Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

"Chết tiệt, chết tiệt!"  

             Thấy Phệ Hồn Tâm Hỏa lao đến, ông ta chửi thề trong bụng. Không còn cách nào khác, Quỷ tiên sinh đành vung tay, hàng loạt bóng quỷ lần lượt bay ra khỏi ống tay áo của ông ta làm phát ra tiếng phần phật.  

             Quỷ ảnh xông ra, hóa thành hình dáng trông giống chín cái đầu quỷ nhưng nhỏ hơn.  

             Những cái đầu quỷ lớn chừng bàn tay hoặc quả đấm được biến ảo từ hàng nghìn cái bóng quỷ xông tới chỗ Mục Vỹ.  

             "Hừ, tu luyện công pháp tà đạo mới trở thành võ giả cảnh giới Vũ Tiên, Quỷ tiên sinh, những thứ này là những người ông đã giết suốt mấy năm qua chứ gì?", Thủy Nhu thấy vậy căm phẫn quát lớn.  

             "Chính xác!"  

             Quỷ tiên sinh cười sằng sặc: "Mục Vỹ, tương lai còn dài, hẹn gặp lại khi khác nhé".  

             Ông ta ném đám đầu quỷ đến rồi bóng người lóe lên, muốn bỏ trốn.  

             "Tương lai còn dài? Nhưng tương lai của ông đâu còn nữa!"  

             Sau khi nói câu này, Vạn Kiếp Quỷ Hỏa lại bùng lên trên tay hắn.  

             Phệ Hồn Tâm Hỏa và Vạn Kiếp Quỷ Hỏa đều có tính sát thương lớn đối với linh hồn.  

             Mục Vỹ hiểu điều này hơn bất cứ ai.  

             Giờ phút này, hai loại thiên hỏa đã được lấy ra.  

             Phệ Hồn Tâm Hỏa tập trung hàng nghìn đầu quỷ lại một chỗ. Lửa giăng khắp chốn, đám đầu quỷ hoàn toàn không né tránh nổi.  

             Vạn Kiếp Quỷ Hỏa ở bên kia thì lũ lượt ùa về phía Quỷ tiên sinh.  

             "Mục Vỹ, tên khốn kiếp nhà ngươi!"  

             Cảnh tượng trước mắt buộc Quỷ tiên sinh phải chửi đổng, nhưng ông ta không dám chủ quan, xoay người hất tay ra.  

             Một cái đầu quỷ bị ông ta ném ra ngoài.  

             Uỳnh...  

             Tiếng nổ long trời lở đất truyền đến, cái đầu quỷ nổ tung.  

             Nhưng Vạn Kiếp Quỷ Hỏa vẫn bắn đến.  

             Ba loại thiên hỏa!  

             Thì ra trong cơ thể Mục Vỹ có đến ba loại thiên hỏa!  

             Bấy giờ Quỷ tiên sinh hối hận đến xanh ruột rồi.  

             "Chết tiệt, khốn nạn!"  

             Ông ta giận dữ dùng cả hai tay ném ba cái đầu quỷ ra ngoài. Tiếng soạt soạt soạt vang lên.  

             Ầm...  

             Sau cú nổ, ba cái đầu quỷ nổ tan tành, dư chấn khủng khiếp từ vụ nổ từ từ lan rộng ra xung quanh.  

             Bước chân của Vạn Kiếp Quỷ Hỏa cũng bị cản trở.  

             Nhưng vẫn còn một chút dư âm khuếch tán ra ngoài, va uỳnh vào người Quỷ tiên sinh.  

             Cuối cùng, ông ta phun ra mấy ngụm máu tươi, bỗng co chân chạy biến như bị sét đánh.  

             "Ấy thế mà để lão khốn kia chạy mất rồi!"  

             Mục Vỹ khá ngạc nhiên trước cảnh tượng này.  

             Mà dù sao Quỷ tiên sinh cũng là lão quái vật đã sống nghìn năm, tích lũy nhiều kinh nghiệm qua thời gian dài chứ không giống những thiên tài khác. Mặc dù ông ta không địch lại Mục Vỹ nhưng nếu cố hết sức chạy trốn có thể thì hắn không làm gì được ông ta.  

             "Cảm ơn Mục huynh!"  

             Thủy Nhu đi tới, chắp tay nói.  

             "Đừng khách sáo, ta phải cảm ơn Thủy Nhu tiên tử vì trước đó đã giúp đỡ đệ tử Hỏa Hành Sơn ta mới đúng!"  

             Thủy Nhu tiên tử!  

             Cách gọi này làm Thủy Nhu đỏ mặt.  

             Mục Vỹ thình lình chộp lấy cánh tay cô ấy.  

             Ngọn lửa trong tay hắn đốt cháy vải áo nơi đó thành tro.  

             Làn da trắng nõn lộ ra, có điều phần vai lại đen sì.  

             "Đây là quỷ khí, nếu không loại trừ sẽ gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến tu vi của cô".  

             Trong lúc nói chuyện, Mục Vỹ dùng quỷ khí phủ lên phần vai của Thủy Nhu, dần dần quỷ khí bị thiên hỏa bao vây, tụ lại thành một quả cầu.  

             Hắn hất tay, quả cầu quỷ khí ấy rời khỏi cơ thể Thủy Nhu.  

             Rồi hắn búng tay tiếp, quỷ khí bị thiên hỏa cắn nuốt rồi đốt thành tro.  

             Nhìn lại, lúc này cánh tay của Thủy Nhu đã nhẵn bóng, trắng không tì vết như ngọc Dương Chi, không còn các sợi tơ đen hay sưng tấy nữa.  

             "Cảm ơn!"  

             Thủy Nhu gật đầu.  

             "Không cần khách sáo!"  

             Mục Vỹ bình tĩnh đáp: "Lần này Ngũ Hành Thiên Phủ đã công khai đối phó với năm thế lực lớn chúng ta, đương nhiên chúng ta phải đoàn kết lại rồi".  

             Nghe vậy, vẻ mặt Thủy Nhu đầy đấu tranh.  

             "Thủy Nhu tỷ tỷ có gì muốn nói sao ạ?"  

             Hỏa Vũ Phượng để ý thấy sự khác lạ của cô ấy bèn hỏi.  

             "Chắc mọi người chưa biết chuyện này!"  

             Thủy Nhu thở hắt ra, nói: "Trước khi đến đây, sư phụ đã nói với ta rằng năm thế lực lớn chuẩn bị tiêu diệt Ngũ Hành Thiên Phủ!"  

             Cái gì!  

             Hỏa Vũ Phượng nghe vậy rất kinh ngạc.  

             Mục Vỹ thì không có vẻ sửng sốt gì.  

             Hắn đã thấy điều này từ biểu hiện của Ngũ Hành Thiên Phủ cũng như chuyến đi huấn luyện tại Ngũ Hành Vực năm nay rồi.  

             Thấy Mục Vỹ không tỏ ra ngạc nhiên, trong lòng Thủy Nhu hơi bất ngờ. Cô ấy nói tiếp: "Sư phụ và những người khác đang chuẩn bị cùng nhau triệt hạ Ngũ Hành Thiên Phủ. Ngũ Hành Cực là chỉ huy, năm người họ sẽ giết ông ta, trước tiên sẽ ra tay với các trưởng lão Ngũ Hành Thiên Phủ tới đây, sau đó sẽ tiến đánh Ngũ Hành Thiên Phủ!"  

             Hỏa Vũ Phượng chìm trong suy nghĩ.  

             "Đáng ra mình nên nghĩ đến điều này sớm hơn!", cô ấy lẩm bẩm: "Lần này Ngũ Hành Thiên Phủ đột nhiên đuổi cùng giết tận năm thế lực lớn, thể hiện ý định tiêu diệt chúng ta một cách công khai, rất có thể chúng đã hay tin từ trước rồi".  

             "Mục huynh có vẻ đã lường trước được điều này!", Thủy Nhu hỏi Mục Vỹ.  

             "Ừm!"  

             Mục Vỹ gật đầu: "Trước khi chết, Ngũ Hành Hóa Vũ và Ngũ Hành Ngọc Minh có vẻ đều chắc chắn với kế hoạch rồi, cộng thêm biểu hiện kỳ lạ trước đó của năm thế lực lớn và Ngũ Hành Thiên Phủ nên ta cũng đoán được vài phần".  

             "Ý ngươi là Ngũ Hành Thiên Phủ biết hành động của chúng ta nên tương kế tựu kế, cho những đệ tử Ngũ Hành Thiên Phủ giết toàn bộ chúng ta trong lúc huấn luyện?"  

             Mục Vỹ tán thành với suy đoán này.  

             "Hỏng rồi!"  

             Thủy Nhu bỗng nhiên hốt hoảng.  

eyJpdiI6IndJS0tzNERVdmZldEU0V2RsV1lUWWc9PSIsInZhbHVlIjoiRHY0Q0htYm52XC80dnNpem9ocGtkR2g0djE3MHRkUHZ3MEQ1VWY3NmcrTmRDVlp0ZWNJNERIWGNSV09ITGV3cWRtWXg0VWxjOGhhcXVIdDlqMHB3a1QyZWtUSWsxVVZDblQxOWNEMFNKVVFnbVRJRGxDUWpHNG1xWXVXUVpoeVk4VXdKOUxYb2szQ05HTUpUaG1ZSlJBakpiTGJKa2lUZHk4UzN6TllTSUJ2KzF5Y3RUZ1E5Q3NBNm5Zam1EelFGTCIsIm1hYyI6ImRjM2Q5YjgwNzg5YTNmNzlkNDg0NzM4NTQyOGZkZjdkODAxNzczYzRlMDQyNGVjYjhjMzNlZDEyMTI4ZTQ4MjQifQ==
eyJpdiI6IjdGY2RrelpYOVVjNzNIN3pON2VRQVE9PSIsInZhbHVlIjoiNlkxUzhpNE5qenJzY2lxRklyVm5sRm9RQXdZRFc2bnRtTlVORTVUT2JYZ3MwVnVBbEhjcURrRzViN1lUYXYyT1pFbWFFb1ZDMTYrXC9aMSs0ZVZ6ZHIya3F1ZktDb0p6Nm1Ldjc2ZklWWlZZUmIrQktvSkJaQnNORzc2R3lQSVpTQXdHTUdqNmN5ZnJBXC85aXdZUEN4a0FKZFNLZDRqbFhaS1k4V2tFMkxrMkRBWHg1XC9OVTJMT1d0ZFNCQWRrNmZQVkVZYlZtZjNNU0QxTFVMZHNCUmJ3aVM5eStNNzIyU2g2YTEyMFRybVlMQ3pUamlHdHZEODE5TW05MnllTElaWmlHdjNBWGtoNEZXVFdLQ1RhN211aUtzeDcxenJRVURDRnVEM3ZPOHRYbUlqNW55NHZGeXpaaitscGVobFNreUxrTGlSZmE3c1liVGRhWnpXTktwNzAyKzZPMXUwQ2k3YVJQSDJsNUZpOGxhSE5MeGRYOVpmWXVvWCtYekJnYUd5RGw3RkRYckRXTURPaThxQ2lYeEdXUmhyclwvM0xwU1ZFdnMrQWVyMTRlMTh6UE5RMEoxektVWmZyVEVFelZyTWMrc3IrY1I2OGF0elJjcGxIRTc3S1ZGWUhWM3FVVHVQT1wvVGNMK1VadHJoTlI4VWdPTTRxVVdmTitZZTM0YmhTb3kyeklaZmlPRXFZendNK0lcL0dTUDRzYlVQOUUxRTh0MEpFd2FYTVdcL1NHVT0iLCJtYWMiOiI0YWQ0MDc5Y2I3NTRlODMwOWM5MDlmNDM0MDNkOGVjMzRiNjk3NjVlZTJjMDExZWU3YjNlZDNlZjYzMzM1NWJhIn0=

             Thủy Nhu lo lắng nói.

Ads
';
Advertisement
x