Trần Trường Kiều và Đặng Hạng Ba đồng loạt ngoảnh đầu nhìn về phía Nguyễn Như Chức. 

             Bình thường cô ta là người hay ý kiến nhất, tính tình rất mạnh, hay lấn át người khác. Thế nhưng hôm nay Nguyễn Như Chức lại im lặng khác thường, khiến Trần Trường Kiều và Đặng Hạng Ba khó hiểu. 

             Nguyễn Như Chức trầm ngâm một lúc: "Lôi gia, các ông cứ quyết đi." 

             Thấy vậy, Tư Đồ Lôi cười giễu: "Chẳng lẽ em ba Nguyễn cũng bị thằng Giang Thừa Thiên dọa cho sợ rồi?" 

             Nghe thế, Trần Trường Kiều và Đặng Hạng Ba khẽ sững lại. 

             Đặng Hạng Ba vội hỏi: "Lôi gia, ý ông nói là sao?" 

             Tư Đồ Lôi không đáp, chỉ nhìn chằm chằm Nguyễn Như Chức, mắt nheo lại: "Em ba Nguyễn, tôi nghe nói hai hôm trước cô đã gặp thằng Giang Thừa Thiên, còn định lôi kéo hắn, đúng không?" 

             Đặng Hạng Ba ngẩn ra: "Em ba Nguyễn, cô cũng từng gặp thằng đó rồi à?" 

             Trần Trường Kiều nhíu mày: "Em ba Nguyễn, chuyện này cô làm không đẹp chút nào. Chúng ta đã nói sẽ cùng nhau đối phó thằng đó, vậy mà cô lại đi gặp hắn. Nếu hắn biết chúng ta định ra tay với hắn, hắn đề cao cảnh giác thì e kế hoạch của chúng ta đổ bể mất." 

             Thấy Tư Đồ Lôi đã nói thẳng ra, Nguyễn Như Chức thoải mái thừa nhận: "Lôi gia, ông nói không sai, tôi đúng là đã gặp thằng đó. Tôi cũng muốn kéo hắn về, nhưng hắn không chịu. Tôi có giao thủ với hắn một trận, hoàn toàn không đỡ nổi một chiêu của hắn." 

             "Sao cơ? Không đỡ nổi một chiêu?" 

             "Trời ạ, thằng đó thật sự lợi hại đến thế à?" 

             Trần Trường Kiều và Đặng Hạng Ba đều trợn mắt há hốc, trong mắt đầy kinh hãi. 

             Trước đây khi Tư Đồ Lôi bảo ông ta không phải đối thủ của tên đó, họ còn bán tín bán nghi. Nhưng giờ đến Nguyễn Như Chức cũng nói vậy, họ đành tin thôi. 

             Nguyễn Như Chức gật đầu: "Tôi có thể khẳng định, tên đó chắc chắn là Đoạn Thể, bất kỳ ai trong chúng ta cũng không phải đối thủ của hắn." 

             Tư Đồ Lôi nói với Trần Trường Kiều và Đặng Hạng Ba: "Lão Trần, lão Đặng, hai người chưa từng va chạm với thằng đó nên không biết hắn mạnh cỡ nào, chuyện đó dễ hiểu." Rồi quay sang Nguyễn Như Chức: "Em ba Nguyễn, thằng đó kiêu ngạo ngông cuồng, chẳng đời nào chịu phục ai đâu, cô bỏ ý định ấy đi." 

             Nguyễn Như Chức gật đầu: "Vì thế, tôi cũng tán thành đề nghị của Lôi gia: trừ khử thằng đó." 

             Tư Đồ Lôi xoa cằm: "Thằng đó rất mạnh, rất có khả năng là một Đoạn Thể. Muốn trừ khử hắn thì phải đánh một đòn chí mạng, không cho hắn kịp trở tay. Tôi đề nghị huy động hết người tinh nhuệ, đánh một mẻ giết gọn hắn." 

             "Được, cứ thế mà làm!" 

             "Tôi đồng ý với đề nghị này!" 

             "Tôi cũng tán thành!" 

             Trần Trường Kiều, Đặng Hạng Ba và Nguyễn Như Chức đồng loạt gật đầu đáp. 

             Tư Đồ Lôi nói: "Dĩ nhiên, chỉ huy động tinh nhuệ e chưa đủ. Vì vậy tôi còn mời một cao thủ Bảng Ngân Hổ đến trợ giúp." 

             "Cao thủ Bảng Ngân Hổ?" Nghe vậy, cả ba Trần Trường Kiều, Đặng Hạng Ba và Nguyễn Như Chức đều kinh hãi. 

             Vì họ đều là võ giả, nên biết ở Hoa Quốc có hai bảng võ đạo, lần lượt là Bảng Ngân Hổ và Bảng Kim Long. Những ai lọt vào hai bảng này đều là cao thủ hàng đầu giới võ đạo Hoa Quốc. Bảng Kim Long có 40 người, Bảng Ngân Hổ có 80 người, tổng cộng 120 người! Riêng cao thủ Bảng Ngân Hổ đã toàn là Đoạn Thể; thậm chí những người đứng đầu bảng này đã bước vào cảnh giới Luyện Cốt. Còn Bảng Kim Long thì khỏi bàn, kém nhất cũng là Luyện Cốt. 

             "Đúng vậy!" Tư Đồ Lôi gật đầu: "Vị cao thủ Bảng Ngân Hổ này ghé Sùng Hải có việc, nên tôi mời được ông ta tới!" 

             Đặng Hạng Ba vội hỏi: "Lôi gia, vậy ông mời ai trong Bảng Ngân Hổ?" 

             "Bạch Mi Khách, Trì Thiên Diễn!" Tư Đồ Lôi đáp, rồi lớn tiếng gọi: "Mời lão Trì!" 

             Vừa dứt lời, một lão già dáng người trung bình, mặc bộ đồ trắng kiểu Đường, lông mày bạc trắng, từng bước từ ngoài đi vào. 

             Có điều, trông lão bình thường đến khó tin, khiến ba người Trần Trường Kiều hơi bán tín bán nghi. 

             Lão già này thật sự là cao thủ Bảng Ngân Hổ, Bạch Mi Khách Trì Thiên Diễn sao? 

             Chẳng mấy chốc, lão đã bước vào đến giữa đại sảnh. 

             Lão chắp tay sau lưng, nhìn Tư Đồ Lôi với vẻ ngạo nghễ, thản nhiên nói: "Tư Đồ Lôi, tôi nể mặt Đông Bá Thiên nên mới chịu giúp ông một phen. Bằng không, ông nghĩ chỉ ba mươi triệu đã mời nổi tôi sao?" 

             Tư Đồ Lôi chắp tay vái, nịnh bợ mấy câu: "Phải rồi, với thân phận của lão Trì, có tiền cũng chưa chắc mời được. Tôi đa tạ lão đã nể mặt." 

             Trì Thiên Diễn gật đầu, tỏ ra rất hài lòng, lên tiếng: "Tư Đồ Lôi, giết thằng đó, một mình lão phu là đủ. Các ông khỏi ra tay, kẻo lại thành gánh nặng của tôi." 

             Nghe vậy, Trần Trường Kiều, Đặng Hạng Ba và Nguyễn Như Chức thấy khó chịu. Rõ ràng lão này coi thường họ. 

             Nguyễn Như Chức nhấc một chén trà, hỏi: "Ông thật sự là Bạch Mi Khách Trì Thiên Diễn, hạng 62 trên Bảng Ngân Hổ sao?" 

             "Đương nhiên." Trì Thiên Diễn liếc xéo Nguyễn Như Chức: "Chẳng lẽ cô không tin?" 

             "Sao lại không, Lôi gia đã nói thế, tôi sao lại không tin." Nguyễn Như Chức khẽ cười: "Lão Trì là khách quý, mời uống trà." 

             Bất chợt, Nguyễn Như Chức dồn toàn lực vào cánh tay phải, cổ tay giật mạnh! 

             Vút! 

             Chén trà tuột khỏi tay, xoáy vùn vụt, rít gió bay thẳng về phía lão! 

             Lão vẫn đứng yên, không buồn liếc mắt, chỉ nhẹ nhàng vung tay phải! 

             Trong chớp mắt! 

             Vèo! 

             Một lưỡi đoản đao màu bạc, dài và dày bằng ngón trỏ, từ trong tay áo lão bắn vọt ra! 

             Đoản đao xé ngang không trung, lóe lên một tia sáng chói mắt! 

             Bốp! 

             Lưỡi đao bạc đánh vỡ tan chiếc chén đang rít gió lao tới! 

             Sau khi chém nát chén trà, lưỡi đao bạc xuyên qua làn nước bắn tung tóe, lướt sát đỉnh đầu Nguyễn Như Chức, rồi phập một tiếng, ghim mạnh vào bức tường phía xa! 

             Một sợi tóc từ đầu Nguyễn Như Chức rơi xuống, khiến cô toát mồ hôi lạnh! 

             "Lão Trì, mời uống trà!" Lúc này Trần Trường Kiều và Đặng Hạng Ba đồng thanh quát, đồng thời quăng luôn chén trà trong tay! 

             Hai chiếc chén xoáy tít, rít gió lao về phía lão! 

             Ngay khi hai chiếc chén vừa rít gió bay đi, Trần Trường Kiều và Đặng Hạng Ba đồng thời bật dậy, lao thẳng tới! 

             Khóe miệng lão nhếch lên, thoáng qua một nụ cười lạnh; lão vẫn đứng nguyên chỗ, hai tay chắp sau lưng cùng lúc nhấc lên, phẩy nhẹ một cái. 

             Trong khoảnh khắc, hai lưỡi đoản đao bạc từ tay áo lão bắn ra, như vạch thành hai tia chớp bạc trên không! 

             Bốp! Bốp! 

             Hai lưỡi đao bạc đồng thời chém nát hai chiếc chén, rồi lướt sượt qua sát cổ Trần Trường Kiều và Đặng Hạng Ba! 

             Cuối cùng, hai lưỡi đoản đao ghim mạnh vào bức tường phía bên kia! 

eyJpdiI6IjU0U294VDBzcyszMGVjK0pVeGk0OWc9PSIsInZhbHVlIjoieW9JQVVFNzhMOXV3cnlrWHVCaEdXN2xPNEY5dmJpXC9uS3VlQytSczdrOURQMnVCTUphdGN2S2RNQ3BNc09ERUhNM1JVS2QxRTBJaDdyUG5Yd2NjdFRQMGJLM3NFaXJKUUdnYXEwV3lOMEExbWlmNzFSdjdYdDMydktcL3NjY1hsTzd0bXVmb2FhNmpjemZmM0tcL2FlOFdrd1kwckl0ZU5ER0RTQjhwYUlpb3NjenFjeGRueGYxM1BWZFhXVmpGMTNLNXVaanEydlBOY1wvNTBiNks1Z2hOeUJ1Y2VIZWI2SWZjMHE3MnlmRG1kNzBGbEJEbkxaWTZENWpLN1A3bjRsYmFOQTl2c2lPNHh4VnRWMHNyNDlIbEliQTFXSzFQbFhyaEJnaGtKRkRVU2c4R21BWU15cTdGbnkrWDJqVVRjc2tFU1BhU0lPOEdEVHpDUE0zZHZ0cVphajV4T1dRVFwvbmhBU1B4QzcybkdMbU09IiwibWFjIjoiOTc0NTNjMTg2NTZkNDVmMzcwM2ZiOWI3MGM2Y2ZjYjQ3NTM0Njk1ZjQ4ZTc5NmJhOThhN2I5MTI2ODQ3ZDY3YiJ9
eyJpdiI6InNUSmFIOCs4T2l2elJwSzB1Umh3cGc9PSIsInZhbHVlIjoiZVg2WXlNTkZyWnE4NnpjNzdreTRlWmFWb1lCOEVqNm5UMjJvejNyVjdsVFdIcnU0QkJqRnhYWFwvSjRtelJVU21yeEtOcHpvejJzRE9FXC96OHlsKzRhOFRqVHBTcW82VnB0RmZ4cTZ5ZUZFT25WbW5mYnJlOUh6N3Zoekx0NEhiMTd5MkhrSXRrK1ZIbFVoeHBUaUxscUV6SzBUQnRrSE5XYVlIXC9xcXRlU2szVndkUGw1VEhqWlVcL0txeUV2eHlhTDhUc280NU1FbGZjRE9iZEtFOGhGcXA2aTBtUktrVDkrSW1rTis3NlVJXC9jPSIsIm1hYyI6ImE5MGQ0OTllMjljYjIwYzE1MDljMzcyZmE2ZWUwZWUzYzJhNzJhNmEwOTQ1MDkwZjllMjUyYTMzZDMwZjFjODQifQ==

             Nếu vừa rồi lão ta muốn lấy mạng họ, e rằng họ đã mất mạng ngay rồi

Ads
';
Advertisement
x