“Nửa năm sau chính là lễ mừng thọ một ngàn tuổi của Dương Đồ chân nhân, người trẻ tuổi nhất trong số ba vị thái thượng trưởng lão của Dương Viêm Điện. Ngài ấy thường tọa chấn tại Đệ Ngũ thành, động phủ chính cũng tọa lạc tại đó, nên lễ mừng thọ tất nhiên sẽ được tổ chức tại tòa đại thành này.”
Nghe gã trung niên họ Ngã nói, A Diệt mới xác định lời nói của tên nho sinh trước đó là thật, quả nhiên tu hành giả khắp nơi đang đổ về Đệ Ngũ thành là để tham dự lễ mừng thọ này. Tất nhiên chỉ có những thế lực mạnh, những nguyên sĩ tu vi cao cường mới có thể tham gia lễ mừng thọ, phần lớn những kẻ khác tới mục đích thật sự là buôn bán mà thôi.
Như tiểu gia tộc họ Ngã này, chắc chắn họ không đủ tư cách để có thể dự lễ mừng thọ, mục đích trong chuyến đi này là để cho ra mắt đám hậu nhân có tư chất tốt nhất, nếu tên nào may mắn lọt vào pháp nhãn của những vị tiền bối, thì coi như bọn họ đã đạt được mục đích.
Họ Diệt lại hỏi thêm một vài thông tin trong lễ mừng thọ này, Ngã Nghi ngồi đối diện tuy không hiểu sao A Diệt lại mù tịt thông tin như vậy, nhưng vẫn thức thời không hỏi tới, mà giải đáp thắc mắc kĩ càng cho hắn.
A Diệt nghe xong mà không khỏi thầm cảm thán, các thế lực lớn nơi đây có số lượng cường giả nhiều hơn quê nhà hắn phải gấp hai tới ba lần, đã thế tài nguyên còn phong phú hơn, có nhiều pháp ngôn luyện thể đỉnh cao, có thể nói hơn mấy quốc gia tại quê nhà một bậc.
Phi chu một đường thuận lợi bay tới Đệ Ngũ thành, trên đường đi cũng đã vài lần bị yêu thú nhắm tới, nhưng chỉ cần A Diệt thả ra khí tức, đã khiến chúng hoảng loạn thối lui. Tới gần tòa đại thành trong phạm vi trăm dặm, xung quanh đã có vô vàn phi chu lớn nhỏ đang bay tới cùng một hướng, như trăm sông đổ về một biển.
eyJpdiI6ImRlcmhWUVlyZnQ2Q09qZ0RITnlFc2c9PSIsInZhbHVlIjoiZFJcLzducEgwVlBuQ0owVEQrSmxMSFltXC9vSkQ2QnIwQUkycW54bjM5VkdJQm90MGxwRzY2VWNLMGpKZmpNYWt5Y1cySFB2SVhXRmhVdW0xTlF4MVBVZFwveWRpVnlIR1QxZGhxYjBKRUlUTGw2ZEFXMG9PbTV4Y29nQ0pyNVJDVmdxem5jXC9INDZMQVFUc0J0RlNlQ1NFaWdSMmZVS2FBZEtUZHRUOGZtOFpVUk84Wm9BTStHSVwvRGo4YWNYK1ExREVSd2JsVmhsMk5UUFFIa01XNUxKVlM1NGpXNm5URDJuWDJMeGpTRFhNT2JFUGU1K0VtTkI5YlhMS3F3UHhlelhkaEprYmFtajVyMTQrdkN1UmFxVm1JdjJlMVFHMDlIWXNRMURpTHRIbnRCRGE4VndPM1J1TUk4OWhsSGFwYUlCXC9hN21lUVM3T045NmpjdHc5b1NLdXhRYW42YW54YktPXC9IQlZxemo0YnRQUUJNdmhqWWdhcTBycUpKRFZcL1lPUUw2NnNGMGI2RktvSmNjQW9IM3h6Y2k2TENaWmFNaWo3N1RSRHhRb0pZakNheUlcLzN5S2U5NHloK1JcL0ZYVFhPNmhrRGl6RnFKSEhTQzdLZ0g4dStGQmcyZWlRc0owOVBwdERcL1ZUXC9lTTF1TEt6NXBEOXpMMDBPSFJzOEx2dWVKVzVhdUlMTWFXNTdaQUczaUFZcWdsNklHM08zUGY5RE1sOXN6VDNHNEladm40aDNzck14ZWs5T1Q4VzVjcEt3enBJKzZtQ1VreFlrSmRMdEVYcUNKMVFFd2hSY2lLdUNTYnZnNnJYNmtyVnFYZW95akV5cXpWNTFYMldEKzhhcFJWOUNQS1lQTWZBNGs4YWU0RmY2NFZuaU1UMkVlb0h5RFo0UlwvWkdRb0dXeVVTYmtWNFpSUko1MGtBXC96MU9YbEFMbVJyaUl4NnRFUzErN2dcL2Zjb3ZENnB2a3FcL1AxM1MrMzRRYnFDRnNmdWhXYzFoU2R1RWQ4UXhWSlVpenQrNjI4QWppdFwvRUVEVzQwSHJ2WTN3Szk1T1VuXC96Tm5OTm9BdWxIamFDRkRyb09yak9OT3YyRDZya1V0bTlIamRYb0lRQUVLQVdlUVwvbHBxYTZ2Qk45R0cwa2xpTGFaOVREVExqUWRHT21MVmxISFQ4Q2NDRmlYbTFtbnowWXhlc0NBSEpPUGtmQ24rVzZJQ2d3UHlcL2lNcERub3J1ek8xUHc0Z09JT2plVzJNQjRMOHE4eTZTbVUyUkhUYXFLMTdtTDdUY3hQXC91bWdaRkZvMWpUeHRjSWtTOFhBM1I2Y21wXC95bzRkQUk5SEF4QlRNZlZhMlN0V0IxbTZDck1wYmlQM1VrSStWWXVGQ0VLNTRtZktJeXMwWTdDcGtTSmpTRTE0c2xKXC9mWWJZU1h4SWdqUDJJR1RETmVyQXIwWmZZeGM4TnF2YmZcL3FhdGVvZHdabHNNSG5SWGM5TVREUnBZQ0dzNXNqY2t2ajBhcXRiUkZTWVVZWVU2NDRlYm9CM1hwa2hqU0lORzFaSW5tcEgwTGkreTZFeWZ2a1c3Q3dxNDFRSXAza3RnTllSbkQ3RlwvNW05eHRlRHpBYWNYYUNDK1RFUjN1OGJHRUNzSUtoNG9jUGFBU2ErZGc1QmJXQ0N5bVV2d0dvelRGYXNqV0VOcllwZFVjN3FnTkhJNDRwQzFsUGVSbUFFZFMwODVxbmdQdk5XXC83cFNlenM2ckJNK2FjNllMUzNEYTZERFpIRk1mQjZ6ZlhBdnJ5V1NTM25nYnFHbm9BWWdMcEdxSjNpSE5sYnhmdElwNVczVGEzNyttQXlPQ2YwWlZxUG1mQkxYeEhBY0sySDVCTUwxemxldkNRbEF2VTRzM01maEFGOHJzclJFXC9YeHFqR0ZUT2NuY2d4S1VYN3dDMFhoaGl2ZUhQNENhZDU0RFwvOVBmMTc4TDNcL21oV1VSaGtON25zN2tzRGxIbEl4TFZTT0ZXV1J2XC93c20rZlJMNEVkWUFmRVpmQjFQemdpUWNrVnp3RVQ4MkVhQ3JNOU5DK3dhcUl0Vlp4OGRIbStWQllWd3ZsbWhNc3c4REgydlBsQUlxaENENExvN2llUU9cL0tibk10TTRKU0o1ZVwvbDJhdEpiNGdQdDRjMmRSa2hYaWo4VDJtdFZvTW9XbXJcL1pDYUQzdlRUZzNmT1E2MThmQ21PVEdqUkR0N3NWd1JFaVdYNUxHNUVVQ0RpVWtOZHpOdFYxc0V5K2xPZmFiM3I0WE43TWJnYmpJMThiVm8xWTJvQ2lUSURZc0s0TDZNOGxqYlorUTNkM29qczdMV0tWUUNEVHBjYnNkc3htQlVBaEMxR1hWc2g0ZTBxa2FsOTdsUkZmVFNOSTk3VG5MM0lEdmZEdDlKeWYraU5WeWtyWWp1ajhiRTEwclI1d3U2NlA2azVUaHBBXC82RWpzWVZXdjJJaEV2Vno4UWNCQmlTMEpuOFVmemd1RmpyXC9DdnM0RFFiSEFuQUtLVzl0T3NIS0pqeVRTTmhCK1VCTkNXWms3Z0JWclNKbEFmQjFGSm9UVVR0VVVJUVUwTWs4WjM5dXFZc2tzUE1SM0hMOG5sZ08yaEFpeEhrbUVYdlRMRXBSWEJ2TFViaVBCS2FcL3E4a1JxXC84Rk40VTFTTFVwb3FNYmlqRG9RYUdSbDdXS0tyd3d1YmNyYUp2eEhSQVFBenlxelViUG1lUk9nQ3VVM04xSDdMcVZZNFBET1wvZ1ZKT01XMUtuY1ptRXc5V0xvUE9YK2pYS0dEVDg0anRkdUpsXC9QMVJuSVJuc2xZZlN1Sk10STB0NWJNaWNlKytIOHpXUGRTQVlcL2pTQk1UcTQ5Uk5TODNXN0lxVnlMNTdSQ200M0VaVnkwVGVqUUt0Mm9MQWxvVkU2MGJxandmYkFjYk1jcDVadEpqRklBPT0iLCJtYWMiOiIyNjQ2NjU4MDk0ODFiZTg2Yjc4NzUwODViOGE5MjEyMThmMTZhOWE2MDczNDE1YjQ5MDk3MTQ5MjM3YTZlMDYwIn0=
eyJpdiI6IkNPYlV3VWVzbXRCZUdkaGpualwva05nPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkdHY1V5bHJ0MDRNaUpleHN5MXpXUmdkcDhvdkRRWjh2YkFodEgzYW1IN0hGc01cL0RIZnh3SXRqRjhTek82M2VyVDhlSTdWdVZYSlpNNXVKK1wvUkRhdzNmRWpcLzRxZHBLYmQ5OHgwSVVRemRvPSIsIm1hYyI6IjQzM2MwMmUxNTg4YjhjMDBlMGU1NjYyMmJkNDY0MTZkZDE4Mjg0NzNlYjI2MzQwNDg4OTJiNzRiNjYxNjIzOWQifQ==
Với những thứ hắn đã chuẩn bị hiện giờ, xem như phi thường đầy đủ để giúp một gã tiến giai rồi. Nhưng bản thân A Diệt là Nhân nguyên mạch hạ phẩm, hắn biết rõ nhiêu đây vẫn chẳng thể nâng cao tỉ lệ thành công là bao, phải thu thập thêm vật phẩm hỗ trợ, hoặc các điển tịch nói về những phương pháp đột phá.
Một tháng sau đó A Diệt tham gia vô số hội đấu giá lớn nhỏ, các giao dịch hội cả ngoài sáng lẫn trong tối, đi tham quan khắp các phường thị do người từ xa tới gây dựng lên. Những vật phẩm có mặt ở Đệ Ngũ thành hiện nay, đều là từ khắp các nơi tại Thú Loạn vực tụ tập về, độ phong phú khỏi phải bàn, chỉ sợ không có đủ nguyên thạch cùng đồ tốt để đổi mà thôi.
Tại đây A Diệt đã mấy lần thay đổi thân phận, chủ yếu giả danh người từ phương xa tới, bán các tài liệu ma thú mà hắn không cần dùng, cùng lượng lớn linh dược ngàn năm tuổi. Với mức độ đông đúc trong thành hiện nay, đội hộ pháp của Dương Viêm điện rất khó kiểm soát hết được, nên những sự việc gϊếŧ người cướp của xảy ra trong thành thường xuyên.
Trong một tháng lăn lộn tại phường thị, A Diệt đã tiêu diệt không ít trộm cướp, những vật phẩm bất chính rơi vào tay hắn khá là nhiều. Thậm chí hắn còn một lần bị một gã Bỉ Ngạn cảnh hành nghề trộm cướp nhắm tới, may mắn bản thân có khả năng chuyển đổi giữa nguyên lực cùng ma lực, nên mới có thể cắt đuôi tên đó.
Hiện tại cách thời điểm diễn ra lễ mừng thọ chỉ còn một tháng, đại diện của các thế lực lớn đang lần lượt kéo tới nơi đây, tu hành giả trong Đệ Ngũ thành càng thêm đông đúc. A Diệt cũng phải cẩn thận hơn mỗi khi ra ngoài, vì Phong Lôi Sơn cũng có người tới tham dự lễ mừng thọ, hắn không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.
Đi ra từ trong gian khách điếm nhỏ tại một ngõ hẻm, A Diệt vừa tham gia một hội ám giao dịch, lúc này thong dong bước trên đường hẹp. Đi được một đoạn thì hắn trông thấy một con chó có bộ lông vàng óng, đang ngồi bất động ở ven đường, con chó này chỉ là động vật bình thường nhưng không hiểu sao hắn cảm thấy nó có thứ gì đó đặc biệt.
Khi đi ngang qua hắn đưa mắt quan sát từ trên xuống dưới con chó vàng, nó lúc này như cảm nhận được ánh mắt của hắn, liền mở mắt rồi bày ra sắc mặt khó chịu quát: “Ngươi nhìn cái chó gì?”
A Diệt giật mình chợt đứng lại, khó tin hỏi: “Ngươi là yêu thú?”
“Thì sao? Chẳng lẽ yêu thú không được xuất hiện trong thành này? Nói cho ngươi biết bổn đại gia đã dạo chơi cả trăm năm nay trong khắp các thành trì nhân loại rồi đấy.” Chó vàng đắc ý khoe.
Tuấn mỹ thanh niên khoanh tay cười khẩy: “Ta chẳng quan tâm ngươi có lợi hại hay không, nhưng ta không thích tên yêu thú nhà ngươi, nên lúc này ta sẽ gϊếŧ ngươi!”
Nói rồi hắn tiến tới phía chú chó, chó vàng thấy vậy hoảng sợ quát lớn: “Tên khốn ngươi ngay cả một con chó cũng không tha!”
Chó vàng vội đứng dậy, chạy bằng hai chân với tốc độ rất nhanh, nháy mắt đã thấy ở cuối con hẻm rồi. Trông thấy cảnh này A Diệt không khỏi kinh ngạc, nhanh chóng đuổi theo con chó, hắn có thể cảm ứng rõ con chó này không hề có bất kỳ giao động yêu lực nào, không phải tu hành giả yêu thú. Nhưng nếu chỉ là yêu thú phổ thông thì nó sao có thể có tư duy rồi còn biết nói tiếng người.
Chỉ trong chén trà nhỏ hắn đã chạy ra đến đường lớn, nhưng bất ngờ là chó vàng đã biến mất, không hề để lại chút dấu vết nào, vì nó không có khí tức nên hắn vô pháp truy tung. Trong lúc hắn đang buồn bực thì đột nhiên nổi lên những thanh âm huyên náo xung quanh, lúc này hắn để ý thì mới biết có thêm một thế lực nhất lưu vừa đến nơi đây.
Ánh mắt A Diệt híp lại, sau đó kéo thấp mũ chùm đầu xuống, che đi hoàn toàn diện mạo, chỉ dùng thần niệm để quan sát đoàn người đang đi ngang qua đoạn đường này. Nhóm người này đại biểu cho Thanh Khư cung tới đây, trong số bọn họ có vài người hắn từng gặp mặt, nên tốt nhất bây giờ không nên tới gần.
Đi đầu đoàn người là một trung niên anh tuấn, khí khái vĩ ngạn, mắt sáng như sao, chắc chắn là nguyên sĩ Bỉ Ngạn cảnh. Theo ngay sát phía sau là một lão ẩu già nua, vừa đi phải vừa chống gậy, khí tức cũng là Bỉ Ngạn cảnh. Phía sau hai người đó là chừng mười nguyên sĩ Hiển Hóa cảnh, ai nấy đều có bộ dáng trẻ tuổi, lớn nhất mới tầm ba mươi.
Kẻ khiến bao người xung quanh đổ dồn ánh mắt, chính là thiếu nữ đi đầu trong đám Hiển Hóa cảnh của Thanh Khư cung, một nữ tử tuyệt sắc giai nhân như tinh quang sáng ngời. A Diệt biết nàng ta, chính là nha đầu hắn gặp khi đi trộm Đại Giản Thạch tại khuôn viên của thế lực đó, lúc đấy nàng vì quá sợ còn tự đánh ngất mình để được bảo vật trên thân bảo hộ.
Hiện tại thiếu nữ ấy dung mạo không khác hồi đó là bao, có chút điểm trưởng thành hơn, thân thể càng thêm lồi lõm, khí chất biến hóa theo hướng lãnh khiết hơn. Có điều đặc biệt là đôi mắt nàng bị che lại bởi một dải vải trắng quấn quanh, như để tránh hấp dẫn sự chú ý của kẻ khác, vì đôi mắt đó thực sự rất kì dị.
Nam tử đang chùm áo bào kín người đứng tại ven đường, lúc này chợt rùng mình, vì ngay vừa rồi hắn cảm ứng được thiếu nữ kia khi hướng mặt tới phía này, thì lộ ra chút thần sắc bất ngờ, sau đó khóe miệng khẽ cong lên.
Giờ hắn mới nhớ ra lúc trước khi lần đầu gặp thiếu nữ ấy, thì nàng chỉ với tu vi Luyện Nguyên cảnh mà có thể nhìn ra chỗ ẩn thân của hắn, chắc chắn là dựa vào đôi mắt đặc biệt kia. Vừa rồi nhìn thấy hắn chẳng lẽ cũng nhờ vào đôi mắt ấy, giúp nàng ta nhận ra hắn chính là tên trộm năm xưa.
A Diệt xoay người trở lại hẻm nhỏ, muốn lập tức đi tới khu vực khác, thì đột nhiên có một thanh âm mềm mại vang lên bên tai, chính là lời truyền âm của thiếu nữ tuyệt diễm kia. “Vài ngày nữa khi ổn định được chỗ ở trong thành, thϊếp thân có thể mời Dược huynh tới đàm đạo một chút không?”
Cố gắng kìm nén lại cơn chấn kinh, hắn bất động thanh sắc truyền âm đáp: “Giữa hai ta có gì quen biết sao?”
“Cũng không thể xem như quen, nhưng ít nhất cũng từng biết, thϊếp thân chỉ muốn mời Dược huynh tới, để giải quyết chuyện năm đó trong êm đẹp. Nếu không, thϊếp thân cũng chỉ biết báo cáo lại với hai vị trước mặt thôi, không biết Dược huynh muốn như thế nào?”
A Diệt ghét nhất cái kiểu vừa cầu lại vừa uy hϊếp này, thật khó phá giải, nha đầu năm xưa sao hiện giờ lại mưu mẹo như vậy. Hắn quay đầu lại nhìn hai tồn tại Bỉ Ngạn cảnh đi ngay phía trước thiếu nữ, sau khi suy tư thì thở dài, bất đắc dĩ truyền âm đáp: “Được rồi, địa điểm gặp mặt ở đâu thì các hạ chỉ cần truyền tin tới Thư tín các là được, tại hạ ắt sẽ tới đó kiểm tra.”
“Quyết định của các hạ rất sáng suốt đó.” Nói xong câu này thiếu nữ ấy không còn truyền âm tới phía hắn nữa, mà đoàn người Thanh Khư cung đã đi ra khỏi đoạn đường, hướng tới nơi tiếp đón khách quý của Dương Viêm Điện.
Diệt Chúng Sinh cũng không còn tâm trạng đi thu mua vật phẩm, hắn nhanh chóng phi hành trở về động phủ, bắt đầu đem chuyện ngày ấy cùng hôm nay ra suy nghĩ lại một lượt, tìm kiếm cách giải quyết ổn thỏa nhất.