Một kị sĩ thiết giáp bạch kim, tiến vào gian đại sảnh tráng lệ, đi tới trước ghế chủ tọa, cung kính quỳ một gối xuống. Thanh âm không cảm xúc vang lên: “Thưa điện hạ, tất cả đệ tử tinh anh của những thế lực nhận được thiệp mời đều đã đến đông đủ, bên phía chủ trì lễ hội cũng đã chuẩn bị xong, giờ chỉ chờ ngài ban lệnh.”
Ngồi trên ghế chủ tọa là một kim bào nam tử, bề ngoài không quá ba mươi, gương mặt anh tuấn, uy nghiêm đến từng cử chỉ. Nghe xong báo cáo, đôi mắt mới dần mở ra, thanh âm uy nghiêm tại đại sảnh ầm ầm vang lên: “Bên lực lượng tuần tra như thế nào? Có phát hiện tà sĩ xâm nhập Hoàng đô hay không?”
“Bẩm, không phát hiện bất cứ kẻ nào khả nghi là tà sĩ cả, tuy có một vài tên muốn phá hoại Hoàng thành và đã bị vệ quân bắt lại, nhưng chúng chỉ là đám nổi loạn mà thôi, không liên quan tới tà sĩ ngoại sâm.”
Kim bào nam tử khẽ gật đầu, lên tiếng: “Hiện tại bệ hạ vẫn còn đang bế quan, người nắm giữ trọng trách lớn nhất chính là ta. Mọi diễn biến tại đại hội lần này, bất cứ việc gì bất ổn đều phải báo với ta, ngươi đã nghe rõ chưa?”
“Rõ, thưa điện hạ.” Gã kị sĩ cung kính đáp, sau đó lập tức thối lui. Kim bào nhân ngồi trên ghế chủ tọa, miệng khẽ lẩm bẩm: “Hi vọng các ngươi không bị phát hiện.”
.....................
Đã qua vài ngày kể từ khi những nhóm đệ tử Tam đại phái tới Hoàng thành, ai nấy đều vui chơi thỏa thích, tham quan hết thảy mọi nơi trong tòa đại thành này.
Lúc này mỹ nữ Lâm Mị đang vui thích dạo bước trên đường, bên cạnh còn có ba gã nam tử, vừa đi vừa trò chuyện cùng nàng ta, muốn được nàng chú ý tới. Khi ba kẻ nhìn tới nhau, liền mơ hồ có tranh đấu bằng ánh mắt, chỉ là không để cho người bên ngoài phát hiện ra mà thôi.
eyJpdiI6IkZYM2o4bHJnTDBPS3ZrMDI3WXZST0E9PSIsInZhbHVlIjoiXC9ZMmJvUk9qQ2xIUmx1VDRKbmFzcWlaSUtYekh1MWxnXC9zdkVpZ05ya2ZcL1UrbjNZaGtETVcyMnhiamNieEFkck5aQ0hYZHdOUnFiYm90UmNzN1FQUVZVeDZkN1FtMXVreVk1OFFqVzlQbEJISFZsTGF3bU1vbGJmbm5rYUpuUE0zQ1V6dW9NOFgrWHMwXC9zVU0yVFZUZnFnZFdRMStGcFwvOXpnemQ3QmhJb29ZS29SWmFRN1ZaMzhFd2pVR3EzbjZ4WGplYzdSNWxqRDJmc2x2XC9ad2ZDODczbWdzZ1pabEVZQm5CUklnSFZ2dW81UEllY2ZsUnhtbXlGMFVtT0FWenI1dDZIVUpyak5kaE9FeElITEYxZ1hVVVhmRmZ3dktJTFhxbHg5azdaMzN5Zk40MDd1UDFaN3ZBNWVOVzRWajFHbG84bG9PbmlRcGhFclhHSWJuZkIxMnZ6VkN2MnJkbUZDMlwvZnVadGJTR2o5VDlJa3p3NlFmWjliSGhrUnFPQWc4MDlxQXJJd1pNYmQ2R3BCOFd3TzNhSVB1V2ljV1I1ZmYzUkNOYUxTVUF3ckE1ZE91UjhDbCsyNWFKUDVlbUZpVzVSVWVSeldMRGlXSmN3ZUxHYmd6S09xekM0TGg2czMwdnQzMWdQYmhxUEUwZVBhYWdzeVY2cGlSNExITlcrVENHQnlWQWhxbHMxdHY0ZkZZK2c0bEtablJzeVVYQktleGM2MXBRMEJNU0N2NVY4WGVRTjhYOFlzN0NsbmN0ZmxPUTdYenJDdTdqSDJtbGYrNWpiNGoycGI3WUZwXC9UQ2FlXC9GeHpDOXBhcG5KVG9QWTlpY0VGMXhHUXI2cjgxcXhwRnhmaU9hUmxJMTVJRVNVXC9xXC9WM3NaVUVvV2c5M00yWmNJSlA2ZVordElSNjg3Ykx1d1d6YytMcFhRSGxoeEdXN0M1eUh2andsWDZqWklNMWo4N1FiMmRENFRsMTJNMEh0dTFQalRTYXRVSTVpb0VObnVIQTBoWWJjeVJWRU1ZbTNEbkhiK1RaOXBnT1d1Z3FzdWc4Rnp0ZFNXRkg4NHE3MXNWamhuVllERWUxa3FMc0Ziem1LWHk4K1RwbGVLaEJlRnZ0YzVXUUxTZmtsSGYyUmJNQlAwS0hjWmkwcDBzbWNkT3RqQVJha1h5Yzl4RmZXTEYzak5PRVErU3YyUUNHbll1akQxV2UzTVFpNDl4ODJqbTE3YU5FUzdhcHhLb2pzTlJiamxTZ2N6VDhseFZ2N1Q4QzQ1RmtiVTJjemNpeEpuSHlIeXQzWmtGTFwvc1RSUUt6T1lVODhqQjdyOVpOTVh4VjhobFl5ejlVOW01dkxqZ0hScmt4NFVkREdFd3BsVEJZV2lwYVltWUIrMGpHd0hGYW9PMThRUHowdkhvdDlcL2Q2eUpKQnhkcmVzREcwZUU4eGlCcUNGWFRPRThqMVNQVWJlTW03YWRualE4UTF1MzIrdmQ0UXF3WHd6RTNlTEl3YzJqY1FyTDM5TDhucUdsUzVnUW5TNUZwc1phMTNHRHNtREN5T1Rqa2NIUWo3N1pJWTNTSlorR3paS2U4OUhiR0N5NUt6ZGJCVG1Ub3NUVWdSMnd4T0hhazdoZE1GbERMR2JlSjNldUc2aSswcWxSZU4zbjRKaEVZMlNSOHZwYU9mRnBzSDZDZ1hqa2VGRHVpRWpEOXZDbmMzOUZTVVJnT2c2R1BRXC96OWZ2UnhVZTZMa0YyTVN6cUpsdFRtZnFPTldTXC8rSjdSN1BwWFwvdFc4ekdQMktid1hOU1h0UkVBOVViY1hIQ1wvSTNHMUMrUW81dXJnWHlqN1VSUkp3XC9UeFwvRFwvQWxnWDFGZzZGOG1IUk9XZFI1XC94cmRNNDJrNVdLXC9nQ3RiNW0wd3dTUzk5V1FOZVlBdHo0eTVVTHpvaTRtZEgwKzRmdGxYeXg4eGpYNENpTHlpTng4bGJlNllMbVpBYTJmMzRkK2xnT2ZmMzltNzlMQklPcExVaUxUSzB3aURwUVpsQWIzcFwvaEJMd1FqeU9Obis5TW5aWFRZVHFTTFpFN0ZvQk9HUXkwa3RWTmNFK3ZReG9pVU90RlBEZEdSbDNPUGxpZ0xCZnhMNEZzWGVRVnAwK2VRQU1aSXdTRVZhTHJXemVRMTBQVDh2a0lFcjVwSzhXdGtDUUViN0U2WmhqeDZmVTlcL1wvbjFMbjM5N0NQVW9xeXlSZlRFc2wxQVUwWUYyWlwvb2N6RHB2YnJ0RG5YWko2ZHZRRnYwdHNkbWhEeTdzYlpjUGpjaG16WHhMUDlpQ1wvWEljXC9LVjBJWThnZHE5SlErNTloa2JkVzRoSEZNWEszdXdRNHpodUVWSVRWVGZheGtmT1wvbndsMmRXdkphWVFmT2I3SXBxTk0rZ3lTb2ltd1daalArdVhENUVRK0w1WUNWcU9PWE1kMXJhcFpHdzFaUEtvNzM1TW5IYlR3c3ZmdHptaW85d01lR05ZNm43Zm5ITUg0WXpndGJ6cW14QjBRc3d1cUFCUmV1YkNadEpDWVhjTFY1UHN6NW03ZkFmNzhubzltZTdNNXhjUWV5RXpWNlk4UjhBbm5QZzllSlVjUHNYSjNtc3dwWkNTaVFUczhYZHNFT0pxbzNcL2ZrdGpUWlExQnZmOFp0Smt6OEtiY3dWZ1BRWFc2OHB3MUwreFNOQmdIOHNDbVBSZk9jYUp2S2grcXJpckRcL0dSSEZWZmViUVI5Tnl4ZlpBIiwibWFjIjoiMTQ3YWU3OGI4ZTIwZWY2MjhkYWFiZjU2NDgyMjFkZmU2ZjJiYzYxMmRmNzE5MDU0ZWE2ZjU1NzRkNmI0MDYzYiJ9
eyJpdiI6ImkwZGI4VkVSYU8rbEoyamFQU2tMV3c9PSIsInZhbHVlIjoiV09DOWtkdmtFNG5WbEZHZVwvOGMzSkJzdmFZMzNobzBNbDExYnFwXC9xM09sREhaTjRDSHBTamN1cTFNcWJXaXRDdFdcL3p6cmpiUFVHNE1uZEhRWWxrcGNGSlJEaVlyTWdkcCtEOXdrbEtJMDQ9IiwibWFjIjoiMDY4YzRhYzhhZjE3OTE2M2RlYzlkNTE2OWM2NTY5OTcyMjU4ODcxMjY4MWIyZjg3NGVjOWNlZTUyZmE4MmEwNiJ9
Về phần Thiên Kiếm các, gồm hai nam một nữ, trong đó có một người mà A Diệt quen biết, chính là mỹ nữ Mai Tố Viện, năm xưa ở trong nhóm do La Trọng Vị dẫn đầu, chinh chiến cùng nhau tại bảo tàng Lệ Lập.
Khi gã đội trưởng bị Lâm Mị hút hồn, chạy theo dỗ dành nàng ta, thì hai người khác trong nhóm đệ tử Thiên Kiếm các đi chung cùng A Diệt, lúc này đang tham gia tỷ thí trên võ đài.
Tại khu vực đấu trường trong Hoàng thành, có vô số võ đài, chỗ nào cũng đầy ắp người vây xem rồi cổ vũ. Hiện tại A Diệt và Tố Viện đang đứng cạnh nhau, quan sát trận chiến trên một võ đài đang rất thu hút người xem, vì một người trong đó chính là đệ tử Thiên Kiếm các tên là Chương Hùng.
Vừa quan chiến hai người vừa trò chuyện cùng nhau, phần lớn là họ Mai hỏi rồi A Diệt trả lời. Nàng ta rất bất ngờ khi hiện tại họ Diệt đã đạt tới trung kỳ Hiển Hóa cảnh, phải biết khi xưa lần đầu gặp nhau thì tu vi của hắn còn kém hơn nàng, vậy mà giờ nàng mới sơ kỳ hắn đã vượt mặt rồi. Nay cảm thấy tiền đồ hắn vô khả lượng, tư chất kinh người, nên họ Mai mới muốn kéo gần quan hệ hơn.
Hiện nay phần lớn đệ tử tinh anh của Tam đại phái đều ở trên tiền tuyến, nên không phải thế lực nào cũng có những đệ tử mạnh nhất trong tầm tuổi để phái tới nơi này. Trong số chín đệ tử Tam đại phái, có hai người chỉ là sơ kỳ Hiển Hóa cảnh, chính là Triệu Bất Chính và Mai Tố Viện. Họ Triệu là triệu hồi sư nên chiến lực cao hơn tu vi nhiều, nhưng họ Mai là chiến lực thực sự ở mức sơ kỳ.
Lúc này vô số người xung quanh ồ lên, những tiếng hò reo vang lên không ngớt, vì gã đại hán Chương Hùng đã đánh bại đối thủ của mình, là một người con trai của kị sĩ tướng quân. Những thanh âm khen ngợi vang lên không ngớt, rất nhiều người được mở mang tầm mắt về thực lực của đệ tử Tam đại phái.
“Cùng là Hiển Hóa cảnh trung kỳ mà không ngờ lại chênh lệch nhiều như vậy, vị đệ tử Thiên Kiếm các này chỉ trong mười mấy chiêu đã đánh bại La kị sĩ rồi.”
“Nghe nói những đệ tử thế lực lớn tới đây tham gia đại hội, tuổi còn chưa tới năm mươi đâu, vậy mà năng lực đã lợi hại như vậy rồi, La kị sĩ cũng đã hơn trăm tuổi mà có thể bị đánh bại nhanh như vậy.”
“Chúc mừng Chương huynh đại thắng.” A Diệt cùng Tố Viện thấy Chương Hùng đi tới liền mỉm cười lên tiếng. Gã đại hán cười hắc hắc: “Chúng ta là đệ tử Tam đại phái, đến đây phải phô diễn sức mạnh cho người khác biết chúng ta không đơn giản chứ. Diệt huynh đệ, ngươi mau lên đánh bại một tên đi, khiến đám Hoàng gia triệt để chịu phục.”
“Đành vậy.” A Diệt thở dài gật đầu, hắn vốn chẳng muốn làm mấy việc đáng chú ý này, nhưng hiện giờ hắn phải góp chút lực vì bản thân là người đại diện cho Tọa Sơn tông tới nơi này. Trước khi khởi hành, nhóm bọn hắn đã được cao tầng dặn dò rất kĩ, phải thể hiện uy thế của đệ tử ưu tú trong thế lực đỉnh tiêm, không chịu phục bất cứ kẻ nào cùng cảnh giới.
Thấy A Diệt chậm rãi bước lên võ đài, rất nhiều người tại khu vực này reo hò, thanh âm náo loạn. Y phục đại biểu thân phận đang khoáng trên thân hắn, không kẻ nào ở đây là không biết, họ rất muốn xem đệ tử trong thế lực đứng đầu giao thủ nhiều hơn nữa.
Phần lớn đám hậu nhân quý tộc nơi đây, gia tộc luôn nằm trong phạm vi ảnh hưởng của Hoàng thất, danh thế Tam đại phái chỉ nghe chứ chưa từng thấy, nay được chứng kiến khiến họ rất phấn khích.
Một thân ảnh lao vọt lên võ đài, đứng đối diện A Diệt, chính là một gã thanh niên cao gầy, gương mặt anh tuấn, y phục xa hoa. Tên này là hậu nhân dòng chính của Hoàng thất, tuổi tác chắc cũng không sai biệt lắm với A Diệt, tu vi Hiển Hóa cảnh trung kỳ nhưng có vẻ mới tấn thăng chưa lâu.
Vừa rồi gã Chương Hùng đại thắng, hai tên võ si họ Võ bên kia cũng đã thắng nhiều trận, khiến phe Hoàng gia mất mặt. Tên này trước giờ luôn được người ta tung hô, chưa từng chịu cảnh Hoàng thất bị coi nhẹ như thế này, nên lần này ra sân muốn đánh bại A Diệt, vớt vát lại uy danh Hoàng gia.
“Chu Hàn, xin các hạ chỉ giáo.” Vừa dứt lời giới thiệu, hắn đã lao vọt tới phía đối phương, trên hai tay xuất hiện hai thanh đoản kiếm, hung hăng bổ xuống.
Thân ảnh A Diệt chợt lóe đã cách xa vị trí ban đầu, điểm chỉ bắn ra vô số mộc kiếm, khi đối phương đang tránh né khỏi đòn tấn công đó, hắn liền lao tới chém ngang một đòn. Lục Hoàng kiếm sượt qua người tên họ Chu, liền hóa thành sáu hư ảnh phi kiếm, bay loạn công kích gã ta. Lần này chiến đấu trước con mắt của vô số người, họ Diệt sẽ không dùng những món bảo cụ quá thu hút sự chú ý.
Tên Chu Hàn sở hữu nguyên lực thủy thuộc tính, có lẽ tu luyện công pháp hàn băng, kèm thêm bảo cụ có thần thông hơi lạnh phụ trợ, nên có thể thi triển ra những thần thông băng giá. Những đòn công kích mà hắn phóng ra, đều tạo ra một vài cọc băng trên võ đài, khá khó đối phó.
“Hàn Băng Châu, lên!” Họ Chu ném ra một khối hàn châu lơ lửng giữa không trung, tức thì phóng thích ra vô số mũi tên băng, công kích đối thủ. A Diệt vận dụng cảm ngộ về Lôi Yên Di bên ma tu, thi triển ra một thần thông thân pháp tương tự, giúp tăng tốc độ di chuyển rất cao, thân ảnh linh hoạt di động không ngừng, thoát khỏi toàn bộ tiễn băng.
Sắc mặt họ Chu khó coi, hắn cứ ngỡ dùng đến món bảo cụ cao cấp ấy là có thể khiến đối phương bị thương, nào ngờ còn chẳng đánh trúng nổi một đòn.
Đúng lúc này xung quanh Chu Hàn có vô số ảo ảnh kỳ dị xuất hiện, khiến hắn không thể xác định phương hướng, thần thức hỗn loạn. Nhãn Huyễn Ảnh mà A Diệt vừa tế ra đã có tác dụng, nhân cơ hội này hắn lập tức động thủ.
“Búp!” Chu Hàn bị đạp một cước thẳng giữa lưng, thân thể như diều đứt dây lăn lộn trên võ đài, còn đâm vỡ vài cọc băng do chính mình tạo ra, khi đến gần mép sàn đấu mới dừng lại. Miệng phun ra một ngụm máu tươi, lúc này hắn mới định thần lại, đôi mắt phẫn nộ lấy lại vẻ thanh minh, khi nhìn lên phía trước đã thấy một thanh phi đao kề sẵn trước cổ.
“Ta nhận thua.” Chu Hàn cố nén lại cơn giận mà lên tiếng nhận bại, hắn biết không còn cơ hội xoay mình rồi. Nếu kẻ đối diện là đệ tử trong thế lực nhất lưu hay hậu nhân đại thế gia, hắn còn có thể dùng uy thế thân phận để đè ép. Nhưng đối phương là đệ tử trong Tam đại phái, Hoàng thất cũng phải kiêng kị bảy phần, sao hắn dám chơi xấu chứ.
A Diệt gật đầu thu phi đao về tay, sau đó chậm rãi rời khỏi võ đài, nhận vô số lời khen cùng tiếng reo hò xung quanh. Hắn không thể tin nổi tên này lại kém tới vậy, kĩ năng chiến đấu quá kém, tu vi thì không ổn định, quả nhiên là kẻ ở sướиɠ thành quen, không chịu nổi khắc nghiệt khi thực chiến sẽ không nhường nhịn.