Nhìn thấy nam nhân này, Yến Sơn Tuyết vốn đã lạnh tâm tuyệt vọng, lại lần nữa bừng tỉnh, dâng lên cảm giác an toàn trước đó chưa từng có.
Có hắn.
Mình sẽ không chết.
Có hắn.
Ủy khuất mình chịu đều sẽ bị đòi lại!
Vì sao cho rằng như thế?
Bởi vì nàng nhìn ra Vân Phi Dương đang rất tức giận, mà yêu nghiệt này một khi tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng!
"Xoát!"
Vân Phi Dương xuất hiện trước mặt Kinh Hưng Vũ đang từ dưới đất bò dậy, âm u nói:
- Tay sư muội ta há cho rác rưởi như ngươi tùy tiện sờ loạn!
Nói rồi nhấc tay vỗ xuống.
Một chưởng này không nặng, chỉ ẩn chứa 20 ngàn trọng thuần nguyên lực.
Nhưng lấy thực lực Kinh Hưng Vũ lại khó có thể chống lại, trực tiếp bị đánh bò trên mặt đất, kinh mạch bị tổn hại, máu tươi cuồng phún.
Hắn bi kịch.
Vừa rồi rõ ràng chưa sờ đến tay Yến Sơn Tuyết đã bị một chân đá ra ngoài rồi.
Vân Phi Dương mặc kệ những thứ này.
Hắn thấy sư muội mình quốc sắc thiên hương như thế, chỉ có chính mình có tư cách sờ mó, người khác dám sờ là khinh nhờn!
- Đường đệ!
Kinh Linh Châu phẫn nộ hô.
Nhưng không dám tiến lên.
Một chân, một chưởng đập bẹp Kinh Hưng Vũ, thực lực người này không phải mình có thể chống đỡ!
"Xoát!"
Vân Phi Dương giơ chân hung hăng đạp xuống, nói:
- Dám đánh ý nghĩ hèn mọn lên sư muội ta, trên trời dưới đất này không ai có thể cứu ngươi.
"Oanh!"
Một chân giẫm trên lưng, tiếng xương gãy truyền đến.
"A —— "
Kinh Hưng Vũ thống khổ kêu thảm.
Sờ tay còn không cho phép, giờ lại có ý nghĩ dơ bẩn, tên này ngày hôm nay chắc phải bị Vân Phi Dương đùa chết.
Kinh Linh Châu rốt cục nhìn không được, thi triển thân pháp chạy trốn!
Gia hỏa đột nhiên xuất hiện quá cường thế, hắn tự biết không phải đối thủ, cho nên chạy trốn mới là lựa chọn sáng suốt nhất.
- Muốn chạy?
Thân hình Vân Phi Dương lóe lên xuất hiện trước mặt Kinh Linh Châu, một bàn tay hung hăng đánh xuống.
Kinh Linh Châu thấy thế, vội vàng thi triển phòng ngự vũ kỹ hình thành phòng ngự kết giới.
"Oanh!"
Kết giới bị đánh nát dễ như trở bàn tay.
Kinh Linh Châu hãi nhiên thất sắc.
Mà hắn cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay của đối phương hung hăng đánh vào mặt mình.
"Ba!"
"Xoát!"
Cuối cùng, Kinh Linh Châu máu tươi cuồng phún rơi vào bên cạnh Kinh Hưng Vũ.
Hai tên Phá Toái cảnh đại viên mãn thật giống như một con gà con đáng thương, bị Vân Phi Dương nhẹ nhõm chà đạp.
Yến Sơn Tuyết không cảm giác ngoài ý muốn.
Dù sao, tên này đã chém giết qua cấp hai Tinh Thú.
Dù cường giả Hư Không cảnh Chân Long kỳ tầng một cũng chưa chắc có thể chiếm được tiện nghi trước mặt hắn.
Yến Sơn Tuyết sẽ không nghĩ tới.
Ngắn ngủi cách biệt mấy ngày, tên này đã đột phá đến Thối Cốt Kỳ tầng bảy, thực lực tăng trưởng khủng bố!
- Sư muội.
Vân Phi Dương cười nói:
- Bọn họ sống hay chết, muội quyết định đi.
Yến Sơn Tuyết nhặt bội kiếm lên, cắn chặt hai hàm răng trắng ngà, đi từng bước một tới, cũng cuối cùng đứng trước mặt hai người Kinh Linh Châu.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất