Nhưng hét lên cũng đã muộn.
"Khà khà, đối đầu với cảnh giới Vũ Tiên tầng chín như ta thì Vũ Tiên tầng bảy có là cái thá gì đâu!"
Quỷ Lưu Sa cười khà khà, tung một cú trảo đến.
Phập một tiếng, đệ tử nọ chưa kịp hoàn hồn thì đã ngã xuống đất, tắt thở, nơi cổ có năm cái lỗ máu.
"Hỏa Hình!"
Thấy người đệ tử ấy bỏ mạng, người Hỏa Vũ Phượng run bần bật, cô ấy nhìn Quỷ Lưu Sa chòng chọc với vẻ phẫn nộ.
"Quỷ Lưu Sa, ông chết không được tử tế đâu!"
"Khà khà, nhiều người nói câu này với ta lắm rồi nhưng cuối cùng kẻ chết không được tử tế đều là chúng!"
Quỷ Lưu Sa nở nụ cười đắc ý: "Sư phụ của ta nói rằng trên đời chỉ có người chết mới thanh thản nhất, thế nên ta sẽ giết cô, không những thế còn chơi đùa với cô trước khi cô chết nữa. Cô nên cảm ơn ta mới phải!"
"Vì chết càng thảm thì sau khi chết sẽ càng sung sướng hơn".
"Đồ vô liêm sỉ!"
"Vô liêm sỉ ư?"
Quỷ Lưu Sa cười ngả ngớn: "Rồi cô sẽ biết lát nữa ta còn vô liêm sỉ hơn chứ không phải chỉ nói miệng thôi đâu!"
Lúc này, Hỏa Hình đã bỏ mạng, những đệ tử khác của Hỏa Hành Sơn đều không dám tiến lên.
Giờ mà tiến lên là chết chắc.
Hỏa Vũ Phượng tức giận đến run người nhưng chẳng thể làm được gì.
"Bát Hoang Hỏa Long Ngâm!"
Cô ấy quát một tiếng rồi xông lên.
Thà vùng lên đấu tranh còn hơn là bị Quỷ Lưu Sa hành hạ đến chết, mà dù có chết Hỏa Vũ Phượng cũng không muốn ông ta chiếm hời.
"Thật là một cô gái nóng nảy mà, không biết khi lão tử làm cô sướng phát khóc thì có còn nóng nảy vậy không đây!"
Quỷ Lưu Sa vừa cười vừa tiến lên.
Quỷ khí lạnh lẽo như những chiếc xúc tua phủ lấy cơ thể Hỏa Vũ Phượng.
Mặc dù năm hỏa long rất có khí thế nhưng qua một lúc chúng cũng dần rơi vào thế hạ phong.
Dù gì thực lực của Hỏa Vũ Phượng và Quỷ Lưu Sa vẫn cách nhau quá xa.
"Cô nàng ơi, mông cô cong nẩy quá!"
Quỷ Lưu Sa cười một cách kệch cỡm, quỷ khí hóa thành một bàn tay đen đụng chạm mỗi một nơi trên người Hỏa Vũ Phượng mà không chút e dè.
Hỏa Vũ Phượng khó chịu lắm chứ, nhưng giờ đây cô ấy hoàn toàn không có khả năng phản kháng.
"Cô đừng lo, ta nhất định sẽ khiến cô quên đi tất cả và chết chìm trong sự đau đớn và sung sướng khôn cùng!"
"Trơ tráo!"
"Cô đừng chửi nữa, ta trơ tráo lắm!"
Quỷ Lưu Sa phá lên cười sằng sặc: "Bảo các sư huynh đệ của cô xem màn biểu diễn nhớp nháp, nhầy nhụa của chúng ta đi, sẽ kích thích hơn nhiều đấy".
Nghe ông ta nói vậy, Hỏa Vũ Phượng chỉ muốn tự sát đi cho xong.
Làm sao cô ấy sống nổi khi bị làm nhục như thế trước mặt sư huynh đệ của mình chứ!
"Kích thích? Ta thấy đúng là kích thích thật đấy!"
Đúng lúc ấy, một giọng nói bỗng nhiên cất lên.
"Ai đấy?"
Quỷ Lưu Sa thầm giật mình.
Ông ta thậm chí không cảm giác được có người đến gần.
Không ngờ ông ta đã đến cảnh giới này rồi mà vẫn không cảm nhận được có ai đến gần, người này chắc chắn không phải hạng tầm thường.
"Ta ấy à, tới hóng chuyện thôi!"
Một bóng người lặng lẽ bước ra, đi thẳng tới trước người Quỷ Lưu Sa rồi vui vẻ nói.
"Mục Vỹ!"
"Mục Vỹ?"
Thấy bóng người kia, vẻ mặt Hỏa Vũ Phượng tràn trề hy vọng.
Quỷ Lưu Sa bỗng giật bắn người.
"Ông còn nhớ mình vừa nói gì không?", Mục Vỹ nhìn Quỷ Lưu Sa cười mỉa.
"Cái gì?"
"Ông nói chết càng đau, càng bị hành hạ thì sau khi chết linh hồn sẽ thanh thản hơn?"
"Hửm?"
"Nên..."
"Nên gì?", Quỷ Lưu Sa cẩn thận hỏi Mục Vỹ.
"Ta thấy ông nói rất đúng nên ta sẽ cho ông thử!"
Dứt lời, Mục Vỹ tung một cú chưởng đến.
Nguồn sức mạnh hùng hậu bao trùm lấy toàn thân Quỷ Lưu Sa.
Tiếng rắc rắc vang lên, ngày một vang dội hơn.
Trong cơ thể Quỷ Lưu Sa truyền ra thứ âm thanh như xương cốt bị bóp nát khiến người ta kinh hồn táng đảm.
Âm thanh ấy ngày một lớn dần, Quỷ Lưu Sa cũng hét lên đầy thảm thiết và rùng rợn.
"Ông đừng lo, ta sẽ đánh gãy từng chiếc xương trong cơ thể ông, sau đó nghiền thành bột, cuối cùng nấu nhừ linh hồn thật của ông bằng thiên hỏa để nó bị thiên hỏa cắn nuốt từng chút một!"
"Không, ngươi không thể làm vậy!"
"Sao không thể làm vậy?", Mục Vỹ giật mình, ngạc nhiên hỏi.
"Vì, vì ta là đệ tử của Quỷ tiên sinh. Ngươi mà giết ta, Quỷ tiên sinh sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Quỷ tiên sinh?
Mục Vỹ nhìn Hỏa Vũ Phượng với vẻ ngờ vực.
Lúc này cô ấy cũng đã bình tĩnh đôi phần, giải thích: "Quỷ tiên sinh là một trong ba thủ lĩnh của thảo nguyên Ma Quỷ, người này có cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ mười, là lão quái vật nghìn tuổi rồi”.
"À!"
Mục Vỹ xoay người, bật cười khi thấy dáng vẻ căng thẳng của Quỷ Lưu Sa: "Ông đừng sợ mà!"
Nói rồi hắn tung chưởng, biển lửa dữ dội lập tức nhấn chìm Quỷ Lưu Sa.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất