Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Song quyền tiếp xúc, kim quang bạo phát, hai thân ảnh bật lùi về sau, lão già sau một phen khống chế mới ổn định lại được thân hình giữa không trung, còn kim trang nữ tử thì được muội muội đỡ lại phía sau, đồng dạng ổn định được giữa trời.

Nhị nữ bỏ vài viên đan dược vào miệng, mắt đẹp nhìn tới phía xa, trông thấy thanh niên Lũng Vân đang ngắm nghía khối yêu đan bát giai trong tay, tâm các nàng không khỏi trầm xuống. Kim trang nữ tử lạnh lùng lên tiếng: “Không hổ là hậu nhân đích hệ của cường giả Hư Linh cảnh, có thể bằng tu vi tiểu thành Bỉ Ngạn cảnh hạ sát bát giai yêu soái, mà bản thân chẳng hề hấn gì.”

Ngân trang nữ tử nhìn tới phía A Diệt, rồi vui mừng nói: “Nhưng không ngờ vị nguyên hữu tạm hợp tác với chúng ta cũng có chiến lực rất mạnh, diệt sát được tên tà tu không tầm thường kia trong thời gian ngắn, mà dường như cũng không nhận phải thương tích nào nghiêm trọng cả.”

 

 

Lúc này tên nam tử đeo mặt nạ đã phi độn đến kế bên nhị nữ, tên thanh niên Lũng Vân cũng đã bay đến đứng kề vai với lão già hoàng bào. Hai bên đề phòng đưa mắt nhìn tới phía đối phương, kiêng kị thì có, nhưng không kẻ nào có ý thối lui cả.

Dù đã biết trước tên thanh niên họ Lũng kia không phải loại tầm thường, nhưng A Diệt không ngờ hắn ta có thể hạ sát bát giai yêu thú nhanh chóng đến thế, hơn nữa còn không có thương tích gì.

Vừa rồi hắn bỏ ra nhiều sức lực để có thể giải quyết đối thủ của mình trong thời gian ngắn, là muốn thị uy cho toàn bộ kẻ khác thấy hắn không dễ đối phó, tốt nhất đừng có ý nghĩ coi thường nào. Tại nơi bảo vật thuộc về kẻ có nắm đấm lớn này, không nên che giấu quá nhiều, phải phô bày ra để đối phương kiêng kị.

Mục đích của A Diệt đã có kết quả tốt, hai nữ tử xinh đẹp kế bên đã đánh giá hắn cao hơn vài phần, sau trận chiến này chắc chắn không dám ăn chặn thù lao. Lão già họ Hoàng cũng tỏ ra kiêng kị hơn, không dám hành động lỗ mãn, Lũng Vân cũng có vẻ càng thêm dè chừng.

 

 

eyJpdiI6ImFOUHU3OEcrVUlONENJa01pcTl2bUE9PSIsInZhbHVlIjoiZmZNK1BPV3pDdXJmaGJYbUVsZEV0ck1sUGNLa2FtNGd0WWlRSHA4NHRPZHh2bCt1MXdGbkN1cmpcLzluUno0TGJIZXdYTTFSWE5GbUpHQ29MMjM5ajJ1MUN3Mk5ManNvRWNVaDdOK0NtMUVjRXIydkFGcGxHcExlTFViUGhoVWVJSTNRUkZQS2t4RnlkM3pJRUNOVTV6NHVLbHZIbFhKS1FcL3RoS1lxUFNjV2tIcUM5eGljY1gwRTFUa2l6d0JhWEpoOWI3UUt6Mng4RzhBOXZTMGZ5SjZiWWg0TXJzUHQzS3c0R2lvaXZJeThCTXRKSDJXTGd1QUNZQ2VVTlNZMUE1UVh1N0RlOHA3M0ZYakFlTVJ4cklmb2pWZXNrN01zcEpMWkRTdjM3T29jaTd4VHBvZ01TXC9kWms3QjVkR09EcnZmdVwvYk5xUzJ3eEo2eTUzMHpBR3JkQnYrWHZHd1hkdkREeVp3OWtrSGluaFd0MVJrSXJtcFdMcHRBXC9oU3I4WXI4czV3aHhUSXRjR3hHaWJjWjV4R1c1cW5pb1wvbzFyRFNrc1lEZDVsbVFVRVhnMDBUeU1YQVNHSHluM0MxVXY2c1JDMldsZ0czXC8wSkViSFFjS3VGN3laSDNUT0lTN2x6KzRGQ3BvRnFrVTJYcXNnakFvY1lLdkJGNmRlYlJSU0F6dzFPUG55RzNnSDhuOEEzamJYMENxQkZsNG42QzJLVGpEMlJmZXRQaVhGXC9PQ3dLdGd3WUtBUGZFNG43aFg5ZURFZWpGNVBLRk9nYmVoaHVWeTlTRGNJUnE1OFRkWlZaTm9SR0J2cTVhSGRmV0dJcUthVnFCNk5yQmdHV2thWmFcL3BNamZFNzVzQk9TQjJsY3ZsV1FxU1grRGgwbFd0NUdXRkt5Vk1tSE5CeXl6bzJrZVBLNmJlNGN0TUp1ZkwzdHpMNXhYaUlWdng3dzlZaUJ2M29rOFBBT2wyZzdVVXN2Qkl1N1FJTFdpbHV2VFNqUGM2ZDdaOEZIRVhPNDNwVjAyMmxhem16UzJ4c2VlRWs3czFSUXNBXC9UMmxmbnN5bHo2RFB2USt3UU1mcWRyZkVqUWluUFRLelJLU3luRlNhcG9jS09tOHF6cjZKWmsxVlhFRUZuY1dsSkVPMzVmcVdKMkRueUJOSXlmcXpmR3NkVGJpb1pHY2lKY0hcL2E4cWFMXC9TV01CckRcL0hJNE50WmhRanVnK0xFM0NsSGVzbFwvM1N1ZGJQOWQ0akJhcXUweTZjN3hWR2xZT2xnVmFGanRJU3dHOEZ5OUw5V3VKbThqMmRQK0psVFIzQ3Fibld3M2VOOWE0K3BmeGVwRjM0QUlSdDB3bTNiYVlGbHV1bzFFcU50TlhpbjliMzc2SDBva2NPV09ZXC95dzVHdTlHcEdtalZXcW5YWVwvd0FsbEhEQjBXMzR0T3FMMDA1WEVVK01kVmZZczV6WlwvejBkYTQzblBiSTlaTzVEQlh3RXpFMTVUXC9CRGRMMklQcHR1dHBVOVwvaTBITFJObTJCR3ByVmtmd0ZoNUdDZmNCS0JpeG1pNmIraGhMT0tNSDRMRXh3aDJ3QTRiWmlLTmdMXC9vOXI0VDZkR3lnZkhsT2FnTFdBRTBBZmowZ3VcL2U0SHlhSEJkSFpZZ2lpK2lKRFJSVHhBSFVPMGtmQTRlcHVwbXJEcUh3RWFVUmxob1hUXC9VTVBJcmxJSGVkbG5UZnVFcnFENFpZTjFRSENLYkJBOW40QlFzWUR4ZmsybHZOYlpXWFQ1VDZGWHg2OWUzS0lLa0FcL21vXC9oQUdYdUMrQTRSbkNBeFVqYVhJZ0Jxc1o2OFBMRXlVN1Z4OWl5OFhqczR3cTVXV1RVZXpJcVU4NmNDN2daZml6VlI1QUROVDhcLzdLRjVmTVJmYzJEbENENFBDVGppVEtTQ2hoRlVnczJXNElzYitcL0xQRmh5MmxWaXJJOFVRT1RRUm02VWpXUUxKN3V0eExhbUMzMDM4TFlCYTVWZzRhNXBNdGZTXC84K0xhZjJWcllvVE5vclwvSVBFUk5OWk5OZ1dHVjR1aW5CZVowd3JtU2tzUFJcL3JxUzd4THBcLzdDZUpmTENrMVwvZ0NQVHRBcUVacWFTc3YrWlNnbGp2S3pUakc2Mk9PYVhJdVlIN3RBVVczZk5NcWNITjIzbVJaOFprNmhaQW1UdXBaYlVzVXpZTUZKdEJMK1RXMzk1RFlmODVPakRFZVpXNkVhQUVWd0ZTUmkza2k5ZnE4ckd1WmpDZFwvZ0xlVVRBWlwvMFdpN01hVFFkSE05b2tMZEdINGs2aUNsYTRRNkxqWnFzTWpwRUI3TUVMXC9rZWlPXC9SUDBtXC84VnB4YUpjbGdLWThBRG16cStxRXBldk5TMEJhS1B3TUJZMktVYkpJVlFWSFpxXC9TejdxRE9ST3ZHYVwvVW9Od0xDeFJpMWdKVmN1MDNHNjNYc2k1SXdISzVtY3hYMGhHUSsrMFBWaTlYM3VvQk1oa29lVnVmUHN0TWs0dkFVSmRwMmp1S2h1V1dxRGtiVGp0eDEybVI0Nll2MjFFZ3REdVZFelUzR3BGYVpjSjczbXMrdTlCVTBpTVE5eStUaG1ST2xKQUJmU2ZuR0JBakZ2NjdcL0xpSlVJS3FcL3VTNGlcL2dDMlFQNlYyUXVtM0RxdzBnVzdGTUUzSWVoYUg0YzlJaEU2TEdqY2piM2h6dmpRQkwzcytGclhIeVFjdFVwQlFCRHAzNWk0ck40NmxaWmIyazNOMys4M2JcL2V0KzdjQjNrS2JDRnEwWWduUnoyaDl2aE1kaFRRS0xiVHJOS2RTQVl0UUhncEd5K0UwTDRnYllGdG5UXC9tWEk3RlZJTkNGOGVIXC96aGdUWVA1OUU2aHlcL25Ra2hWQVlVeTd3ZnNsdTI3T2dNMCtzVEtlTyIsIm1hYyI6ImU3YWFkZDE5NTU3MjQ3NWMyYWNhMzdlZGIyOWNjMmVmMTg5YTZhODk1YjJhYmY4MjI5ZmYwZWI3ODgwMWZiN2YifQ==
eyJpdiI6ImdHbzRFQkhxWWtZUHRGZEdJYzluSXc9PSIsInZhbHVlIjoiUDZhWFRkWkx0cFBGWEo0em1wMEVuWW0xQUlVakt5b3I5eXMreEdHbDFuZ2xwWlpwVkRJT1E5UlpHdzRqbmJTYThzOUMxUkdiS1p6UFRlQlRuekVseHBQR1NVaW1vNEtacWVoVFRoK2xYMUE9IiwibWFjIjoiMTc5OTk2N2U5N2Y4NTgwNWZiNTBlMTVjYzMxYWEyZGY5MmU0MjdkNGRhNTFjYjE4NDExZTFhODIyNTc0NGM0NCJ9
Hắn còn chưa nói dứt câu, thì phe đối phương đã phóng nhanh tới, công kích được triển khai, tựa bài sơn đào hải ập đến phía ba người. Quanh thân Lũng Vân xuất hiện vân vụ âm u, từ trong đám mây đen ấy phóng thích ra trăm ngàn mũi tiễn, hướng thẳng thân ảnh tên nam tử đeo mặt nạ.

Lão già Hoàng Bố bấy giờ thân thể như được bọc một lớp vảy rồng kim sắc óng ánh, hư ảnh kim ma tứ thủ hiện lên càng thêm cường đại, tung quyền công kích tới nhị nữ. Không còn cách nào, đôi tỷ muội kia liền giở ra thủ đoạn ứng phó với đối phương, tiếp tục ác chiến với đối thủ cũ.

A Diệt khẽ vung đơn thủ, ném ra một tổ hợp trận kỳ, tạo ra một lớp lá chắn ngăn chặn hoàn toàn mũi tên hác ám bắn tới, thân thể không chút bị uy hϊếp mảy may. Đột nhiên có vài bàn tay cốt quỷ thình lình xuất hiện xung quanh, xé ra thành lối động thiên, từ trong các tòa động thiên đó lao ra những đầu quái vật ghê rợn đáng sợ.

Điêu luyện vũ động chiến đao, liên tiếp đẩy lùi đám quái vật xông tới, họ Diệt truyền âm tới tai nhị nữ phương xa: “Hai vị có át chủ bài thì mau dùng đi, tại hạ nghĩ bản thân không cầm cự trước tên này được quá lâu đâu!”

Đôi chị em vàng bạc nghe vậy cũng không phản bác, liếc mắt nhìn nhau, rồi tức thì kết những pháp quyết kì dị, không khác nhau một chút nào. Trông thấy cảnh này, lão già gầm lớn lao lên muốn ngăn cản, nhưng nhị nữ đã kết ấn thành công, đưa cánh tay lên chạm tới bàn tay đối phương.

Hào quang kim ngân sáng lên chói lọi, khiến cho lão già Hoàng Bố nhói đau hai mắt, phải dùng tà lực che kín lại, đồng thời thối lui ra xa. Sau khi quang mang thu liễm, xuất hiện trước mắt lão ta là một nữ tử xinh đẹp với bộ cung trang nửa kim nửa ngân, dung mạo nàng ta không hề thay đổi, chỉ có khí chất là khác đi hoàn toàn, lãnh diễm cao ngạo.

Luồng nguyên lực nhị sắc bạo phát mãnh liệt, khí tức Bỉ Ngạn cảnh đại thành không sai vào đâu, thậm chí còn nhỉnh hơn lão già vài phần, lúc này hóa thành đạo độn quang hai màu bắn thẳng tới phía lão.

“Hoàng lão kim, hôm nay cho dù ngươi có giữ lại được mạng chó thì cũng phải bỏ đi một lớp da!” Kim Ngân nữ tử lạnh lẽo quát lên, thanh âm như đôi tỷ muội đang đồng thanh hô lên vậy, kì dị mà êm tai.

Cước vụt mạnh tới, tiếp xúc với cánh tay lão già, liền đá văng lão bắn ngược về sau mấy chục trượng, nữ tử tiếp tục đuổi theo, điên cuồng công kích với lực lượng như vạn binh ức mã. Đôi thanh niên đang giao chiến phía xa cũng không khỏi đưa mắt nhìn tới, cảm thán trước loại thần thông bất phàm của đôi tỷ muội này.

Phương xa tại rìa xa mạc, một con chó vàng đang ngồi dưới gốc cây tránh nắng, căng mắt nhìn tới những trận chiến phía xa mà nghiến răng tiếc hận. Nó cáu lên đá bay một hòn đá rồi quát: “Cái phong ấn chết tiệt, hại lão tử không thể tự do sử dụng lực lượng của mình, nếu không ta đã thừa nước đυ.c thả câu, ít nhất cũng thu được toàn bộ bảo vật trên thân đám người kia.”

Luồng độn quang lục kim cấp tốc tháo chạy, sát ngay phía sau chính là mười mấy gã quái vật đáng sợ, thực lực đều tương đương tân tấn Bỉ Ngạn cảnh. Đám mây đen cũng ùn ùn kéo tới, thi thoảng phóng thích những đạo công kích hiểm, khiến A Diệt phải dốc sức tránh né.

Chả mấy chốc đám quái vật đã bao vậy mục tiêu lại, rồi điên cuồng xông tới muốn cắn xé hắn ra, khiến A Diệt chống đỡ khó khăn. Một đại động thiên xuất hiện che cả bầu trời, từ bên trong chui ra một cự trảo quái vật khổng lồ, như tòa sơn phong ầm ầm chộp xuống, không gian lung lay, nguyên khí giao động mạnh.

A Diệt toàn lực hiển hóa ra rậm rạp phi kiếm, sau đó chỉ huy chúng dung hợp lại thành một thanh cự kiếm kim trúc phía trên đỉnh đầu, gào thét bắn thẳng lên trời cao đối chiến với cự trảo quái vật. Đồng thời nhanh chóng quét tấm tế hỏa phù qua vũ khí, khi đám quái vật xung quanh lao tới lần nữa, hắn liền chém ngang một đường như núi lửa phun trào.

“Hỏa Diệt Thế!” Luồng hỏa diễm đa sắc quét ngang khắp trời, đánh tan vô số quái vật, chỉ còn sót lại một vài gã, nhưng cũng đã trọng thương không nhẹ. Đúng lúc ấy thanh âm phá trời bạo khởi, đại kiếm cùng cự trảo đã va chạm, điên cuồng triệt tiêu lẫn nhau, khiến vùng trời này kêu khóc đau đớn.

Thân ảnh A Diệt lóe lên vài cái đã xuất hiện ngay kế bên đám vân vụ, hung hăng trảm một đao tới bóng người trong đó. Tiếng kim loại va chạm vang lên, khói đen tiêu biến, lộ ra thân ảnh gã Lũng Vân tay cầm một cây quạt kim loại, đang giơ ra đón đỡ lưỡi đao của họ Diệt.

Tuấn lãng thanh niên nhìn đối phương mà mỉm cười, sau đó ánh mắt chuyển sang nét đáng sợ, miệng lập tức há lớn, từ bên trong có một cánh tay khô cốt lao ra tính chộp lấy khuôn mặt A Diệt. Nhưng tên nam tử đeo chiếc mặt nạ hư hại, lúc này cũng tức thì há miệng, bắn ra một đạo phi châm chứa ám kình.

Đạo kim quang lóe cái đã đâm trúng giữa lòng bàn tay khô cốt, khiến gã họ Lũng giật mạnh khóe mắt, tức thì bật lùi về phía sau. Hắn âm trầm nhìn tới đối phương, thì bất ngờ vì dung mạo sau chiếc mặt nạ đã tan tành, Lũng Vân chậm rãi nói: “Không ngờ các hạ lại có nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành như vậy...”

Mày liễu cau lại, cảm thấy bản thân bị xúc phạm, A Diệt liền bắn nhanh tới phía đối phương, chiến đao điên cuồng bổ xuống. Thanh âm phẫn nộ gầm lên: “Loạn ngữ ít thôi, mau chiến đấu tiếp đi!”

Phản xạ của Lũng Vân rất đáng gờm, y lập tức quay đầu nhìn thẳng tới lưỡi đao đang bổ xuống, lập tức quanh thân nổi lên đầy rẫy cánh tay khô cốt, giơ lên nắm chặt cú bổ của đối phương, cho dù A Diệt có vận thêm sức cũng không thể ép xuống hơn được một chút nào nữa.

Xung quanh hai người nổi lên giao động âm tà quỷ dị nào đó, A Diệt thần sắc xấu đi, hắn có thể cảm ứng được có rất nhiều thứ gì đó đang chậm rãi hướng về phía mình, nhưng mắt thường lại không nhìn thấy, thậm chí không khí cũng không bị ảnh hưởng. Lưỡi đao đã bị vô vàn bàn tay khô cốt nắm chặt, tên thanh niên đối diện nhìn hắn mà nở nụ cười lạnh, ánh mắt nổi lên loại ý vị gì đó khiến họ Diệt nổi hết cả da gà.

Một luồng ma lực thuần túy gào thét bạo phát, lập tức thanh chiến đao biến mất khiến những bàn tay chộp loạn vào hư không. Sau lưng tên thanh niên tuấn mỹ dang rộng một đôi cánh ma quỷ, tiếng lôi minh vang lên chói tai, lóe cái đã biến mất khỏi vị trí cũ, tránh khỏi những thứ vô hình kì dị quanh đây.

Lũng Vân thần sắc lộ rõ sự kinh ngạc, ánh mắt liền nhìn tới phương xa, nơi đối phương vừa hiện ra. Sau một hồi hắn mới chấn tĩnh lại rồi nói: “Thì ra là các hạ, hèn gì từ lúc mới trông thấy tà hữu tại hạ đã luôn cảm thấy quen thuộc, hóa ra là cùng một người.”

Hắn chậm rãi bay tới phía A Diệt: “Không ngờ tà huynh lại có khả năng tu luyện hai tu hành lộ khác nhau, đã thế đều đạt tới trình độ rất lợi hại nữa, khiến tại hạ hâm mộ vô cùng.”

A Diệt đề cao cảnh giác nhìn thẳng đối phương, đôi cánh sau lưng sẵn sàng tung ra công kích bất cứ lúc nào, hắn cảm thấy khí chất tên này có gì đó không đúng.

“Ầm!” Đột nhiên có chấn động lớn vang lên, thu hút sự chú ý của cả hai người họ, khi đưa thần niệm tiến đi xa mới thấy, cặp đấu bên kia đã có kết quả. Tại một hố cát lớn, lão già hoàng bào giờ đã như huyết nhân, nằm co quắp tại đáy hố, hơi thở đang trong tình trạng hấp hối!

Nữ tử xinh đẹp Kim Ngân đứng bất động phiêu phù giữa trời, ánh mắt hờ hững nhìn xuống phía kẻ bại trận, trên người nàng ta cũng có không ít thương tích, nhưng không có vết thương nào quá nghiêm trọng cả.

Ngay khi Kim Ngân nữ tử vung tay tung ra một đòn công kích muốn kết liễu lão già Hoàng Bố, thì thân ảnh Lũng Vân chợt động, trong nháy mắt phi độn tới phía lão ta. A Diệt tính vỗ cánh truy đuổi muốn ngăn cản họ Lũng lại, nhưng lại bị mấy thứ quái quỷ vô hình gì đó chắn phía trước, khiến hắn không dám bay xuyên qua.

Ads
';
Advertisement