Một hàng cây cối lần lượt gãy đổ, thân thể to lớn của quái thú bắn vọt về sau cả quãng đường dài, cho tới khi đập mạnh lên vách núi đá mới dừng lại, máu tươi tuôn trào không ngừng. Cách đó mấy chục trượng, một tên thanh niên nam tử đang tiến tới phía quái thú, hai nắm đấm đều cảm thấy tê dại, đồng dạng trên thân cũng có một vài thương tích nhỏ.
Nhìn đầu quái thú trước mắt đang gắng gượng đứng dậy, thương thế nhiều nhưng vẫn rất sung sức, A Diệt không khỏi thầm than: “Súc sinh này sống dai thật, ta đã toàn lực xuất quyền nhiều như vậy mà vẫn còn có thể chiến đấu.”
Đột nhiên đầu quái thú gầm lớn, quanh thân bạo phát một luồng huyết khí dữ dội, khí tức tản mát ra khiến cây lay cỏ chạy. Họ Diệt trừng mắt ngạc nhiên thốt lên: “Sao nó có thể làm được như thế? Chẳng lẽ nó còn mạnh hơn quái thú tầng 6?”
Tên thanh niên nghi hoặc không thôi, theo như hắn tìm hiểu được thì quái thú dưới tầng 7, không thể sử dụng được loại năng lực bộc phát khí tức này. Trong lúc đó, đầu quái thú quanh thân bốc đầy huyết khí đã lao thẳng tới phía nhân loại nhỏ bé trước mặt, các khôi cơ bắp trên thân nó to lớn hơn, móng vuốt cũng dài nhọn hơn vài phần.
“Được rồi, dốc sức thôi, xem ra súc sinh này là quái thú tầng 7 chứ không phải tầng 6 như ta đoán.” Trên bề mặt lớp da của hắn nổi lên những hoa văn thanh sắc cổ xưa, tức thì tung quyền đón tiếp nhất vuốt của quái thú, tiếng oanh minh vang vọng, giao thủ tiếp tục nổ ra.
Mỗi đòn công kích của A Diệt đều khiến quái thú kêu gào thảm thiết, nhưng một khi súc sinh này phản công, cũng khiến hắn ta thụ thương không nhẹ. Họ Diệt mặt không đổi sắc, mặc kệ những vết cào xé trên thân, hung hăng dội một cú nốc ao cực mạnh lên giữa bụng đối phương, sau đó bồi thêm một quyền, như đã đánh gãy cả xương tủy bên trong thân thể to lớn trước mặt.
eyJpdiI6Im1YMTVZTGZ5amJmRlJCZkRtWFl4N1E9PSIsInZhbHVlIjoiK3VGeHFuMHVqTHMrSkpUbGpCTGhiZUlpclVZZTRmbUdLUlFEemRIRmxJaGdGNzFlT1ZwbTJRQnZOWWRJdko2c29xejFxK2xLSmxCMnFDVFh4OTVIVXNHTVpWUzlGUzlpZDFJOUs1OGpPVHhhXC96K0JtcTBcL3E1RWl1NTlHdG8rY2FHa2tNSFA5MDJiZ2ROV0JpWHB4SVAxVjhYeDQzbExsZ2hZNDIxQWJRbDFFUkM3eDFZUCtkT3JPalNFSjlCdnlmY05BOW0xMStDTEc1RGhUVHFRb1J4dG01XC85SkF3Um85eVliYTV3b3lmNnRzeGQxZFF2OStZRk9yOWs5OUNYSUNKYm92aEpMalJsRHJmTDhodUY1ZzBHZU1lK2NqblNpTldpUzhMUUQ2K0tvQXpVeDJSZU4wbGF4cHU3Q3E2Mm9OZ2hTdmlmVFdSelh5K25xMFhDSVd2SityZ25tbklFNmM5aUREdG14bTZuUDhBWm4wdHRxaFpIXC9acUZUOTZkK3M4ZmtTQk9BZW5kMEREMzBEYitxOTRERkh4VTdqWWdlcmVWMEFHKzMybGZxYUZtemNPSEZvZ0VTd0h6MitMMlNJOVBZNW9aRlBaZ2ZFQ1lDTEJGSzdrdm1cL2paeHowV2pFQTRsR0ozT3lKQVJ3UzZXY2tOY1lUckFNZXh6UUxsamtxaDJWeitEdk1ieVprWkJLcFBWSGRiRHl0V1wvMzFwY2dyVXFEQVBLN2JqdkhaT1wvZUlwRFBZU2p2M3ByNkI2K1VSdm5vbHQwbk1KajBaZkUxckZkSjh4aXBMOVdCXC9vRENIXC9STTMwQWJiUDZwc240RHQwK1BPbytXaEVZTFBiUkhleVoxYkZTRmJzbVk4bXcyK1VZNkVzQkN2Tk5paVg0dmY0T2puK0lQYVorSk4zR3lYcXJUZVBrU2txV0VJMkhWVEc2YmpENGpkUmdDK3FqUFZyTDJneXAzTXJOa0RQcjVQQ0pWMEdFa2dpN1BqWmllb2poVmdGb2FDVDM2cG5kT292UUhpa3FUT3M0UmRITHU1a2E3VkNMXC9ORTI4bXN2SFJSSWpLK0VoK21kRlFTY3EwWmFBcG9PYzVlM1ZHbHNUVVByUmhheDRvRkZyOEdqcWdNUWxIZzNJOFA3SHhjUlRFMFhHendnV3BKYU5nOThhTGYxcGYzMkRTbzY3YWFtb1VxZ0JWYnlmTEJnclJQbHhBaWZMSnBMU1NUOU1ObEVkMFd2MlwvUEJKYnV5NmpIV2NDMytWMjAwZEtWODRZUEU4eVRuNUgxN3ZMMVdjakdnS0JUYUV4WmFNXC9TaDRPVnpEV1JYYWV4TXpCdjZ1c2pIY2hoZGg3bHVLRTlCMVdZbGhBQndxRHp4SDZFMlJKZ3RjK2JhK1JXUU9LVzRxMzF4OVJuUTBjalBFeVwvQ1kxektLdmxQMmtZSFdOZWM5alwvcTR1SVpQWWlkSlwvaFNmOGZyaWhUOTdPTE42QTBnditlQWlZa2VObHVxcUdvMnVPYjNuTmtKNHdGWXQ2Rk5GN05oelQwWVFtMlhWM01UNEZuMlNjcms4dW80SlV0WVwvbEY1Vm5EeVlWU1p2MU9YSDZSYTIxS1JXWnhRdFVVdm80R29yaXdRYWpScGdGMm5weEhycmFBXC9aRXlrelNadTBEV3RYZUp6VkFWUlwvRUJlZFwvcGlBZ1QwUzJjTHNBakFYTUJ4aVRubzNcL2NLQ3F4bW11MGN4Y2NZMEZFMmFSUWxwbVpDdk9ES0VUditMM25HWFROdlM1YUxLSWtjMEdZbHYzS0NCVHRnMk9HdXRcL29ETGRzUlA0M3d4aVZoTGowZHh5VFFobzZHZ29vMWZvQTUxUDM4RUZHd25PVjkxXC80Tm1yZFlXcjJkRllOSnFrR3loVmJrZjJseG5aTSttbXNKVG1zblZ4XC9jTXlLeXdYaVwvWHh3MnUyazhRelgwZ05QanFwMkZZTFhCK0NFanVnNENzZjVCT2tNOUpaUlFcL3p4UHVieFo0QXlmWkhYTm1pbmVJS0dudzZEbGZjbnVTZ0ozNnJLOHY3eFRuSHlCalE1bW1HMW9iUW1xOFZ5SEtxQmw0REx1d1lKUVVUS2pvSzZzcFlGQ0pYNzBRXC9CK0poZEd2VmlndGVmUEd2WGdDUTZzRnU2dzJPVlVJbFJqZFwvazBvUG5cL0VvTmtxVmpFcjlKbmJMamJQOFgyYWQ2WjYxdDBQSlI2UTRpc0ZNcCtcL01OaUxPOWd2YjZUR3pVWnV5MjROYlBkWlBjek1RbjNtT2tcL0NHMEZkeDl6MTZjb1k2aWU0b1VCaDUxbjBLTFwvajVya2h2MVJnV1wvQzg4QUpscGNMUjh5ektuZDRDdU5pd3RtcHVveUdWdVhDYXhLR1gyTWU2b01BcHRxczNZSkRpaHBpNGxRVXNYbnhncWQxM3dCY25hTXFpWXluV3l6WHh3NTRldGlsZytteTl3aSt5Wm91czZjajN4QnBNaWNrRXZ3cUIzQURtd1R2U2NxSU9YZmRMM0R5Rm1Ca0FNNm5Cais0NStFcUoyWlkzUlhucWt2RVN3S0dXcDBzV3hvK28rXC9yYlc2QnpjbGErZDY4U1wvUG13YWdxeUZaU2dXZnhab2JCVVl5VmhUSmVsd1lCMGRycVZ3THkxWENaME1aWVwvNFVhampXMHFOQVlEalNuYU13NkdEalFpVnN2S1pLQ3lwbGNlVStlT3NIdkowU252WFNrbStBcVJcL1cybXJcL0dpODU4TlRseU5SZEQ2OWRJOUdtVGFqNHJmMit4aWV5TzdjOEx2TU5sZ1wvVkNydHdCSVwvSHcwd3FzRmw3RFRIdjRzRzdlSEt0bjVHbHRtN2JtUkFSaWg2UUJDakpkMmdDMHpJeWVwUldCRlRHNTdiSXVxRXdMUGFLcUl0cDFsZ1d3dWc5a05IUTNtbXlBbjB0cVVDcFwvclZEMmR4OHdFWWdnekNnPSIsIm1hYyI6Ijk4OWJlYTFkYzA5ZDA4NWZhMzNiZTk4OWNmZjI5MGUxYjk4OGM1YTczNTRhM2NkM2U4M2MxNWJlNGVkNjZkZGQifQ==
eyJpdiI6IjBSOTZMZjhSVzB2TzR5SFRkV3ZWeWc9PSIsInZhbHVlIjoiM0ZvRkF1dTB2blAzWVVpSklZcW4rREJOR2hZejdcL1Y4dlVreXFDOHUyWmlKNnJ3M2pwOXF0SlFmc3JGUHFtMCtMdTNiYmxEZGVIaFhONGtnbnp1b2RlTStaa1Z4bjN4NU9pa2dRajNTV2hNPSIsIm1hYyI6IjAxMzE1NzJmZjI5YTQxYWIyMmIwNjdhNjhiNzZjNTYwNWY5NGMyNzExZDAxZDc3NmY0ODk3ZDBjMGNkY2JhZjcifQ==
Nữ tử bước tới, tay chạm vào cỗ thi thể rồi lên tiếng: “Súc sinh này mới chết cách đây chưa lâu, xem ra kẻ đã gϊếŧ nó chưa đi quá xa, không biết là vị võ giả mạnh mẽ nào. Nếu có thể chiêu mộ người này vào thế lực của ngài, thì thực sự quá tốt.”
Gã nam tử liếc mắt về phương xa, trầm tư một hồi mới lên tiếng: “Không biết phải lôi kéo bao nhiêu võ giả nữa, ta mới có đủ lực lượng để hạ bệ lão già kia đây...”
Nữ tử nghe vậy định lên tiếng nói gì đó, nhưng chợt phát hiện một điều khác, liền hô lên: “Đại nhân cẩn thận đấy, đây là loài quái thú sống theo cặp, vẫn còn một đầu nữa ở đâu đó quanh đây!”
Đúng lúc này từ trong một cánh rừng có cự ảnh phá toái vọt ra, chính là đầu quái thú tầng 7 trông giống hệt thi thể kia. Mắt thấy bạn đời đã bị chia năm xẻ bảy, đầu quái thú này điên cuồng gầm lớn, sát khí bốc lên mãnh liệt.
Nữ tử thần sắc ngưng trọng nhìn đầu quái thú như hóa điên mà hướng về phía này, gã nam tử vẫn chẳng biến đổi sắc mặt, chậm rãi tiến lên phía trước, hai cánh tay to khỏe đưa ra khỏi áo bào.
“Ầm!” Luồng dư lực bạo phát, đầu quái thú toàn thân bốc đầy huyết khí bị chặn đứng, một tay của gã nam tử giữ chặt cái đầu ghê rợn trước mặt, tay kia liền vươn tới phần cổ, hung hăng tăng cường lực đạo. Đầu quái thú trợn trắng mắt, còn chưa kịp kêu lên thành tiếng, thì cái đầu đã bị tách khỏi thân thể, máu tươi như đê vỡ tuôn trào ra từ phần cổ, nhuộm đỏ cả một khu vực.
Phủi phủi tay, gã nam tử chậm rãi bước đi vào sâu trong khu rừng, đồng thời lên tiếng với nữ tử đang thất thố phía sau: “Đi thôi, chúng ta bỏ chút thời gian ra để tìm kẻ đã gϊếŧ chết một đầu quái thú tầng7, thế lực của ta rất cần những võ giả mạnh mẽ như vậy.”
..................
Một thân ảnh nam tử nhân loại đang linh hoạt nhảy qua các cành cây, hắn vừa rồi trốn trong một sơn động để băng bó vết thương, nhưng không hiểu sao có cảm giác không an toàn, nên sau khi dùng thuốc, liền chạy một mạch vào sâu trong rừng, rời xa khu vực có nhiều võ giả hoạt động.
Hồi lâu sau, đáp chân xuống khu vực âm u, nhìn thung lũng trước mặt, hắn lẩm bẩm: “Nơi này có vẻ yên tĩnh mà không mấy nguy hiểm, rất thích hợp để làm chỗ dưỡng thương lâu dài.”
Tiến vào bên trong chưa được bao lâu, hắn liền cảm thấy có ai đó đang nhìn mình, thế là lập tức nâng cao tinh thần, ngưng trọng quan sát xung quanh. Sau một hồi hắn mới phát hiện bóng người tối đen trong một khe đá lớn, hắn chậm rãi tiến tới quan sát, muốn xem kẻ này có ý đồ gì mà lại trốn ở đó, đúng lúc này thì tiếng nói của kẻ đó vang lên.
“Là thϊếp thân, Dược nguyên hữu không cần căng thẳng đâu.” Một cây đuốc được thắp sáng, tức thì trong khe đá này sáng bừng hẳn lên, bóng người hiện ra chính là nữ tử Kim Hoa, dường như nàng ta bị thương không nhẹ nên hiện tại mới phải trốn ở đây để điều trị.
Trông thấy sắc mặt tái nhợt của đối phương, A Diệt liền hỏi: “Không ngờ Ngọc các hạ đã tới tận đây để ẩn trốn từ sớm, mà tại sao trước đó các hạ bị cả đám binh lính trong thành truy sát vậy?”
Sắc mặt xinh đẹp của nữ tử kia trở nên giận dữ rồi nghiến răng đáp: “Có gì to tát đâu chứ, chỉ vì xui xẻo bị một tên hoàng tử để mắt tới, vậy là bị thủ hạ của hắn tìm bắt thôi. Nhưng chúng không ngờ ta là võ giả, đã để tổn thất không ít nhân thủ, vì vậy mới xuất động binh sĩ thiết kị.”
“Hừ, nếu là khi còn sức mạnh thì ta đã sớm một cái phất tay san bằng cả tòa thành này rồi, một đám sâu kiến mà dám khi dễ ta!” Thấy nàng ta càng nói càng giận, A Diệt cũng biết điều mà không hỏi thêm nữa.
Hắn nói: “Tại hạ thời gian qua đã thu thập tin tức, cùng với học một vài môn võ luyện thể của dân bản địa, nhưng vẫn chẳng có thu hoạch gì lắm. Không biết rốt cuộc chúng ta bị đưa vào đây là có mục đích gì, cần làm cái gì mới được?”
Nghe vậy Kim Hoa cười khổ đáp: “Khi mới tới đây thϊếp thân cũng có suy nghĩ như vậy, nên mới tìm tới hoàng thất, chủ của cả tòa thành này, nghĩ đó là nơi cất chứa lời giải, nào ngờ còn chưa xâm nhập được quá sâu đã bị một tên khốn phàm nhân để ý tới! Rồi còn bị một đám sâu kiến truy đuổi, thật sự khó chịu mà.”
Họ Diệt hoài nghi hỏi: “Nếu các hạ đã có thể vào tận sâu bên trong cung điện hoàng gia, chẳng lẽ không tiện tay cầm được thứ gì đó sao?”
“Hắc hắc, các hạ nghĩ nhanh đấy, thϊếp thân quả thực lấy được một vài môn võ luyện thể của hoàng gia, nhưng đẳng cấp so với pháp ngôn luyện thể của ta còn kém xa, chỉ có chút tác dụng tham khảo mà thôi.” Kim trang nữ tử đáp, tay còn phất phất vài cuốn sách.
A Diệt lấy từ chiếc túi vải đeo chéo sau lưng ra vài cuốn sách, rồi giơ chúng lên nói: “Tại hạ trong lúc rong ruổi tại nội thành, cũng thu hoạch được không ít môn võ giang hồ, cũng có tác dụng tham khảo đối với chúng ta. Chi bằng hai ta trao đổi được chứ?”
Kim Hoa gật đầu, hai người rất nhanh đã trao đổi những vật phẩm kiếm được trong thành với nhau. Sau đó A Diệt tìm một khu vực khác tại thung lũng này, để nghỉ ngơi đợi thương thế khôi phục, đồng thời đọc những cuốn sách võ học vừa lấy được, nữ tử họ Ngọc cũng như thế.
Ngày hôm sau, thương thế cả hai đều đã lành hơn rất nhiều, họ đi cùng nhau ra khỏi vùng thung lũng âm u ấy, chỉ là vẫn giữ một khoảng cách nhất định, vì sợ bị đối phương ám toán. A Diệt liếc nhìn nữ tử kế bên rồi hỏi: “Dường như Ngọc các hạ không được khỏe thì phải? Trông sắc mặt cô như người bệnh vậy.”
Ngọc Kim Hoa thở dài, sau đó giải thích: “Không giấu các hạ, ta cùng muội muội song sinh có tu luyện chung một loại công pháp đặc thù, có rất nhiều chỗ tốt, nhưng cũng có một nhược điểm là hai tỷ muội không được tách nhau quá xa, nếu không sẽ dần mất đi tu vi cùng sinh mệnh lực.”
“Vì đã vài ngày trôi qua mà hai ta vẫn cách xa nhau, nên thϊếp thân giờ mới yếu đi, nhưng cũng vì vậy mà hiện tại ta có thể cảm ứng được vị trí của tiểu muội rõ ràng hơn. Hiện tại ta đang trên đường đi tới hội họp cùng tiểu muội, có thể muội ấy cũng có thu hoạch, các hạ không biết có đi cùng hay không?”
Tên nam tử liền gật đầu: “Vậy tại hạ xin mặt dày đi theo các hạ vậy, dù sao nơi đây cũng chỉ có ba người chúng ta là ngoại lai, tốt nhất tập hợp lại để cùng nhau tìm ra cách giải quyết, vượt qua cái thử thách vô đích này của rèn Thể Thành.”
Thân ảnh hai người dần rời xa khỏi khu vực này, đi đến một nơi xa tại ngoại thành, trên đường tất nhiên không tránh khỏi va chạm với quái thú hoặc các võ giả đi săn, nhưng với thực lực luyện thể tầng 7 của hai người thì không gặp trở ngại nào quá khó khăn.