Hạ Tử Duệ cười nhạt không nói.
Lúc này mới vừa đến đây, người cầm quyền trong vương phủ còn không phải nàng, hai người phụ nữ trong phòng này cũng rất được Lâm Bắc Hàn sủng ái, mà nàng lại là chính phi không được sủng ái.
Cho dù là chính phi, thân phận này cũng chỉ là hữu danh vô thực.
Nhưng mà, cho dù là như vậy, nàng cũng nhất định sẽ không làm mình ăn thiệt!
Dù sao, còn nhiều thời gian, chơi từ từ thôi.
Thật sự không thể qua được, phiền muốn chết, cùng lắm thì nhường vị trí chính phi ra thôi!
Hạ Tử Duệ trong lòng đang tính toán lúc này không phát hiện Lâm Bắc Hàn vẫn luôn ngồi một bên không nói gì có chút khác thường.
Trong mắt hắn hiện lên chút kinh ngạc.
Trong hai năm qua, hắn chỉ cùng phòng với nàng ở đêm tân hôn, sau đó thì không bước vào phòng của nàng.
Mặc dù bọn họ cũng gặp nhau trong chủ viện, nhưng mà ấn tượng của nàng cho hắn lại cực kỳ không tốt.
Trong hai năm qua, trong hậu viện, thường xuyên bởi vì huyên náo mà gà chó không yên.
Lúc này nàng lại làm cho hắn cảm thấy có chút sâu không lường được!
Đặc biệt là con ngươi lúc nào cũng lộ ra mấy phần lười nhác nhưng lại nguy hiểm làm không ai có thể bỏ qua được.
Xu hướng phát triển của cả câu chuyện đều do nàng khống chế, ngay cả Liên Hoa vẫn luôn thông tuệ đều bị nàng khống chế.
Hắn có chút nhíu mày, như cũ bưng chén trà lên hớp một ngụm nhỏ, ưu nhã tự nhiên.
“Việc này Bạch muội muội làm quả thật không đúng, là ta ngày thường buông thả mấy người. Hôm nay phạm vào lỗi sai bực này, còn làm vương phi bị thương, nói thế nào cũng không cứ thế cho qua. Nhưng niệm tại vi phạm lần đầu, phạt Bạch muội muội cấm túc một tháng ở Bắc Viên nghiêm túc kiểm điểm.” Liên trắc phi dịu dàng nói.
Bạch Dung thở dài một hơi, nhưng mà nghĩ lại, một tháng không thể rời khỏi Bắc Viên, việc này chắc chắn sẽ làm cho mấy người nữ kia chê cười!
Thầm hận, trộm gà không được còn mất nắm gạo!
Trọng yếu nhất là… nàng ta nhìn Lâm Bắc Hàn, một tháng này chỉ sợ không thể nhìn thấy hắn…
“Vương gia, xử phạt như vậy có thể chứ?” Liên trắc phi quay đầu nhìn về phía Lâm Bắc Hàn, giọng nói mềm mại ôn hòa hỏi.
Lâm Bắc Hàn nhàn nhạt gật nhẹ đầu.
Liên Hoa làm việc vẫn luôn chu toàn, cho nên hắn mới giao chuyện trong tướng phủ cho nàng ta chưởng quản.
Tảng đá lớn treo trên ngực Liên trắc phi lúc này mới buông xuống, chỉ cần không cần làm hắn không vui là được rồi.
Sau đó nàng ta nhìn về phía Hạ Tử Duệ, cười nói: “Tỷ tỷ, muội muội giải quyết như vậy có thể chứ?”
Hạ Tử Duệ cười gật đầu, nụ cười tươi như gió xuân làm cho người ta sinh ra ảo giác, giống như là người ngôn từ sắc bén trước kia căn bản không phải là người trước mắt.
Vân Nhi đứng bên cạnh thầm thở dài một hơi, cũng may hôm nay vương phi không có náo loạn, nếu không có vương gia ở đây còn không biết sẽ nhiễu loạn đến thế nào, đến lúc đó thì toi đời rồi.
Bây giờ xem ra là tốt nhất, ít nhất vương phi chiếm thượng phong, sau này Nhị phu nhân này chỉ sợ không dám lại không để vương phi vào trong mắt nữa.
“Còn có chuyện gì sao?” Ánh mắt lạnh nhạt của Hạ Tử Duệ đảo qua Liên trắc phi, Lâm Bắc Hàn, Bạch Dung, giọng nói nhẹ nhàng hỏi.
Không biết nàng bị thương sao? Ngây người thời gian dài như vậy, những điều nên giải quyết cũng đã giải quyết xong, còn ăn vạ không đi?
Làm gì trễ nãi nàng nghỉ ngơi!
Vân Nhi ngẩng đầu nhìn nàng, vương phi lại đuổi vương gia đi?
Chẳng lẽ vương phi nghĩ thông rồi? Không nên làm ồn ào để thu hút sự chú ý của vương gia?
Bạch Dung cắn răng, hôm nay tiền mất tật mang, làm cho vương phi chiếm thượng phong, mà ấn tượng của vương gia đối với nàng ta khẳng định không tốt, đáng chết.
Liên trắc phi lập tức đứng dậy đi đến bên giường, dặn dò Hạ Tử Duệ: “Chỗ muội muội có một cây nhân sâm phương tây tiến cống, rất bổ, lát nữa muội muội sai người đưa đến cho tỷ tỷ. Mấy ngày nay tỷ tỷ dưỡng thân thể cho tốt, đợi thân thể tỷ tỷ tốt lên, muội muội mời tỷ tỷ ngắm hoa uống trà.”
“Vậy thì cảm ơn muội muội.” Hạ Tử Duệ gật đầu cảm ơn, nhìn thẳng vào đôi mắt dò xét của Liên trắc phi..
Liên Hoa cũng hào phóng cười đáp lại, giống như sự dò xét vừa rồi căn bản không tồn tại, tiếp đó lại nói: “Quấy rầy tỷ tỷ thời gian dài như vậy, bây giờ không còn chuyện gì nữa, muội muội cũng nên rời đi rồi.”
Sau đó nàng ta quay đầu nhìn về phía Lâm Bắc Hàn.
Hạ Tử Duệ cười trả lời: “Tỷ tỷ có thương trong người, không tiễn muội muội nữa.”
Lâm Bắc Hàn gật đầu đứng dậy.
Lúc này Liên Hoa mới đi về phía Lâm Bắc Hàn định cùng nhau đi ra ngoài.
Bạch Dung quỳ trên đất hai chân đã sớm quỳ mỏi, nhìn thấy hai người bọn họ đứng dậy muốn đi, nàng ta cũng lập tức đứng dậy.
Trước khi đi, lại liếc nhìn một cái, trong hai mắt còn có chút oán niệm.
Lâm Bắc Hàn đi đến trước cửa thì bước chân dừng lại một chút, quay đầu nhìn liếc qua Hạ Tử Duệ ở trên giường đã chợp mắt nghỉ ngơi, con ngươi lóe lên.
“Vương gia?” Liên Hoa kinh ngạc nhìn Lâm Bắc Hàn.
Nghe tiếng, Lâm Bắc Hàn nhấc chân rời đi.
Một màn vốn tưởng rằng sẽ là một vở hài kịch lớn thật bình tĩnh giải quyết rồi.
Nha hoàn bà mụ của Mai Viên đều ngạc nhiên, nhưng chuyện của chủ tử, hạ nhân bọn họ cũng chỉ có thể tán chuyện sau lưng.
Nhưng mà, chủ tử có thể bình tĩnh một chút, các nàng cũng có ngày lành. Trong Mai Viên, trong hai năm lần đầu bình tĩnh như thế.
…
Bắc Viên, nơi ở của bốn vị thiếp thất Nam Dương Vương Lâm Bắc Hàn.
Rường cột chạm trổ, khoảng sân ở trong vương phủ mặc dù cũng không quá lớn, nhưng so với nhà cửa của mấy viên ngoại bên ngoài còn lớn hơn mấy phần, cũng khó trách phần đông nữ tử trong phủ đưa mắt ngóng trông có thể được Lâm Bắc Hàn yêu thích.
Đáng tiếc, Lâm Bắc Hàn không để ý đến chuyện này, trong phủ cũng chỉ có bốn thiếp.
Bốn thiếp mỗi người một tiểu viện, mỗi người bên cạnh đều có hai nha hoàn hầu hạ.
Đại phu nhân Mạc Doanh cúi đầu sửa lại móng tay thon dài, trong đôi mắt phượng vũ mị nhiễm chút cười lạnh: “Ngược lại ta đánh giá cao Bạch Dung rồi, không ngờ được ở chỗ vương phi nàng ta không chiếm chút lợi thế nào, còn bị vương phi đùa bỡn trong tay.”
“Vương phi này không phải là đụng hỏng đầu óc rồi chứ? Sao bây giờ tỉnh lại lại thay đổi tính tình? Thường ngày vương phi cũng không lãnh tỉnh như vậy, đã sớm đánh nhau với Nhị phu nhân.” Nha hoàn Phức Xảo mà Mạc Doanh mang theo từ nhà mẹ đẻ đến vừa bóp vai cho Mạc Doanh vừa nghi ngờ nói.
“Nếu đụng hỏng đầu, sao có thể suy nghĩ rõ ràng như vậy? Nhất định là có người chỉ dẫn sau lưng.” Hai hàng lông mày của Mạc Doanh nhíu lại với nhau, trong đôi mắt hiện lên sự tàn khốc.
Vương phi có tính tình thế nào, nàng ta rất rõ ràng.
Bạch Dung đã đến trước mặt, Hạ Tử Duệ này sao có thể ngồi yên được? Thế mà lại có thể chuyển từ bị động thành chủ động, làm Bạch Dung thua thiệt! Trong đó nhất định là có người quấy rối!
Phức Xảo cả kinh, hai nắm tay nhỏ dừng lại giữa không trung, vội vàng trả lời: “Vậy sẽ là ai?”
“Đại nha hoàn Vân Nhi bên cạnh vương phi.” Mạc Doanh hơi híp mắt nói ra.
Nha đầu Vân Nhi kia rất lanh lợi thông minh, làm việc cũng ổn trọng, đáng tiếc lại theo một người chủ làm việc xúc động.
Lần này tác phong của vương phi thay đổi, nhất định có liên quan đến nàng ta.
“Nếu là như vậy, phu nhân, sau này chúng ta nhất định phải chú ý đề phòng nàng ta. Nếu là nàng ta ở sau lưng chỉ dẫn, làm vương phi đối phó với chúng ta, chỉ sợ lúc đó nhất định sẽ có không ít phiền toái.” Phức Xảo nhắc nhở.
Lúc này trong lòng nàng ta để lại một chút lòng riêng, Vân Nhi và nàng ta từng có mâu thuẫn.
Con thứ hai của Tần tổng quản Tần Phong vốn là có ý với nàng ta, nhưng sau khi biết Vân Nhi, trong mắt hắn ta không còn nàng ta nữa.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất