Trước cổng thành Ngũ Cửu, có hai thân ảnh nam tử đang chậm rãi bước đi trên con đường đất. Thanh niên tuấn mỹ nhìn người bên cạnh rồi nói: “Tiễn tới đây là được rồi, vài ngày qua đa tạ sự giúp đỡ của Mặc huynh đệ.”
Thanh niên Mặc Thiếu Quần cười nói: “Vậy chúc Dược huynh thượng lộ bình an, sớm ngày đột phá Hiển Hóa cảnh, tiến thật xa trên tu hành lộ.”
A Diệt vui vẻ gật đầu, sau đó lấy từ nạp giới ra một chiếc dây truyền đẹp đẽ: “Nghe nói nhi nữ của Mặc huynh đệ sắp chào đời, ta cũng chẳng có gì quý giá, đây là chiếc dây truyền có tác dụng ôn dưỡng thân thể, giúp trẻ tránh ốm vặt, coi như quà ta tặng cho hiền chất đi.”
“Vậy ta thay mặt nhi nữ đa tạ Dược bá phụ.” Họ Mặc vui vẻ nhận lấy chiếc dây truyền, sau đó mỉm cười phất tay nhìn theo bóng lưng họ Diệt rời đi.
Diệt Chúng Sinh phi hành trên trời cao, hít thở khí trời vì chuyến hành động lần này đã đạt được mục đích như mong muốn. Giờ hắn chỉ việc tìm kiếm một địa phương an toàn, đợi Ma Quân luyện ra đan dược chữa trị ám bệnh để phục dụng rồi bế quan tu hành.
Tuy hiện tại hắn vẫn có tu vi cao cường khi sử dụng ma lực, nhưng dù sao hắn cũng là nhân loại sinh ra tại nhân giới, dù cho có ma mạch thì cũng không thể cả đời ở trạng thái ma tu, vì như thế sẽ gây tổn hao thọ nguyên nhân loại của hắn. Vậy nên cho dù tu nguyên bị kẹt không ảnh hưởng tới tu ma, thì hắn vẫn phải tìm cách để chữa giải.
Trước đó may nhờ có biến cố do một nữ tử yêu soái gây ra, khiến toàn bộ sự chú ý của cao tầng Thanh Khư cung hướng đến phía ả, không còn gắt gao đối với đám tiểu gia hỏa ngoại lai nữa. Rất nhanh nhóm A Diệt đã được cho phép rời khỏi nội môn bản cung, không còn bất kỳ sự theo dõi nào.
eyJpdiI6IktkdVZBSmVhSnptemM0VHR4czRXemc9PSIsInZhbHVlIjoibkZVK1wvOGtBUFd1c3pwR1ZYRk9UalpBQTFRNkhVcFVBQnVyR3FndjlsckM3eXBnMUI3QWpOS1cwZFZcL3RrY3AzT0R0UFwvQ1Q0OXR2UUhQOXdtV3VKZHVkSnFpOEJLSytvR0draU1JRjBiaDg5SllFV3J5Rlp1QVE2UDBhV0swXC9MenNlZVRhdzNcL3lMZWhYTVp4TVJiWmNzTm5BY2pFRU5YSlNoaHBBNEx3bmFzem9nU1lhMkd4RzZwdE1Cd3FFZkhKMm1ibkY1TnVRQlZHaU5nYWc3ZHQ4YnFCaGdCZnhkSkFsSW5ib0hCdjAzNmNmMEtLa3JcL2hNU1wvQUhCWVZTc0lNcktTaFNQU1JoSXdKQTlYYmlcLzRDXC8wOU9IMGFDZE1JdUFIUEdEbURBTE9cL2k1NUgyVDRVSnJlVTBcL1M3RjRyOXZoTVVOdU5LN0lGbWNaTGJpS094c3UwSWdXRVhBY3FQTlNObDYwQm9yWkpsS09La0JKUzd2K3F4VFJ2Tm9ORHBrY292MWRRcFpWTmM4ak5pQVo1Z3ZiKzV3c0VEbVZaR2VoZmlKWXhWNVRFWWRJNkZkRHY5WmRuc0I1T3ZnZHlhQk9cL3haNFpRSlptbHBzZTBYNVRzaW1zN1wvV2FOXC9rSk5oRWw2Y1RsWXc5andyeUZiMzEwb2NiT0t6ZzRFR3QzVlVwWGpwMnQrdkU4cmRWVkwwcDdDbVEwaHVJZ2dUNXlPWmo3ZHk4SHluRm1WYW4xRXpZWXA3SVNydjl0XC9KUXVOQVdwZmFcL1piZUZSRHNKS0JXQUtzb3VcL3gyb0RFU3VSOVZ1bXd3ejBHRXhBYnFkUnNZcVwvUHN0ODBOalBZdVlCN29zMTNIT1NxeUYwbGlmaWg2NEY5eE5XVmtwdGJ3ZlwvOXBoUmNUeXg4XC9kalFUekNyTzRMeWhhTkZJKzV4dGdYY0k5ZWVma1wvbDN3VkhuemN0bUxNcStaSjMxRzMwbzJnVGZLaDlYdXdISnBCSWIzK0wwZDlza0VrdklwYlorS2lCQktKbnJnbzE2SkdVYlprVGQwSGJ3MlVZZHNiUXdoQ1VDYXpYMW1CaWR4UmdMTmhCVlNmb3l2NWR1UzJST0R0a1p2MG5nM3BKNHFIRVJcL2pKMmgxdlNKek1waXBLT2hQT0JPRmRkaHVGbitvXC9ha3FLbHZDQVBCdnM4MzZ2cENWcUFsYnVsNTFXTWpiVzQ3U0NueHl4TFdXcERMT3BZeWIxZnNcLzB3UlRzVjNuYnR4ekNrTHdoUFBvTTZYNXgxV2ZxaFBtNTdGOTJnXC9veGtzZUVxM0ozaHdjc2RHWGUwQWtQWlozZHRBRjk4WFZkcmhrWnhvZGE2RTVBcHRYZDFaeVwvXC9CNUFuTGY1VFNcL2dzdzhmU3pZRVBhcEpIUFN2WFJOV0dxQUl4OFQ2QnlDSHB5Q2p1eFwvKzRmRXY3WmZpdG93NmQ5NFoyeXpJTGQ0b2RSTnNMTlAwUHVTaWE5dmJTRk5vUm1cL3hZZ29tTTRXYitlamQ4M0FPYzNtbFFDZWZCamV3YTFxeDlyWXRFXC9mVWp3ZFRTdUJSMGRQb082YWJkOTlJZUlidWVnazhFSE5BTG0ybnVzUWdXek9lU0tKUDJMTk9VWkg3TlV3M3N3ZEdhMXJpQWZrbnlNazJJVldOWTh2cnJBd1RGdFBRdldxOTNhdUZmNlNxT2E0U3VvMGlJeXR1b0pCb1AyNnFqOHVhYTlZYVlHeFA1MUhtMUtOV3VRUDJVZXNvR1puWUlHRW84YllCTnVlRmxTR1JzZHNpTWtKNTVWRjduaUlXeGgwK25LZE9WRXJRSFh1Rk1aUkxJdjlPVE11MUxrTFRSWFU4SU9mWkNIVWFIakRsZSthV0VyamxVM3RZSnVUYk85R1NjREQyK0MzbWs1Z1hhdjNHaTFYbTRUVThBemt2RFpSYTJHenEwQlNDanJQYnhNcm9pSXJhZytRNmJDRGxXMFRndEZvRGpcL1JLaWRzWlJ0NVIyTTRRcCt1K2llSkVxSlF2emNrK3haeXlZQUpHeXFJRjZNYWUwVm4ybkMxeFFkRHVvcUZLbG9BSkF2T2JBa25SM3M1eTN2VE03SlFZcEV6RUFyVld3RHkwd09YQ2R1dDNiSVwvdXRBV2h6UTNxWE1SUHB4d3Q5Wmt2Q3VkTWNiMkJWXC9Cczg5TEZJXC9aWnJmXC9ncmdQb1FxOXFSR2RJMWc0dGpvVTFMWUlhM3JndVRLSzVIODVVOTd1S3hOK3Zka21WR1R5Z0ltRnV1MzhKeU0xckJNeHUrTE14ZXpjUEdOZ3JTMERjUjkxdlpcL080TWJHNURya1NLZjhqUDY0enFwMnNpdG95NnFVVDhkZ3FOUWxzQzcxMENJMldJaUdUeDI3Zk5DTWd6OUVmOGlDeWlDcWxsSThZUTN5TGdMTmptWGxmSU41WUhnc05ESU5IUFpKbXYzT2RQYzZhU1wvS3lIV0dQREFrRnI4VHVPbnlhYWJuZFNPWHZqSmJkSktoOXFkZHJlMDFQalFXZ0lqU2d6a2FBbXZpdXJuNkQxeFZxdjRIT3NMVXBIRzB2bmZiT1VuOHBcL3REaTE5aXFYS0JxcGZZSGM1VElrU2VPa3lFUnJ4d1lLcGwzUGZiazhmTnNwdzN1UHhxcXlLRDFnQ3ZmR3hUVkIwOGh5QTE4YmtcLzdLMG5nc1pYalNId1VhSHV1SkxpeDlpcGVNU1pzUzZzNGtMTURaUHQzWm1jU2tzeGppRWxwQ2RDR1wvbDlPRFRrUWp1bGZxNm1QMHlJMXlQd0JhZ3lmZUNkZGhRUGZwcnVIMkRDZkdlVGJsYmdJWFYra3RpMzZwYnV0S3ZNalZwaHhWY3RPdVlIZWYzV21Xc2E5Tkc3aENQNmppWE9ROFlsdnY2YlpYM3ZBOXA0VUczQjVVUkdOcUprcFEyOUIrRU42Zk83eXVDbWhrc29MSzU5RVQ3NlNmc0NaTE93eHFXOU1CNnhSZmUzZHd4NTN4cGNKVVhpcmxcLytvcGkxXC93Zz09IiwibWFjIjoiZjY4NmE3ZTA1YjYyNjRlNWIwMjg1NGY0MTY5MTIyZjAxNjlkOTE5NmVjNmQ2YTE0YTA0ODMyZjg3ODdkNzQ3MyJ9
eyJpdiI6IlwvV0x4MzFHMEdQaTZHc1plNDJzVFBRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjQxRHMzejRpcDgwU093bVJYY0x4TUlMT2d0ZW9tQXplbUFcL1A4VVFvSkpFMHhBenpDTWw1RzRlMFwvK29tdkFsMkF2M0IxaGFzbnZHNGVXbUJ3bXo4NXB0RkpMazMzcjJPUWFrYzhsXC9pTm5ZPSIsIm1hYyI6ImEzZGZiZGU2MzA0NDBkMzNhYThiNjE5OTZlOGI4N2JiZTg0MjQ2YTRjZmY5NTIxMTNlZTA2ODdhMTIxY2MwNjgifQ==
“Hai người các ngươi đang tìm ai thế?” Thanh âm lạnh lẽo từ phía sau hai lão truyền tới, cả hai giật bắn mình tức thì quay đầu lại, còn không quên tạo ra một vòng quang tráo bao quanh thân thể.
Hai đường cốt vuốt chém qua, đánh tan lớp lá chắn phòng hộ của hai kẻ này, sau đó mỗi bên tay A Diệt bóp cổ một lão, giơ chúng lên cao chân không chạm đất. Hai kẻ này tu vi ở mức trung kỳ Hiển Hóa cảnh, đối với cái nắm cổ của họ Diệt không có chút sức phản kháng, chỉ biết giãy giụa trong vô vọng.
Hỏi ra mới biết một kẻ trong này chính là sư phụ của tên thanh niên phù bảo sư, đã bị A Diệt gϊếŧ hồi tham gia tỉ thí tại đại điển.
Đệ tử thân truyền bị gϊếŧ khiến lão ta rất căm thù họ Diệt, lão có một bằng hữu họ Khương là đệ tử tinh anh trong Thanh Khư cung, chính là lão già còn lại đang bị hắn bóp cổ. Nhờ có thông tin được cung cấp từ bằng hữu, mà lão ta biết được hành tung của A Diệt.
Suốt ba ngày nay tại thành trì Ngũ Cửu lão đã luôn theo dõi hắn, hôm nay khi hắn rời thành lão biết đã đến thời cơ ra tay rồi. Vì biết A Diệt có sư phụ là Bỉ Ngạn cảnh từ chỗ họ Khương, nên lão ta đã nhờ vị bằng hữu này cùng mình đi vây gϊếŧ họ Diệt, mục đích để tăng thêm phần thành công.
Họ Khương bản thân là phần tử của Thanh Khư cung, nên lão này mới không sợ mà đồng ý tham gia vây gϊếŧ A Diệt, nào ngờ cả hai kẻ cộng lại cũng không đủ nhét kẽ răng với thực lực thật của hắn. Sau khi tra hỏi xong, tuấn mỹ thanh niên bỏ ngoài tai những lời cầu xin cùng uy hϊếp, bàn tay tăng cường lực đạo, bóp nát cổ hai lão già này.
Hoàn tất hủy thi diệt tích, họ Diệt tức thì phi hành tốc độ cao, có thêm mọi thứ trong nạp giới của hai lão già đời sống tại vùng đất này, chắc chắn hắn sẽ hiểu hơn không ít chuyện.
“Có kẻ tới đưa than sưởi ấm dưới ngày tuyết rơi rồi, ngươi mau tìm một địa phương an toàn ít có yêu thú, sau đó bắt đầu quá trình chữa trị ám bệnh thôi.” Ma Quân lên tiếng, A Diệt gật đầu liền bay theo một phương hướng an toàn trên bản đồ, tìm kiếm khu vực hoang vắng để dựng động phủ.
Một tháng sau tại địa phương vô danh nào đó, Diệt Chúng Sinh đã thành công loại bỏ được hoàn toàn ám bệnh trong người, tu vi do bị ngã cảnh cấp tốc tăng lên. Hơn 5 năm trước do có ám bệnh nên tu vi hắn bị kẹt tại Luyện Nguyên cảnh đỉnh phong, từ lúc đó đến nay tuy không thể tăng tu vi nhưng nguyên cầu của hắn vẫn tích trữ lượng lớn nguyên khí tinh thuần.
Lúc này ám bệnh do không gian chi lực gây ra được giải, nguyên cầu hắn liền cấp tốc hấp thu năng lượng, nhanh chóng chuyển hóa thành nguyên lực của bản thân, chả mấy chốc đã đạt tới Hiển Hóa cảnh trung kỳ.
A Diệt hàng ngày vẫn luôn đều đặn phục dụng đan dược cấp tốc tăng tu vi như trước kia, Ma Quân cũng rất chăm chỉ luyện đan, cả hai bế quan không màng thế sự ngoại giới.
.....................
Ba năm sau tại một tiểu châu rộng mấy vạn dặm, có một cơn thú triều quy mô lớn quét qua khắp mọi nơi, san bằng không biết bao nhiêu thành trì nhân loại, lấy đi sinh mệnh của vô số con người.
Những tu hành giả nhân loại có tu vi khá cao đào vong khắp mọi nơi, vùng vẫy giữa thú triều tìm kiếm một đường sinh cơ. Trên một sơn mạch vô danh, có ba thân ảnh đang chật vật phi hành chạy trốn, trên thân ai nấy đều có lớn nhỏ thương tích, khí tức hỗn loạn, phía sau không xa là rậm rạp yêu thú.
Đột nhiên ba nguyên sĩ này đâm sấp mặt vào một vách ngăn vô hình, nhìn qua sẽ biết là lớp kết giới của một tòa pháp trận phòng ngự. Cả ba lúc này đang rất hấp tấp, chưa kịp suy nghĩ thấu đáo mà chỉ biết nhanh tay công kích vách ngăn, mở đường tiếp tục bỏ chạy. Nhưng lớp kết giới này phi thường vững chắc, ba gã Hiển Hóa cảnh oanh kích cả chục đòn mà không hề hấn gì.
Lão già một trong ba người bấy giờ mới trấn tĩnh lại, nhanh chóng đảo mắt quan sát xung quanh, qua thoáng chốc như đã nhận ra huyền cơ liền vui mừng trên nét mặt. Lão ta chắp tay ôm quyền, lớn tiếng nói: “Không biết nơi đây là chỗ bế quan của vị nguyên hữu nào? Hiện tại ba người tại hạ đang bị thú truyền uy hϊếp, mong các hạ mở ra kết giới cứu giúp chúng ta một mạng!”
Hai người còn lại nghe vậy mới hiểu ra, liếc mắt nhìn nhau một cái rồi cũng ôm quyền hướng tới nơi bên kia kết giới, ngữ khí cầu xin nói giống lão già. Không lâu sau trên lớp vách ngăn có một thông đạo hiện ra, ba người họ vui mừng như vớ được cọng rơm cứu mạng, vội vã bay qua đường thông đạo đó, tiến nhập bên trong kết giới.
Vào đến bên trong, ba người này không khỏi kinh sợ, vì khắp nơi xung quanh có mấy trăm đầu khôi lỗi đang nhìn họ chằm chằm. Thực lực của đám khôi lỗi này không đáng nhắc đến, nhưng số lượng thì rất đáng. Nhiêu đây khôi lỗi với thân thể cứng cáp mà lao vào quần công ba người đang bị thương không nhẹ này, chắc chắn bọn họ phải chết không nghi ngờ.
Đúng lúc này thì thú triều đã ập đến, mấy trăm đầu mãnh thú đâm thẳng lên vách ngăn vô hình, khiến cả tòa kết giới lung lay dữ dội. Ba người kia sợ hãi nhìn hàng vạn yêu thú chạy qua, cùng với gần ngàn yêu thú bị pháp trận nơi đây chặn lại mà va chạm, trong lòng cầu mong tòa trận pháp này có thể chống đỡ được.
Một thân ảnh vọt ra từ sơn động lớn gần đó, vung tay thả ra mấy chục trận kỳ đang bạo phát hào quang, sau đó tay bấm quyết trên trận bàn, gia tăng sức phòng ngự cho tòa pháp trận lớn này. Nhất thời thú triều không thể làm gì bọn họ, liên tiếp đón nhận những đợt yêu thú công kích, mà kết giới nơi đây chỉ khẽ run lên mà thôi.
Ba người đứng phía dưới mặt đất khẽ thở phào, sau đó chăm chú quan sát thân ảnh trên không kia, chủ nhân của nơi này. Hắn là một nam tử có bộ dáng thanh niên rất trẻ trung, thân mang hắc bào đơn giản, khi hắn quay đầu nhìn xuống, khiến cả ba bất ngờ về dung mạo tuấn mỹ của hắn ta.
A Diệt lúc này cũng đang quan sát ba kẻ phía dưới, kẻ mạnh nhất là lão già đầu đã bạc trắng, tu vi Hiển Hóa cảnh đỉnh phong, nhưng hiện tại đã bị thương nặng nên không quá quan ngại với hắn.
Hai người còn lại có một gã đại hán nam tử, bề ngoài chừng ba mươi, tu vi hậu kỳ Hiển Hóa cảnh. Một thiếu phụ tư sắc không tệ, tu vi mới chỉ trung kỳ, nhìn qua đã biết cùng đại hán là một đôi phu thê.
Thấy hắn đáp xuống phía trước, cả ba vội tiến lên chắp tay nói lời đa tạ, ngữ khí rất là thành khẩn. Điều này cũng không khó hiểu, đứng trước ba người là một gã Hiển Hóa cảnh hậu kỳ không chút tổn hao, xung quanh còn có vô số khôi lỗi, giờ hắn muốn gϊếŧ ba người này là chuyện trong tầm tay.