Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Thân ảnh uy nghiêm vừa xuất hiện trên chủ tọa, toàn bộ nguyên sĩ nơi đây đều hướng tới nơi đó mà cung kính cúi người thi lễ. Sáu trưởng lão ai nấy đều cúi đầu lên tiếng chào, mỗi người xưng hô theo bối phận của mình:

“Tham kiến sư thúc.”

“Tham kiến sư phụ.”

“Tham kiến sư bá.”

Lúc này, chưởng môn dẫn đầu đám quản sự cùng đệ tử tinh anh cung kính đồng thanh hô: “Tham kiến sư tổ!”

“Chúng đệ tử tham kiến lão tổ!” Toàn bộ đệ tử Luyện Nguyên cảnh trong đại điện hô lên sau cùng, ai nấy đều kích động vì đã tận mắt trông thấy tồn tại cao cao chỉ có mô tả trong truyền thuyết.

Bấy giờ, rất nhiều người nheo mắt nhìn lên nhân ảnh phía trên chủ vị, phần lớn chỉ thấy một thân ảnh mảnh khảnh được vô tận hào quang thanh sắc bao phủ, trông khá mơ hồ. Đám nguyên sĩ tu vi Hiển Hóa cảnh tốt hơn không ít, họ đã có thể nhìn khá rõ được thái thượng trưởng lão, hậu kỳ càng rõ ràng hơn nhiều.

 

 

Diệt Chúng Sinh lúc này đang há hốc mồm kinh ngạc, hình tượng lão quái vật trong đầu hắn đã sụp đổ, vì tồn tại thượng vị cao cao tại thượng phía trên kia có vẻ bề ngoài khác hoàn toàn.

Thái thượng trưởng lão lại có bộ dáng là một nữ tử chừng mười tám, cũng không khác tuổi thiếu nữ là bao. Dáng người xinh đẹp cao vυ"t, thân mang váy trắng sáng tinh tế, băng thanh ngọc khiết. Mày như thúy vũ, cơ như bạch tuyết, eo như lá liễu, đôi mắt như ánh sao đêm một khi khẽ đảo, thiên địa liền ảm đạm phai mờ.

Chân ngọc điểm nhẹ trên mặt thảm, sau khi nhận vô số lời tham kiến của mọi người, nguyệt cung hàn nữ, tú lệ hình dáng chậm rãi ngồi xuống ghế chủ tọa uy nghiêm, như tiên nữ hạ phàm khiến không ít kẻ nổi lên cảm giác tự ti mặc cảm.

Rất nhiều kẻ lần đầu trông thấy tồn tại cao cao kia, đều không khỏi thất thố, quả thực hình tượng này khác xa so với trong trí tưởng tượng của họ.

 

 

eyJpdiI6IkRrZzNuUEhsZGJDOHVzRDV4c3VMSUE9PSIsInZhbHVlIjoiOE12NG81SzRUQUNQSHhOdERCUDJXM09XNGQ3OUY0eGYxTzE0NktrT05kODluczl2N0hmaXh3TlRrM2Y3Ymc3ZFwvbDd1aFI1QUZRSFowTkx2SVdxUVJNamFvdGc0ZnhyYVNuVHN4a1hMVThDN0NhY2JUOUdHNTZoc0xUXC8rWWlOMFVIbGNEc2tTYXlqa2dTQWxUWm5OeHdaME5tU3o2YXhDQWo0VkdZaStOWURLQUd2RFl0U2l4VDhzd3lsZDVyN1V1NHVDT0dSV000YURyMVd4ZTZnOHgwK2ZiTVwvOHhBYnV0eFlMcjZ4ZWRubXhZN0tuQW1ZdGpOSWRLNUdqTnZDa0ZxUGJKKzF3XC9cL25ZbUpYT2J2WWs2d2hvYUV6Ynp1ODlmZjQwUzlUSkxhRlg3VFwvSThkNVBlTFVobmNZVHJjMEJCVEVnMmNVUGExREtiZVpwUjN6K0NCdDM4VnJUUTVVQjlHVm1BYmJ0VG1qYkRhamNmUWVkRmxDRDdFa05tMXRqa1wvbzRWcDRXTFFTVW43STFvelhTd3g4VlpWSmxVXC84eGg4VlRMdjVcLzlWYUNMTVhuQlJkUVV1NTR6ZUdLSHBBUkt1T0NEek9jTFdmbkc2akxRaUZlSUYxUUJZT3JsWitFUmhNaWZSVGV0TXBUNVVrZVFFRXZSdldUQVV5SFFKZVA4a1lzNDFxU1dHRnZmODhNM2dlWCtSZkwrSTRwVW5vK3RtNWs4WXA3XC83VkF0M1p0aGRUQW9nZHpIaXd3TUlxTUNUQm1RdEh3cmtlUDVwamZDdkpwRG81dGZmVldzM3JmM2o5YkZlUVh6WEx1NTVhUHFGQkJ5M0ZxaVRBXC9kaVJGUDBONE5qdEVod0c1TWFPWEl6NzJZb3ExMEUxTjd3Mm4zall2ajhOc01yNE9tWjBIS0hTZDZVa1dSY0JOOVBGSCtuaUpXSm5WNkJmQkdNTjFwY3RlaHM2b2RmVnkzTUdJNHplTm1nYVJoenVxVjhWZlgxVkFIc0hFTkdDek45M0ZaMkkrSU1rcUpvRVwvNzYyR2VhUHVBVjlGcE1rWVwvZERJWmliRUxVdUZqVm83M2tsUjFqM2VnZlhtbHgzNUJIUzdVSlF2M1pnOE11MGVXV1pWRHNVYWFuMzNWZzRHOE44WGtsa3Q0NVlkaDFnWHNjOFQ1bm4rb09XTUNjN3J6TkxRcWRYU0xWME9DdXdKcktUMWJ5OHp1bFEyVWY1QWhyejFWQmRWWXB5YTMzVWk4cHNLNkNkWGJ5aXdtXC9IYk1JOVArelFVQlVCSDNlZ3BmREw5dG9KRHlCVmhFSGhCN2d6Zmd5Mm9MamNDQlBlMG1sVDBJcEVtK3FHOUlwbVA3ZXRUZWpGMnB6SUdDdFpoS2VoVGNBUjhHRHNVZk9JOUt6cXluUTBmczFhVndyZDgzalB1Y1lqbmFMdEkzTm5RaVlWRGZpbk1GWEhDalpMdEFmRExXOER4NkZnQXVpWjNYcWphWmdST3Q2XC8rc1F2OVFjTGpjRHFGN2xKa2JWZlltK3QyaEM2SGFlUjNYSjJsaGs0TFwvT0VoQ2JlQlwvbVJHSXoxT2xwdktwVHBweXdMZVgzQ3FFUnVqRVBxWjRzSzVaXC9SRFkxQWt1NHE3ekYrWWJCdW9USWR5emJNRTFnbVlnTnNNRVRrU3RDUnRqMTRMNU02OTZEbVNTeSt2bHBNOVpUUmdaQklIY3JmRXl5UkVSaVRCMlFXZjN4cVR2OGFxakp6VDJ0d1BSdk1NbHU5ZHhnUDRPUHlGT1I0Uk5HR29RbVJwN1FmSFwvZVNpWnpqaENwcm02TG80U3VBRkJ6YW5HVmc2ZXdTWUR1ZXlINTRnN2x0cUs5a001QjU0ZmZQZ3k3NitCSklZcDJiVlAyVmd5MGVEUHcrMXNyempWXC9tMUpHRkw3ZDlaNnlmbkRXTjloOStURGhrUGFPekREVExHeWI3YUhNa2g2ekNDRnJrTURaMzUyOGFxMlIrU0xmOTltXC9yY05LXC9hY3NCWENGRSttQytCK2RZbzZyRlBhNTJDRWFtSHJEWEx6RDJ5YjRtd2FiSW1jRDVWaGFtdDJsSWp6XC9TVFZPem1CQk1aZGlJUE0wY0FsQmFLVlhjT0pRZXNjcnI0RUU0WE5tNWkxaGQ0TzhwZHZnN0c1OThcL1V0UUZuUW9RN0swUkhNZzRcL1djT0tWcmdLQWNQTE9FendyZzRzZ3k5U0pRQnk2cUluTXJqRGpYOFRhbkFBZWhrMXdtTE42SlBcL2ZLMVwvM2xWUk5mbXJzZFptUisrVmp3UE12SmhyRFwvSU1QS3d0elRcL3V6WDdIVlc2alZLdlhWd2VsOEREam01eVYzck82eVpPZDJcL3MwQmwrTnNkbG02djdkNXh3a2pveG5DazA5SFwvVW56ZElhMElkMHo3U3l5VXF2cVQ5ZmlMREVSaWVlZmxXQlp3WDU5THhrUGhYNVJnbER2OXZBRlo5XC9NNUxjWFhJK2lLb0dwa0lWWUFEWXAxR2JrblFURGI1eDgySys2K3R2cXF4V2dwbG02N1ErXC9aYXpzaytwNUpaTEl4Nzd3ODd5OGtWdTVRMVwvYkhIcVNzRGVFQXJqYVhQV0srNkxEVUJMKytlZ1JUZFR3TzV3K2VCOGt4b2lvZHBYVlVOMVAzTFhweXQzVW1QRE9aNXdPQzZBeFE1ZXRJVGQ3WHE0VWVleVNIRFVtQllWVThBbXYrUjljelJhXC9tQjZhN3dXRE5jdHlheDJzcUU1aWVscnpiZkdVOE1QTVA1RDE0dk1uK005WStQdlRzSUl2RHpIM2pqUVNmS092UmtUOXhDWjRac2hwNzVoWGJPS1ZZYXVwSkVTNWQyZ3lWZTRpYzdyT1VZV2ljYzRaam5cL2hqN3QwODBRd2NSN21kcmNPR2VVWGFTR21EK3h6UXJPaXRoU2RIV1hhY3hGdGszOTFoU1UrK2g3U0RZd1dFNUNlZlFjd2hCOXlLaDNnZFZnWXBIRHh3amRPeVZpaTVXcXVQRkljSW90MjZxTnpiSFErZ3YyRlhWWHR3QkprdTlxRGNXR3pOVk1UUCtNMjhTbm05T2VrS2VMdDZRQ2I1NTYwcE40TVwvTXA2eEdCNzZWMGtGVFl1enJNSjBRZndYTjhLYmRIUlwvcFd5OVBMRGNCOGVrQURUdXBaQXNPcW9nbThwUndjc0crNFwvUmc0R3NuMktBMTN3QzN6OEl4VmFhMEEzaXpMZ0FHRjBUNGg1bzNTSUtRWEVXeTJ6VXJ5bTg5T0ZKYyt0dE13eXdWZk9Td2Z4dXlRRVBmZWs3V2dRYmVnckFRTWNXcEJSdUxseERMaUhHeHZMRHQzR2crTjhHMzErbk1YajArZEY3TysrOEtxcWhLRVRPVnYwN3RMUlpjSXVwc3NKeml0eWEwc3pyd1NIK1I4QTVMQkNwUTJzbGxsRGE3dlFDNmpRZnpRZHlLOU1QR2czbDNxRUl5Z2MxV1U3TmhicTZmSTBnV2ZiYkY5Y3JUY3VXeUhPWFVvWFwvTkkzbnczbUs1bldWejFicDQ5Um1HT1wvUTNXc0s3ajlzMk56SzhQb25HR0Z0UW9WcXNCRXFVYmc1b2hDWEkrdWFocTV2WG1cL0dPSVg0MitZVkF4TXQxXC85aWtGMURJUlNLRit3YnJTNkZOa1A1MVdoYjVXM1RVZTNSVm96VTh3UTQ2VitmaTJ4K0R4eUFrR0NiYkFXeXAzSHlJdDRFSmluUHpJOEw4ekl2YWZ5VjRNbXQ3OXlxQW1lSXVNUFdiZ29uWWU0b3Z3VVRuRUFqVzJuVFFreVFnWXpibVVQbW1xS1pUZWRnZ1VkOUlieVZSQ0MwYSIsIm1hYyI6ImNkMGZmMjlmNjZhOTA3MjVhM2MxNmQ4OWU2OTVmYTBiZjVmMDc5MjRlMmQ2MjYxYjAzOTYxMTI2NDk1ZDZjZmEifQ==
eyJpdiI6Ik96Q1RXQUg4UEN4ZnVSVHBFUnBjMFE9PSIsInZhbHVlIjoiNVRmUlZNME51cUZpSlZ0TW5GaVZrTFFzUHV5d2QyNTUwUERXK3lIWVJocjdMQ0NpWjJUUll0K1FHWnQ3bHJJcWFHTzZZaGxpRDc2cWRiaHdvUUkzYzhlbjQwT0s3UUF3OFZGQVYxcVl1a289IiwibWFjIjoiZmNhYWMwY2Y0ZTExYWQ2M2VmMGU0M2Q3M2NiMDYyYjEwOTcyZTU3MjZlMTVjMDRiYmRkZDAxOTg2M2Y2ZmNkMCJ9
Ánh mắt ấy nhìn tới đâu là nơi đó mất đi sắc màu, môi đỏ thanh tươi hé mở lên tiếng, thanh âm còn mang từng tia ý vận: “Bổn thượng đã bàn giao toàn bộ quyết định cho sáu vị trưởng lão, những bước đi tiếp theo của bản tông sẽ do bọn họ an bài, tất cả các đệ tử hãy tuân thủ thực hiện theo những lời phân phó!”

“Chúng đệ tử tuân mệnh, cung tiễn thái thượng trưởng lão!” Toàn trường đồng thanh hô vang, cảnh tượng hùng tráng bậc này cũng chỉ có thể diễn tại thế lực đỉnh tiêm mà thôi. Ngay khi tiếp nhận lời cung tiễn, một luồng thanh sắc quang mang lóe lên, thân ảnh uy nghiêm như chiến tiên ấy đã biến mất.

Lúc này bầu không khí nơi đây mới có vẻ buông lỏng hơn, khí tức uy nghiêm cao không với tới đã biến mất, không ít người thở phào nhẹ nhõm. Trên bục cao, sáu vị trưởng lão xoay người lại, mỗi người hướng tới một khu vực đệ tử khác nhau, bắt đầu phân phó những mệnh lệnh bất khả kháng, chỉ đường dẫn lối giúp tông môn trụ vững qua đại chiến sắp tới.

Sau một hồi nghe và tiếp nhận các chỉ thị, A Diệt đứng giữa một đám đệ tử tinh anh, lúc này không khỏi thở phào may mắn. Hắn không nghĩ tới chưa tiến giai lại có cái lợi như vậy, vì toàn bộ nguyên sĩ Hiển Hóa cảnh hậu kỳ đều phải giữ những vai trò rất lớn, nguy cơ tử vong trong đại chiến không hề thấp.

“Sức mạnh càng cao, trách nghiệm càng lớn. Tốt nhất đợi một thời gian nữa khi tình thế ổn định, ta nên tìm một địa phương bí mật để tấn cấp, không để ai biết ta có tu vi hậu kỳ.” Vốn A Diệt định sau hôm nay sẽ trở về động phủ bế quan trùng kích bình cảnh, nhưng lúc này hắn đã thay đổi chủ ý, không dám quá phô trương tu vi lên thêm nữa.

Đến cuối ngày, toàn bộ đã giải tán, ai nấy đều trở về động phủ chuẩn bị cho đại chiến sắp tới, nhanh thì một năm, chậm cũng không quá 5 năm. Trước thềm cuộc đại chiếc cấp quốc gia, rất nhiều người thấp thỏm bất an, đều nói tu hành là không sợ sinh tử, nhưng mấy ai thực sự không lo sợ trước cái chết cơ chứ.

Trên đường phi hành trở về động phủ, A Diệt cùng Dược Trọng Bình và Vân Chi vừa bay vừa trò chuyện. Hai người này được tông môn an bài đến nơi rất an toàn để tránh đại chiến, điều này khiến họ Diệt an tâm rất nhiều, đây chính là hai người thân với hắn nhất ở trong cái tông môn to lớn này, hắn không muốn họ gặp phải chuyện gì bất chắc.

Họ Dược là luyện đan đại sư, chức nghiệp rất quan trọng trong giới tu hành, luyện đan sư không am hiểu chiến đấu nhưng lại có thể tạo ra những loại đan dược giá trị, vì vậy rất được tông môn che chở. Lần này ông được điều đến hậu phương, trở thành một thành viên quan trọng trong đan công hội của bản quốc, một nơi phi thường an toàn.

Vân Chi là đệ tử hạch tâm tầng cao nhất, thuộc nhóm mầm tiên cần bồi dưỡng che chở, nên đã được an bài tới địa phương an toàn để tiếp tục tu luyện. Dù sao trong chiến tranh đẳng cấp cao, nguyên sĩ Luyện Nguyên cảnh không có tác dụng gì, tốt thì dữ lại bồi dưỡng, tệ thì đưa lên tiền tuyến làm tạp vụ trong hậu cần.

Vì Dược Trọng Bình đã xin với quản sự phụ trách đan công hội, nên hai thầy trò họ sẽ được ở chung cùng một địa phương, không sợ sau này họ Vân bị ai đó khi dễ. Điều khiến bọn họ lo lắng chính là A Diệt, thực lực hắn vừa đẹp để giữ vai trò tử thủ tại tông môn, thậm chí còn phải chấn thủ tại đại trận hộ tông khi cần, tuy không nguy hiểm quá cao nhưng cũng coi là hung hiểm.

Họ Diệt chỉ biết nói vài lời an ủi mà thôi, thực chất hắn đã có kế hoạch để thoát thân khỏi đại chiến, nhưng điều này chỉ mình hắn biết. Ngoài mặt, hắn vẫn tỏ vẻ khá trầm trọng, sau đó lại cố tỏ ra bình thản để hai người kia không lo lắng, rồi hứa với họ rằng mình sẽ sống.

“Sư đệ từ nay hãy bảo trọng, nhớ đừng cậy mạnh trong đại chiến, mạng mình luôn là quan trọng nhất.” Dược Trọng Bình chắp tay quan tâm nói lên lời thật lòng, ông là người nhìn hắn từ một gã đệ tử cấp thấp bần hèn đi lên đến một bước này.

“Sư huynh yên tâm, hãy giữ sức khỏe và thay đệ chú ý nha đầu này nhé, mong sau này chúng ta có thể gặp lại.” A Diệt ôm quyền đáp lời, trung niên trước mắt chính là người đã giúp hắn rất nhiều, từ khi hắn chỉ là một tên tiểu tử chân ướt chân ráo mới vào tông.

“Vân nhi lát tới động phủ của ta, có chút chuyện ta cần dặn dò.” Trước khi tách ra với hai người, họ Diệt còn nhắc Vân Chi một cậu. Thiếu nữ liền lễ phép đáp: “Vâng thưa thúc.”

Về tới động phủ của mình, hắn liền tiến vào mật thất nơi cất chứa toàn bộ gia tài của bản thân, bắt đầu cẩn thận phân chia tính toán. Vừa làm việc, hắn vừa trầm ngâm rồi lên tiếng hỏi Ma Quân: “Chuyện hồi sáng ngươi nói với ta là thật chứ?”

“Ta đi lừa ngươi làm gì? Ngươi mà chết thì ta cũng không thể sống yên ổn, hơn nữa chúng ta đã có khế ước, ngươi còn không tin tưởng ta à?” Ma Quân bất mãn lên tiếng, tính khí tên này vẫn luôn khó ưa như vậy.

“Vậy kế hoạch trong thời gian tới nên tính thế nào đây?” Hắn liền hỏi vào vấn đề chính. Thanh âm trong đầu liền vang lên: “Đợi tông môn này ổn định, cho phép đệ tử có thể xuất ngoại, ngươi tận lực đi thu thập những vật phẩm dùng để sửa chữa cổng không gian là được, về phần những vật đó gồm những thứ gì ta đã ghi lại vào một trang giấy rồi.”

Ma Quân nói thêm: “Ngươi cũng không cần quá vội đâu, nhìn cục diện hiện nay, chắc phải chừng ba năm nữa đại chiến mới diễn ra, từ giờ tới lúc đó dư giả thời gian.”

Gật gật đầu, A Diệt thở dài, tay dừng lại việc đang làm, tựa lưng lên vách đá: “Đành phải vậy thôi, đại chiến lớn như vậy đến các trưởng lão còn có nguy cơ ngã xuống, chứ đừng nói là một tên Hiển Hóa cảnh nhỏ bé, tư chất kém cỏi như ta. Để tránh bị làm pháo hôi, phải bất cam bỏ mạng vô ích, cách tốt nhất vẫn là rời khỏi quốc gia này.”

Phần Quốc và các quốc gia lân cận như Tà Quốc, đều là những quốc gia trung lưu nằm tại khu vực tây nam trên Nguyên Lượng Đại Lục, một mảnh đại địa mênh mông có trên 50 quốc gia.

Cổng không gian mà Ma Quân muốn A Diệt tìm cách sửa chữa, chính là một cánh cửa liên thông tới mảnh đại lục khác, cách nơi này không biết bao nhiêu ức dặm! Bà lão tên dì Tịnh, năm xưa chính là nhờ con đường đó mà đi tới nơi này, giờ tuy đã trôi qua không ít năm, nhưng chắc chắn cổng không gian đó vẫn có thể hoạt động, chỉ cần có đủ tài liệu sửa chữa là được.

Bản thân A Diệt còn chưa đi được xa trên tu hành lộ, hắn không muốn đặt mình vào đại chiến hiểm nguy này, hắn chẳng quan tâm tranh đấu giữa hai quốc gia, hắn không muốn mất mạng vô ích, hắn còn muốn gặp lại được người ấy.

Vậy nên hắn quyết định thực hiện theo lời đề nghị của Ma Quân, tìm tài liệu sửa chữa cổng không gian, rời xa khỏi quốc gia chẳng lành này.

Ads
';
Advertisement