Tại dãy núi đá vôi trống trải, không một bóng cây ngọn cỏ, có một nhóm người đang chiến đấu. Tiếng binh khí va chạm vang lớn, thanh âm vụ nổ đinh tai, chỉ là mức độ tàn phá không quá cao, vì thực chất mười mấy người đang ác chiến tại đây chỉ có tu vi Luyện Nguyên cảnh.
Nhìn kỹ mới thấy thực chất là mười mấy gã tà sĩ đang vây công một nguyên sĩ, những tà sĩ ấy ai nấy đều có tu vi ở mức cao giai Luyện Nguyên cảnh, đỉnh phong có đến vài người. Còn người bị quần công là một thiếu nữ, tu vi đã đạt tới đỉnh phong trong cảnh giới, chỉ là xung quanh có không ít kẻ địch đồng giai, nên nhất thời không thể thoát đi.
“Sao con ả này mạnh quá vậy? Mới đó đã gϊếŧ chết vài tên rồi. Lăng sư thúc khi nào mới tới đây?” Một lão già biến sắc hỏi kẻ phụ trách truyền tin ở bên cạnh.
Nghe vậy tên đó liền đáp: “Sắp rồi, chúng ta cố giữ chân ả thêm chút nữa, chỉ cần Lăng sư thúc tới bắt được con ả này, chúng ta sẽ được thưởng lớn.”
Cả đám liền dốc sức hơn nữa, nữ tử bị bọn họ bao vây chính là Vân Chi, thương thế trong người chưa khỏi hẳn, lúc này phải toàn lực chiến đấu khiến sắc mặt nàng tái nhợt. Những tên tà sĩ này chính là thủ hạ được ả tà sĩ xấu xí sai đi truy tìm nàng, nay không may bị bọn chúng phát hiện, tất nhiên chẳng bao lâu nữa ả đàn bà đó sẽ tới.
Vân Chi thôi động chín khối hỏa cầu tạo ra từ Đỉnh Xa Bôi, bay tới công kích đám người xung quanh. Hai tay nhanh chóng bắt pháp quyết, hai thanh phi đao bạo phát ngọn lửa hình ưng điểu, bay vòng quanh người, chống đỡ thần thông của đối phương.
Ngay khi tìm thấy cơ hội, nàng liền ném ra nguyên phù hoặc đan bạo, sau đó dùng thế sét đánh diệt sát kẻ địch. Chỉ trong thời gian nửa bữa cơm kể từ khi nàng bị đám người này phát hiện, thì bên bọn chúng đã có bảy tên mất mạng, mà bản thân họ Vân chỉ có chút thương tích ngoài da mà thôi.
