Trong tòa đình viện tráng lệ, cổ kính, những tân đệ tử đang không ngừng bắt chuyện, làm quen với nhau. Một bầu không khí náo nhiệt sôi nổi, hai vị sư thúc tiếp dẫn sứ cũng để mặc cho bọn họ như vậy, dù sao lúc này đang trong thời gian chờ đợi.
Nhiều người tỏ vẻ cảm thán cùng tiếc nuối về thảm kịch xảy ra trong kì khảo hạch tại lứa dưới 20 tuổi. Vì chuyện đó mà hiện tại tổng số tân đệ tử thuộc đợt này chỉ có chừng 800 người, ít hơn những lần nhập tông trước không dưới 300 người!
Có vô số những nhóm người nhiều hoặc ít tụ tập lại một chỗ để kết giao, chuyện trò với nhau. A Diệt cũng đang đứng trong một nhóm nhỏ, có không ít nguyên sĩ lúc trước là tán tu đang tập chung tại nơi đây. Hiển nhiên cho dù đều đã trở thành đệ tử nội môn của Tọa Sơn tông, thì vẫn có khá nhiều người bài xích những cựu tán tu như bọn họ.
Những nhóm lớn tập chung đông người thường là những hậu nhân thế gia cường đại, còn nhóm nhỏ đều là những kẻ có thân phận thấp. Chỉ có Tiêu Huyền là khác biệt, tuy hắn từng là tán tu nhưng có rất nhiều kẻ đến chào hỏi muốn làm quen, dù sao hắn cũng là một trong những người đứng đầu tại kì khảo hạch lần này.
Tại các hướng khác đều có những người nổi bật được một đám tinh linh vậy quanh. Bên lứa này có Thạch Phong, đa số toàn nữ tử bâu lấy hắn ta. Cách đó không xa là Liễu Băng Nghi, bị một bầy nam nhân vây kín, chặt như nêm cối, từ ngoài nhìn vào còn tưởng bọn họ đang tụ tập đào kho báu.
Lứa bên kia có Bạch Trình, cực kì nổi danh không kém gì thiếu nữ họ Liễu và Tiêu Huyền bên này, như ngôi sao sáng chói giữa một đám người phàm. Và một người nữa có thân hình cường tráng, phong thái trầm ổn, nghe nói là kẻ có tu vi cao nhất tại kì khảo hạch lứa dưới 30. Hắn cũng bị rất nhiều người vây quanh, đông không khác gì những thiên kiêu kinh thế khác.
eyJpdiI6InZEN3ZoMGxvTDIxaEFOamc5Rjh1T0E9PSIsInZhbHVlIjoiV2F3bzVYZ2RUSTl4aFhcL3NybWpHaDFISGpNeGZxN3ZTZlwvc3BjeFNmdnJGTm1aNkF5NENyWnFYQVZDaFJXclpYeE02aWZjbHYzSjBWZ1hQYWVDUFZyeXp5WlV2c1g2blFsNHJLaUVcL093ZjFRZk1BaTN1NXlhZUZacEdNa0lZVW1qMk5ndVB4XC9VK3NBb0ZQekVyZjhRWDZQZmZOdHJZTnp5Wk9YNldTNjNFN2pjR2tGS3BZOTVSa0x3UDdNUHhnbWtLalpCTFE2UVdxdjgwM0VVZ0xiTmZKeWJEaXhNSG1DYWxjT0czTDVxY3RhQUxcL1VmeERVSnVcLytxSEVvY21LUitIcW5XNHI4dkllQTFUM2FnaVV5Yys5SHVZTktXMndPMmpmZzZaN1YzbWVSUXZtSmdyTkZDelIycnkrYmtKZ1IwZ01VQTR3dXNaeHM2ZXhjWEJFbVwvYVBMcU9HN2hja2NtQ3daeVdHU3RqcEVNNWxQQTJvSnU1NitYTDZRTUVmNkFoczh4Z2ZwbWZVb2IxY1BKblJhTXdDaDRtMDRKeDdHMkxtN3Y3WG1GXC9UOUFmNUVRQmt2bER3eUpWbnhNYVN3SW85WExTWDRNUXRTWW5Eb2p4TVV0cU5XYUxZejQzTEswenhGRkl5WWl4ZENUZ2hpdzVwTjFxbGd6UElBSHhGTUtyUDd2cHQzT29CSWFCVUMwY2M0bGpSczllSVlkM3psR1ZMSVBSTmI4YXR0aDNVaWhaWW1abmpYUFJRNDQyem1ZQ1JqbXRrbW1hRERBR0crRGF1QTZEd2tSZm5QMTRITFRsVlhzMWg3ZFpqMFRYSDl3NVBqcVcrNkVFKzZIek8yUnE2cm1mYjVuR043MitxeVo5eUpwajdSYUkweDJibzZUR3o2eXlzb0NFZUxiYnZNeTFXRUJiUmtqa3R5XC9ubDBuMEVuMDZZTUVETml1OUQ5WkZtcDh0SGtJXC94cUFmQ29oNkxFUlp1VDhPTWpmSHdEc3BHR0xZejhyVThEUlwvNVBld1JEVTFvZDRqd2Z2MlZhUlNhYktRR2F2d29WeFwvS0Q5UEtweXhpN0Z3NUFZTFZxYzRPR2N6NEJPZ3E4Wm41NWRqXC9XRFhYOFRtUjAwckp3N1RlWER4NGNXZXM1c3VJaVQwbnNqZklIWWQrdDhUVW9aWENmS1pSXC9jdDZPYkZsdnUrXC9jNUZuZUlZemhBV0hGU3AyTjVHbm9BRGtNd0ZWMTFYQzZ1T2NcL2EyMFdoNkRrS2lxNHd2VHpGSGJCaDlES21iNWo3akc1TXVcL2NCUGQ3bFFyRjNVMmU1OERpbnBHTmdtZmlXb2tQVmtFbHRsQVc5VVdcL20yXC9vUTVScWhwT0NaSXZQRlpkNnMzM1IwM0lGU2REZ3ZnSlZKM1wvTmlueWRtbGI0V2s2d2pUNHFhNzVhY2xvY3ZtWTR0ZHpheEVYV05UcjZubjVCcmtTMG9DeTNKZCthM21SaHpIeGUwMkNLM3NVaU1reXhqNTlmbDdzU0VCNThiSnVuVHQyUUFlaVpna3c5TWp6UjFLQnlFMDJnMVRHVjQxOGdVbVNwN3RaWTBPREN6TERuN3NaU3hqcldFNk1tRW5uZmphR3pKWUNlTUtpaTk3bTZCMm52VmhzZmxLQ2NUc1ZzSmhKdFg2UmNoS1JWU1V6RHZEYmhHaEhadkVCYVwvVE1TZkE4eG5TQlwvYW9kMnB1TmVRYmpxWkZNOGZMS2pKXC9ta2lOTjBmR0s4eWpGbXdZSEFkMjVDY3JNRjF2XC92eTZIVlhGZDFrd0NpaDBLc1JYOVBzUU5SMDQ0a2VjTGRjUms1SmhFeWhjbHZhWG85WjZncnNMbmt5REtLemxoN2tTcUpNeEplWnZlZnJFZkZHSFdHbndrYWRVMXpRbFBZR3lnZ1JGUU45SmttcmpKVzIrdEhsbVF6TEsrVlhWUlJxN0lFaEhlZEljd1l5SjhsK2JRVjZ3RXczbndPdU50VEd0cElobllPUmN0Z3VocWpaREVJNlNtSlBESGFPNkxnNGFiaHk5Uk9iWTJvYlwvNnRTZkJHSHR1T0k1b1J0VnVwVExWSjBFMmhoRytEMGF5V01YcnRoZlMwUXd0Z3BcL3NieGM2dGV2VWQrcGFiYmxKWGRTaHJ1OE1maFBjaGg0NHJyXC91MXl4RUVoY0l1bVpFY2JIWVc2SmF1UWQ4NjQ4cmJNNTM0aXlYcmVhemEyUFNRYXd2M0gzYlc2Z0d6MzJYSm42emR4cXVpZ3hGd2dORE9yMEZwc3ZDSHZ0NHdHeEt0b1pHMkpjMllVR3BSMDV1Vm9Bb09pOHNPWGszU3lxUzZTZkVUNDlZZ1FmUnNDVDQ5SXVRSm01Q3JnVWE1aDFycVNSYjZSc09IeGJmdE84OFZPZkxQek9Lekc1N2E5U0JNdkRyN3VaQWFXMEFudzF5SGVkS0RzZ0hneHFORkJMR25keGhDYWtlamphcDFZdHhRZ2NsS3N0WjNlbWhRN0FUSUErbHB2YWxuY0VWem9KQzVRZnUwbXVYZ0o1NEMzTFhwd0U4VEppZ0RLa2Yzb2tPa0w4UnFkdUMzTk0xaGd5dzd0bUM1T0t6VDZDVTVTTkNXdDNMYkYxcWNaVWdBQ1JRc0VHM2pZM0VMcXMrK3MzUlV3WmwySWhndzZmTVB3TlUxXC91S2VqWDZFV1k3Tm1HY0tBYlV2MmRaeFA2cWxFTkY1S3F2ZEVoSDF1ZnpaUTU0QjBRb1VTZytRRjNOTzJNVGdNaStHSm5ud0FkN2dYd2tKV3VBNWJIK25JajVsM0h5MjEzZ1k0bVFRUnZRNjdGTGtJRkVUc2RtWit6cHRTbmpjaDhETnR4anhRQ1JIc2hwVHZVTjlcL1wvVHlwTDBIUFZiR3FlMDFrR2Nkbko3ZGtvVHRacGZrNDNzaTEzS2xtRTNuRmc9PSIsIm1hYyI6Ijg5NDE2MDlhYjAzY2NjMTRhNThlZDFiYmI3YzU2NmRlNWVhZDA0NTI3YmM1NzRmYjQzZWM3Y2JiY2U5MDBjZDgifQ==
eyJpdiI6IkFlVTFMTVNycVRmUno1Tnh3ekZ5ZHc9PSIsInZhbHVlIjoiZlQrdWt3VXk2ck1VVlJ3MXhiemxFY1NnTUFteUdic003N3hEaVBPVkpwakZXR1NnOTJNR296STViejB3QU1qVTMrWXc4eGRhRzlQT3IrdVlySHRiM250K0F0S080VWtDeG4rbnh0YWM4MEU9IiwibWFjIjoiZTVhZmFjNDQzNzZjODA5YzA1MjBmZmE1ZmExNzYyY2VmYjZlNDJmYjI2MGNmNDU4MTBhNjFiZDY1OWE0N2NhMCJ9
“Chúng đệ tử ra mắt chưởng môn sư thúc và các vị quản sự sư thúc!”
Tại ghế chủ vị ở trung tâm dãy bình đài, có một lão già râu tóc bạc trắng đang ngồi đó, người này không ai khác chính là chưởng môn Tọa Sơn tông. Trông bộ dáng chưởng môn như muốn gần đất xa trời, gương mặt phúc hậu hiền hòa, ánh mắt điềm đạm, vui vẻ quan sát những mầm non mới chớm của tông môn.
Xung quanh hai bên ông ta là hai dãy ghế cao quý, trên mỗi chiếc ghế đều có một người đang ngồi tại đó, đa số đều có bộ dáng trung niên và già cội. Những người này đều là những vị quản sự có uy tín lâu năm trong tông, tu vi cũng thuộc hàng ngũ cao đẳng tại Hiển Hóa cảnh.
Chưởng môn mỉm cười ôn hòa lên tiếng: “Quả là một đám tiểu gia hỏa tuổi trẻ khí thịnh, thiên tư bất phàm, xứng đáng trở thành những trụ cột của tông phái ta trong tương lai!”
Tất cả đám gia hỏa vẫn im lặng mà vểnh tai lên lắng nghe, hai tay vẫn ôm quyền giơ lên trước mặt. Một vị quản sự bên cạnh chưởng môn lên tiếng: “Hôm nay triệu tập các vị sư điệt tới đây đơn giản chỉ là muốn cho biết dung mạo của cao tầng trong tông mà thôi, sau này gặp phải bất kì vấn đề gì quá khả năng giải quyết hãy tới tìm chúng ta.”
“Đa tạ sư thúc nhắc nhở.” Đám đệ tử lại đồng thanh hô.
“Còn đây là những phần thưởng ban cho tân đệ tử nội môn.” Một vị quản sự khác lên tiếng, sau đó vung tay, lập tức có vô số chiếc giới chỉ bay ra hướng đến phía từng tên đệ tử. Mọi người đều giơ bàn tay ra tiếp nhận chiếc giới chỉ, sau đó không hẹn mà cùng đeo lên ngón tay mình rồi đặt ấn kí nhận chủ.
Theo lời ra hiệu bảo kiểm tra của vị quản sự kia, tất cả chúng đệ tử đều loay hoay đưa thần thức vào trong giới chỉ mới này để thăm dò, kiểm kê vật phẩm bên trong. A Diệt cũng đang đánh giá, ngay bản thân chiếc giới chỉ đã thuộc cao giai rồi, có ấn kí nhận chủ rất an toàn, rồi được đúc từ vật liệu rất bền và rắn chắc khó có thể phá hủy.
Bên trong, có ba quyển trục bắt mắt nhất, một là bộ võ thuật đao pháp cực kì cao cường, cao hơn Thanh Vân Đao pháp không biết bao nhiêu lần. Hai là cuốn nhị giai đỉnh cấp công pháp mộc thuộc tính, ba là cuốn nguyên kỹ đao pháp cấp Luyện Nguyên đỉnh cao.
“Xem ra trong mỗi chiếc nạp giới đều sẽ có vật phẩm khác nhau, đã được định sẵn sẽ thuộc về đệ tử nào, nếu không làm sao lại có công pháp cùng nguyên kỹ hợp với bản thân ta như vậy chứ.” A Diệt đã đoán ra, nếu là những thiên kiêu đứng đầu chắc chắn trong giới chỉ của họ chứa rất nhiều đồ tốt.
Ngoài ba quyển trục đó thì còn có 100 viên nguyên thạch hạ phẩm, mấy trăm tấm phù lục thông dụng các loại. Một cuốn sách mỏng ghi về nội quy trong tông phái, và bản đồ phân bố các khu vực trong tông. Năm bộ y phục đệ tử nội môn có kích cỡ giống y như bộ mà hắn đang mặc trên người, dùng để thay phiên mỗi ngày.
Cuối cùng là một kiện bảo cụ phi hành Hoàng giai thượng phẩm, tên là Phi La Sơn, một loại bảo cụ chỉ riêng đệ tử Tọa Sơn tông mới sở hữu, không được phép lưu truyền bên ngoài. Nó có hình dạng như một tấm ván dài hình mặt thuyền, bên trên có hoa văn họa tiết những ngọn núi nguy nga hùng vĩ.
Khi đám đệ tử sắp kiểm tra xong thì một quản sự khác nữa lên tiếng: “Đệ tử nội môn thông thường, mỗi tháng sẽ được phát 30 nguyên thạch hạ phẩm, hai lần nghe chỉ điểm tại chủ sơn, và đặc biệt là sẽ được một viên Bách Thảo đan!”
Nghe xong ai nấy đều sôi trào, chút nguyên thạch với họ không là gì, nhưng có thể được lên chủ sơn tu luyện và nghe chỉ điểm thì thực sự quá háp dẫn. Đặc biệt nhất chính là Bách Thảo đan, phục dụng có thể tăng gấp 7 lần tốc độ tu luyện trong vòng 3 ngày, mà loại đan dược này có dược lực phi thường ôn hòa, không để lại chút di chứng gì về sau.
Những đệ tử hạch tâm còn được thưởng nhiều hơn nữa, nhưng các vị quản sự chỉ truyền âm với bọn họ chứ không nói cho tất cả mọi người đều biết. Điều này cũng là để tránh đả kích quá lớn những đệ tử thông thường khác.
Sau đó tất cả tân đệ tử đi theo sau chưởng môn cùng vài vị quản sự khác, nghe nói là đi bái kiến trước tượng của người đã gây dựng nên Tọa Sơn tông, biến nó trở thành một cỗ thế lực cường đại như ngày nay.
Cả đoàn người ngự khí bay ngang qua rất nhiều nơi, trên đường đi, ai nấy đều cảm thán trước cảnh đẹp như tiên thơ tại nơi này.
Nguyên sĩ Luyện Nguyên cảnh tại những tầng thấp đã có thể điều động bảo cụ nâng thân thể mình bay lên, chỉ là sẽ không phi hành được lâu và tốc độ khá chậm mà thôi. Bảo cụ phi hành chuyên cho nguyên sĩ ngự khí bay trên bầu trời dễ dàng hơn, nhưng nếu tu vi không đủ cao, lượng nguyên lực cung ứng không đủ thì vẫn sẽ khó bay thật nhanh được.
Như A Diệt hiện tại, tốc độ ngự khí phi hành của hắn chỉ ngang với một gã phàm nhân thúc ngựa chạy mà thôi, xa không thể bằng hắn phóng đi trên mặt đất được. Hơn nữa sẽ không bay được quá lâu vì nâng vật nặng rất tốn nguyên lực, dù cho có bảo cụ phi hành giảm bớt áp lực vẫn rất khó.
Đó là lí do tại sao đa phần nguyên sĩ tầng thấp thường không phi hành, chỉ khi tu vi đạt tới Luyện Nguyên cảnh tầng 7 trở lên mới có thể ngự khí bay được nhanh và tương đối lâu dài.
Lúc này bọn họ ngự khí bay không quá nhanh, và đích đến chỉ cách nơi xuất phát chừng một dặm nên có thể thoải mái mà phi hành.
Bọn họ bay tới một đỉnh núi gần đó, đáp trên mặt đất rồi đứng trước một cái cổng rất lớn, đợi người tới khai mở kết giới để tiến vào bên trong. Lúc này chưởng môn cùng vài vị quản sự đang nói gì đó với nhau, như thể đang nhắc tới người nào đó. Còn đám tân đệ tử thì ngoan ngoãn đứng đợi tại chỗ, không dám ồn ào.
Đột nhiên tại vùng chân trời có một luồng sáng đang bay tới hướng này, một cỗ khí tức cường đại đã lan tới nơi đây khiến ai nấy đều cả kinh ngước nhìn lên bầu trời. Khí tức cực kì cường đại, rất nhiều đệ tử hít thở không thông, nhiều kẻ tu vi thấp kém còn run rẩy hai chân như muốn gục xuống, mồ hôi chảy đầm đìa.
Đám chưởng môn cùng quản sự đều lộ ra thần sắc phấn chấn, đi ra phía trước với bộ dáng cung kính. Một lão già quay lại nói lớn với đám đệ tử: “Mau chỉnh chu lại trang phục các ngươi đi, đừng có đứng ngây ra đó, có một vị trưởng lão chuẩn bị đến đây rồi!”
Nghe vậy cả đám đệ tử đều cả kinh, vội vàng chỉnh chu y phục rồi đứng ngay ngắn thành hàng, tuy vậy vẫn không khỏi bủn rủn toàn thân trước uy áp cường đại như núi cao vạn trượng kia.
Diệt Chúng Sinh trán đổ đầy mồ hôi, giương mắt lên nhìn luồng độn quang đang bay tới nơi này, khí tức tỏa ra khiến toàn thân hắn run sợ. Yết hầu khô khốc nuốt một ngụm nước bọt, đầu óc thầm đoán:
“Chẳng lẽ đó là... một vị cường giả Bỉ Ngạn cảnh?!”