Bàn tay khô cốt to lớn vươn ra, ngăn chặn lại luồng hào quang nhị sắc ẩn chứa lực công kích cường đại, phía sau cánh tay ghê rợn ấy chính là lão già huyết nhân đang hấp hối, lúc này vừa được thanh niên Lũng Vân đỡ dậy.
Ánh mắt hắn âm trầm hướng lên thân ảnh Kim Ngân nữ tử, rồi lại liếc tới tên nam tử tuấn mỹ phía xa, sắc mặt trở nên không cam lòng, kéo theo lão già sắp chết mà phi độn rời đi. Mắt thấy làn khói đen phá không bỏ chạy, xinh đẹp nữ tử lập tức vung tay thi triển tuyệt kỹ công kích, hướng chiêu thức ấy truy đuổi làn khói.
Không lâu sau tại phía chân trời bạo phát một vụ nổ lớn, khiến sơn băng địa liệt, nhưng mơ hồ đã có thứ gì đó thoát đi được. Kim Ngân nữ tử lộ ra sắc mặt không cam lòng, nhưng thân thể của nàng bấy giờ đã phát quang sau đó tách trở lại thành hai người, khí tức của cả hai giảm mạnh xuống.
Cảm thấy không còn những thứ quỷ quái vô hình tại phía trước nữa, A Diệt mới bay tới phía cổng thành tức gần nơi nhị nữ đang đứng, lúc này hắn đã trở lại trạng thái thông thường. Khí tức của hắn vẫn còn dồi dào, tuy cũng có suy yếu nhưng không đến mức như hai nữ tử xinh đẹp kia, mơ hồ sắp tụt khỏi cảnh giới Bỉ Ngạn.
Ánh mắt nhị nữ nổi lên sự đề phòng nhìn về phía hắn, vì hiện tại hai nàng đang ở trong giai đoạn suy yếu nhất, trong khi tên đồng minh tạm thời này chẳng tiêu hao là bao. Khi A Diệt bay tới phụ cận, vừa đặt chân xuống mặt cát, thì Ngân trang nữ tử mắt đẹp trừng lớn, thất thố thốt lên: “Là ngươi?”
Kim trang nữ tử cũng lộ ra thần sắc khó tin, bắt đầu đảo mắt đánh giá từ trên xuống dưới hắn, không hiểu sao sau khi nhìn thấy rõ khuôn mặt A Diệt thì nhị nữ lại có biểu hiện như vậy.
eyJpdiI6IjFDZE8zS2RKdm94Q3hEVlNhdWxsT3c9PSIsInZhbHVlIjoicENYK1BMOHBRSFZIanVJZG5KQmlpRXFYTFhKak9qUDVQYnRiZEZIcHhnTjRybVB4NGVqdHloKzV5WFdxZk1obU1RazM0RW8yNlgraU5ja1wvc1VwbDBxMVpJbDBoZDFiWDVzWTR2a25hb3Z1MmVyWDJWU2tGOVVoNlVsdzlwYkR3QXl6b253TW53d2JKZVdIYndadDllNkt4WE5DdVkyYnVHVTA0dFJvVEdYSWQ0MXRZRVdtTVJZY3FJcjluQ1ZncUN0cDQrYWk2VCt1blFsWXRxenVobnZJVGNFVWhzTk4zTExJbnl2dlRpZUdFZDRoWVlcL1VtOTEraGlBTFpuUkw2QTlVblpUQzlYbzNSRVE4bjMrakpKNUtMXC8za1Rmb2tqZmpKbXZFWXFaOWlXRGQrVnVJV0hrRFwvY0RaSWQ1VDhaaFhFdjBoSUd0eXFNSUs1bkVaZ29UV2RFeVdSV0krV3Ezbm9ySGtTaWt1R2x2dGU5YTEwaUVXeGFVMEVVbmZaZTgzVTlLcG0ybTk2NDhRcnVqQmR0dlVmb1lCbkZjd3k4YlQrbjVGblNVVmNyY09FM3VpVlpZc3RNOVBRN0owTkNCRUpJWlIrTGdTUnpvQ2psTTJCTzg5Qm9tOUxqUXhQY1Z0MVlJeFN6VTBmaG1PWng5UGNkd0FNMkxIRjRBOWNiaDRBbVJqc1MxZ2ZidFNKYlBqbTJkNmc4V2Y5WXdjMDYzd0l0S2dhb3FLWm5ha3dYd09XN1dmZURxU1hcL2NcL1RwaWhyaDJmUjc0bGx5dkZnTFp0ZWFIa3ZkSXhxajZMYUdqeEUwR3cwUkNKeGl3Y1NZQ3dSY2tvYTZpUmNLaHNCQ1NHcHIrVk1LcVBFTGR4YlMwS0w4OUJDSU5jaEVyQ2VURlBsQm9YZU9Yb2VsNHpNdFVrMXc3bUxFd0FKcElTbzVIYlBNNE9MMWxZRnpuT1RzS3VEbFwvRXJHazcwMkhVN3Z4TFNEcjJTa0c0cXRncnlCbGxpK2lIRWpVTytBeXFQbVZkdCtjVlh0MkJ4cUNoNm1QZmZ2OE5XUGJSbUpLVnViSExXT2FDZ1dpYjFBV1huNlhGcXJuK0pBT2E3SG1ZMFh0OVhWcm5WVWszN21KdVZTMkRCOVBJVGhEOXlxbVdhZVdCSzE3cUNVVTVXYkk4VDhwa2JQb0xpbnV6Nld3QXZFNHRLcit1Znp2T3RkbjZzQkRheW9jUTZ1aG1RVEhQOFhXUmJSTmlrQzI0WFBxSnlmbzZJQzRoOWdnTnQ1eE94Q21Qd1ZBYURBYlVCbXVtWnRyamZTdmhQd3dIbjNEM3ZxQlNLcmhoc1VDamxHblczRzBxRyt3a1FkY0pVWFwvanVEMXdsZmZPVVVORWlhNisycDgxRFRuM0ZWWmdDQXlKVVhsdzFMVFdXZkxZXC9IXC9tdkh5ckhiaWFQY2FlNUtiWDk1RFJCM2NKdE1BSWdMXC9FMFI2Smw3VmptRUc2R0pPMWRHNllJMHVxMlNqZFVBR3dNXC9jajZKbTc3R2RTM0o2UnBMRTZcL1FmR0lNcFN2dXk1eFVmYXpcL0tvdDhsRFlTaWZtU0xnT0tuZ1N6bE5NTm55eUd5QW8rcWR4QzlRT3F4WnNid0o1QlNDYVJYUlZXZlFcL2s0dzVqRHJURStZVFNMSTdZSkxGb3ZscGEzR1lNd2RXb21INnI0UW9Ya1NPM25RNW1HRlwvS1Qyakk2cmI3cmRvTU96dkE5V0dUZ0E5YlRPNE1ySVIzdU4rVVJTbkU4VldnTThucldCaHNPU3VPbFZ0VWlFU1gyV0ViWGpTVVhRcit5bXBjUXF6RDRRQjBHeVBLOWp3bVEyeVljYWVGUEhMNnBXOCtIZkZnNnpCc0JaSGtSOHV4ZUlxM1BVSUM5UnM5eko3ZGNZWXE0QVc0NkJcL0FcL2NRNGFOWnRMQUtBYmNnWkNic2VcLytmNlFJMEdkSThyVE5FNzJWUlNuYTVjbGF2Qks0dVpaekZtem5RTGdIRXJ0OHpiY1F6OTlWUkNYN2RPNVwvK3B2WFM4cXZPK2ZGcU1RTWt1ZEtLT2ZlYTdCbWxSVjZuVUMwcGNSWDErOGV5WlVmYVFnSndOcEU1Z0lpdFhuR3MrbmxQejRKa2VqSEZsa1FyemFLMUlKZ1BUUGF5ZUgyMUd1dVltRkhoWFBKbURKU3RKKzZIaFhQaTNFOHlpXC9BUkNHUkl5RHNteE83ZjZQK1Z4YUoxS25KVTlMT29SZzVlUlJ0K1hWb2ZqZG0yNVRCdWpNNENcL2JSb0xkVlFcL21ZdVZpUVo3TDdBektSeDlaT0xFTmFTKzJvVW14cUE5NVhPY3hxVmZIT0ZBUGdBNnFxTGgySUw5ZXZRK1JIekVaOXRhTFF1S0Q1cnBBVzZqdHN1YU00QWtkS3NoSVJmV0U1eTd3R09QTDFQajBXZW1hb2ZYZnFvXC93WXdrdEhGRmdRa09zTVpZV2xVSnIxVHBjUnZselZyM1pIakRzcXl4aWlkZTJubXV5QWlxWmlTOG5rZmhaS2tUaXBEOTU3bGVObUIybE80Z2xpZERcL3BxeERzV2lcL0ZHaWUxdlVnM0FHbXdZWndFWjBMZDg1aXBIbzdwYVJHWVYwa1NVRWJqbk1OKzBuTVJRVmROMnB0RTVmQzlOODlORlwvRlYzekpQUlhjWHRYMDI1NGV5WGoraml1Mmphc09OTmdJSXRYYThUaFQ1VWJMXC8wdkhYOE1TY0pYemF4Uk1ZMkZLNGwyTlRPSUtRNzlaNTFLbTB0a3VoVTZ3Sng1cW9ENjd5MTJBTzNWZmsyOVQ5Zlk4M0xpRnZQaGlPR0ZiQ1ZvNWdEbERXcGNGVXVCRWZNOUVJQXhuUStqMlNIQ2xtREpuTldKY1JIMDkxTE1qc3REdjVQYW9PUjcxYmt1aWwrak02VDY0YklmMitEeEJHb1htOUpcL0dYV1dyXC91VVgzM3BLSHozT29jcXJsb1MweFE4UDlpdW8wamtOcXNjZTkzemh2NldHOTA4WjhEQ2ZiZUEyMUw4N0dKWWN5K0tzNnNlbjVwaDdMY25cL09IR2dcLzhYeVVyNU5xTHdxVEwzcU5KQ2U0VXFtRUhZNzlmZ0xSNnF3dWdLXC81TE9tYVBsTDdKclE1YXZIR2lpalF4K3l6REFtMU1sczBaWjQ3ZEJuazFWOUkxdkNXMnBVbEZoa0tGSVJhbk9VQVlKOG82aytWVEtrakt4KytUbFBick5TNUNzeThkcFNueXJRWkswYUFjakRvUTdMZnNDSHBFQ2FBNlRLK0pySEVvV0J5d0lsVWJLa2tZQXRoeDBYQTc5ck1IaDdRQlVleEhSbW9ROXNYKzVJU095bmoyVldRS2cwOFFPbjQ1TkpEQ0w3UVg0YzlTemV6c1QxVFZneWdLZjZSeERjeW8razdkNlNHR29FTUJCdk5Idk52elNtOUZkVnc9PSIsIm1hYyI6IjIxNDE1MzQzZjA5ZDUxOTNjYzNiZWU0Njc5OGIyYTNhNDBjMTdjZmE1OGJjZDI1Njk3OTY5Y2YzM2RiYjFmMDkifQ==
eyJpdiI6Ik96WWhcL3VaXC9tcjViSzNXWUZUT2FWdz09IiwidmFsdWUiOiJlQkoxeHhabEZEOHh1SDQ1S3BsZUtiYk1xSmNLYU9NbmZwcEU1b0FIXC9VcXZcLzNLSHpIYU9wMktJWTJuc3hSVW5Ga3NHWHRFUTNjTFNnNXE0VXhcLysrNFZPcGdUUVNCNWpzWFozWEdcL3Z2Tk09IiwibWFjIjoiNWYxN2NmZmYxYjA3NGQwNTUyMzY3YWZjNzNjYjFmMmZlMTEzNzM0MzkxNWVlZGEzN2QxZGNmNGVjZjU4OWVjYSJ9
Kim trang nữ tử nãy giờ vẫn luôn nhìn hắn, bấy giờ mới lên tiếng: “Không ngờ chỉ có mấy chục năm trôi qua, mà các hạ từ một tên tiểu tử Luyện Nguyên cảnh, trở thành tồn tại Bỉ Ngạn cảnh, hơn nữa còn có chiến lực kinh người. Loại tốc độ tu luyện này nói yêu nghiệt còn không đủ!”
Sắc mặt nhị nữ trở nên khác lạ, ánh mắt nhìn tới hắn như nhìn một sinh vật lạ, khiến A Diệt cũng không khỏi tỏ ra ngại ngùng. Các nàng đâu biết thực ra lúc đó tu vi của hắn đã là Hiển Hóa cảnh hậu kỳ, Luyện Nguyên cảnh chỉ là do nhiễm phải ám bệnh nên mới bị tụt xuống, nhưng hắn cũng chẳng muốn giải thích, cứ để các nàng tự nghĩ sao thì nghĩ.
Hắn vờ khụ khụ hai tiếng, sau đó mới mở miệng nói: “Chuyện hồi đó gác sang một bên đã, trước mắt thì tại hạ cảm thấy hai vị nên đưa ra thứ gì đấy chứ.”
“Ồ phải rồi, là thϊếp thân đã quá để tâm tới tốc độ tu luyện của các hạ, mà quên béng mất chuyện này hihi.” Ngân trang nữ tử xinh đẹp mỉm cười, sau đó lấy ra một chiếc nạp giới, đưa tới tay vị nam tử tuấn mỹ trước mặt. Nàng nói thêm: “Đây chính là thù lao mà ban nãy thϊếp thân đã hứa trả cho nguyên hữu, giờ coi như đã thực hiện đúng lời hứa.”
Kim trang nữ tử cũng đưa tới phía hắn một chiếc giới chỉ khác, vẫn giữ giọng điệu lạnh lùng mà lên tiếng: “Đây chính là thù lao tỷ muội bọn ta đã hứa trả cho tên Lạc Nhĩ, giờ nó thuộc về các hạ. Nhưng đa phần vật phẩm trong đó chỉ có tác dụng với yêu thú, nên có lẽ các hạ thu về tay cũng chỉ để đó đợi sau này đem đi trao đổi mà thôi.”
A Diệt dùng thần niệm đảo qua bên trong hai chiếc nhẫn, sau đó gật đầu tỏ vẻ đã đủ, rồi thu chúng về giới chỉ của mình.
Thân ảnh ba người tiến tới ngay phía trước cổng thành, tòa Rèn Thể Thành này nhìn qua cổ xưa mục nát, nhưng thực chất đã bị một lớp kết giới cực kỳ chắc chắn bao bọc lại, kẻ bên ngoài không thể tiến nhập. Ba người cùng lúc đặt bàn tay lên cổng thành, để một đạo ấn ký của bản thân lên đó, đợi một khoảng thời gian sẽ được tòa thành chấp thuận và cho phép nhập thành.
Thứ lớn nhất mà Ngân trang nữ tử trước đó có thể đả động tới A Diệt, chính là một suất tiến nhập tòa thành ẩn chứa đại cơ duyên về luyện thể này. Lúc đó nàng ta nói rằng tỷ muội các nàng có thể thi triển một loại thần thông, giúp hai người chỉ chiếm một suất mà thôi, hai suất khác tất nhiên thuộc và gã yêu soái Lạc Nhĩ cùng A Diệt.
Hiện tại tên yêu soái đó đã đi bán muối, thì nhị nữ cũng không cần mất công thi triển thủ đoạn hợp nhất nữa, ba người bọn họ vừa vặn cho ba suất.
Trong lúc đặt ấn ký lên cửa thành, A Diệt cùng nhị nữ trò chuyện thêm vài câu, hắn cũng đã biết tên đầy đủ của các nàng. Kim trang nữ tử lạnh lùng ít khi mở miệng, có tên Ngọc Kim Hoa, còn ngân trang nữ tử lanh lợi hoạt bát, tên là Ngọc Ngân Liên. Đồng dạng nhị nữ cũng đã được nghe hắn tự xưng tên, họ Dược tên Hảo Nhân.
Khoảng thời gian chờ đợi nhập thành, đôi tỷ muội kia dựng lên một tòa pháp trận nhỏ, rồi ở trong đó điều tức khôi phục. A Diệt sau vài lần bay vòng quanh tòa thành từ bên ngoài để quan sát, cũng tìm một địa phương an toàn để điều tức.
Đôi mắt hắn nheo lại nhìn về phương xa, sau đó lắc lắc đầu nhắm mắt nhập định, nhưng thần niệm vẫn phiêu phù xung quanh đề phòng bất chắc. Trong quá trình đi tới nơi đây, hắn đã vài lần mơ hồ cảm thấy có kẻ nào đó bám đuôi, nhưng rồi lại không hề phát hiện ra chuyện gì bất thường.
Vùng sa mạc này lại trở về trạng thái tĩnh lặng, sau những trận chiến kinh thiên đã diễn ra trước đó, những vùng trời bị thiếu hụt thiên địa nguyên khí lúc này đã dần bổ sung trở lại. Ba gã nguyên sĩ Bỉ Ngạn cảnh vẫn ngồi xếp bằng bất động tại chỗ, cho dù bão cát cuốn qua hay hiện tượng cát lún, bọn họ cũng không để tâm mảy may.
Cho tới nửa ngày sau thì cổng thành mới bạo khởi quang mang sáng chói, ba đạo ấn ký đã được chấp thuận, lập tức có ba dòng lực hút lôi kéo tới ba thân ảnh bên ngoài tòa thành không xa. Nhận thấy điều này, A Diệt liền lập tức đứng dậy, thấy đôi tỷ muội kia nhìn hắn rồi gật đầu, sau đó lao vọt vào bên trong thông đạo trước cổng thành, hắn liền bước theo sau.
Cứ thế, ba kẻ luôn chờ đợi tại nơi đây, đã biến mất vô ảnh vô tung, khí tức cũng bị kéo theo, không để lại bất cứ dấu vết nào tại ngoại giới cả.
Cho tới vài ngày sau mới có một thân ảnh bay tới phụ cận tòa thành, chính là tên thiếu niên có mái tóc màu vàng, tức giận dậm chân tại chỗ. Sau một hồi mò mẫm mà chẳng thu được bất cứ vật gì có giá trị loanh quanh đây, hắn càng thêm cay cú, liên tục công kích lên tòa thành cổ xưa nhưng chẳng để lại chút dấu vết nào.
Hắn ngồi xuống thở dốc, sau đó tự đắc nói: “Dù sao Rèn Thể Thành này cũng chẳng có tác dụng gì với ta, Kim Niên Tôn Thể như ta đâu cần dựa vào những ngoại vật này để tăng lên lực lượng nhục thân chứ."
"Đã vậy thì có nên đi tầm bảo tại nơi khác không nhỉ? Hay ở đây chờ đợi tên khốn tuấn mỹ đó trở ra, rồi thu thập hắn vì cái tội năm xưa tính lấy mạng bổn đại gia.” Thiếu niên liền trầm tư lẩm bẩm.
.......................
Tại bên trong một tòa thành lớn, lầu các mọc san sát, người đi lại tấp nập, bầu không khí sôi động ồn ào, có một thân ảnh đang nghi hoặc đưa mắt nhìn khắp nơi xung quanh. Người đó không ai khác ngoài A Diệt, hắn hiện tại đang không biết mình ở nơi nào, hắn chỉ nhớ sau khi tiến nhập thông đạo, liền cảm thấy hoa mắt chóng mặt rồi bất tỉnh, lúc dậy đã thấy mình có mặt tại nơi đây.
Người qua lại trên đường có không ít kẻ chú ý đến hắn, một phần vì y phục trên người hắn khá là khác biệt với mọi người nơi đây, phần lớn vì bị dung mạo hắn thu hút. A Diệt sau một hồi suy tư, bắt đầu động bước chân, hòa nhập vào dòng người, quan sát tìm hiểu mọi thứ tại đây.
Hiện tại mọi năng lực liên quan đến nguyên lực hay ma lực của hắn đều đã mất, chỉ có thân thể cường đại cùng pháp ngôn luyện thể là không bị ảnh hưởng, điều này chứng minh hắn vẫn còn đang ở bên trong Rèn Thể Thành, chỉ là cảnh tượng bên trong khác xa với tưởng tượng của hắn mà thôi.
“Toàn bộ người nơi đây đều là phàm nhân, binh lính hay các võ giả đều tu luyện lực lượng thân thể, không có chút nguyên lực giao động nào, chứng tỏ nơi đây không có tu hành giả.” Sau một hồi tham quan tìm hiểu tình hình, A Diệt đã rút ra được kết luận. Hiện tại hắn đã thay một bộ y phục của dân bản địa, gương mặt cũng đã dùng khăn che lại chỉ lộ ra đôi mắt.
Đột nhiên con đường phía trước nổi lên những âm thanh ồn ào, người dân bắt đầu hỗn loạn, A Diệt không hiểu tại sao nhưng trước hết vẫn phải tấp vào bờ đường. Chả mấy chốc hắn trông thấy một thân ảnh vọt qua trên những mái nhà cách đó không xa, phía sau chính là cả một binh đoàn đang truy đuổi, dưới đường lớn cũng có vài gã binh lính thúc ngực đuổi theo.
“Đó chẳng phải là Kim Hoa nguyên hữu sao? Nàng ta đã làm gì để bị cả đám binh sĩ thiết kị truy sát như vậy?” Họ Diệt nghi hoặc trầm tư, sau đó âm thầm bám theo đám binh sĩ, muốn xem thử rốt cuộc có chuyện gì.