eyJpdiI6IjkyMnl3NFFLM3l5S1d5NUNzdTJVekE9PSIsInZhbHVlIjoiNDZwME5qQmNrZVwvU2ZJN0lIcmVGWEhKVTVhQXRTbFZlZlN0RDNLek9CY2YrVDVSS0dqOWM1NDVNdmdwT3RCandwbWN1bkRMZmRlVjNIU0VLRnhnWWdXT2JsWHVycDhqN1Y0Q25jRXhBdFJyQkZaaElhTGY3aTl4RmlRRzVMNkdXZis4VXV1dUhXbEdTelVhU2N3SGFRdUIxZUU4cDdZaGk1ejBrWSttWGZZcUIrb2tJN0w4WDlGUGRSdXVrY0RFSFlXdmdnc0czVXpPQjF3OElkckhBNkN6ZHEwXC9KdHZYVnJWYkhJUUZwRjlsa1NDbWhuZVVmMDBseXFyQnhnb3Q1a1lSdzhuSWJYSUk3ZXptcXpsdFhZNmdNWWZjeUJXTXU5VWFFa0V5dU5vT09pdVNRRXBwQVBmQWJSY21EaFwvNWdEY0ErQUE5ZU5UOWJlSXhyUVdGdVpOQW13aVU5VXp4RWFuVGRWZ3M3TUwwem81TndydG5sc3ZzQ0l1TjJxQk03cXpwOFBJZmpRd0NpY1d1dlJ0dXhJc1hlNStxU3BDbnJjaURnOGkxcW00bEtKN0FxS0NNSXMyVEg3enBKelI3NnpDbnNYdDdEMGdmVUNYTlQwaFFOVk1DZ1o5YmVoUElQdHNESk92TlwvSFU4eWN2emcrZlpRMVg2a0xJakpTY0xyc1FPOFIxUERraEZRdmRWTFVyQ0gwY2JINWlUODdHVjlnSTlOZlRGZWdvVElrS1NrTXdzYVhWSVdtQjNGYUdzOEtYd2NOZHdSRDgxSm1TYVBOYWdIYWtZMThnU0k0OVQ2ZDMrZVN5U2ZEanRWRjNQTnQzbUpUOVRhNGNqYW5xSURPNEdLZmxzQ1dQSlpEbGhIZXdQdXZGMDJWWDB0d2hnbHgwVEJFSHRValplR2Y1NFRGemwxR2VJZU43XC96RXBCNm9KbktYTlwvUStyZ1IyTUVVeWpvdFZKUUNFZGwweko3VnhUNGxWSzEwRVhUSUIxeXpcLytwbktsU2I4MDdYc3U0ZEdCb2JkSnFYdExYRTdBZkpONFhLczI4dWJCWEgrampucGdMYmVnMURsQ3dRMVJZYlwvZGJtWG03Rm9PcmhHemhHRUd0Y3NFTXhqQzdkNjdLUFwvV3djMlZqSGlHd1hhc2JBWTk5QkhiUGZtajlyRGV2d2tPNW94SXdOaXBDUFYxQUxcLzliVThqazFKNlVCdm5yUVUzMGQrNTF1ZWFYUDlyWDJkTGVoUm5JQjdySURTQ2dlTmhCSW9OMWMyR1NwTUU0dFRHMnoxZzVcL1NEWGhGUUdneHFUcGVFdFVjNGZscXdEWTY5SnhBUGVudXVzSU1rQTdwT0VZSHF4dyt2dzlUOEc1ZjQ1S0J0cW5BUVZWZ3RyUHNLVDdmY054SFVPQ2pQYUxYXC9PNTFjd3Z0RFBkcHBFeXh1dld4THVLaFwvQUwzY0pHQVE1TDdudWx1NTRlUVJ6SmprWkJuajQ5V0xKV3RHVkNZWUhQTEhBNlZUZG9VZHg2QXBLWVUyR2FCeHBMZmFNcml6Z09QWmdnR3EyVm1nejVicUR0NnQ0WkFmWStPODYzYUppMlExajIwSStSelZjRTljXC9hVDBJRzFCbSt4ekI4ZHFGNytTNzVnelV1NzhrXC91dUFlSldpb3I4K3J1WkR2Wkw4dTE3QVNXeU5VbDRxSDBkTWVrSE9QcEFSNzhtQ2p0eTdoRDFsZEo4N01TS0NcLzdyYlBwMFZTc1RTMU9qRW9mNW5OTlwvOWdOXC9GdHBhbGdobElCQjBDRU52UUZuaENSZVp5cnlwRnBKZWQ2YUR1b0xvd2Z6QlpEbHgrVVNJT29wZU1KWitHR092WHcyTDFSbDlJSmc1ZE5NMHRFaVBrXC85K01MY0xXZFd6d2xIWUxvTGk4NUZzcW1yaGZvXC9mMDdCZlpXU2VtYjRhVEUwN3FUVUxpVE9IUUd5TTZmOVM5RHlpaHlucjdkeTJCek41UmIrNVB6MnUrRmNvbUVjSzkwaGU4bnRYVlF1citNY2J3TDFJUnF6SUZwQzlBQ3Fsc1wvdUlXd3plTjV5Nk9nb3pPSWJ1XC9XXC8zZ0VuRXdVeDhLSHdZV1NZelJkN0wyMGthK2RnSlVPTTB6Q1wvUG1ROVRnM3VqK29PbXRrZ293NEtuRFwvUWNLV0xCa1ZTQVFEXC9GV2ZRdGVtejY1aHY2YnBrZ0R5Y2x1V2tIREh1MzlpOVVycmFZWFhHRklacU9xVVdMeHAwYnNma29ScDdQR1NDd3p1QnBPdHFyYkFqTlFvRjBsZmp3VXo4blptZVVcL1wvb1lGdmVjWllIUjF0K2c2SkI2VnE0SXlhMVwvbzNud05oWCs1V1BtejlCTUdud3VyaXBTOXFKRDlneU1tM1BMUlhhTUozWWEyVDNTd3NST0l0RnZUUTBFWDV5NFZmUFI3eGcrY3dWV3UyWTA4Y0Y5aFwvNVVPRlZDcWVjbTBTN2FCbU9MWTBjbmRXNWZKWFwvK0pxQ25rSHBTak1NK0kwNFVcL3lqNGJSNTVNcVZkQko3ODhFQVdrOWI2UFwvZUlFaU1KZUhnTkRsR3N2TmEwZHJcL3ordUhLWjV6eUVWaHc2S3dRc3IyRHgxcFN0YjBRejQ4OFwvKzRtK0tZYzFNZCtnbWFCdHFBb2JLc0lJQXdBQjlTT0hac3RqeFQ3WCtlempCRFJWdnVsTmZuM0g2WGcrUFVpekxRWjZqc1FBdktoYTVcL0lGMTFIbG1yVmFHTDdZd2h0cTZPSkh6cGFHSVlSaGxReENaQUlSUEFVSVZxWitkTTBlajRaeERTRVwvMVNOeVcrOE1wOStXNHZuTnFTRU1UMk5TYjEza3FBbnp3cmFsRVFXY3RBZ1BjbWZ3VXpjblh6aXJDOUtcL1hhZGtpdXZCVzhnNnZmXC85czhhMDFIUkNTT1VtOUlpRmtJVVRYeDRuaHJPbFBpRGlHVkFZYkR2SktxbUd3eXdRYnZHWlBZcFFKMWswQ3FqcExnY2lHVE1pc2pTN3NYV0lFVGpud2t2VjVPV3owck14Rlk4Q1wvXC9aN0VDYTlSc2pKM05MNWphYUg5bVJINXE1aUV0bnQ5U2htVWtSaFFRaGNzbmdVU2IreTZ4TGp3UkVjWndmc3Jtb1lkTWlpcVwvSlRuYzNGT2xwajRjcXcwV0JyRnFiMFR5KzlmSktuT3RFRUw3VU9nWFlIV0M5ZURzckhGTDJvbWdRbU41dlI5RzhTQmxBU09XNmQzalZkaExnK05ER2NXOGVGdnZcL3lYQ1cyN2pSTzlFb1dLUEpjZDZXN1F2cDFITmgrWDFRNUpOU0w4UlgyckFnWE1tRFwvYnlaZGcxM0VhNDI0cFdRbHFROHQrNGpWU3V2Z3BHaytKUDZSSTlMKzBZT0lcL3pVRnBQaUtZbGxCeGFHWG85QWc1Mk8xTWlBYldRT0xxdnlmbjh1dUFcL0JPdExnPT0iLCJtYWMiOiI3YzA5MzQzZjFmNGUwNzhjZGM1MzE2MDYzZDhlMWJkZGRlZWRiN2Q0ZjIwZTRhMTJiMDUyZWZmMDNkY2E5ZTc2In0=
eyJpdiI6Im1Ma2pjVnpJbU1JSFQ1YWRZejA0RUE9PSIsInZhbHVlIjoiMExnbEl1RVwvYXhZV3RINDdxMCtlS2xuWnBJZXBHU0ZiTzZEazBkSnZjT0NWbk5hUXdVV1V5c1JBbm01UWtnNkdMXC9cL0tReU0zVm9oa05tcktIcWF5OVRSWUxna2g5YjJCSU1UM0plM1ZQRjA9IiwibWFjIjoiNzJlN2MzNzVhZDNhNTI3ZTVmZjBiZDBiZWQxNzRjOWUwODJkZWRlY2Y3MWEwYWEyYzBiNjVjZTUxYTc1NzdiMCJ9
Vốn ban đầu đám tà sĩ phụng mệnh truy tìm Vân Chi này có hai mươi người, nhưng hiện nay chỉ còn mười người mà thôi, hơn nữa vẫn đang dần giảm bớt. Chiến lực của nàng khiến mấy lão già nhất trong hội kinh sợ không thôi, nếu một đấu một thì có lẽ chỉ trong ba chiêu, Vân Chi có thể diệt sát được một gã đỉnh phong Luyện Nguyên cảnh.
“Nhật Hồng Viêm Vũ!” Hai luồng hỏa tráo chống đỡ toàn bộ công kích ập tới, sau đó thân ảnh xinh đẹp lao vùn vụt như hỏa sa, tạo lên hư ảnh hỏa diễm nhảy múa, khi tới gần kẻ địch liền tung ra một nhát chém mạnh. Viêm diễm bùng phát, thủ cấp tung bay, Vân Chi nhanh chóng nhảy lên bảo cụ phi hành cấp tốc rời đi, để lại phía sau là 5 gã tà sĩ cùng 15 cỗ thi thể.
“Đám vô dụng các ngươi thật là quá mất mặt!” Một thanh âm lạnh lẽo tức giận vang lên, khiến năm gã tà sĩ nghe thấy không khỏi rùng mình, sống lưng lạnh buốt. Từ phía xa có một thân ảnh ngự khí phóng vọt tới, cảm ứng được kẻ đó, sắc mặt Vân Chi liền trở nên khó coi, cảm giác sợ hãi bất giác bao trùm.
Người vừa tới chính là nữ tử xấu xí họ Lăng, quản sự của một thế lực nhất lưu tại Tà Quốc, lúc này đã bay tới phụ cận thân ảnh Vân Chi, rồi hung hăng tung ra một đòn công kích!
“Thôi, tới lúc hiện diện rồi.” Thanh âm thở dài vang lên, bạch y nam tử đang tàng hình đứng nhìn ở gần đó, liền vung tay bắn ra một hào quang lục sắc. Ngọn kích hắc ám bắn tới thân ảnh Vân Chi, liền bị một thanh mộc kiếm xuất hiện cản lại, cả hai phát nổ giữa không trung.
Nữ tà sĩ họ Lăng tức giận, đảo mắt xung quanh lớn tiếng quát: “Là kẻ nào? Còn không mau lăn ra đây!”
Thân ảnh A DIệt dần dần hiển lộ, khi Vân Chi quay đầu lại trông thấy hắn liền vui mừng kêu lên: “Thúc!”
Nàng vội vàng bay đến bên cạnh hắn, ôm một cánh tay của hắn, A Diệt mỉm cười khẽ gật đầu. Hắn đã đến nơi này được một khoảng thời gian rồi, chỉ là không hiện thân để xem chiến lực của Vân Chi như thế nào thôi, kết quả khiến hắn rất hài lòng.
Ánh mắt nhìn tới ả đàn bà xấu xí ở đối diện, nữ nhân đó lúc này bắn thẳng đôi mắt âm lãnh về phía này, A Diệt hỏi thiếu nữ bên cạnh: “Tại sao hiền chất lại bị con ả đó nhắm tới vậy?”
Vân Chi liền ngoan ngoãn thấp giọng kể lại toàn bộ: “Ban đầu sư điệt bị kẻ gian ám toán nên lạc khỏi đoàn đội, không lâu sau liền bị ả ta trông thấy. Nghe nói ả ta rất ghét những nữ tử có dung mạo không tệ, thường bắt họ về tra tấn rồi gϊếŧ hại, khi thấy sư điệt thì ả ta liền truy đuổi dai dẳng như thể có thù không đội trời chung vậy!”
Nghe xong A Diệt liền cười lạnh, lớn tiếng quát: “Chỉ vì ghen tị với dung mạo của tiểu bối này, mà ngươi truy sát nàng ta thừa sống thiếu chết, quả là một con đàn bà nhỏ nhem, cái bản mặt xấu xí của ngươi phi thường hợp với tính cách của ngươi đấy!”
Gân xanh nổi lên chằng chịt, nguyên lực âm tà bạo phát mãnh liệt, ả ta không thể nghe lọt tai những lời nhạo báng này, phẫn nộ quát lớn: “Tên khốn ngươi muốn chết hả? Hôm nay ta sẽ tra tấn hai thúc đồ nhà ngươi muốn chết không được mà muốn sống cũng không xong!”
Mắt thấy thân ảnh xấu xí điên cuồng lao tới, A Diệt cười khẩy tiến lên, dùng một lực ôn hòa đẩy Vân Chi ra xa, sau đó không ngần ngại liền thủ thế tiếp chiến. “Nhan thì không sắc, chí thì không khôn, tâm thì không vững, một ả nữ nhân như vậy ta cũng chẳng muốn dây dưa làm gì, không tới mười chiêu sẽ giải quyết ngươi!”
“Khẩu khí thật là lớn, để xem sau khi bị ta hành hạ thì ngươi còn có thể thốt ra những câu đó hay không?” Trước mặt ả ta hiện ra viên ngọc đen thui, bắt đầu bắn ra vô số luồng hắc quang công kích, chứa lực công phá cực lớn.
A Diệt tế ra chuông vàng chặn lại những luồng hắc quang tìm tới, tay còn lại thả ra mười mấy đầu khôi lỗi thú, ra lệnh cho bọn chúng đuổi theo diệt sát 5 tên tà sĩ cấp thấp. Thân ảnh hắn thoắt cái đã đến gần đối phương, chiến đao trong tay vần vũ, khiến huyết khí trong người ả tà sĩ sục sôi như muốn phá thể mà ra.
Cùng là Hiển Hóa cảnh trung kỳ nhưng thực lực giữa hai người cách biệt một trời một vực, sau chừng năm chiêu ả tà sĩ đã sắp không chịu được, khóe miệng chảy máu, nguyên lực hỗn loạn. Búa lớn đập mạnh xuống khiến thân thể ả bị đánh bay xuống mặt đất, bỗng dưng mặt đất rung chấn, như thể có thứ gì đó từ sâu trong lòng đất muốn trồi lên.
“Cho ngươi nếm thử thần thông mới của ta.” Hai tay A Diệt nhanh chóng bấm quyết, hiện tại hắn đã tu luyện tới tầng 3 Đình Bích quyết, tất nhiên sẽ sở hữu thêm một thần thông nằm tại viên mãn tầng 2. Một tay hắn giơ xuống thành trảo, sau đó làm động tác kéo lên, miệng khẽ quát: “Quốc Lâm Khai Thiên!”
Vô vàn cây cổ thụ cao lớn phá đất trồi lên, chiêu thức này không đơn giản là gọi tới cây cối từ dưới lòng đất xuất hiện, mà nó có thể biến nơi hoang tàn này thành một cánh rừng, trở thành tù giam hết thảy kẻ địch.
Ả tà sĩ cho dù cố gắng dùng rất nhiều thủ đoạn muốn thoát thân, vẫn bị vô số dây leo trói chặt, đầy rẫy cành nhọn đâm tới, cả khu rừng như là kẻ thù của ả, đang làm mọi cách gϊếŧ chết ả ta. Tiếng hét thê lương vang lên chói tai, chỉ sau chén trà nhỏ, từ một ả tà sĩ đáng sợ giờ chỉ còn là bãi huyết nhục đặc sệt.
“Bảy chiêu đã hạ sát ngươi.” A Diệt nhìn bãi máu phía dưới mà hờ hững lên tiếng, tay không quên thu lấy nạp giới cùng những bảo cụ rơi vãi ở ngoài. Xong việc hắn liền bay tới phía Vân Chi muốn đưa nàng rời khỏi đây, sắc mặt lạnh lẽo giờ đã trở nên ôn hòa.
Vân Chi vô cùng cả kinh trước thực lực của hắn, hiện tại nàng đang ở giai đoạn chuẩn bị đột phá lên Hiển Hóa cảnh, nên đã tìm hiểu đẳng cấp đó rất kĩ. Nàng biết ả đàn bà xấu xí kia có tu vi trung kỳ trong cảnh giới ấy, vậy mà còn không sống quá mười hơi thở khi giao thủ với A Diệt. Thực lực của A Diệt trong độ hiểu biết của nàng đã tăng lên một mảng lớn, có lẽ ngay cả sư phụ xét về chiến đấu cũng không thể bằng.
Không lâu sau hai sư đồ đã đoàn tụ, Dược Trọng Bình đã xin quản sự hội để Vân Chi được ở trong đan công hội cùng mình, thuận tiện để ông bảo vệ. A Diệt nghe vậy mới an tâm phần nào, sau khi trò chuyện với bọn họ một hồi liền trở về tông môn, trước khi rời đi tất nhiên để lại phù lục bảo mệnh cho Vân Chi.
Thân ảnh bạch y thanh niên phi hành giữa trời với tốc độ rất nhanh, trên đường trở về hắn đã thu thập rất nhiều thông tin về bí cảnh Cận Thiên, hiện tại hắn đã biết được bí cảnh đó sẽ mở ra chính xác vào 3 năm sau. Cầm chiếc lệnh bài lam sắc trong tay, ba năm tới hắn sẽ tăng lên thực lực nhiều nhất có thể, để đủ sức kiếm được đại cơ duyên trong bí cảnh đó.