Quân doanh thập ngũ, vào ban ngày là một mảnh yên bình, vì gần như toàn bộ nguyên sĩ Hiển Hóa cảnh đã lên chiến trường chinh chiến, những người đang làm các công việc khác nhau trong quân doanh, đều là đệ tử Luyện Nguyên cảnh.
Trong chiến tranh quy mô cấp Quốc gia, tồn tại đứng đầu các thế lực lớn chính là thủ lĩnh tối cao, là trụ chống trời. Các trưởng lão là những tướng quân, những thống soái. Còn đệ tử tinh anh là quân lính, là lực lượng chiến đấu chính. Đệ tử cấp thấp chỉ có thể giữ vai trò hậu cần, làm các công việc tay chân tại quân doanh, không đủ thực lực để được đưa lên chiến trường.
Mà đệ tử Luyện Nguyên cảnh có tư chất hoặc thân phận cao, như đệ tử hạch tâm, sẽ được bảo vệ an toàn trong tông, không bị điều tới những nơi như thế này làm chân sai vặt. Những đệ tử cấp thấp làm việc tại các quân doanh, hay cố thủ khu quặng, đều là đệ tử thông thường, phần lớn là ngoại môn đệ tử, những người này có chết thì cao tầng trong tông cũng chẳng quan tâm.
Tại một căn lều trại rộng lớn xa hoa, nằm tại gần trung tâm quân doanh to lớn này, chính là trại nghị sự. Lúc này cuộc nghị sự đã kết thúc, có mười mấy thân ảnh chậm rãi từ bên trong căn lều lớn bước ra, ai nấy đều khí độ bất phàm, long hành hổ bộ.
Một lão già khô gầy, trông như que củi khô, bước ra sau cùng, mỉm cười nói với những người phía trước: “Tại hạ đã bảo đám đệ tử chuẩn bị chút đồ ăn dân gian rồi, nếu các vị không quá bận, có thể bớt chút thời gian ở lại cùng nhau thưởng thức, dùng bữa trưa tại đây.”
Một trung niên nhân khí thế oai hùng, thân hình cường tráng uy nghiêm, quay lại ôm quyền với mọi người rồi nói: “Quân doanh thập nhất mà tại hạ tọa chấn nằm gần phạm vi chiến trường nhất, nên rất nguy hiểm không thể bỏ bê trong thời gian dài. Vì vậy hiện giờ tại hạ cần trở về nơi đó ngay, các vị ở lại dùng bữa vui vẻ, thông cảm cho lão già này.”
eyJpdiI6IkNjdTVBVTY1a0d1aWxXNU02SDBQUWc9PSIsInZhbHVlIjoiV0tDMWt4XC9pd1NHREtWaGV1Y1ZoRU5MdTlrWmNtTWZVNVVHcFZTczhCckZpd3NEdVZ6XC9iQ2xHbGlrbXR6NVRuUTJ1MGx5V3ExQ3YxR1k3V2lNeWRleFQ4UUJQRVVDUWRwSEtLOHJuVEt3N2JsaUVwWlA4QkdnNlRQSnFlMnFyTDh6anFOdFY3WnJ3UG5LR1FRZzRYTHlTblN5Z1BiVnRyQ3hXXC9cL2tTemZYMUR4c1dyNEhIMjVRWFFlazlDRjJNN3AzaWxHWXNYbzlvdHlnTDc5V1g2UXl1dXhVZm4xQ29SOWI4MWMyalljTXRNMzFyUUx5aTZUc1ZsRVwvYU1nTzl5cjFWS3I3aHFXNnZUQ2tVSXBEd2t1RTc1SmcwcDdkQVJjR2p6T3poSCtVWGdBNXZjQzJUM2lFVW82Qmo3K2pMcEZxdjVUcFMyc084UFV6aWlzUTk1RnNhZGVEWWdtTFNJZUN0WGZBUExDSVBDZVpWWVFGdkEzUExhR0xMNUxxbkdBbU14RkZIRm1lNWhmTVd1UmEzck4rYUpnTmtvU1l0M0pKVUNPY0NZVUNDUGhiaEFSdkg2XC9lZEtBZHFLemtoMEE2UUVRMDR5YnhOWnVIa1J6MUcxTjVNS05KRFZDdmlxZmo5S2hHT1hMYmg5SEJVXC9oeUFWcHNOUmxpRkR0RXJlSU1pQTdQdXUzOFFHQys3c2VDcE1UbURIejQ0aHc2anhYVjdlXC9OZld2ZU1iSVZjVXBjZXZzMlZpNjRxc2d3RFBPUmhTclI2XC96ZkIxUEpxMkZUa3BcL0VLMjlsXC90K2h6cTlsS3hzZEl2VVAwd1JOOFpJYWhBUWRXblgrTEdpUEdTMGVWaGNvenRcLzJVRHJYaWpVZkZQSDlSTTNlbW1LeFU5UUhEcXpEelE0K2taa0JENjUySjFaQnJEdm5BdUJVVHFlZGY3SldNeDhWR3grdDdLYTZtR0dmcFlWdGlVVEM1d3oxOHMwSklpZnpBek9QakEwbHNmUGZwbWM0c0hOSjBTN3hhOFlKZks4QnVpNmJXVFwvZVR6XC92bkF6bjZ3WmhhMGRkMTF4M1pINWM0QmNucmJGOEZqVXlMV2JVMVpPbjdqU2NheFpkZDk4RjdqbUROYmNFbUZ6MnA2WHJmWkxDRXRUWGF5dTA0b3NXZ1pabTZPTmFFMENvZ2htXC9hMG5iNndBRVJJdWQxbjFoQWdtMXJsc1hwZjAzVGlETVhtam9rNmtvS2E4K2Q1dlB2Z1A3SFdcL3NlXC82MnJiNkpvOWphampabGdlOFJTb1IwdzJzRmVQXC9xbXhqNURiSEJ0M3VpcnhyYkNxUXVJc2pMMjVNb3NUMHI0WmhJdDhrQlZsZVBVVFNMR1RhOXpwWVBmQUlRRnE1RkNkR3FmTWR1a0doUTRldDZwTnlDcGZNRHJaM1Qyc25IUXBiMlpmamNUNUR5MHZ1V1hcL2NWYkFLaUVvanBmbTk2YndKZ01cL1ZRd01iU3RIR0l3WGRQcjd4ZFJaZFlZZjUyNXNNeDJGbGppV1lValRuVHBSeUVyWGRhbXluNjhjalZpcXVia29paWJIS0JPVmxsUEZmQk5IekZZK0dVV0Z5Rks1NmpYSENBRXVkcllSYnlZYjk0NWYwbUk3ZHJIVHhRVjJGVVRoUzZ3MlJ1OElYWFVQbFFhYitCZWdzd3JTNklUS0EzRHBBMkZBWjN4MWJrMGVSeXFlNzd0ZThHQTFXRnpYY0NVdWNzYzhxOEp5S3AybkNrNnJSNExkdjF5N0VSUjZBSUZuTEZBd2pPV3VURytYZEVROVFLQ2R3ZjVGaThVbUd4T2hlQTJxckRuKzlXbmhBdWFcLzZvTkNKZkVrTmRpbVZ5aWFFQWQxamVtXC9LXC9GQkM1V09DUWFtQVNOa2VWY0pIV1pFWHNNTG1UZ09xS2tiMk5vUnhITnBxZFNsWHJ4MW1FZ3drUlptbDRhbnNSenkrU1hoU0ZPajRoNzB6UzFrNDdTVXNaaEQ3MGY3QStWS0RDRnpTQ2l5WG9ldjNWNEs4blwvTXp6VEVuQVRaWjhxN0NGZHlISzNlSG9CUTRuOGlOb1BtT2Z3NkN1K2piUjFoRW9CVHdLREJkVmJkUE94UEh5ZTdKeEJzaFJEcnc1aERCdmUweERwY25sbEhMdm9jTFZ5dEZoWEFkaVBSaExZTHhicXdMYitGSnFjWUplVzYzWURseGN1UkhTSVRmSE9BQkp2eW9LSUJnSEtSUjlqVE54VDBiMEdaTUh0bTd3RmFnVzdWaUF1NUo5UmVEV2FoRnNHZjBwUFwvM1Fha21nWVFwYjJzM2ZZaUYybTl2NnJoWHhWNHZVcXY1SWN5NGZlbG8wZEFRUnd5TXppMG9aR1ZPaElpS2s1QTNXazFMZE5sTDFVbHhwOE9DU1FmRkJEUTVzaEhDXC92SHBLUlA5ZzU2MEVCdFRNZmhJNTlQRXYyUG4rcU1INWpmM0tJV0pzeWd3NHVGT005TDZzZ3dYc0tUKzhveWtGVWE5bnl5ZFwveXdQYURsOE1tcWViMXg4aEVuXC9xbURpczNCbkFCSSIsIm1hYyI6IjZlNGFjMmI1YzE1ODU1MTcxMmRkODA5ZGQ2MDFmY2NiZTM0ZjU0ZDgyZTIxYWEyOWNjYWQ5YTQ5NjgwYWU5ZWEifQ==
eyJpdiI6IktSVm1uT0NHREhFbXNMUWNJVElQZXc9PSIsInZhbHVlIjoiaGFDN1RianVIQXM5YXhOdnFGQk1vSXQ3bDlQNWt4S3NoVGlGN2FYejVPanRKZU1QUjBGNFwvbDlienJFSWo1WE50VzQyenBUXC83Q0dmSzJka2RwVktUeTRcL0xGMzF4OWJ0a3YrYVBYVG1rNjg9IiwibWFjIjoiZTY2NTU2M2RkYWNjZjQ3YzY1NzJiNDc3MjhhZDk3YjA5ZjdmOGRjYzY5NTA5MDIzMDdjYmU2ZDE3MzhmNDRhYyJ9
“Hắc, Tô huynh chớ phiền, dù sao giờ cũng đang trong thời chiến, nên tất nhiên những vị nguyên hữu ấy cảm thấy căng thẳng. Dù sao vẫn còn năm người chúng ta ở đây dùng bữa với huynh cơ mà.” Một gã đàn ông thô kệch lên tiếng xoa dịu buồn phiền của lão ta, bốn người khác cũng cười cười phụ họa theo.
Không phải năm người này thực sự muốn ở đây dùng bữa với lão già, mà do họ không dám đắc tội lão ta. Những người vừa rời đi đều có tu vi bằng hoặc là hơn lão già khô gầy, nên mới không cần nể mặt lão ta. Còn năm người này đều có tu vi kém hơn lão, hơn nữa họ chỉ là trưởng lão trong thế lực nhất lưu, còn lão già là trưởng lão trong thế lực đỉnh tiêm.
Lão già khô gầy cảm thấy còn có chút an ủi, liền mỉm cười nói với năm người kia: “Các vị quả nhiên là người sảng khoái, cùng nhau vào dùng bữa nào, hôm nay chúng ta không say không về!”
Nghe như thể bọn họ chuẩn bị phải uống một bữa rượu, sắc mặt ai nấy đều cười có chút gượng gạo, phiền muộn bước theo sau lão già. Nhưng đúng lúc này có một gã đệ tử chạy tới, cung kính thi lễ với mọi người ở đây, sau đó hai tay dâng lên một tấm phù truyền tin cho lão già khô gầy: “Bẩm sư tổ, là tin khẩn cấp của La sư thúc truyền về.”
Nghe vậy lão già vội vàng đưa tay tiếp nhận tấm phù rồi đọc thông tin trong đó, một lúc sau sắc mặt trở nên tức giận, phất tay bảo tên đệ tử lui xuống. Lão quay đầu lại nhìn năm người phía sau, bộ dáng khá là gượng gạo, cố gắng mở miệng giải thích:
“Đệ tử chân truyền của ta cùng với một vài đệ tử khác trong liên minh, trên chiến trường phát hiện một động quật lớn chứa rất nhiều đồ tốt bên trong. Nhưng chúng đang giằng co với lũ tà sĩ phe địch, thực lực hai bên cân bằng, mà cái đáng giận nhất là đám tiểu bối ma tu quỷ đạo đó đã gọi trưởng lão của bọn chúng tới, muốn cậy già mà bắt nạt đệ tử của liên minh chúng ta!”
Lão tức thì hóa thành luồng độn quang kim sắc, phá không bắn đi, để lại một câu bằng ngữ khí áy náy: “Giờ ta phải nhanh chóng tới cứu viện đám đệ tử, mong các vị thông cảm.”
Năm người nghe xong không biết nói gì, ai nấy đều cười khổ từ chối cho ý kiến. Họ biết lão già vội vã như vậy là vì quan tâm tới đệ tử chân truyền của mình, cùng với bảo vật trong động quật kia, chứ không phải để cứu viện những đệ tử trong liên minh như lời lão nói.
...................
Cùng thời điểm ấy, tại một dãy núi vô danh trên chiến trường mênh mông, có một khu vực bị tàn phá nghiêm trọng, lộ ra một tòa động quật cực lớn giữa hai chân núi. Phía trên miệng động quật, nguyên sĩ giữa hai quốc gia đang giằng co, bộ dáng có thể động thủ bất cứ lúc nào.
Bên phe nguyên sĩ Phần Quốc, có bốn thân ảnh, Diệt Chúng Sinh cũng ở trong số đó, hắn là kẻ có tu vi thấp nhất tại nơi đây. Bên đối phương cũng có bốn tên, ai nấy đều trông quỷ dị hoặc đáng sợ, chẳng kẻ nào trông bình thường được cả.
Kẻ mạnh nhất hai phe đều có tu vi Hiển Hóa cảnh đỉnh phong. Gã đỉnh phong bên kia tên Ngụy Hằng, chính là kẻ đã truy sát A Diệt cả một chặng đường dài, với cái đầu trị giá 18 điểm chiến công trên sát lệnh bảng, ba tên tà sĩ còn lại đều có tu vi trung kỳ. Ba nguyên sĩ khác bên này chỉ có hai người trung kỳ mà thôi, họ Diệt còn sơ kỳ viên mãn.
Thời gian trước, sau khi hai gã đồng môn hít phải khói độc mà chết bất đắc kỳ tử, khiến ba người nhóm A Diệt càng cẩn trọng hơn, dùng tới Tiêu Độc phù. Họ vẫn một đường bỏ chạy nhanh hết sức có thể, đến cuối cùng thì năm người ban đầu, chỉ còn lại hai người là họ Diệt và lão già tu vi trung kỳ còn sống.
Trong quá trình hai bên cấp tốc phi hành, đã bay ngang qua rất nhiều khu vực có tu hành giả, nên thu hút được vài người ở cả hai phe đến yểm trợ. Chiến đấu một hồi lâu, cả hai phe đều có vài người ngã xuống, cho tới khi đến dãy núi lớn này, hai bên mới ngừng lại. Vì dư uy từ trận chiến của bọn họ khiến khu vực này bị tàn phá bừa bãi, lộ ra miệng vào của một động quật lớn.
Hai bên lúc này vẫn đang giằng co, kẻ có tu vi Hiển Hóa cảnh đỉnh phong bên phe nguyên sĩ, là một lão già họ Cao, quản sự Địa Thanh cốc, thực lực không kém gì Ngụy Hằng phe địch. Hai người trung kỳ đều là đệ tử Thiên Kiếm các, lão già vừa rồi cùng A Diệt chạy trốn thừa sống thiếu chết, mang họ Nguyên. Kẻ còn lại chính là một người quen mà năm xưa họ Diệt từng gặp, La Trọng Vị.
Tuy bên phe đồng minh tu vi của A Diệt kém nhất, nhưng thực lực hắn bày ra sau một hồi chạy trốn, cùng với danh tiếng gần đây mà hắn gây dựng nên, không hề thua kém một gã Hiển Hóa cảnh trung kỳ tầm trung. Vì vậy từ lúc phát hiện ra động quật cực lớn, chắc chắn chứa vô số bảo vật bên trong, cả hai phe vẫn đang bất động giằng co, đơn giản vì thực lực hai bên không chênh lệch.
Nhưng cục diện đã bị phá vỡ từ tuần trà trước, đám tà sĩ kia rất tham lam, muốn độc chiếm toàn bộ, không để cho nguyên sĩ Phần Quốc cùng hưởng lợi. Tên Ngụy Hằng bất ngờ tung một tấm truyền tin phù cao cấp đi, chắc chắn là truyền tin về quân doanh cầu viện trưởng lão. Ba tên còn lại nhanh chóng tạo nên một tòa pháp trận, có khả năng ngăn cản truyền tin phù, khiến phe A Diệt không thể cầu viện.
Sau đó mỗi một gã tà sĩ đều canh chừng một tên nguyên sĩ phe Phần Quốc, chỉ cần họ có dấu hiệu muốn động thủ phá bỏ kết giới, thì tà sĩ đang nhìn chằm chằm sẽ lập tức ra tay công kích. Biết rõ chẳng bao lâu nữa sẽ có trưởng lão phe địch tới đây, không ai phe đồng minh muốn ngồi im chờ chết cả.
La Trọng Vị liền cắn răng dùng truyền tin phù cấp Bỉ Ngạn để cầu cứu sư phụ mình, loại phù lục đẳng cấp đó hoàn toàn có thể bí mật xuyên qua lớp kết giới, mà phía kẻ địch không hề hay biết.
Trông sắc mặt đắc ý của bốn gã tà sĩ nhìn nhóm người A Diệt, cứ như nhìn cá nằm trên thớt đợi làm thịt vậy, ai nấy đều cười cợt tự mãn. Chúng đâu biết rằng họ La đã lén truyền tin về quân doanh thành công, sư phụ của y cũng sắp tới đây, không hề sợ gì trưởng lão mà bên phe địch mời tới.
La Trọng Vị đã truyền âm nói chuyện này cho ba người khác trong nhóm, giúp họ bớt căng thẳng hơn, tránh làm ra những hành động liều lĩnh. Cả bốn người vẫn đang diễn rất sâu, bề ngoài biểu hiện ra sắc mặt khó coi, bộ dáng có thể xông lên tử chiến bất cứ lúc nào, khiến bốn tên phe địch chủ quan hơn, nghĩ bọn họ thực sự không có cứu viện.
Đúng lúc này bầu trời có tiếng ầm ầm từ phương xa truyền tới, tám người không hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn về một phương hướng, nơi đó có một luồng độn quang hôi sắc đang phá không bay đến vị trí của họ. Bốn tên tà sĩ tức thì cười lớn, Ngụy Hằng với đôi mắt chứa đầy sát khí, nhìn thẳng vào lão già họ Cao phe đối thủ, ngạo nghễ nói:
“Đối diện với tồn tại Bỉ Ngạn cảnh, đám các ngươi chỉ là sâu kiến mà thôi, lên tinh thần cho cảnh bị một chưởng vỗ chết toàn bộ đi, haha!”