Vùng chiến trường rộng mười vạn dặm tại biên hoang giữa hai Quốc gia, hằng ngày luôn có vô số trận chiến lớn nhỏ diễn ra, giữa hai phe nguyên sĩ và tà sĩ. Đây là sự giằng co lâu dài của tu hành giả tại hai đất nước, người trước ngã xuống thì người sau tiến lên, máu tươi luôn chảy mỗi ngày.
Một tháng qua, Diệt Chúng Sinh đã gây dựng nên tên tuổi không nhỏ tại một góc của vùng chiến trường rộng lớn này, hắn chính là một sát tinh chuyên đoạt mạng tà sĩ Hiển Hóa cảnh cấp thấp. Ngay cả khi đối đầu kẻ đã bước chân vào giai đoạn trung kỳ, hắn cũng có thể đánh ngang tay chứ không hề bị ép xuống thế hạ phong.
Lúc này, tại một sơn cốc vô danh, sát tinh sơ kỳ đang đối chiến sinh tử với một gã tà tu trung kỳ Hiển Hóa. Thân ảnh hai nam tử, một thanh niên một trung niên, giao thủ với nhau biến bên trong sơn cốc thành một bãi hoang tàn.
“Phụt!” Gã tà sĩ trung niên miệng phun máu tươi, lảo đảo lùi lại về phía sau, đồng thời tế ra tấm thuẫn che chắn trước người, phòng ngừa đối phương thừa cơ xông lên. Phía đối diện, A Diệt khóe miệng cũng có máu tươi chảy ra, trên người không ít vết thương, bị lực phản chấn đẩy lùi lại vài bước, nhưng trông bộ dáng không thảm như kẻ địch.
Gã tà sĩ lau vết máu khóe miệng, ngữ khí hòa hoãn: “Không hổ là kẻ được mệnh danh sát tinh sơ kỳ, thực lực quả nhiên rất mạnh. Lúc trước khi nghe nói về ngươi, ta chỉ cho rằng bọn chúng đang nói quá lên, nào ngờ nhiêu đó vẫn còn hơi thấp so với chiến lực thực sự của ngươi.”
Ánh mắt âm trầm nhìn kẻ trước mặt, sẵn sàng động thủ bất cứ lúc nào, họ Diệt băng lãnh đáp: “Ta không mạnh đến mức phô trương như vậy đâu, nhưng để gϊếŧ ngươi thì vẫn đủ.”
eyJpdiI6InhyczNiU2VJZFIwM08yWkRGNzRkV0E9PSIsInZhbHVlIjoiYWNscnh5aGFEYUhWNTZXU1JRR01GRHRkVkJocXpHY0REMGdyNXk1S09YVE1CUU0zU2tCelBTc2VrRDNDUW95dTdOam5pWWZydUVvbTcxUUR0bVd0dkNvSWxzbFlMK3p3d2RTWEVyekszMFprR0FTSU5wNGNYWkF2clBKR3lVU3ZGWnRScGJDeHdCaTBqUlBCc3FoaVh1blBXNFdPN0tXMXhJV2drRWJ3TXpoN0ZWd0JTNzZ4K2VaQm1qcE01UW9ySEIwNjFJaEp6ZHQxMXpqTkptQ1hwOEFjUUZObUY4M2lOWTI5QjlrdFM5d3RORUdoSHJwVHdLb2Znd0dlZ0VKK2RjQ1lGVmMrTFI0TmFlc3NYWWR6VU9jVEtMZEJ0NG9IWGt1ZzdhNlNlelNqbjFqd3hkSGdVREFpempmaTBqT0NTV3JxK2Jmc2F6Y090eW9rV29oY2Z1V0NEUDAwMVh5VzFnbUxZTFdlUzZ5azh2aUhhOGJkbGRcL1hqUE1kdXN4VnZWOVZ5ZUNmWlNwcmxKK3BGT3BGWDVaVTJjbFU1a0U0RHByVlRWa2JpK3I5RVhpRjZ6ZTNSdHRWaXdjR1M1cm9FSTdQcHJCT21zZTFDYmFjSFE2dlhoRkxCTTlTcThHa1lJOWtCXC9hZFJhWWlSSnFjc1BCNVp3Qyt4RXVobWErTW01Q2tcL2hnTkFLcE8wREFpblV5NWdNNVNEcVBkVk84YXM2dHFrdTJqeG9kVjU1b2Z3WGlGSnJzYjVCZmNwSXpyd2RUUFlqWDg0OGJmUWhjOFlURGVcL1wvbElndTJEOXB3SnQ0a00wQ3N6czN2OHgyb2JYNUtENUp5TGJkdEMyUW9HT0g5Q0tremlwVVFsSU80T01BaVFQVHhYenlqTm9QUHh3c1IxWUdUeG8yMGoxXC9FOSt4QjdITXF1V0V0Nzh0Vm8xNUVJZGNkaG43b1R1R0NEWDU3SFlGakNrUjdwVHJrTFFwNzdRN3p5VGZMNDJtUElUZHZCaWJ4RmJWR2lTS1BFSHB0UjVzV0NINWRvM2NZaXA0RU5uNzFRaWpnQkdESFBDMlZta0JmeDJzN1c1KzUrZnpnXC9ZanNDT2Q2RGt6dU9hcHkzSlphenRaNGQyaDdKaUJBWjZTNytYc0x0Zlk1eG13eXVkQ3hkUzIzTE5OZkNEMWNnSVAwa1Z3ekpnUU1IbTRhU0kraGx3MllmSVA4Z0hoejB3VDJINnh1bitKQytTcGl6cDhodExFTVFRUFV3TjhpdGlVMDB0U3ZudjNKc1pxV2xEQWxYYzN0NUhpTnRESjNCR1ZsbmJpNWxReTFVaStZcDRoWlJ3bjVXSkI5bUpVdTdEQ0pMWFVpVW53Nmpra2dubU40N2theWJpaXdPaWdwSDc2MTB0aEFTdFVqbDhwZUJHMUk3dE5EU2Y2d3U0RGQ4RXJERWtJcjhiMWYyRVVyWUFLazFWUDZFaWo3RnE4aVRxNlZSNTN6T1wvRGNFYU5ralcxcVYwdkdaNG9lVHNIVm5QbU5ZNWNwdG4yV2JHS25Vc1V1djBGdHJ5WnRkXC9DWkNiK09rZ3A5TlwveFM2NkZzamxNa2RvYVhGN3QrdWZCNjJDQStGWkxObitZdXVtTDlPM0kwMWRrZUUwYjB3SXRUMTMyenplQ2liQ0ZES2xDM2QrYkNGNFNMbnlLWlF0YUM3SW9IM0xMc0dqcFVyS0l6bDFiYVpOUDVmSmNqUnJNek1rRDMrU1NCRDhNQjFFUmpFanRZYzh0Nk8rREMycU1vM2Juc1dEQ0VENVNIZm5EUzY4aTRCNllWQW5mWjN0RHNcL1NmbGtXSEpTMk5iaVVRQ3Fycm56M1lcL2dWWVZUMFJMWnp6WnJxSHJXdlVETlNXYnRsdXRUYlBPTlJrWE96aWQzc0NVcTN3bWFocmF2XC9tcVU0VWxUbHlpc2lPYUpNcGplZzFIaUJkN01hZk5BUm1QOTB0bVMwU2ZNOERLSnhZdXd4M3FLam80aTBueTZTaWorMWR3TmRDMFhiTkdKNlpBRG9JdzNLYlFpTkh5VUFGeVRXTTV6MG5JYzJQbmZabGJUNFRzVkQrVExPQkdyd0pZY2h0N3dOQXR2WFppXC80RG1KVm4xZTIwVTZ3b0RBbjNPdktWM04rTVJUNDBmXC9Gb0xjeXNUOFwvTFwvVlZCZzR5anRHSDZwRVNodjFmWnlLYk95Q05OUDg3RDRoMTFoVDlsdWJCbENONWphXC8xNm5KOW9cLzljZHNJQzNLMk1kTWFIUVZEeDJRQzhvVmpoNXJBTFcxVWJ4aTJNT1FBNGFLVzFSMFVaY05MZ0lOZ1V4WDVLSlJtMWRqTEJEaWRzdXN0VDhqRDBaYXFhK0FqVDBsa1FWMStUYkJId21cL2hwWlRtN3YyZmV3eSt3Sm4xczlQSVpEd3lDdVpZR2xiNENnZGpqWDZcL1wvM0JYNHBNZHlKOXhZNWNmd1wvNTBwcHpBMThOeFEzRDFrYlR6NVBhcWdaWGhyME4za2VUNXNDODc4Uzk1VForTmFmVzFmT3NGcko5MkV1QTNqbE9qemZYK2RpNkVjUnVxaE45S2R4RG1jbnNrcTlOVFwvVVZ3Y0g2enhvMVpXOVRSc21UTk9rQ25mbnBZQTZWMFNBN1wvWVpCVmhrdmRyYVh2cHZXUjZrdkFhZVY4SWJwZ2NERThVdUkzaGxEdnRJUTBXSGsrY20wNkswM1c5eHRqaEc0VHhuUzZlZlBzSDBpV0F6U016Zk9NUjhGemZZVis0UG9YTXM2QzZjM3JMN1UwQkZ1cTV2SGZQSUFMRE5TR0FvSWdDb1prWDNSV05Eek5RbjlOUFwvYjdEdFlURDFcL2t5VnZvcjNyWmxtUExkcW96TnZcL3JON3pFODhnUWQ4XC9CNXdTVUZEV2lPWUdOdGlYVWwxN1grdkFrOUN3cktydkNRaDNKNXBNbE51Yk9EcW1CemNVWmZ2SG52ZGw5U0NnS0d2SkF5OEwraUR2QkUrZldTRFNRbFNnTnBnQUJcLzh6N1hKcTRia2tOWnhodUd2RlwvQUlKQldlWTVWVTkyWWRJTGprdmw2emFoV3luaXZpMG9aZjlHTFpadjhJVVVFbHdtVkNiUm94bFJXc2k4RmZ3b3gzQm0yN0pZYVZPOFlxdjRFUWp2TWV0XC93Wk5pUWZnb3JKcXZJZTlaSmJOTExrMjlQS0h2Y2pqRDk2RjNja1Y2dXVZNlBtdz0iLCJtYWMiOiI4YWE3NzNiNGI2ZTI4ZmRhNjg4YzkzNzY0ZjkwYmZiYmFiZWYwYTg1MDQzZGMzOTVmNTNiOTUxNzAzOWFiNjhiIn0=
eyJpdiI6InRZdjBlWXRPOGFDZmtNRnhqZmtWcXc9PSIsInZhbHVlIjoieVwvV1dFR2J0em1QM2VVblpQZ1wvRnRaMW9zeGREbE83bldYNE5CTk8ySlBqYmRVUnBmNDk1S0ZIbWl6d2tqK1B5RWtBMWFuRE5PUXpYSVhMemp5XC9tRGx5VFwvR3Z6cDY2MndcLzlzMTdSNmp3UT0iLCJtYWMiOiI1OGJmYjJjNWU2NWI3Y2UwZDBiZjczZmMwMWI1NGY4MDdmMzAyZjcyZjBiMzM4Mzc3Y2Y2YzYxNWY5ZGNiOTk4In0=
“Tọa Sơn Đại Chưởng Ấn!”
Hư ảnh một bàn tay lục sắc to lớn, phát ra quang mang sáng chói, như thiên lôi giáng thế, vỗ mạnh xuống vùng đại địa này. Tiếng nổ vang lên vọng cả sơn cốc, uy chấn phát tán ra khắp bốn phương tám hướng, khói bụi dần tan đi, hiển lộ ra một dấu ấn hình bàn tay rộng hơn trượng, lún sâu dưới mặt đất.
Dưới cái hố ấy, gã trung niên trông chật vật vô cùng, thân hình nhếch nhác, y phục rách rưới, máu tươi vẫn không ngừng chảy ra. Vừa rồi vì bị tấn công quá bất ngờ, nên lão không kịp thi triển thủ đoạn công kích cá chết lưới rách của mình, hiện giờ bản thân bị trọng thương mà đối thủ lại không hề hấn gì, ưu thế của gã càng giảm xuống.
Đúng lúc này, một cái bóng lướt tới rất nhanh, khi thần thức của gã ta bắt được cảm ứng, thì cái bóng đó đã luồn lách dưới màn bụi đất mà lướt qua người gã rồi. Thân ảnh không đầu đứng sững tại chỗ, thủ cấp lăn lốc dưới đất, trên khuôn mặt còn giữ biểu hiện cả kinh.
“Can Thiên Lặng Ngã.”
Họ Diệt chậm rãi bước lại gần cỗ thi thể, tùy ý vung đao để thứ vũ khí này hấp thụ huyết nhục kẻ địch, máu thịt của trung kỳ Hiển Hóa cảnh muốn có cũng không phải dễ đâu.
Phất tay thu lấy nạp giới là chiến lợi phẩm, lúc này tuy thân thể không ít vết thương nhưng miệng hắn vẫn cười, đây là lần đầu tiên hắn dùng thực lực nguyên sĩ để diệt sát kẻ trên tiểu cảnh giới.
Một tháng qua, trên chiến trường này hắn đã không ít lần chạm trán tà sĩ Hiển Hóa cảnh trung kỳ, trong đó có hai lần dụ kẻ địch đến một khu vực vắng lặng, rồi chuyển sang ma lực diệt sát bọn chúng. Nhưng hắn sẽ không dại gì đem chiến tích này đi nhận điểm chiến công, một kẻ còn ở sơ kỳ mà có thể hạ sát được trung kỳ, chắc chắn sẽ bị kẻ địch mạnh để mắt tới.
Sau khi trốn tại một nơi bí ẩn để chữa thương, khôi phục nguyên lực, hắn tiếp tục phi hành trên vùng chiến trường, săn kẻ địch yếu tiện thể tìm kiếm thứ đang cần. Tại vùng chiến trường này đầy rẫy nguy hiểm, ở im một chỗ quá lâu sẽ xảy ra nhiều bất chắc. May là hắn có nguyên thạch thượng phẩm, hấp thu nguyên khí từ nguyên thạch cấp bậc này sẽ khôi phục nguyên lực cực kỳ nhanh.
.............
“Tìm cả nửa ngày rồi vẫn không thấy một nơi có Kim Ngân Hoa sinh trưởng, rõ ràng lúc trước có kẻ từng tìm thấy vài gốc linh dược đó trên chiến trường mà.” A Diệt vừa phi hành vừa lẩm bẩm, hiện tại thứ trước mắt mà hắn cần nhất, chính là linh dược Kim Ngân Hoa này.
Sau một tháng chém gϊếŧ trên chiến trường, dù cho không để lộ ra tất cả những tà sĩ mà bản thân đã gϊếŧ, mỗi ngày chỉ đem về số nhỏ, thì hắn vẫn tích được hơn trăm điểm chiến công. Tấn Thăng thạch hắn đã đổi lấy một khối, loại vật phẩm này chỉ có thể sử dụng một lần mà thôi nên không cần nhiều.
Nhưng Phá Ách đan thì khác, loại đan dược này có thể dùng nhiều viên trong một lần trùng kích bình cảnh, hơn nữa sau này khi từ trung kỳ lên hậu kỳ vẫn có tác dụng. Vì vậy A Diệt đã quyết định đầu tư, thay vì bỏ ra 20 điểm chiến công cho mỗi viên, thì hắn dùng 55 điểm đổi lấy dược phương luyện chế Phá Ách đan.
Dược liệu cần để luyện chế loại đan dược này, một số hắn đã có sẵn, một số thì thu mua tại phường thị trong quân doanh, đến nay chỉ thiếu duy nhất một loại, chính là linh dược trung phẩm Kim Ngân Hoa. Nghe nói loại linh dược ấy có sinh trưởng tại một số vùng hiểm địa trong phạm vi chiến trường, nên mấy ngày gần đây A Diệt vẫn luôn tìm kiếm.
Đột nhiên thần niệm hắn cảm ứng được, vài nguyên sĩ đang hốt hoảng chạy trốn khỏi thứ gì đó, phương hướng bỏ chạy của họ đúng về phía hắn. Nhìn kĩ mới thấy đó là bốn nguyên sĩ trong liên minh, có một tên tu vi Hiển Hóa cảnh trung kỳ, là đệ tử Thiên Kiếm các, ba người còn lại mới chỉ sơ kỳ, đệ tử của những thế lực nhất lưu khác nhau.
“Sư đệ mau chạy đi!” Lão già đệ tử Thiên Kiếm các, trông thấy họ Diệt phía xa nhất thời vui mừng, nhưng khi cảm ứng được tu vi của hắn lại ỉu xìu xuống, sau đó tốt tính quát lớn nhắc nhở.
Lời của lão ta còn chưa dứt, thân ảnh A Diệt đã cấp tốc phi hành bỏ chạy còn nhanh hơn bốn người phía sau, vì thần niệm của hắn đã cảm ứng được kẻ đang truy sát bọn họ.
Sắc mặt A Diệt khó coi, vừa cấp tốc phi hành vừa chửi thầm, trách đời sao lại đen như vậy. “Kẻ đang truy đuổi đám người kia, có tên trên sát lệnh bảng, cái đầu của hắn trị giá 18 điểm chiến công!”
A Diệt biết rõ, những kẻ có tên trên sát lệnh bảng, phần thưởng nếu diệt sát được hơn 10 điểm chiến công, đều rất đáng sợ. Tu vi của những kẻ đó chắc chắn đã là đỉnh phong của cảnh giới này, hơn nữa thực lực rất kinh người, Hiển Hóa cảnh hậu kỳ chết dưới tay chúng không phải con số ít.
Kẻ đang truy đuổi năm người là một gã nam tử trông còn khá trẻ, bề ngoài chỉ chừng 30, thân hình gầy guộc còm nhom như thể gió thổi là bay. Đôi mắt hẹp dài âm lãnh, nước da trắng bệch, mái tóc màu đỏ xõa tung, lưỡi dài luôn thè ra liếʍ liếʍ môi. Gã đạp trên một bảo cụ phi hành hình dạng như bộ xương người, ai nhìn cũng thấy quỷ dị đáng sợ.
Khi tiếp cận mấy tên đang phi hành phía trước, chỉ còn cách vài chục trượng, gã ta liền tung ra những đòn công kích. Vô số mũi tên ánh đỏ bắn tới thân ảnh bốn người kia, trên mỗi mũi tiễn còn bốc lên khói đỏ nồng nặc, khiến người khác hít phải liền cảm thấy khó chịu.
Những nguyên sĩ phe Phần quốc có thể linh hoạt tránh né khỏi các mũi tên phóng tới, nhưng có hai người không may hít phải khí đỏ, liền cứng lại cổ họng, hai bàn tay ôm lấy cổ, sắc mặt đan đớn cùng cực, lăn lộn trên bảo cụ phi hành giữa không trung. Chỉ sau vài chén trà nhỏ, da thịt trên thân thể họ đã chuyển đỏ rồi héo úa như thây khô, khi gió thổi qua chỉ còn lại bộ khung xương!
Thấy cảnh tượng đáng sợ đấy, A Diệt và hai kẻ khác càng kinh hoàng hơn, dốc toàn lực mà phi hành nhanh hết mức có thể. Gã tà sĩ đáng sợ kia vẫn không ngừng liếʍ môi, truy đuổi ngay phía sau ba người, tốc độ rất nhanh sắp tiếp cận được con mồi.