“Ha ha…”
Ngũ Hành Động Thiên bật cười điên cuồng rồi nói: “Tấm bia này đã tồn tại cả vạn năm nên ấn chứa rất nhiều bí mật, các người có biết không hả?”
“Một lũ ngu dốt còn tưởng lò luyện Phong Linh với nguồn gió mới là bảo bối, nhưng tấm bia này mới là chí bảo năm xưa của Phong Vẫn Môn, đồng thời cũng là nguyên nhân chính khiến môn phái ấy diệt vong”.
“May sao giờ nó đã thuộc về Ngũ Hành Thiên Phủ ta rồi, thế mới không uổng phí!”
Trong mắt Ngũ Hành Động Thiên chứa đầy vẻ đắc ý.
“Thôi, giờ ta phải mở tấm Huyết Bia này đây”.
Ngũ Hành Động Thiên cười lớn rồi giơ hai tay ra.
Lại có một tiếng động lớn vang lên.
Cheng cheng, xiềng xích nối quanh tấm Huyết Bia dưới chân Ngũ Hành Động Thiên rồi lan ra xa.
Những sợi dây xích này như xương người, chúng nối liền lại với nhau tạo thành một vòng xích.
Lúc này, trên vòng xích ấy dính đầy máu.
Mà máu này được hút từ người của vô vàn các võ giả ở phía dưới.
Phựt, một trong chín sợi dây xích đã bị đứt.
Tiếp đó là sợi thứ hai, thứ ba.
Loáng cái, cả chín sợi đều đã đứt gần hết.
Chỉ còn đúng một sợi vẫn quấn chặt lấy tấm Cửu Linh Đoạt Thiên Bia, không thể cắt đứt được.
Sợi xích này hệt như sợi xích khóa sinh mạng, có làm thế nào cũng không thể chặt đứt.
“Chết tiệt, sao lại thế này, rõ ràng ta đã phá hết chín phong ấn rồi cơ mà”.
Ngũ Hành Động Thiên khẽ biến sắc mặt.
Hắn ta nhớ rõ ràng mình đã phá hết cả chín phong ấn rồi.
“Chuyện gì thế này?”
Ngũ Hành Động Thiên nhăn nhó.
Trái lại Mục Vỹ chỉ đứng một chỗ rồi nhìn hắn ta mà không nói một lời.
“Ha ha, tiểu tử, tính sai rồi chứ gì?”
Bà Tà Anh cười nói: “Dám dùng máu huyết của chúng ta để phá phong ấn cho ngươi rồi lấy Huyết Bia gì đó, kế hiểm đấy!”
“Mụ già độc ác, im miệng!”
Ngũ Hành Động Thiên lạnh giọng quát rồi chộp tay ra.
Phập! Bà Tà Anh không thể phản kháng nên lập tức bị đường vân máu dưới chân leo lên người, huyết mạch người bà ta tuôn ra, toàn thân đẫm máu, sau đó nổ tung.
Mọi người đều nhìn đến mức kinh hãi.
Không một ai dám nói gì nữa.
“Sao vậy nhỉ?”
Hoả Vũ Phượng tái mặt rồi căng thẳng hỏi.
“Đừng sợ!”
Mục Vỹ híp mắt lại nhìn từng hành động của Ngũ Hành Động Thiên rồi im bặt.
“Hừ! Không thể phá giải phong ấn, các ngươi nghĩ ta hết cách rồi à?”
Ngũ Hành Động Thiên mỉm cười rồi nói tiếp: “Ta sẽ lấy mạng của các ngươi trước rồi phá phong ấn sau”.
Dứt lời, hắn ta lập tức ra tay.
Hàng nghìn người của thảo nguyên Ma Quỷ đều chảo đảo khi bị bàn tay của Ngũ Hành Động Thiên che phủ.
Còn các đường vân máu dưới chân thì vẫn không ngừng hút máu của họ.
Máu tươi cứ thế chảy ra.
Dần dà, người của thảo nguyên Ma Quỷ đều đã biến thành những cái xác khô.
“Đừng, đừng!”
Thị Huyết Đế lập tức lên tiếng cầu xin.
“Ngươi đừng giết ta, ta đồng ý quy phục ngươi, ngươi muốn ta làm gì cũng được”’.
Ngũ Hành Động Thiên nhìn Thị Huyết Đế rồi cười nói: “Xin lỗi nhưng ta không cần!”
Dứt lời, Ngũ Hành Động Thiên lại vung bàn tay lên, máu tươi chảy ra, Thị Huyết Đế đã biến thành một vũng máu.
Không lâu sau, người của thảo nguyên Ma Quỷ đã bị Ngũ Hành Động Thiên biến thành những cái xác khô hết.
Còn Quỷ tiên sinh cũng không may mắn thoát nạn.
Ba cường giả lớn tuổi đều đã bỏ mạng.
“Còn kẻ nào không phục nữa không?”
Ngũ Hành Động Thiên nói: “Hết rồi chứ? Lần này, ta phải phá được phong ấn thì mới lấy được Huyết Bia, cho nên các người cũng phải trả giá thôi”.
Ngũ Hành Động Thiên nói với giọng điệu hết sức kiêu ngạo.
Thấy vậy, mọi người đều sợ hãi.
Đệ tử của năm thế lực lớn đều bị doạ cho sợ mất mật.
Bây giờ, họ chẳng khác nào cá nằm trên thớt.
Ban nãy, họ đã tận mắt chứng kiến người của thảo nguyên Ma Quỷ biến mất.
Còn bây giờ, hình như phong ấn cuối cùng chưa bị phá vỡ, cho nên Ngũ Hành Động Thiên định động thủ với họ.
“Mục Vỹ, chúng ta làm gì đây?”
“Đừng sốt ruột!”
Mục Vỹ đứng yên tại chỗ quan sát phía trên rồi cười nói: “Lát nữa mọi người thoát ra được thì chuẩn bị đánh nhau, người của Ngũ Hành Thiên Phủ không dễ đối phó đâu!”
Cái gì?
Nghe Mục Vỹ nói vậy, Hoả Vũ Phượng và Thuỷ Nhu đều ngẩn ra.
Thoát ra ư?
Nhưng thoát kiểu gì?
Song, rõ ràng bây giờ Mục Vỹ chẳng có thì giờ đâu mà giải thích về vấn đề này.
“Các vị, Ngũ Hành Thiên Phủ cần tấm Huyết Bia này, cho nên các vị chỉ có thể công hiến tính mạng của mình thôi”.
Ngũ Hành Động Thiên cười nói: “Yên tâm, ta tin chẳng bao lâu nữa, trưởng bối của các ngươi cũng sẽ đi theo thôi”.
“Ngũ Hành Động Thiên, ngươi vô sỉ vừa thôi!”
“Vô sỉ?”
Ngũ Hành Động Thiên cười lạnh nói: “Đừng tưởng Ngũ Hành Thiên Phủ ta không biết năm thế lực lớn các người đang định làm gì. Lần này, ta lấy được Huyết Bia rồi thì các người đều phải chết, có trách thì chỉ trách các người không biết điều, làm chuyện xằng bậy thôi”.
Dứt lời, Ngũ Hành Động Thiên lập tức ra tay, một sức mạnh điên cuồng ập tới.
Các đường vân máu dưới chân mọi người càng điên cuồng hút máu của họ hơn!
Đó chính là Mục Vỹ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất