"Ơ? Ngươi không bị mắc kẹt trong trận pháp này sao!", thấy Mục Vỹ đi ra, Ngũ Hành Động Thiên ngạc nhiên thốt lên.
"Đương nhiên là không rồi!"
Mục Vỹ cười ha ha: "Ta mà bị mắc kẹt trong trận pháp này thì chẳng phải ngươi lấy được Huyết Bia từ lâu rồi còn gì!"
Nghe vậy Ngũ Hành Động Thiên mới tỉnh ngộ, hắn ta gầm lên: "Là ngươi, hóa ra là ngươi giở trò!"
Đến lúc này, Ngũ Hành Động Thiên mới hiểu vì sao phong ấn thứ chín của mình mãi mà không phá giải được, thì ra tất cả là do Mục Vỹ nhúng tay!
Hỏa Vũ Phượng cũng bừng tỉnh, bảo sao lúc ở đại điện Mục Vỹ cứ làm gì đó là lạ. Hắn đang phá đám Ngũ Hành Động Thiên!
Thì ra ngay từ đầu Mục Vỹ đã biết!
Hắn luôn biết mình cần làm gì tiếp theo!
Buồn cười là cô ấy cứ đinh ninh Mục Vỹ chỉ phát hiện ra điều gì khác thường thôi mới ghê chứ.
"Mục Vỹ, ngươi giết Ngũ Hành Hóa Vũ và Ngũ Hành Ngọc Minh, ta còn chưa tính sổ với ngươi, giờ ngươi còn tự nhảy ra chịu chết. Được lắm, ngươi được lắm!"
"Quá khen!"
Mục Vỹ cười nhẹ: "Ta cũng đâu muốn thù oán gì với chúng cho cam. Nhưng chúng muốn giết ta, ta cũng đâu thể đứng ngây ra đó chờ chúng chém đầu ta được, ngươi xem có đúng không?"
"Nhưng may đấy, may mà ta còn chút thủ đoạn nên mới giết được chúng, giờ ngươi mới gặp được ta đây!"
"Ngươi giỏi lắm!"
Ngũ Hành Động Thiên cười khẩy: "Ban đầu ta định tạm gạt chuyện hai người đó qua một bên, đợi thu hoạch Huyết Bia xong mới tính sổ với ngươi, bây giờ xem ra không được rồi!"
"Tính sổ với ta?"
Mục Vỹ nói với vẻ giễu cợt: "Xin lỗi chứ chắc là Huyết Bia này không thể thuộc về ngươi rồi!"
"Gì cơ?"
"Vì ta cũng muốn có nó!"
"Ngươi chán sống rồi!"
Ngũ Hành Động Thiên nói rồi vẫy tay.
"Đệ tử Ngũ Hành Thiên Phủ nghe lệnh, giết Mục Vỹ ngay lập tức, ngay lập tức!"
"Rõ!"
Tiếng trả lời đồng đều vang lên, đông đảo đệ tử Ngũ Hành Thiên Phủ mau chóng ùa đến tấn công Mục Vỹ.
"Mục Vỹ, ngươi có cách nào phá giải huyết văn cho bọn ta không?"
"Đúng đấy, bọn ta không thể để ngươi chiến đấu một mình được!"
"Phải!"
Thấy ai cũng đầy nhiệt huyết, Mục Vỹ khoát tay và đáp: "Các vị yên tâm, nếu Ngũ Hành Thiên Phủ đã có ý định giết chúng ta thì ta nghĩ các vị không cần phải che che giấu giấu nữa đâu. Xông lên đi!"
Dứt lời, hắn vung tay lên. Bị bao phủ bởi màn sương máu, những đệ tử của năm thế lực lớn đang bị huyết văn trói buộc đều giãy giụa và giành được tự do, sau đó tất cả mọi người đều lao tới chỗ đám Ngũ Hành Thiên Phủ.
Họ còn hận Ngũ Hành Thiên Phủ hơn cả Mục Vỹ.
Một là vì bọn họ bị Ngũ Hành Thiên Phủ đàn áp từ rất lâu, nặng nề tới mức không thể thở nổi.
Hai là vì trong lần tiến vào Ngũ Hành Vực huấn luyện năm nay, tại Phong Vẫn Đại Lục này, đệ tử Ngũ Hành Thiên Phủ mà bắt gặp họ là buông những lời lẽ xúc phạm ngay, sau đó giết chết họ!
Nhục nhã như thế, bọn họ không thể nào chấp nhận được!
Hôm nay còn tận mắt chứng kiến cái chết thảm thương của những người ở thảo nguyên Ma Quỷ, nếu lúc này họ không vùng lên đấu tranh thì sẽ nhận lại kết cục giống như thế.
Giờ đây, chỉ có dùng vũ lực chém đầu kẻ thù mới có thể bảo toàn tính mạng cho bản thân.
Thấy hai phe bắt đầu chém giết nhau, Ngũ Hành Động Thiên nhìn Mục Vỹ bằng ánh mắt đầy thích thú.
"Hay đấy, hay đấy!"
Ngũ Hành Động Thiên phá lên cười sằng sặc: "Ngươi lợi hại thật đấy Mục Vỹ!"
"Ta phải công nhận tài xúi giục của ngươi, cơ mà không biết thực lực của ngươi có ngang bằng khả năng đó không nhỉ?"
"Ta nghĩ là ta không cần chứng minh nữa đâu!"
Mục Vỹ nhoẻn môi: "Cái chết của Ngũ Hành Hóa Vũ và Ngũ Hành Ngọc Minh đủ rồi chứ?"
Nghe vậy, Ngũ Hành Động Thiên nổi cơn tam bành.
Việc Mục Vỹ giết Ngũ Hành Hóa Vũ và Ngũ Hành Ngọc Minh là một cú tát giáng thẳng lên mặt họ!
Giờ có biện hộ thế nào thì hắn ta cũng thề không bỏ qua cho Mục Vỹ.
"Được lắm, xem ra ngươi vẫn ngang như vậy!"
"Không dám, nhưng ta luôn nhớ phương châm của mình là nếu đối thủ khó địch lại thì phải ưu tiên tính mạng bản thân lên hàng đầu!"
Mục Vỹ chế giễu.
Giờ thì Ngũ Hành Động Thiên hoàn toàn phẫn nộ rồi.
Mục Vỹ đã nói quá rõ ràng, Ngũ Hành Động Thiên hắn ta chưa đủ trình để làm Mục Vỹ sợ, làm Mục Vỹ khiếp đảm!
Với người khác thì đây có thể chỉ là khoe mẽ sức mạnh thôi, nhưng đối với hắn ta thì đây chính là khiêu khích!
Hắn ta quyết không cho phép điều này xảy ra.
"Mục Vỹ, ngươi sẽ phải trả giá đắt vì lời nói của mình!"
Ngũ Hành Động Thiên quát lớn rồi xuất thủ.
Điều làm Mục Vỹ khá bất ngờ là binh khí hắn ta sử dụng là kiếm!
Một trường kiếm đen nhánh và tỏa ra khí tức băng giá!
Vừa nhìn thấy thanh kiếm ấy, Mục Vỹ khẽ mỉm cười, cũng xông đến.
Kiếm Khổ Tình xuất hiện trong tay, giờ có nói với Ngũ Hành Động Thiên gì thêm nữa cũng vô ích.
Sau khi giết Ngũ Hành Ngọc Minh, Mục Vỹ không còn là Mục Vỹ ngày xưa nữa!
"Diệt Sinh Thất Kiếm!"
Mục Vỹ quát lớn rồi chém một nhát kiếm.
Hiện giờ, hắn đã có thể thi triển bảy đạo Sinh Tử Ấn một cách thành thạo rồi!
Trường kiếm quét ngang, Mục Vỹ cũng xuất kích.
Ở phía đối diện, Ngũ Hành Động Thiên cũng vung kiến đến, có điều hắn ta trông giống như đang thi triển đao pháp hơn là kiếm pháp.
Một tiếng đinh vang lên, hai bóng người chạm trán.
Cùng lúc đó, đệ tử của năm thế lực lớn cũng đánh nhau với đệ tử Ngũ Hành Thiên Phủ trong phẫn nộ.
Trong số những đệ tử Ngũ Hành Thiên Phủ này có sư huynh đệ cũ của họ, nhưng giờ đây, chính những sư huynh đệ ấy lại chĩa binh khí vào họ, vứt bỏ hết tình xưa nghĩa cũ.
Tiếng chém giết, tiếng gào thét vang lên hết lần này đến lần khác, ai nấy đều giết đến hóa điên.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất