Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Hơn nửa năm đã trôi qua kể từ khi bí cảnh Cận Thiên xuất thế, khi những kẻ có được lệnh bài đang chinh chiến, tầm bảo bên trong tòa tháp ấy, thì ngoài ngoại giới cũng có nhiều biến động diễn ra.

Mạch nước ngầm tại Phần Quốc chảy ngày càng mãnh liệt, thế lực nào cũng có tư tâm của riêng mình, Hoàng thất tuy đã chỉnh đốn lại nhưng vẫn chưa thể hoàn toàn xóa bỏ được vết nhơ trước đó. Tà sĩ ngoại quốc âm thầm xuất hiện ngày càng nhiều, chúng luôn hoạt động trong bóng tối, dùng đủ mọi biện pháp ly gián các tổ chức trong quốc gia này.

Tuy hiện tại không có những trận chiến lớn xảy ra giữa tu hành giả hai quốc gia, nhưng ai nấy đều biết đây chỉ là quãng thời gian bình yên trước cơn bão lớn, nhiều cường giả có cảm giác chiến tranh quy mô toàn quốc đang tới gần.

 

 

Tại thời điểm đó, trong một khu vực cách biệt của Cận Thiên tháp, nơi chứa vùng không gian có thể xóa đi sức mạnh của tu hành giả, một màn xuân sắc chuẩn bị diễn ra.

Hai thân ảnh dính sát lấy nhau trên chiếc giường lớn, thân thể mềm mại như không xương của Liễu Băng Nghi đã bị Diệt Chúng Sinh một tay ôm chặt, nhất thời không thể thoát ra được. Trong cơn mê man buồn ngủ, Băng Nghi cảm giác được tay A Diệt đang nâng khuôn mặt tú lệ của mình lên một chút, làm cho nàng nhìn thẳng vào mắt hắn, không thể trốn tránh.

Mê đắm nhìn sững vào khuông mặt thiếu nữ, ánh mắt A Diệt không tự chủ được nóng rực lên, miệng khô khốc thở gấp, dục hỏa trong lòng bừng bừng thiêu đốt. Băng Nghi trong nháy mắt đầu óc trống rỗng, đang trong cơn mê man không rõ chuyện gì xảy ra, lúc này khóe mắt như hồ thu đã lãng đãng một màn sương mỏng.

 

 

eyJpdiI6IlhTWEZNRDBhdnhPWTE2M2R4SlB3d1E9PSIsInZhbHVlIjoiOWVVQ1RcL1J1Vk1WQXF4OVRnMkEyQmN5eXNPU1JKNUN2ekxYQmRMaFB0S0dWWUM3bDlwbkZGUk1VanlCbzFWZ01CZEd2OUVpQjYyTUNQeDdvNysrcGd0blwvanRVQ3FcL1p0V0d4a2VZZUhHajJBd3NHMktyZUJESndqeU9iTGltMDc3eFR2aWFaV1dSM09Cc2tzdlF4dzEwVzJ6QnJISWRWRG1GRDB1cW9idmpEXC9RRHlxXC9JdE15eXBoenlVcmo5UUxOTGdcL0J0dHltb0xQU3lZUVRQR1J6UGMyenZpVWgyUk5MNDZUQUNpQTJmS3kwT085aFROQWhyb0FWS3NqcHVMWFp3cXZDV2h2YUgyN3l1REljQzBaY1ZiaFliNmMyRFdubFJBNGFUUERHNWZYZlpkd2luNytrSGpEK3RKSlpFRVNHNVwvTG5vZVNkZkVHaXBRWitnS0J4cmF0Q1liS2RqZ2lwRWtMYzkyM21KYTd1aTZCYXZCanozZW9XSzBod2ErNWJzR3ZxZFk1aUZyaFNpZ1ZWVVlUdFwvZHZ1Vk1SRWxUcW0xQk9TaU81c1JxRXVJVmN6WVBHTGQ1Mlh3d0lpVktcL2FURUNJYTRSR2pVQnJuVXlQMEJ1UWFYRWQ5dHU5bmNaXC9Cc3F3OXZCXC81RHRxSFpcL3ZGdlVJNWM4dWUzRitsZmxHU3lDS3JGajFVejE1bTFEOXkyUk9yN1pFWkMweUdBdnpKRzI5a2xtcFpkdmtlUGFnb1JWSDh3ZFBkNWpKcG5icXpWZEVLOXV2dWpHZ1M2SlNQSlJ1SUxJeHg1WjlvWFlRSm5CSUVZckF6VXE5TWNPUU5DTktrN05xS1wvenU4NHdZQlVFcWVTN2RXNkNINCtSM2hobEUxVUQ1MGRaNk04aWtITks2eTNDSGdHcUhuNVlZS044R09ma0RZRlwvSCt3TmEzc05adzBPOTVMK1BPWDB1NmpONERNSXV6c2N6U2c2ZGtoODc5WE5CbmkzUzRyMUpFTHg5Wm4xbWRNVys2K2dGK3pONzlWaEhNVXE4akJxU2p0UElOcFwvcExnVHBVT3pjbGJTTEcxNUNhWmF3dGMySGdidVd6c0xaRXNtak0rMkUrSWpQM3JmOEZBZ2N3UkRmQ1Z6MGJoNFYrclRKR1VOWVNHNzk5a3hucUFqYkFBcm43ekFtKzRid0gwclA3alRoZWVGVDhaaW9pQTkrRG5vYVJQVGN2VFU0VXlWWlkrYVpkcUxRdHZQbjl0YVZRcTU1RlFVajNYWFFwNkRZZkFRa0dhR3piekh3cU1Pdm9zQkxcL3pZcEVFbU1GcHFWdWVjUXhIbk5tRHVpQXJaVmpQRFwvbzhndVMxN0tkRk01bnJPVVNuSGRnMzZSR1JUVVU4dDMwMWtFY0tmSHp0RzJFcmpZWEN4ZGZUWWhkSUZDTzVzZVdxUGdwMnNzb0FIS0JWVDNGRkRIRnRtMEpINzVOQUI2Z01KK3dlSEhkQWxTa2JscXdaXC9CNnoyanBvZWExN213MzdyaUoxVGFhaHphZW43QWt1b0Y0bjllVlBTMklTYWtcL0F2Nm54VFlXbDBWR1E5emVcL0Jad1dvRitcL0tyd2RKUzQ4cjFKVWxnN0lPY3NkOE9PUkY0d3Judnl6VXRNaDNMcHdNR0NiVGo4VFl6TW42RUVYOTBFUktMYWQ3VlVQQTExeDBDeVJMZlwvWVRYbXVSbXNlUlo4OE5rSDA2RjBwTE5LVjhtUjJjZytPYWl0elFFV3lUMXkxcmNYb3JCcVBubG0zdjFCOWExNjI1TTZNSko3QlRHRGNza0l0SzJKMTVVRTl6N2s0ZnFjY1VcL3NPdzU0ZmFJbTVsS1hqVHZEdXpqTVhlSmdDNTIrVTZybDkwZiswK0FMNVdFRDIwcGdwNkhPUXBzanB2a0MwUWdLODh0UU1iYitxTkFjQisxSHNPdTA3ZHhXSDRWNmQ4M1BaQVljc1FpdCs1VjNTTzJDUjRXMElPNkpXS3YzWk5KUm13bUVMdlNWTitPc1kzQmxhd1JLMDdTWk1BRVwvTzNzMHUrT1hMZVl5NEpYTGhJRXRPdTVONnJ3dG5WeE53c1p6XC9hbXl2VGxPMlZrRG4zQ0ZLWjlndEZWNnUxakNBUkQ2bVFKaTRKMjljMGFuZEd0ZUFFdXFVOVhqVzZcL3JGNkV4YUtoSHZLVzViZFhkZFByZXdFSEt6TXU0NjhDM0g4S3EyZUVuemhKc1lFeWlCTWRTUUF5TElIMWkwemtPTmJrOEljQjdXMDJjNVRzK1AzZEMyZ2ZYOGY1bEZWUXBkaXJGWGlEcHZUbElCSFJsUUdaT2JScXZXUjZOazhRbVJnZDk0ZUZ3Wks3Y2RYbjkxd3ZGc1ZValY2YnZ5eWhoOUJDVGdyaW13Y0lRTkZRSG4ydVpJVnBPWnhVUkhuVkp3VEhGcjl1Z1NhQThZam10cEtrajlrcjJNSTdZTGl1RXBWblwvdGlhT2NmUUp1K0xlTjk1UFlvXC9DbVRjS0xZbk5sVUo4R1huT2ZkYWRKXC95c3ljc04waGo3NTRHcEFSY0Z5NzZEMGlnd0JqWG5CZWJYb3NQRVE3WUxsSzVHUU5KMFNjZWFxYnFReFoxQjIrNFNrOGR5Q3U5Z2FleER1cHVlcm1vUm9kbnNBNTByVXhWM3RwNHVTUk9BRGJWUT09IiwibWFjIjoiOWUzZDQzYmJhYzU3Y2FiNmVhM2MwZGRjMTY4YWVmYjIyZmFjOTU3OTBjYzg5ZTcyYjNkNmVlZGNiZjJjOGMyNiJ9
eyJpdiI6InpiT0x6SzlENGRIUmRaK1FcL0tmTUJRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlQra01VNDlxK0hyS3dqQnNFVjZRaGFSaEdUc1JLYVBNM1wvcFNlWVA1ejVZQ1lKa1prdytrZG5TRXBadEg4bUd5QkJ3QkJwWXYrUnJNemQ3ckd3U3EzRld3U2d3ZjlFUzZTdzJvZHdXNTcxQT0iLCJtYWMiOiI2MzE2YzU0NDEzYTNhYzRkNDk1YTg5ZTM1YTgwMTNhNjc5OGU2NTBhOTNhOWM4MTZkOTEyNjMzMGY3MzE4YmUyIn0=
Trong khi bờ môi cả hai đang áp chặt vào nhau, mạnh mẽ hưởng thụ tư vị ngọt ngào ấy. Thì cánh tay của họ Diệt không tự chủ di chuyển, len lõi qua lớp thanh y rồi chạm vào làn da trắng mịn như mỡ đông của nàng. Dưới bàn tay thô ráp đang mò loạn, Băng Nghi không khỏi thất thố mà rên lên một tiếng rất nhỏ...

Tiếng rêи ɾỉ nhỏ nhẹ ấy như ma âm khiến dục hỏa trong người A Diệt càng bạo tăng, kèm thêm cảm giác mềm mại ướŧ áŧ cực độ, khiến toàn thân hắn như đang bị lửa thiêu. Đầu lưỡi hắn như ác xà khuấy động trong miệng nàng, tựa một gã cường đạo hung hăng đánh phá tứ phía, mà đối diện nàng ta hoàn toàn chẳng có chút sức phản kháng.

Đột nhiên A Diệt thô lỗ đem thân thể đối phương nhấn mạnh xuống giường, thân thể cường tráng đè lên trên thân thể mảnh khảnh không xương mềm mại, cả hai bấy giờ đã ngả trên giường lớn. Trong miệng gã nam nhân vẫn tham lam quấy động quỳnh tương ngọc dịch của đối phương, khiến thiếu nữ luôn giãy giụa nãy giờ phải an phận buông tha chống cự.

Dưới khí tức nam tử nồng đậm vây quanh, đôi mắt đẹp kiêu sa của thiếu nữ nhắm chặt, má đỏ như nước thủy triều, hàng mi dài cong như nhành liễu rung nhè nhẹ, trong lòng bất lực hỗn loạn dị thường.

Trước mắt nàng là một khuôn mặt bình thường, không phải một nam tử đại anh tuấn đẹp trai, thua xa rất nhiều nam nhân từng theo đuổi nàng, nhưng lại là kẻ khác giới đồng trang lứa chiếm được nhiều hảo cảm nhất của nàng. Nhưng chỉ dừng lại ở hảo cảm mà thôi, nàng không thể nào chấp nhận chuyện đang phát sinh, càng không muốn xảy ra những chuyện đáng sợ sắp đến.

Phía đối diện, đầu óc A Diệt mơ hồ trước tư vị nam nữ mà hắn lần đầu được trải nghiệm này, ban đầu do chất xúc tác trong dị quả khiến hắn hành động thô lỗ, nhưng vừa rồi còn kèm thêm ham muốn từ sâu trong đáy lòng hắn. Tâm trí hắn không muốn chuyện này đi xa hơn, hắn biết chắc chắn sẽ rất tuyệt nhưng không thể xảy ra, nếu không quãng đời còn lại hắn sẽ bị cả Liễu gia truy sát!

Môi thơm vẫn khóa chặt lẫn nhau, bàn tay A Diệt sau một hồi thám hiểm chán chê, rốt cuộc đã chạm vào một địa phương âm mị như suối nguồn khiến lòng nhộn nhạo rồi dừng hẳn ở đó. Một tay tận hưởng tại địa phương phong mãn, tay kia đã không tự chủ lặng lẽ cởi bỏ lớp y phục của nàng được phân nửa, lộ ra một cỗ kỳ quan thiên nhiên lộng lẫy trắng như tuyết xuân!

“Không được! Một khi nàng ấy trở ra, nếu mất đi nguyên âm chắc chắn sẽ bị trưởng bối trong gia tộc phát hiện, lúc đó ta sẽ đón nhận lửa giận của đại thế gia mạnh nhất Phần Quốc!” Hắn cố áp chế không để bản thân tiến xa trên con đường tội lỗi này, không biết hắn hút được một phần lực lượng băng hàn trong người Băng Nghi từ lúc nào, mà bấy giờ lực lượng dục hỏa từ dị quả đã lắng xuống.

Ầm một tiếng, A Diệt khi tự chủ được hành động đáng chê trách của mình, liền không chậm trễ bắn ngược ra xa, buông tha cho cái thân thể nhu nhược mềm mại vừa bị hắn khuấy động.

Cùng lúc đó Liễu Băng Nghi cũng tức thì vùng dậy, mái tóc rối bời, y phục trên thân đã bị cởi bỏ phân nửa, lộ ra vẻ đẹp tuyệt diễm, ánh mắt nàng rưng rưng sương nước oán độc nhìn hắn.

“Đệ... đồ bại hoại!”

Tức giận quát một câu, thiếu nữ vội vã lấy một chiếc chăn mỏng che lại thân thể xích͙ ɭõa hấp dẫn, nhanh chóng chỉnh đốn lại y phục trên người. Thấy cảnh này A Diệt vội vàng đưa ánh mắt đi nơi khác không muốn nhìn thêm kẻo lại nổi lên dục hỏa, miệng lắp bắp muốn lên tiếng giải thích nhưng không nói nên lời, bầu không khí xấu hổ vô cùng.

Đột nhiên Băng Nghi sững người, vì nàng vừa cảm nhận được có một loại lực lượng nồng ấm không biết từ đâu xuất hiện trong thây thể mình, dung hòa với những lực lượng băng hàn của nàng, tạo ra một cỗ nguyên lực mỏng manh, nhưng trong lâu dài chắc chắn giúp nàng lấy lại được thực lực.

“Đây là...?” Mắt thấy thiếu nữ như nhận ra điều gì đó, A Diệt vội vàng lên tiếng giải thích: “Đó chính là năng lượng trong dị quả Hỏa Thực mà ban nãy sư đệ đã tìm thấy rồi phục dụng, thứ này có tác dụng cao hơn nhiều so với những vật phẩm nâng cao nguyên lực khác, chỉ là... có tác dụng phụ gây kích phát dục hỏa trong người...!”

Nghe vậy nàng ta đã hiểu ra, giờ nàng đã biết tại sao vừa rồi người nam nhân này làm ra cái hành động đáng sợ như vậy, mà cũng phán đoán ra tại sao rốt cuộc đối phương cũng có thể áp chế dục hỏa. May mắn chút nguyên lực trong người thiếu nữ là lực lượng băng hàn, giúp đối phương áp chế lực lượng nộ hỏa trong người, vì vậy mới không xảy ra tràng cảnh đáng sợ kế tiếp.

Giờ A Diệt đã áp chế được tác dụng phụ từ dị quả, chỗ tốt mà loại quả đó mang lại rất lớn. Bản thân Băng Nghi cũng hưởng lợi, trong thân thể nàng hấp thu được không ít lực lượng nóng cháy của dị quả mà họ Diệt đã ăn. Mà nàng có nguyên lực hàn băng, nên không sợ tác dụng phụ do loại năng lượng nóng cháy này gây ra, giờ đây tốc độ tăng lên thực lực sẽ bạo tăng.

“Giờ trong người của cả hai đều có lực lượng để chuyển hóa thành nguyên lực, tốt nhất nên tìm một nơi an toàn, yên tĩnh để bế quan.” Băng Nghi ngỏ ý đuổi khách, nàng biết vừa rồi A Diệt không có cố ý làm nên cái chuyện đồϊ ҍạϊ ấy, nhưng cũng không thể nào đối xử tự nhiên với hắn như trước đây được.

“Vậy sư đệ không làm phiền sư tỷ nữa, chúc tỷ sớm thành công nâng cao được nguyên lực.” Ôm quyền đáp một câu, sau đó hắn không chậm trễ liền rời đi, bỏ lại thiếu nữ với gương mặt vẫn còn vương nét ửng đỏ.

Thời gian sau đó cả hai luôn bế quan tiềm tu, nhanh chóng chuyển hóa năng lượng từ những dị vật đã phục dụng thành nguyên lực bản thân. Mỗi người chọn một căn nhà kiên cố nhất để bế quan, Băng Nghi lúc này còn gia cố thêm rất nhiều cho ngôi nhà mà mình ở, tránh việc bị kẻ nào đó xông vào cưỡng bức.

Thời gian cứ thế trôi qua cho tới khi gần hết kỳ hạn mười hai tháng của Cận Thiên tháp, hai người mới có đủ lực lượng theo như trong ghi chép để nơi đây đào thải. Hai thân ảnh trẻ tuổi một nam một nữ, đang ngồi xếp bằng bất động tại hai nơi khác nhau, cùng lúc tiêu biến khỏi vùng không gian này.

Ads
';
Advertisement