Lúc này, ở đại điện lộ thiên kia.
Đám võ giả đã bắt đầu lao vào chém giết nhau.
Dưới sự chỉ đạo của Luân Vũ và Luân Sơn Nhạc, võ giả tiểu thế giới Luân Hồi chống lại thế công của tất cả mọi người.
Còn võ giả bốn tiểu thế giới còn lại bao gồm tiểu thế giới Tử Viêm thì xông về phía phe tiểu thế giới Luân Hồi dưới sự chỉ đạo của Tử Vô Tẫn.
Người của tiểu thế giới Đấu Khải cũng ra sức tấn công người của tiểu thế giới Luân Hồi.
Ba phe này, nhìn là biết bốn tiểu thế giới kia và tiểu thế giới Đấu Khải đã bắt tay với nhau rồi.
Có điều lúc này tiểu thế giới Luân Hồi có đến vài cường giả cảnh giới Sinh Tử tầng thứ nhất, cho dù ba phe liên minh thì chống lại họ cũng là chuyện không tưởng.
Hơn nữa, giờ đây Luân Vô Thường đang đứng ở chính giữa một cái bục cao, Tứ Phương Kết Ấn xuất hiện xung quanh hai tay hắn ta rồi bao phủ quang cầu trên bục cao ấy.
Trong nháy mắt, tiếng "giết" vang lên kéo theo âm thanh chấn động dữ dội.
Nhưng trong tình huống thế này, không một ai để ý đến những hiện tượng đó.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Luân Vô Thường đang ở bên trên.
Mặc dù bọn họ không biết bên trong quang cầu đó có gì nhưng trên đường cùng nhau tới đây không thấy có bảo bối gì, vậy thì chắc chắn trong đó là chí bảo, còn là chí bảo có liên quan mật thiết với Sa Cung này.
"Đấu sư huynh!"
Lạc Tuyết kinh hãi thét lên rồi chạy tới.
"Lạc Tuyết sư muội!"
"Tiểu sư muội!"
Nghe thấy giọng Lạc Tuyết, người của tiểu thế giới Đấu Khải đều lộ vẻ phấn chấn.
Trong số họ, Lạc Tuyết là nhỏ tuổi nhất cũng là người tốt bụng nhất.
Đã thế tính cách còn đơn thuần, vốn những người như thế đều không hợp với thế giới nơi võ giả thường xuyên đấu đá nhau này.
Song, tuy tiểu sư muội hoạt bát nhưng thiên phú lại vô cùng mạnh.
Thế nên lần này tông chủ mới cho phép họ đưa Lạc Tuyết theo.
Có điều trước đó Lạc Tuyết gặp cát lún nên họ cực kỳ lo lắng.
"Muội không sao là tốt rồi!"
Đấu Thiên trong bộ áo giáp lấp lánh, rực rỡ trông rất oai phong.
"Ta mà có chuyện gì được!", Lạc Tuyết quơ quơ quả đấm, nói với vẻ hãnh diện: "Muội ở cảnh giới Sinh Tử tầng thứ nhất mà, đương nhiên là không sao cả rồi!"
"Ừm!"
Thấy cô ấy không sao, mọi người đều thở phào.
Bấy giờ Đấu Thiên mới có thể tập trung vào cuộc chiến với đối thủ.
"Đấu sư huynh, chuyện gì đang xảy ra thế ạ?", nhìn đối thủ, Lạc Tuyết ngờ vực hỏi.
"Lúc bọn ta tới nơi đây thì võ giả của bốn tiểu thế giới đang tranh cãi với Luân Vô Thường, hình như đám Tử Vô Tẫn nói Luân Vô Thường giết Trí Nhạc, còn Luân Vô Thường thì không muốn giải thích, thấy không hòa bình được nên động thủ!"
Đấu Thiên giải thích: "Sau đó hai phe này đánh nhau, về sau Luân Vô Thường phát hiện ra bí mật ở vị trí trung tâm, cướp bảo bối nên bọn ta cũng gia nhập".
"Khó chịu một chỗ là tiểu thế giới Luân Hồi là tiểu thế giới xếp hạng tư, ngoài Luân Vô Thường ra thì võ giả cảnh giới Sinh Tử tầng thứ nhất có sáu bảy người, năm tiểu thế giới chúng ta hợp tác với nhau mà vẫn giằng co, đến bây giờ Luân Vô Thường vẫn chưa ra mặt!"
Nhìn Luân Vô Thường đang tập trung phá vỡ quả cầu kì lạ trên bục cao, vẻ ranh mãnh thoáng qua trong mắt Lạc Tuyết.
"Muội làm gì đấy!"
Thấy cô ấy muốn đánh lén, Đấu Thiên Đô lập tức quát: "Đừng làm chuyện ngu ngốc, muội không thấy tên Luân Vũ đó nãy giờ luôn ở cạnh Luân Vô Thường canh giữ để hắn ta không bị phân tâm sao? Tên đó là cảnh giới Sinh Tử tầng thứ hai đấy!"
Đấu Thiên nói xong, Lạc Tuyết mới phát hiện mặc dù Luân Vũ đang đánh nhau nhưng thỉnh thoảng vẫn đưa mắt về phía Luân Vô Thường ở trên bục cao.
Rõ ràng người này luôn chú ý tới Luân Vô Thường.
Thấy vậy, Lạc Tuyết ngoan ngoãn đứng cạnh Đấu Thiên.
"Sắp thành công rồi!"
Mồ hôi chảy trên trán, Luân Vô Thường bỗng phấn khởi reo lên khi thấy quang cầu trong tay xuất hiện các vết rách.
Cùng lúc đó, các cường giả cảnh giới Sinh Tử xung quanh hắn ta đều đang dồn hết tâm trí vào việc đối phó với đối thủ của mình.
Vào lúc này, võ giả của năm tiểu thế giới đều lộ vẻ không cam lòng.
Nếu như để Luân Vô Thường thành công một cách dễ dàng như thế thì họ thật sự quá kém cỏi rồi.
"Giết!"
Tử Vô Tẫn đanh mặt, bước lên một bước.
Họ mà nhắm mắt làm ngơ, mặc kệ Luân Vô Thường phá vỡ quang cầu thì họ cũng không còn đường sống nữa.
Đây chính là cơ hội cuối cùng!
Quát khẽ một tiếng, ánh sáng tím giữa hai tay Tử Vô bùng lên rực rỡ, nó nâng một quang cầu màu tím lên, màu tím sáng rực cộng thêm sức bộc phát kinh khủng kinh khủng của nó khiến người ta cực kỳ e ngại.
Cùng lúc đó, Lôi Phong và Song Thư Vũ cũng bắt đầu thi triển thủ đoạn của mình. Lúc này những người xung quanh cũng lần lượt để lộ lá bài tẩy của mình hòng phá đám Luân Vô Thường.
"Các ngươi là ai mà dám? Các ngươi mà xứng có được bảo bối này à?"
Luân Vô Thường thấy ai cũng ra tay bèn quát lớn, sau đó hắn ta tiến lên.
Đúng lúc đó, âm thanh ùng ùng vang dội truyền đến, hắn ta vừa giậm một bước thì đòn công kích của những người xung quanh bị một làn sóng vô hình hóa giải trong chốc lát.
"Chết tiệt, lại là Luân Hồi Giới Pháp!"
Tử Vô Tẫn thầm chửi thề, chiêu thức này làm họ khốn đốn quá rồi.
Luân Hồi Giới Pháp của tiểu thế giới Luân Hồi không chỉ có uy lực mạnh mẽ mà khả năng phản lại các đòn công kích cũng vô cùng đáng gờm.
Chưa kể tên Luân Vô Thường này vốn có cảnh giới Sinh Tử tầng thứ ba, cảnh giới cao hơn bọn họ!
"Một lũ vô dụng!"
Luân Vô Thường chế giễu mọi người: "Ai cho phép các ngươi muốn cướp kho tàng võ kỹ ở trong này? Chẳng lẽ các ngươi tưởng tiểu thế giới Luân Hồi không nằm trong tốp ba thì các ngươi có thể liên thủ đối phó bọn ta chắc?"
Nghe thấy lời này, những người xung quanh không thể không cúi đầu.
Luân Vô Thường nói không sai.
Họ liên kết với nhau thì chỉ được mỗi ưu điểm là nhiều người chút thôi.
Nếu đánh thật thì một mình Luân Vô Thường thôi cũng đủ hành xác họ rồi!
"Vậy thì chúng ta hãy cùng nhau nhìn xem trong này có cái gì đi?", Luân Vô Thường cười ha ha, không đoái hoài đến những người khác, hai tay vỗ một cái, quang cầu vốn đã chi chít vết nứt tức khắc vỡ toang, vật thể trong quang cầu cũng hiện ra trước mắt bao người.
Một quyển sách!
Một cuốn sách màu xanh đầy cổ xưa!
Võ kỹ? Hay là sổ tay hướng dẫn luyện khí, luyện đan gì đó?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất