“Hình như đêm đó vương gia nghỉ ngơi trong viện của Liên trắc phi đó. Xem ra ở trong lòng vương gia, địa vị Liên trắc phi không ai có thể làm lay động được!” Tứ phu nhân lấy khăn thêu che miệng, cười duyên nói, không khó để nghe được sự ghen ghét trong lời nói của nàng ta.
“Đúng là thế, nếu không sao vương gia lại giao mọi chuyện trong phủ cho Liên trắc phi xử lý chứ?” Tam phu nhân cười nói.
Nhắc đến vương gia và Liên trắc phi, lòng của nàng ta không cầm được mà đau nhức.
Ở trong nội tâm vương gia, nàng ta chỉ sợ là một nô tì có thể làm ấm giường thôi.
Nhưng mà, dù thế nào vẫn mạnh hơn vương phi.
Vương phi mở to mắt trông ngóng được phục vụ vương gia, thế nhưng không có cơ hội đâu!
Đại phu nhân yên lặng không nói, như đang thất thần nghĩ cái gì.
Tam phu nhân bên cạnh đẩy nàng ta một cái, nàng ta mới tỉnh lại nói: “Trách nhiệm duy nhất của chúng ta là hầu hạ tốt vương gia, những chuyện khác cũng không vọng tưởng nhiều.”
Tam phu nhân Tứ phu nhân sững sờ, sao hôm nay Đại phu nhân cứ là lạ?!
Không chỉ Đại phu nhân, ngay cả vương phi cũng là lạ!
Nhắc đến vương phi và Liên trắc phi ân ái, trên mặt nàng thế mà không chút giận dữ, ngược lại còn có tươi cười không hiểu là gì.
Nụ cười này nhìn đến mà hoảng.
“Mạc muội muội nói đúng lắm, chức trách của các người là phục vụ vương gia, tốt nhất có thể vì vương gia khai chi tán diệp.”
“Dù sao ba người các ngươi nhập phủ dài nhất có hai năm, ngắn nhất cũng non nửa năm, đến bây giờ không nghe được tin vui gì, cho dù bổn vương phi không truy cứu, Liên trắc phi và vương gia cũng có thể mở một mắt nhắm một mắt?” Hạ Tử Duệ cúi thấp đầu nghịch đầu ngón tay trắng nõn, giọng nói chút phập phồng nói.
Ba người kinh hãi!
Các nàng xuất thân thấp hèn, mặc dù cha đều là quan viên trong triều, nhưng dù sao các nàng đều là con vợ lẽ, không so được với vương phi xuất thân dòng chính của Đại tướng quân!
Cho dù nàng ta cả đời không con cái, chỉ cần không làm ra chuyện gì sai trái, thì tuyệt đối sẽ không bị hưu.
Nhưng các nàng lại không giống thế!
Chỉ cần vương gia không có hứng thú với các nàng, mà các nàng không có con cái bên người, tám phần là bị đuổi ra khỏi vương phủ!
Sắc mặt ba người liên tục thay đổi, vốn muốn chọc giận vương phi để nàng làm trò cười cho mọi người.
Không ngờ mấy câu nói, đã làm vương phi hời hợt phản kích, làm cho các nàng trong lòng sợ đến chấn động.
Mỗi người trong lòng đều đang tính toán, sau khi về tiêu một số tiền lớn tìm đại phu xem thật kỹ, bốc thuốc, nhất định phải nhanh chóng có thai.
“Các muội muội sao không nói chuyện? Có phải là lời nói của bổn vương phi quá nặng? Các muội muôi không cần để trong lòng. Dù sao, các muội muội không phải cũng rất được vương gia sủng ái sao?” Nét mặt Hạ Tử Duệ tươi cười như hoa, cơ thể hơi nghiêng, mỉm cười đảo qua gương mặt của ba người, câu nói sau cùng gằn từng chữ.
Sủng ái? Các nàng đúng là so với nàng được sủng ái nhiều hơn! Nhưng mà ba người các nàng cũng chỉ có phục vụ vương gia ba bốn lần trong hai năm qua, nhiều thì năm sáu lần!
Bàn về sủng ái, ai vượt được Liên trắc phi?
Sắc mặt ba người thay đổi thất thường, sự đố kỵ với Liên trắc phi trong lòng không ngừng dâng lên.
Hạ Tử Duệ lại giống như không phát hiện, thả ánh mắt về lại trên mặt hồ, nhìn cá vàng nhảy lên mặt nước, nghiêng đầu nói với Vân Nhi sau lưng: “Đi gọi người cầm chút thức ăn cho cá vàng.”
“Dạ.” Vân Nhi ra khỏi đình, gọi hạ nhân đang tu sửa cây cối trong viện ra dặn dò ý của Hạ Tử Duệ.
Ba phu nhân trong đình cúi thấp đầu không biết đang nghĩ cái gì.
Sau khi Vân Nhi quay về thì gặp được cảnh, trong hai năm nay, đây là lần đầu nhìn thấy mấy phu nhân ủ rũ, mà vương phi lại nhàn nhã ngắm cảnh!
Nàng ta nghĩ lại đối thoại vừa rồi của mấy vị phu nhân và vương phi, kinh ngạc không thôi: Từ khi vương phi mở miệng nói câu đầu tiên, đã cài bẫy cho ba người! Làm tư tưởng của các nàng bị dẫn dắt!
Người phản ứng lại nhanh nhất chính là Đại phu nhân.
Nàng ta cau mày nhìn về phía Hạ Tử Duệ, giọng điệu không tự giác được cao lên: “Vương phi chưa từng nghĩ đến vấn đề con nối dòng sao? Bây giờ vương phi cũng đã gả vào vương phủ hai năm rồi. Nhưng đến nay cũng vẫn chưa nghe thấy gì.”
Hai người khác cũng tỉnh lại, Tam phu nhân lập tức giúp đỡ nói: “Lời nói vừa rồi vương phi là có ý muốn đuổi mấy người tiện thiếp ra khỏi vương phủ sao?”
Tứ phu nhân không cam lòng yếu thế: “Mấy người tiện thiếp mỗi thời mỗi khắc đều nghĩ xem phải thế nào hầu hạ vương gia cho tốt, mặc dù vẫn luôn chưa có hoài thai, nhưng về tình có thể tha thứ. Vương phi nói như vậy, là đang trách Liên trắc phi độc chiếm sự sủng ái của vương gia sao?”
Ba người đều chỉa đầu mâu về phía Hạ Tử Duệ.
Đại phu nhân lại nhìn Vân Nhi, thấy đáy mắt nàng ta có vẻ lo lắng, âm thầm nhếch môi cười lạnh.
Đuôi lông mày Hạ Tử Duệ nhếch nhẹ, nụ cười bên môi biến mất không thấy, vẫn sáng lạn như cũ, thong dong bình tĩnh khẽ mở cặp môi đỏ mọng trả lời: “Ba vị muội muội dường như đã tự quên thân phận của mình.”
“Hôm nay xảy ra chuyện lấy hạ phạm thượng như này, bổn vương phi có thể tạm thời không so đo, nhưng bổn vương phi không chắc lần nào tâm trạng cũng đều tốt như ngày hôm nay.”
“Về phần Liên trắc phi độc chiếm sự sủng ái của vương gia? Lời này Lệ muội muội sau này đừng có nói lại.”
“Nếu không, ngày nào đó bổn vương phi hơi lỡ lời, nói với Liên trắc phi, chỉ sợ không hay lắm.”
Chậm rãi đứng dậy, sắp ra khỏi đình thì xoay người đi đến trước mặt ba người, cơ thể hơi nghiêng, đột nhiên cười: “Các muội muội nhất định phải yêu quý lẫn nhau, tận tâm tận lực phục vụ vương gia, sớm ngày khai chi tán diệp cho vương gia. Bổn vương phi ở đây trước cảm ơn mấy vị muội muội.”
Ba người nhìn bóng lưng Hạ Tử Duệ rời đi, tức đến mặt tái nhợt.
Nhìn lời nói bị nghẹn lại trong cổ họng, lúc muốn thốt ra cho sảng khoái, mấy câu này của Hạ Tử Duệ lại làm cho các nàng không dám lỗ mãng!
Đồng thời phản ứng của Hạ Tử Duệ càng làm cho các nàng trở tay không kịp! Nhất thời, rơi vào thế hạ phong.
Ba người hai mặt nhìn nhau, âm thầm cắn răng.
“Vương phi đây không phải là bị đập hỏng đầu rồi chứ? Sao giống như là biến thành một người khác?” Tứ phu nhân cắn răng, bực bội nói.
“Trước kia đều là nàng ta bị tức đến liên tục vỗ ngực, khóc lóc om sòm mắng to, sao hôm nay lại trấn định như thế! Quá kỳ quái.” Tam phu nhân nháy nháy mắt, giọng nói khàn khàn.
Sắc mặt Đại phu nhân hơi thay đổi, trong lòng có phòng bị, nhìn bóng lưng Vân Nhi, con ngươi lóe lên ánh sáng xanh.
…
“Vương phi, bây giờ quay về Mai Viên sao?” Vân Nhi nhẹ giọng hỏi.
Khóe miệng Hạ Tử Duệ hơi cong, gật đầu: “Về Mai Viên. Bổn vương phi có chút đói bụng. Giữa trưa bảo phòng bếp làm thêm ít món. Hôm nay bổn vương phi khá vui.”
“Vâng, vương phi.” Giọng của Vân Nhi cao lên mấy phần, nhìn thấy vương phi không mất đi lý trí, nàng ta đương nhiên cũng vui vẻ theo.
Lúc ăn trưa, người phòng bếp đến thông báo, thức ăn không đủ, giữa trưa không có cách nào thêm món.
Vân Nhi nén giận, bản thân Mai Viên có phòng bếp nhỏ, mỗi tháng vương phi đều cho phòng bếp nhỏ gần năm mươi lượng bạc dùng trên phương diện đồ ăn mỗi ngày, hôm nay vương phi muốn thêm món, nhưng không có món để thêm?
Nhất định là mấy bà mụ ở phòng bếp thấy vương phi không cầm quyền, mỗi tháng năm mươi lượng bạc cũng tự mình tham, tính toán vương phi không thể làm gì bọn họ được!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất