Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Trong vùng không gian rộng lớn tối đen, bỗng dưng mặt đất rung chấn dữ dội, cát bay đá chạy, lộ ra thân ảnh một đại ma khổng lồ, vừa chạy vừa khua liên tục hai cánh tay to dài, đánh bay đám sinh vật kì dị.

Càng chạy đi xa thì bọn họ lại kéo tới càng nhiều sinh vật, bởi vì động tĩnh khi đại ma di chuyển quá lớn, khí tức ma lực phát tán ra rất mãnh liệt. Trên đỉnh đầu đại ma ấy có hai thân ảnh, nữ tử Phỉ Thúy đã khôi phục được phần nào, có thể tiếp tục chiến đấu. A Diệt thì đứng bất động tại chỗ, không ngừng cung cấp năng lượng cho đại ma duy trì hành động.

Phía trước quãng đường chừng mười dặm, một sinh vật kì dị đang đứng thẫn thờ tại chỗ, ánh mắt tên này không hề giống mấy kẻ khác. Kí ức chỉ ùa về trong một khoảng thời gian cực ngắn, nhưng mỗi lần như thế hắn vẫn đứng tại chỗ cảm nhận, gặm nhấm tiếc nuối.

 

 

Hắn là một thiên tài mới trăm năm đã có thực lực cực mạnh trong hàng ngũ Bỉ Ngạn cảnh, vì tính hiếu chiến nên ngay khi vùng hiểm địa Nhân Cổ này bị người ta phát hiện, hắn liền trở thành một trong những kẻ đi đầu tiến nhập nơi đây.

Nhưng cho dù thu hoạch được vô số bảo vật, thì hắn cũng không có mạng để rời đi. Bị vây công bởi một đám sinh vật kì dị, trọng thương lẩn trốn, không kịp thoát khỏi nơi đây trước khi vùng hiểm địa bị phong cấm. Không lâu sau bị thứ bóng tối nuốt chửng, trở thành tồn tại giống với những sinh vật ấy, chỉ biết ngu ngơ đi lại vô định.

Không biết đã mấy ngàn năm trôi qua, cũng không biết thế giới bên ngoài giờ ra sao, hắn chỉ có thể bơ vơ như một tên quỷ quái, rồi điên cuồng săn gϊếŧ mỗi khi có tu hành giả tiến nhập nơi này.

 

 

eyJpdiI6IkV6bHFLb3FqdnBDT2RDM0hPWEluRFE9PSIsInZhbHVlIjoiNEhacnlXcW9sdmRaTnRpSDRyZ3NXYWx6azJ1TnpGdDdEbXIxK0llalwvVmd3bFQ4bmFEQklqc3hqNGFtTDR0eUp3d2g2NVNhV3VKOFY2N3ZLalwvYkNWT2UrUjVwaDNcL3VVZENNM1RBdkVHTzRaem8wVFlRXC8weFJsQ3ZPYUt5VnlMbm53c2FER25nU3pHWVJTZ043XC85UHgrYml2dUYrd25UOWgxOUVuYStzVExGdjRjV0pnRmFUS01FTmJnRjdwUGFDcTlJWm5ob09hY002TUl0blhScnBCczBZZHczNlp4alNBYWxMZHZ4WlJYRUgyXC9oM2MxRW1sSmhJamd1blRQQ29VSkhxR21lbE1IUHBaTUd3Y2tENWwyeFgrTWVZNmlxRWFBeHE3Q1dldkRWd3BxaXdXTVdSOW1TaXJpdFYzRGwwejlTMVhKZTI1dlBoZnZcL1FwYmZLSmR6QlkyVkpFQllOZ3U0amJ3eFwvYjliamJaQUpPdXBkdXRCOXZsN2xEU2JnUUtYR2N5aWpSczE4NEVqUnZnZ1NPaW5iRjNpRXQ1SndDUVQ4SldRbHJ3ZnU5cXFpK0ZOdjJlN3B5NHVcL0F5RGNKSm1lVERURGt5M3RWRE9VTmFZTTNKczRSK1wvaXNCNjZrY3pNVlYrbXVKRXRlUk1aQWNabVZDbWQ2bDJpSEFsemtZN2xvcUdcL2lqQWVjU2hzWVArRmRQS1ZjMWJSTzJtaUJtVjVhR2FVTitMQmxwNTNPRUhMV0g2dmoxTlNKc3BjXC9LSFwvazRkVkhwb2UyNEZIWXppK0R3N1daek9YcTFsUW4zY3Vqazh3c3NtblptWjNCSmI0OVZJWGVRTXlWRE1VZzlsOUtPZWt6SUNWWUFpajBSQlZVNCt2eDZ3bEZOSG5LWmN3aXlNOG9PWHpvWGJCQzNCWVdvZEd6WnhxUHJobnFjamRMK09kSlJRTnMyMVhjSkJVb05qYnVTN29yKzhxbGt0SzJwN0VaOFVxeWhQZ01LYm0rMWpVY285a0hEd2UrVlJJQTJ6WlpkZnB1dGZneXhqYXFKOGdXUzNvdStzNEpGMjRLZjU1NDZ2cHJVN2lmUkNcL3dGUituYnM3OHVJeEpCTkdxWVYyS01JTmM1OUJVeU13MUZIMGE1UlZvUm03UkV1TEI5RnNTRXkxcEtscE8zK21td0w5eTFDNUFpTnpEd2cxVWVMZjJETWdZSjNUMmx0V21GRTZ4VFlKdjVCU2lCaERDM3NBcXFsYVhUeVpkS2w2cDdRbzJwaW1UWVNOUUFFSmRCZkNrbWFUY0dXYkNcL0gweTVNdjlnMWpFQUxiMXRGNTZva3VIdTNTeHQ1WEJQcTJTZk9pYzNxQjdsUktsSmo2RVl3SWxvZlV0dmc4Q1lmeWRNWElYOTBDbDU1clZSK0hTMGJoUEZRTDlWQlBMOUFIUzN4eVRaeEFhSzRnWFwvaDl6UVM4cEZGcGxuVnZhNkNBVURDcmxWd0tDNFFYVXVXcEJKRll2R0dKejE0ZEtkSXJDYVNxTzN2OHNvUVwvWlwvVVFMSmUzQ2kwMWdYWlJOd3p1bXVlQjZrT0c5RmllVWNNakdrbnZNY2REVWdqc0RWcURJXC9wdzZveWI1UHNoZCtsK0RIYStjaGc3K2I0a0RGRnZpYU5iWjVHMzI5YUI3ZnJIMFU3ZzBDYkNxTHlzcExkdnMrcW1JWlo0aTRoY244NjFpNWNVU0E4QWFSWlk2dGkxS2M5K2pBamFXTGhTRkx5S0pjTUtcL1gzcVY5Nmx4R2N1SW1reUdPN2FqSythMFJpY2tpclBiQnpPajNaSGdLc3NjUjlyenVtbWJEV1d6dlJFYW43NERPOWRTd0hZRFZzRkI2Y2I3UW0xakhmeGFmQ0lUamw4alFHWEFJenl4S3BKZ2pQQlwvMTc4YnhHVDFPdlwvbW5QZEVwRVhha013dktwK0x4UThsNnBUT2VqSkdCSDd4VWQ5Ums4WTRBazNtbWUrRlpsNkM5emlhQ2JnMUlYNVRyeVJKZk1QSVZ5bWF2a3NoNWZ5Ymgzc1oxN2ZWSXFwNCtNYnQ0dlJqSDAwYmpQQ1wvNlhnOEl2MVRVeEJTaElxR1wvRHJ2VCt1XC90ditVMHZKVkg0M2VMMFhmQ3g2Nnl0UCtSNVR0TTlCRUtkWmZhQTdDN0QrVWZ0Z215elV5dEFkZGI4SmNnK1hqVG9PWjBONEQ0aXZ4N2h2Y3JlamNKMGtwUlR4OWhBQk02Zk05aE5rdjNRbXpaTGErZUJJWVppN3FkV1prQlNsZkx4cHdKbUJkZEpkb1pUcSt2WVhwMGwrdm1cL1Y0NTBsN3l3MmpQTE1qR0RKcEhJcmRlaHNDb3greFJpalFcL3lEREFDQTZNMzRKTHZnNm5QYXlubnJUNE1OTFN6ckU0dDBxaURCTnZyU2FoQmMrNjBjRXRFc0lcL2NxSkNVVmNQK3lKMmVKVlVJYjZaM2Voa1ZaMkdsIiwibWFjIjoiN2Y4NThlYTc0NGM4ZDIzYWY2ZGM0YWQ4ZDUyNDllZWJjYWM3MDUzYjNmNDg4NTRhMGQ4MDhmN2U0YTQ4MzE1YSJ9
eyJpdiI6ImZSQ3hVbldOd093WVJFMlpBWTBDN1E9PSIsInZhbHVlIjoiQ0RiS2RYVko2eHAzXC9vNm1cLzhGZ2d0bDU2QTBBZnphazRDem53eHZ1Z0lTRXhoU0F1WjJ3VDc4bEUzQVJHRFdUU1ROVlVqUDJSZXFzZlJrczNFY1lMc2pGeCtiRWo1VUxJeDlMN2NnUTM1ND0iLCJtYWMiOiJkMzA5M2ZjYTlkZWYzOWFhYzk0ZjRmNjI4MjcyNGY4Y2M0ZDcyOTI2ZTBmYjE0Zjk2OGIzNWEyMmRmNjhmZTBiIn0=
A Diệt miệng phun ra một ngụm máu tươi, công pháp phản vệ quả nhiên không dễ chịu, hắn phục dụng đan dược rồi cùng nữ tử kế bên nhanh chóng bay đi, bỏ lại thi thể đại ma đang dần tiêu tán.

“Vυ"t!” Thân ảnh sinh vật mạnh mẽ từ xa bắn tới, loại tốc độ này không biết nhanh gấp bao nhiêu lần tốc độ âm thanh nữa. Diệt Phỉ Thúy thấy vậy liền cắn răng thi triển thủ đoạn áp đáy hòm của bản thân, vì nàng cảm thấy kẻ đang bắn đến có sức uy hϊếp cực kỳ lớn.

“Linh nguyên mạch thần thông, Thiên Sứ Pha Lê!”

Nữ tử này được bao bọc bởi loại pha lê cứng cáp, hóa thành một thân ảnh to lớn lấp lánh nhiều màu, trong tay cầm một thanh trường kiếm càng thêm đẹp mắt. Diệt Chúng Sinh cũng đang dốc sức thi triển ma kỹ, Thôn Ma Mãng được triệu hồi, tăng phúc cho đòn công kích sắp tới.

“Thiên Sứ Phán Quyết: Bài Diệt!”

“Nhất Chỉ: Định Chúng Sinh!”

Thiên sứ pha lê vung trường kiếm trong tay, trảm ra một đạo kiếm quang to lớn, gào thét đón đầu thân ảnh sinh vật đang lao tới. Phía trên còn có một ngón tay đang xé gió ép xuống, thẳng hướng sinh vật kia.

Qua đợt công kích cuồng bạo đó, hai người họ Diệt đã không giấu nổi sự hối hận, vì sinh vật đối diện không phải những tên khác có thể so sánh, trong Bỉ Ngạn cảnh chắc chắn tên này thuộc tiểu cảnh giới thứ hai!

Cả hai người te tua tháo chạy, dù không biết có thoát nổi hay không nhưng lúc này chỉ có thể nghĩ đến biện pháp ấy. Chưa phi hành quá mười dặm, họ đã bị đám sinh vật đuổi tới điên cuồng công kích. A Diệt hiện tại không còn giữ lại nữa, thả ra toàn bộ khôi lỗi mà bản thân đã chế tác ra suốt mấy chục năm nay, đồng thời bày ra các trận đồ có tác dụng hiệu quả nhất.

Phỉ Thúy thả ra đầu linh thú mà bản thân dốc lòng bồi dưỡng đã lâu, một đầu thiên hạc tu vi lục giai, cùng với tấm nguyên phù cấp Bỉ Ngạn được trưởng bối trong tộc ban tặng.

Những sinh vật kì dị đó mỗi cú vung tay đều đánh tan tới mấy chục đầu khôi lỗi, uy lực từ trận kỳ bắn đến cũng chẳng gây cản trở được bọn chúng là bao, mọi thủ đoạn gần như không có tác dụng. A Diệt lúc này đang trốn trong một tòa pháp trận phòng ngự, gắng gượng chống đỡ trước những đòn đánh tựa bài sơn đảo hải của một sinh vật.

“Búp!” Đột nhiên pháp trận tức thì tan tành, thân ảnh A Diệt bắn đi đâm lỏm cả vách đá cứng rắn. Ngay vừa rồi tên sinh vật có thực lực mạnh nhất đã đuổi tới nơi này, hắn tùy ý vung quyền đã khiến họ Diệt nam tử chỉ có thể như một bao cát mà ném đi.

Những sinh vật khác cũng không biết thương hoa tiếc ngọc, nữ tử Diệt Phỉ Thúy bị dập cho tơi tả, lớp pha lê bao bọc bên ngoài đã tan vỡ hoàn toàn, thân thể mềm mại dính đầy máu tươi, nằm bất tỉnh trên mặt đất.

Cũng may nàng ta có một bảo vật hộ thể khi sinh mạng gặp nguy cơ sinh tử, có lẽ là vật do trưởng bối chuẩn bị trên người nàng. Khi đòn kết liễu của sinh vật rơi xuống người, thì không biết món trang sức nào trên người nàng ta phát ra quang mang, tạo ra một vòng quang tráo ngũ sắc, tạm thời bảo vệ nữ tử này khỏi những đòn công kích của đám sinh vật.

Vừa mới đứng dậy, mắt thấy một sinh vật lao tới, A Diệt vội vã nhảy lên cao né tránh, nhưng vạn lần không nghĩ tới tên sinh vật có thực lực mạnh nhất bất chợt xuất hiện giữa không trung, tùy ý vẩy chân đạp bay thân thể hắn trở lại mặt đất!

Người như huyết nhân lại gắng gượng đứng dậy, con ngươi A Diệt không khỏi co rút vì sinh vật mạnh mẽ ấy đang cấp tốc bắn tới trước mặt, có lẽ muốn ra đòn lấy đi tính mạng hắn!

Trong khóe mắt sinh vật đang lao tới ấy hiện lên chút vẻ thanh minh, gã sát khí dâng trào gào thét trong lòng: “Chết hết đi, tất cả hãy chết hết đi! Thiên tài như ta còn bị kẹt vĩnh viễn tại đây, cả đời làm một thứ sinh vật ngu muội, thì đám hèn mọn các ngươi không xứng đáng được sống, tất cả hãy chết hết đi!”

Áp bách từ phía trước ập tới khiến bản năng sinh mệnh của A Diệt không khỏi run sợ, hắn tức thì gào lớn:

“Ma Quân!”

Phía trước chợt lóe hắc quang, một thân ảnh toàn thân bốc đầy hắc khí thình lình xuất hiện, hung hăng tung quyền đối chọi trực diện với tên sinh vật mạnh mẽ vừa bắn tới.

Sóng xung kích thổi bay hết thảy mọi thứ, sinh vật mạnh mẽ ấy lảo đảo lùi lại về phía sau, còn hắc ảnh thì nhảy lên lơ lửng giữa không trung, hướng mắt nhìn xuống toàn bộ sinh vật kì dị rồi điểm chỉ.

“Tử Thần Đáy Sâu!”

Đột nhiên phía dưới mỗi một sinh vật đều xuất hiện một đôi tay quỷ, nắm chặt hai chân của đám sinh vật rồi từ từ kéo xuống khỏi mặt đất, khiến bọn chúng nhất thời không thể di chuyển. Hắc ảnh quay đầu nhìn tới phía A Diệt rồi quát lớn: “Mau chạy!”

Tuấn mỹ nam tử vừa hoàn tất khảm trăm khối nguyên thạch lên thân Thoi Độn Thiên, giúp món bảo cụ này có thể phi hành cực tốc trong một khoảng thời gian không quá ngắn. Hắn nhanh chóng bế lấy thân thể Phỉ Thúy, sau đó bắn vυ"t đi, hiện tại mang theo nữ tử này hay không thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến tốc độ của hắn, nên hắn mới cứu nàng.

Hắc nhân ảnh cũng tức thì tiêu tan, một đạo hắc quang bay vọt trở về nhập vào bên trong chiếc giáp hộ thủ trên cánh tay A Diệt. Trong đầu hắn có thanh âm mệt mỏi của Ma Quân vang lên: “Ta chỉ có thể giúp ngươi đến đây thôi, khôi lỗi phụ thể thời gian gần đây ta vừa nâng cấp, nay đã vì ngươi mà dùng hết năng lượng tích lũy rồi.”

“Đa tạ.” A Diệt thành tâm lên tiếng nói lời cảm tạ, nhưng lúc này Ma Quân đã ngắt liên lạc với hắn, có lẽ y đã nghỉ ngơi vì tiêu hao quá nhiều năng lượng.

Sắc mặt hắn lại không khỏi kinh hãi, vì tên sinh vật có thực lực mạnh nhất đang đuổi theo ngay phía sau! Đã thế mỗi khi hắn bay qua khu vực lớn, đều thu hút thêm đám sinh vật ở khu vực đấy gia nhập truy đuổi.

Những sinh vật đó chỉ lướt trên mặt đất, nhưng tốc độ không hề thua kém hắn phi hành, cũng may khi chúng di chuyển nhanh, thì thứ bóng tối luôn đi theo bọn chúng sẽ không đuổi kịp, giúp A Diệt dễ dàng nhìn đường hơn.

Nửa nén nhang sau khi Phỉ Thúy tỉnh dậy, trông thấy bản thân mình đang được A Diệt bế trong lòng, hiện tại hắn đang cắn răng cấp tốc phi hành, thân thể cả hai đã đầy rẫy máu tươi.

Trong hai bàn tay của A Diệt đều cầm một khối nguyên thạch thượng phẩm, trong miệng còn ngậm đan dược khôi phục cao cấp, thân dán hấp khí phù, nhưng tốc độ tiêu hao ma lực vẫn giảm xuống rất nhanh. Nếu cứ phi hành tốc độ cao như vậy, thì không tới ba tuần trà nữa hắn sẽ tiêu hao sạch ma lực trong người, mà đám sinh vật đuổi theo phía sau vẫn rất sung sức!

Diệt Phỉ Thúy rất cảm kích khi vị nam tử họ Diệt này đã không bỏ lại mình mà chạy, nàng đấu tranh nội tâm một hồi sau đó lên tiếng, nói cho A Diệt một tin chấn động.

“Thϊếp thân có một loại thể chất đặc thù, máu huyết của bản thân đối với kẻ khác có thể trở thành năng lượng tinh thuần! Hiện tại Diệt huynh sắp cạn kiệt ma lực, nếu cần thì đừng ngại cứ lấy của thϊếp thân! Nếu không cả hai chúng ta sẽ phải chết ở đây đó.”

A Diệt sau khi nghe xong chấn kinh vô cùng, hắn không ngờ trên đời này lại có nhiều loại thể chất kì dị tới vậy. Sau khi chấn tĩnh lại, hắn liền lên tiếng: “Nếu đã như vậy thì tại hạ sẽ không khách sáo, hiện tại quả thực ma lực trong người tại hạ sắp không đủ để tiếp tục duy trì tốc độ bay này nữa rồi.”

Lời vừa dứt, hắn liền cúi đầu xuống cắn lên cái cổ trắng nõn của nữ tử trong lòng, hung hăng hút lấy máu huyết trong người nàng ta, Phỉ Thúy cắn răng chịu đau không kêu lên thành tiếng. Trong khoang miệng A Diệt vị tanh ngọt đã ngập tràn, dòng máu tươi được hắn hút vào rồi chuyển thẳng xuống cuống họng.

Dòng máu ấm sau khi trôi xuống tới phần thượng vị, lập tức chuyển hóa thành một dòng năng lượng cực kỳ tinh túy, nhanh chóng tụ hợp đến phần đan điền. Ma cầu tăng nhanh lưu chuyển, hấp thu toàn bộ số năng lượng ấy, chuyển hóa hết thảy thành ma lực, thúc động lôi thuộc tính, giúp chủ thể tiếp tục vững vàng duy trì tốc độ hiện tại.

Ads
';
Advertisement