Chân Xương Tử nói: “Sư tôn phải trấn giữ địa mạch Thái Hành, đó là trách nhiệm của phái Hằng Sơn, không thể tự mình đến được, mong phu nhân thứ lỗi.”
Lâm Mộng Đình mỉm cười: “Tôi đâu có trách móc gì. Cực Tri Thượng Nhân vốn là bạn cũ của chúng tôi. Dục Thần từng nói, Cực Tri Thượng Nhân là người hiếm hoi trong giới tu hành giữ được sự tỉnh táo, sau này tất thành cảnh giới vô lượng.”
Nghe vậy, Chân Xương Tử cũng vui mừng. Sư phụ hắn, Cực Tri Thượng Nhân luôn đánh giá cao Lý Dục Thần, mỗi lần nhắc đến đều tôn kính như đối với Tam Thanh. Nay Lý Dục Thần khen lại sư phụ mình, hắn cảm thấy thật hãnh diện.
Nói thêm vài câu, Lâm Mộng Đình bảo Lý A Tứ dẫn Chân Xương Tử đi nghỉ ngơi, dùng cơm.
Sau đó cô ấy hỏi Hầu Thất Quý: “Bên nhà họ Vũ nói sao?”
“Thưa phu nhân, nhà họ Vũ vẫn không đồng ý dùng Chu Thiệu Nghĩa để đổi người, nhưng họ nói, ngoài Chu Thiệu Nghĩa ra thì bất kỳ điều kiện nào cũng có thể bàn.”
“Bất kỳ điều kiện? Có cụ thể không? Nếu không có thì coi như chẳng nói gì cả.”
“Có.” Hầu Thất Quý nói “Tài sản lớn nhất của nhà họ Vũ ở Tấn Châu là mỏ, ngoài mỏ than, trong tay họ còn nắm giữ một số mỏ kim loại hiếm. Hơn nữa, tuy nhà họ Vũ không ra khỏi Tấn Châu, nhưng các quỹ uỷ thác hải ngoại của họ lại đầu tư khai thác khoáng sản khắp nơi trên thế giới, trong đó có cả mỏ vàng. Nhà họ Vũ nói, toàn bộ mỏ vàng trong tay họ đều có thể nhượng lại.”
Lâm Mộng Đình khẽ cười: “Dạo này giá vàng đang điên cuồng tăng vọt, quả thực cũng là mối làm ăn không tồi.”
Hầu Thất Quý gật đầu: “Thế cục bất ổn, hiện tượng ảo mờ mịt, tư bản toàn cầu đều đổ vào kênh trú ẩn, vàng đúng là lựa chọn an toàn.”
“Ông đã nhận lời chưa?”
“Đương nhiên là chưa. Phu nhân từng dặn, chỉ cần họ không chịu trao đổi người, những điều kiện khác chúng ta tuyệt đối không chấp thuận, lão Hầu sao dám hồ đồ mà đồng ý.”
Lâm Mộng Đình gật đầu tán thưởng: “Vậy mới phải. Vàng có giá, nhưng con người là vô giá, chúng ta trước sau vẫn phải lấy người làm gốc.”
Hầu Thất Quý trầm ngâm nói: “Nhưng mà cứ dây dưa mãi với nhà họ Vũ cũng chẳng phải cách, tôi e rằng nếu kéo dài thêm, Chu Thiệu Nghĩa khó mà chịu nổi, trong tay ông ta nhất định nắm giữ thứ gì đó.”
“Vậy thì cứ chủ động chút, ông phái người gửi tin cho nhà họ Vũ, nếu còn không chịu đổi người, thì chúng ta cũng không việc gì phải nuôi không Vũ Tấn Sơn nữa, thức ăn bây giờ cũng đáng giá lắm.”
“Thế còn Chu Thiệu Nghĩa thì sao?”
“Nếu họ không chịu trao đổi, vậy thì chỉ còn cách chúng ta tự mình tới cửa đòi người thôi.” giọng Lâm Mộng Đình thản nhiên, lạnh lẽo.
Hầu Thất Quý hít thật sâu, ông ta biết phu nhân thực sự muốn ra tay rồi.
Đừng nhìn bề ngoài phu nhân xinh đẹp trí tuệ, mềm yếu mong manh mà lầm, một khi đã ra tay thì tuyệt chẳng kém gì cậu Lý.
Có điều trong lòng Hầu Thất Quý vẫn còn ngập ngừng, bởi đến nay lá bài tẩy của nhà họ Vũ vẫn chưa bị nhìn thấu.
Huống chi vừa rồi Chân Xương Tử mới tới truyền tin, quan hệ giữa nhà họ Vũ và Phật Môn núi Ngũ Đài lại khăng khít đến thế, e rằng thế lực ẩn sau còn sâu hơn bọn họ tưởng rất nhiều.
Nếu có cậu Lý ở đây, Hầu Thất Quý sẽ chẳng chút sợ hãi, nhưng giờ chỉ có phu nhân, ông ta khó tránh khỏi lo lắng.
Đúng lúc này, Ân Oanh bước vào nói: “Phu nhân, quản gia, Hòa Thành có tin truyền đến, nhưng... Đều không phải tin tốt.”
“Ồ, tin gì?” Lâm Mộng Đình nghe đến hai chữ Hòa Thành thì cũng không còn thản nhiên như trước, dù sao đó là căn cơ của Lý Dục Thần, cũng là nơi quê nhà của cô ấy.
“Tiểu Bạch và Tiểu Hắc mất tích rồi, còn xá lợi ở chùa Thiên Trúc Tiền Đường bị cướp, hình như bị hòa thượng nào đó mang sang Nopel, Đinh Hương và đại sư Vô Hoa đã đuổi theo rồi.”
“Ngoài ra, ở vùng Phổ Đà và đảo Cửu Long xuất hiện ảo ảnh, đại sư Giác Chiếu của thiền viện Tử Trúc của Phổ Đà nói đó có thể là bóng của địa ngục, chị Mai đã đi đến đảo Cửu Long rồi.”
Lâm Mộng Đình nghe xong thì cau mày thật sâu: “Xem ra, không thể trì hoãn thêm nữa...”
“Hay là...” Hầu Thất Quý thăm dò hỏi, “Gọi cho cậu Lý?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất