần quá có mị lực.  

 

Lặng yên không một tiếng động đã để cho một nữ nhân xinh đẹp luân hãm.  

 

Đương nhiên.  

 

Yến Sơn Tuyết làm người trong cuộc còn chưa ý thức được do mình quá để ý Vân Phi Dương nên mới tức giận như vậy.  

 

"Uy."  

 

Đột nhiên, âm thanh Vân Phi Dương truyền đến:  

 

- Người nào vô sỉ, hạ lưu thế?  

 

Yến Sơn Tuyết khẽ giật mình.  

 

Vội vàng vén chăn ra thì thấy Vân Phi Dương mỉm cười đứng trước giường.  

 

Hắn làm sao vào đây?  

 

Hắn không phải làm chuyện xấu cùng tiện nữ nhân kia à?  

 

Yến Sơn Tuyết không chút nghỉ ngợi hỏi:  

 

- Ngươi và ả nhanh như vậy đã kết thúc?  

 

Vân Phi Dương đột nhiên ngốc trệ.  

 

Nội tâm tựa như bị mấy vạn trọng thuần nguyên lực đả kích, kém chút phun một ngụm máu ra ngoài.  

 

Con vợ nó.  

 

Nhanh như vậy đã kết thúc?  

 

Nàng đang chất vấn hoặc đang xem thường mình rất yếu chuyện kia?  

 

Yến Sơn Tuyết nói câu này không có nghĩ gì nhiều chỉ do Vân Đại Tiện Thần nghĩ sâu xa mà thôi.  

 

- Sư muội!  

eyJpdiI6IldINWpcLzllbzM4eHVTTkJUSnB0K3hnPT0iLCJ2YWx1ZSI6InpoXC80NXpPcndTM3BkSnFoWGNkNkZSQmlWWjVPeG5IUzB1XC8yWGMzaWN5b0F5WFgwQ0Q1NzZsWjdMYlZZXC9IdkoiLCJtYWMiOiIwZTlkM2I5YmFlNjk1NzgwZjI4YzhmNWY1OTg5MjU2YjdmMTA1N2ZkMzgyNTg0YjI5ZmExMzhjOWZiYTQ4OTlkIn0=
eyJpdiI6Iks4T2RYUjlHMW15Mk5ueHJmTlMwbEE9PSIsInZhbHVlIjoibkl6S0haT2RESXR2ODB3c1wvWVF1TnFqNUtjQ1ZIdFhJZnZ6YzE0Y01UOGI1RGdzR28zb2tMY2NVSzVPMlJYd3hhUEhHQ2RST3lBOHdmQXNhUUR2UFY0UUFOU0tRek1pVEY4UFNicXVKRWJVMzdsTXBOYTZ3Zytlem1BY3MwWHR1ODlHMGcxdlROUGJmV2IxXC9KalZPSVE9PSIsIm1hYyI6IjE3OTdhZmZlZjgxZDU2NjA4YWIzZDYwOTAyMGIzZjdkNWI2YTM5YzBiYWVhM2FhMGNkYTU3ZDU1OWRhOTg1NDIifQ==

- Nếu muội cảm thấy ta không được, chúng ta có thể trên giường đại chiến ba trăm hiệp. 

Ads
';
Advertisement
x