Thẩm Gia Nghi lo lắng nói: "Thế còn anh thì sao?" 

             Giang Thừa Thiên nhếch môi: "Tôi đi xử lý đám này!" 

             "Anh nhất định phải cẩn thận nhé!" Cô còn chưa dứt lời thì Giang Thừa Thiên đã đẩy cửa bước xuống xe. 

             Anh đi ra trước đầu xe, bình thản nói: "Theo bám tôi nửa ngày rồi mà vẫn không dám ló mặt à?" 

             Chỉ chốc lát, cửa các xe đồng loạt bật mở, một đám đông tràn ra. 

             Đứng đầu đám người ấy chính là Ngũ Hộ Pháp của Bang Nam Thắng: Chu Hoa Hùng, Đổng Bát Cường, Tôn Hải Ba, Trương Chính Châu và Hàn Vệ Nguyên. 

             Trước đó Giang Thừa Thiên đã từng chạm mặt bọn họ, liếc qua là nhận ra ngay năm kẻ này. 

             Phía sau Chu Hoa Hùng và những người kia là mười bảy kẻ khác, ai nấy khí thế hung hãn! 

             Còn sau nữa là một trăm năm mươi gã đàn ông mặc đồng phục, tay lăm lăm gậy gộc và mã tấu! 

             Giang Thừa Thiên thả thần thức quét một lượt, không khỏi kinh ngạc. 

             Không ngờ hơn một trăm năm mươi người này đều là võ giả! 

             Dù tu vi của họ chỉ từ ngoại kình sơ kỳ đến ngoại kình đỉnh phong, nhưng đều là võ giả thực thụ! 

             Hơn một trăm năm mươi võ giả đồng loạt tỏa ra uy áp, khiến người ta rợn gáy, như thể hút sạch không khí trong cả khu vực chỉ trong chớp mắt! 

             Trên xe, ba người Thẩm Gia Nghi, Trác Lộ Dao và Lưu Hồng toàn thân run bần bật. 

             Dù sao họ chỉ là người thường, chưa từng thấy trận thế khủng khiếp đến vậy! 

             Còn Giang Thừa Thiên thì chẳng hề bị ảnh hưởng, chỉ đứng lặng nơi đó, sắc mặt điềm nhiên như mặt hồ phẳng lặng, chẳng gợn sóng. 

             Chẳng mấy chốc, Chu Hoa Hùng cùng đám người đã dừng lại cách Giang Thừa Thiên chừng mười mét. 

             Chu Hoa Hùng vỗ tay, cười híp mắt nói: "Nhóc, gan mày cũng to thật đấy. Biết bị bọn tao bám theo mà vẫn dám chạy vào chỗ vắng người." 

             Giang Thừa Thiên mỉm cười nhạt: "Nếu tôi không đến chỗ vắng, thì bọn các người đâu chịu lộ mặt? Nói đi, rốt cuộc muốn làm gì?" 

             Chu Hoa Hùng nhìn chằm chằm Giang Thừa Thiên, giọng gằn: "Nhóc, tao chẳng vòng vo nữa! Đêm nay bọn tao chỉ có một mục tiêu: chém mày!" 

             Giang Thừa Thiên đã đoán được ý đồ của bọn chúng từ trước nên chẳng lấy làm lạ, anh khẽ cười: "Mấy người các ngươi, tôi chẳng thèm để vào mắt." 

             Đổng Bát Cường quát lạnh: "Đừng có ngạo mạn! Đêm nay tinh nhuệ của tứ đại bang phái đều đã xuất trận, lại có Ngũ Hộ Pháp của Bang Nam Thắng, Ngũ Tu La của Bang Đông Tinh, Lục Hàn Mai của Bang Bắc Vũ, Lục Huyết Vệ của Bang Tây Thanh tại đây! Một mình mày có mạnh đến đâu cũng không thể làm gì nổi chừng này người, lần này mày chắc chắn phải chết!" 

             "Ngũ Hộ Pháp, Ngũ Tu La, Lục Hàn Mai, Lục Huyết Vệ, hừm, danh xưng cũng oai phết." Giang Thừa Thiên cười khẽ lắc đầu, nhướng mày: "Chỉ không biết thực lực có xứng với cái tên các người không." 

             Trương Chính Châu hơi sốt ruột: "Khỏi dài dòng với thằng nhóc này, mau ra tay đi!" 

             Hắn thấy Giang Thừa Thiên quá đỗi điềm tĩnh, ánh mắt thì khinh miệt, nên bực bội vô cùng. 

             Chu Hoa Hùng gật đầu, rồi vung tay một cái: "Anh em, ra tay!" 

             Vừa dứt lệnh, một trăm năm mươi tinh nhuệ đồng loạt xuất kích, cuốn theo từng luồng kình phong, như sói như hổ lao thẳng về phía Giang Thừa Thiên! 

             Một trăm năm mươi tinh nhuệ này đều là võ giả chứ không phải người thường, ai nấy đều là hạng một địch nhiều! 

             Một trăm năm mươi võ giả đồng loạt xông lên, đáng sợ đến mức cả khu nhà xưởng bỏ hoang cũng rung chuyển. 

             Thấy một trăm năm mươi võ giả khí thế ngút trời ập tới, ba người Thẩm Gia Nghi, Trác Lộ Dao và Lưu Hồng trên xe sợ đến mức lấy tay bịt miệng! 

             Nhiều người như thế, một mình Giang Thừa Thiên liệu có xoay xở nổi không? 

             Cả ba run lẩy bẩy, mặt mày tái nhợt, lo lắng đến thắt ruột! 

             Thế nhưng ngay khoảnh khắc một trăm năm mươi võ giả ập tới, Giang Thừa Thiên bất thần bước mạnh lên phía trước, mặt đất nứt toác! 

             Tức thì, một luồng uy áp và khí thế kinh người bùng nổ, như cuồng phong gào thét quét thẳng về phía trước! 

             Ngay giây sau: "A! A! A…" Hơn chục võ giả lao đầu ở tuyến đầu cảm giác như bị tảng đá đập thẳng vào người, từng tên gào thảm rồi bị hất văng ngược ra! 

             Chục tên đó bị quăng xa cả chục mét; kẻ thì gãy tay gãy chân, kẻ thì nứt xương sườn, kẻ thì nội tạng tổn thương, máu tươi trào ra miệng! 

             Ba người trên xe - Thẩm Gia Nghi, Trác Lộ Dao và Lưu Hồng - đều sững sờ, mắt trợn tròn! 

             Họ vừa thấy gì thế? 

             Giang Thừa Thiên chỉ bước một bước, chưa kịp ra tay, mà đã có hơn chục người bị hất văng? 

             Quả thực khó tin! 

             Chẳng trách từ lúc bị bám theo đến giờ Giang Thừa Thiên vẫn bình thản tuyệt đối-thì ra anh cậy vào bản lĩnh nên chẳng hề nao núng! 

             Không chỉ ba người Thẩm Gia Nghi, mà ngay cả đám chủ lực của tứ đại bang phái, bao gồm cả Chu Hoa Hùng, cũng đều biến sắc! 

             Đúng lúc hơn chục võ giả bị hất văng, lập tức lại có chừng chục tên khác lao tới, đồng loạt vung quyền chưởng, bổ nhào tấn công Giang Thừa Thiên! 

             Không khí vang lên những tiếng nổ chói tai, tựa sấm ì ầm dồn dập! 

             Nhưng Giang Thừa Thiên chẳng hề nao núng, lập tức xoay người, dồn lực vào một cú đấm, nện thẳng vào đám hơn chục võ giả! 

             Bùm! Bùm! Bùm! 

             Kèm theo tiếng nổ vang và tiếng xương gãy răng rắc, hơn chục võ giả đồng loạt bị đánh văng, lăn lóc ra xa mấy chục mét! 

             Thấy vậy, đám võ giả phía sau đang lao tới sợ đến ngẩn người, nhất thời chẳng dám tiến thêm! 

             Trận chiến mới bắt đầu mà đã có mấy chục võ giả mất sức chiến đấu. 

             Thằng này mạnh quá đáng rồi chứ? 

             Mí mắt Chu Hoa Hùng giật liên hồi, hắn quát lớn: "Dừng lại làm gì, xông lên, giết thằng nhóc! Nó có mạnh đến mấy cũng chỉ có một mình, chừng này người mà lại sợ một đứa sao? Bang chủ đã nói, ai giết được thằng này thưởng hai mươi triệu!" 

             "Giết! Giết! Giết!" 

             Đám võ giả nghe mức thưởng hai mươi triệu liền đồng thanh gào rú, ùa nhau lao về phía Giang Thừa Thiên! 

             "Tự tìm đường chết!" Giang Thừa Thiên quát lạnh, thân ảnh lóe lên, kéo theo từng vệt tàn ảnh, lao vào giao chiến! 

             Trong những phút tiếp theo, Giang Thừa Thiên như một bóng ma, lướt qua giữa đám đông, lúc chưởng lúc quyền, liên tục tung đòn! 

             Những tiếng va chạm uỳnh uỳnh vang dền, đám võ giả y như từng bao cát bị hất bay tứ phía! 

             Từng chiếc xe bị húc lật nhào, vang lên những tiếng rầm rầm, máu tươi văng tung tóe trong không trung, rợn gáy! 

             Đám kia tuy đều là võ giả, thực lực hung hãn, nhưng căn bản không phải đối thủ của Giang Thừa Thiên; thậm chí, bọn họ còn chẳng chạm nổi vào người anh! 

             Số người gục ngã cứ thế tăng lên không ngừng! 

eyJpdiI6Ilp3QmRCRFdNZEp2aDlcL3dyKzBBWDlnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkpIVURMSDlvT2xnczFXSzY5Q3hCb3dJVFd0YlZHZk94QlN4aVhEYXkwWkVmS25qV0dZUnQ5UjUydXJWZW5hVkF3bm9cLzRmMXBWTjBUVmpEdkxRZkRHdFk2eEFsaGhVK3hQdlhNZ2ZZSjdHeWZudjZWeWZWREMyamZuN05IY3lrSTFlMXhUd0diSkRzNnhRWWFOOE92ckxaTk5wQ3djVURzU05maFdSTVJGXC9DZmVENGd0MnFrSERJV2E4MzJlV0lIWjRoczJXd3o4YVEyTENQcWREOUphS2poMmJlRW5haFlDbzVhWTJkQURSK3IzVG5rQXNQVVVqT1hMOTArSmNZdXVBMll0TUg2QVBEcU1BRXNQXC9yQzUzSVZkYjlPVzB1K2hxcGk5ZVZnSFlDaGhWU2JpSVdkQ2t1b2IrSTZ0ZXQ5SDVEV2laWmR0OXNmY1JSOHczWWswUmRPRzY5KzdnNFlFVENYbUd2Znh4QT0iLCJtYWMiOiJkMTgzZjE5YTAwMzU4NDNiZGI3MGI3YmQwZWZhNjUzMzNmM2Q2ZmJiZmVjZTMxNjA4MmNmY2RiYjFlNTBiNjQ3In0=
eyJpdiI6Im5aT0xHSDVwVk1rRXZlaVZZY25SZXc9PSIsInZhbHVlIjoicENLa05OT0FhVXlHR1dPZUZaMHJOUnZvbG5SaFwvNjJhbUtmT1NXcUZMUVV2cTNYK09LVUJBVDd5MlRoTFZNdDE5MmxEY2JudEg0Sm9VTU5tSFhwVTJYRDU2NjZqWFp6TXRCVEF1RDdpRG1aSE5kT1Z5SkZIMHNHZEtZZW5UVG45UklRMEs2ZDJrQW16OW5SRTVZMk5IbTV0SWpkYk9CNzRmXC83REd6bVFHVVNLUEM3WG03dnYzU3AwMlVrRjJ2NFByZWljTGpZeFRBSUkwUzU5ZUxYNFA2TkJPQkw1TTVlOWM4ZFVyeUkySitaUnAydkkwQmpWc21MVkdIREl0cm1mZnprcmFVa0ZjSjNiNjVFN05JS0xBUVpud2RjaDVqbm1QM2U0eTRSZEVGdGdxd1hUSE9Xbm1GM0tXUjNCdFlRaFJlaFBiMVwvUjk1cE1DQ0l5OE1QMlNoVnVWN09WR2s5SDJRcUg5aTRzQnh1T0Q3TGpJeWVNVjBQb2tvZ3VNVGZOMmxpT3ppc1dQUDFoV3JhenFhdkNDb3krUXdWKzRUemxFbXJyVHZLeTgrND0iLCJtYWMiOiJkNjY3ZDY1ZjVlNzdjN2U4NWNkMjZlNTFhMjJjOGU3MjM4N2VjNTY2ODNlMGFhMzdmYmRmNTk1YmU1NWFkNWFiIn0=

             Lúc này, còn đứng vững chỉ còn Ngũ Hộ Pháp, Ngũ Tu La, Lục Hàn Mai và Lục Huyết Vệ

Ads
';
Advertisement
x