Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Lưu Ngân Tán, phi hành bảo cụ Huyền giai trung phẩm, có tốc độ phi hành đường dài cực nhanh và bền bỉ, là bảo cụ tốc độ có cấp bậc cao nhất tại bản chai. Món còn lại tên Thoi Độn Thiên, là tân tấn trung phẩm Huyền giai, tốc độ phi hành đường dài và độ bền bỉ kém hơn Lưu Ngân Tán chút, nhưng khả năng bứt tốc lại rất lợi hại, hơn nữa còn là bảo cụ thô.”

Lão già mặc trường bào lộng lẫy, lúc này đang kể lên thông tin của hai món bảo cụ trôi nổi trước mặt, giải thích cặn kẽ từng chút, như sợ vị khách nhân trẻ tuổi ngồi đối diện không hiểu. Sau khi nghe lão già giải thích xong, A Diệt trầm ngâm chốc lát, sau đó hỏi:

“Tần trưởng quỹ vừa nói, Thoi Độn Thiên là một món bảo cụ thô, không biết quý chai có cách cường luyện nó trở nên hoàn thiện hay không?”

 

 

Trường bào lão già như biết khách nhân trước mặt sẽ hỏi câu này, liền mỉm cười đáp: “Tiền bối cứ yên tâm, bản chai có một vị luyện khí sư với hơn trăm năm kinh nghiệm làm cung phụng. Chỉ cần tiền bối mua món bảo cụ thô này, rồi cung cấp những vật phẩm cần thiết, bỏ ra thêm chút tiền thù lao, chắc chắn bản chai có thể giúp tiền bối cường luyện nó trở thành bảo cụ hoàn thiện.”

Họ Diệt trầm ngâm suy nghĩ, kì thực hắn rất ưng ý với Thoi Độn Thiên trước mặt, so với Phi La Tán của hắn, thì Thôi Độn Thiên này có tốc độ cao hơn không ít, hơn nữa lực bứt tốc cũng tốt hơn. Điều tuyệt vời nhất là món bảo cụ này còn ở dạng thô, có thể cường luyện để gia tăng thêm năng lực, hắn làm bộ trầm ngâm để lát nữa không bị ép giá quá cao mà thôi.

“Vậy những vật phẩm dùng để làm nguyên liệu cường luyện món bảo cụ này, cần những thứ gì?” A Diệt nói lên lời nghi vấn đã lâu. Nghe vậy lão già họ Tần mỉm cười, sau đó hai tay đưa cho hắn một tấm giấy, trên đó ghi tên một số loại vật phẩm chuyên dụng trong luyện khí cụ.

 

 

eyJpdiI6IkxQOVwvbDZ2UHhcL3JiVEdsN0NjRUlHdz09IiwidmFsdWUiOiI2cE5YRzhMQlBReEYyMzN6dTZ6ZGg0SnFVcHN2QTFqMk1MUE52aWVlM2lmWFwvd1ZGbVhkUlN0OE5SeWU5YlhTbTBQSGlGaGRwN0dxNFwvYWtrdW92OExDTlRXSzM2cGhmUVVwY05zXC91bzc5dEladUR1T1RyUUJZZUpla1lEaklXMmhcL3krczRKSVhXSHhKV0VNenJLVXBrZWlBbCtJcVhHZDltSXRvREkyZ2l5Y1JXN2lEREZ0QXNPQkJMalB3NHlQNmVEVHhcL00yekpXUWNxREZjVzZcL1JiM1g1b3pNbzZBbUlUSlVOR29oMzBIcVBGTFlCYkhsbDZEbmdRZFpFaXlMTmEwWnp3SnJHXC9ybVdDeGRTR0tKYkJQK0lwNDN1aHhXVzlncDNnYVdPWmFpTGhvYUlMVUpEYm0rZGo0bUhXNUVUWUp2WndoMXdoRVcybmtsMmEyOGFQbXZHSXRlR2ZLZFBCZ096b1Bib251bldyZ3psVXM3d3pMTXlzOE5YUEM1RFRhUnJ4WW1jWmQ3TDFDMWVhbU1qSEFUNE1ZYWd4WXh6bTlZQkVtUWlaenAxZ3NHVHoxSVkxdkZzWWRXUk1pdG84YWJIZjRWXC9qQU1aTXVLdTNHRkd0YURLMmYwSnR2YzJMNmc1TktQOVhsVmtPOVwveGNhc1hIY0pZUnNqVVlcL1wvRUpoYWlRTEU4dVhYK0NraUtNcGxLa0lFYnFHcTZLdG82Y3RoQVk4NnFkQlVhV1pRRkRrNG9ndGd3XC83VG80aFA1WWt0SEFjc3ZFenZKNFF6NlJkQTNtOXZMQVRVVWxZSXRjS2tzcXJFRVNKdFwvbUxzaitlSlE5VWNSamZ0VTJ5MjVjMkduYTNhdWR0dVA5cWRud0x0Q2tLUTdPZzVsaUNjMUtqYzh2bkY2R01YOXVSVHYyVGFXeTE4clpRTDFJK01LaUx5MEo1Y3VvODVhS0pKQnBKYnBHNFBJaE9MWlFnUlZ0ckFpVjZYSDFqd2IxTkJ1bFNiQ0dyaHhwWTF1OGQ0VHErbUw2WTFZZUlMcFJmQ1IwMktwUVplNjNITlQ0cWxkMGNrM2NpUjNIUmQwSWVhSW9aTFhwRXl0bkJxSmk4N3o3ZHJwUXFiS1hURm40UlwvT0ZEbVwva1lIYWxWa1lycDJXeXVnQ0tsT25UUTI3SFNSUWQ2aFRFWUdQbWh6aXJsNGxlcmZIWGZocklRTVdYbERcLzdkSGo4b3NERVFsU3RkdE0yalQ1MUdKR3o3bHRBektwZTVmNUV1blVXdFVaMmo3MjVVRGFjODdXK1dlS2FXOURjcUh5eTNpclFDTnNZUnliRUYwOGRad3FGRnBPM3V0c3Z3d1F0RFFPSlVRd1RHVlRRcXdjRm1JQUFPdjlmRlJnZG5BTWpRMnhxN2dWRE4xTlo3eGRFZnZaUUJWVHlsRXU1elFjTW0yVGtNU2lvZTllNnZTWXB4QjNhemNjdWV5Zm1WR0s1TGZwNWJ2c0FtT3QyNVFlR0l2UnhPeFJtUmRQK2dpXC91SzNCMzNBS1BmNmF5RkxKeXh2TTl2TVZlU2Q3NE85RUl3TEEzckpjOXVqS2JjaVYwN3lEOWorTVpBeHF5SFA5WGJ4K1p6a1wvKzZGcDc5SXpabzlBZktpcEhsR2ZrSmtLYnRcL2x2UXNRZXdKWGJ6aVh1UVdvRWJQSWgwanlXT0J2VHhmN0ZRNnFCd3dXXC92SHpVYzJSdHpPR0JUMWpHelNFMUVTQUpUYkQ5UHQzRURSM3RJTmpQQTA4TDNybmx4NjkrXC85UFA1YzdybzJlRklSbHNnZHpLT0hxRUxqRWc1R0NPREVXQ0JUeVJpVElCV1VzVCtZbUFJNGVxaVVlQUFGWTAxdmZkOTkzTTBwNFlXa1d5aG1tOU0yaDEwa1NFb0FNbGt3cDhSSlRcL21IVTZyZFh5NGY4bDVJbFd1T0NIcnZXblZNdURCNnZ5bXVRMlwvcnczaEdUcUNFMU53eXlCeFFkWUs0UFZmd0QweXpRMFJNaWk5cjd6blRzUHhzMHNDc1JEQjJBMGVraDNzV2pkTzdVR2lkOHN2aXNIdzhQbHNVMmdLTHZwSTlHdFZHM0IwRTZNRUE5VlJNc215R25KQ1NvR2w5K3psalA3M2ZvZUR5ckVVd1wvdTllZUtPQkFGQ3Y4MkgwSHNHbU9BWFBHZkJPZ1k5a09MUHYrSlVnaG4wNWxmdmtRSVVldlgwV3BVQWdsSmQ4Q2doMjltUEpzcFVvRzlYdmoyK2lLSzVVcmVDTmh5dWIxdUpmMGhISW5ncWR3UUN1RWljdm02eDJcLzlZM1BMRmc3UHpvWXRVT0tJeDk5bG14dFdUcGE5M3JjNkNsTFg4ZjZaZTFZZDZpdllOSUNqelZib2dGNFVtZFNcL1I1aWd0Q0l1SkhXRmx1NVJOXC9NcE05WjdQdEpsNDg4MjFhc0JoaUJubUt3OUt1TjFZQzlpRUllQmtWVXVIVk02N0xkTkZaQzZBb1NXTXpYT3lHZVE9PSIsIm1hYyI6IjkwNzdiODk3YWQzNTM4MDIzYmE0ZmNiOTNlYzAzZjUzZDMxYjE2MmE0OWI0OGFkNGMxMDVhOTNkMzhiNTRjN2IifQ==
eyJpdiI6IjNBNmVvUHhOMGI2UlBUb3BBVEFpZEE9PSIsInZhbHVlIjoiKzdPNkRjOTZCWVJwMU1VQlZWUkY4OWRJY0N5YU0zMkk3SXZYdGxTT1hGUmlGMjJiM0hHYmFUM210bDV0VklZcnIxOXVQMDYrNHhaYTJ2VEE3RTZxZEpERGJDVmNxenl1WHNqamJ0djdpMFk9IiwibWFjIjoiNDFjOGQ3MDdlYTM2MGQxZjkyNWQ5OWQ4NmZiMjRhMTRiM2M0OWY0YjFmOGZmZWYxMWMzNDFmMDIyZDZkMjFjNSJ9
“Ta cũng không rảnh rỗi đi lại qua nhiều cửa hàng để thu thập chút nguyên liệu này, để quý chai chuẩn bị luôn một thể vậy. Chỉ là về phần ba vật phẩm làm nguyên liệu không thể thiếu, thì vừa hay ta đã có sẵn.” Nói đoạn, hắn phất tay, từ chiếc nạp giới phụ bay ra ba thứ còn vương mùi máu tanh.

Mắt trừng to, lão già nhìn qua nhìn lại ba đồ vật to lớn trong phòng, sau một hồi mới mở miệng khen ngợi: “Nếu vãn bối không nhầm thì mỏ, xương cánh, cùng lông vũ này của tiền bối, được lấy từ ma thú Dị Dực Ưng, ở đây có tới ba xương cánh lận, chắc hẳn đầu quái điểu này là Tam Dực Ưng rồi.”

“Tần trưởng quỹ tuệ nhãn, đích thị mấy thứ tài liệu ma thú này, đều được lấy từ thân thể của một đầu Tam Dực Ưng trưởng thành.” Trả lời một câu, A Diệt lại nhâm nhi tách trà trong tay, hắn phi thường hài lòng với những thứ mà bản thân vừa xuất ra.

Dị Dực Ưng về chiến lực tổng thể thì kém xa những phi cầm ma thú đồng giai khác, nhưng xét trên phương diện tốc độ chắc chắn thuộc hàng nhất lưu. Ba nguyên liệu này nếu để bản chai tự chuẩn bị, khả năng thứ họ chuẩn bị được sẽ kém xa của A Diệt, dù sao nguyên liệu của ma thú thuần tốc độ là vô cùng khan hiếm.

A Diệt yêu cầu những nguyên liệu cần thiết khác mà bản chai tự chuẩn bị, phải đảm bảo phẩm chất cực tốt, hơn nữa vị luyện khí sư kia, cũng phải dốc hết năng lực cho đợt cường luyện món bảo cụ này. Tần trưởng quỹ càng nghe càng vui mừng, vì yêu cầu của khách nhân càng cao, Thoi Độn Thiên này sau khi hoàn thiện, sẽ càng được giá.

Qua một hồi định giá, Thoi Độn Thiên trạng thái hoàn thiện được A Diệt mua với giá 300 nguyên thạch trung phẩm, cái giá cũng coi là khá cao so với mặt bằng trung. Nửa tháng nữa khi cường luyện hoàn tất, hắn sẽ ghé lại nơi này một lần nữa, một tay giao tiền một tay lấy hàng.

Bảo khí chai này cũng buôn bán rất nhiều loại trận kỳ, trận kỳ thượng giai dành cho nguyên sĩ Hiển Hóa cảnh sử dụng có không ít, khiến A Diệt lại phải một phen chọn lựa, tiêu sài nguyên thạch.

Nếu dựa vào trận kỳ dùng cho cấp Luyện Nguyên, A Diệt cũng có thể bố trí nên một đại trận có thể vây khốn, chế ngự ma thú tứ giai hoặc nguyên sĩ Hiển Hóa cảnh trong thời gian ngắn, nhưng uy năng rất kém. Giờ hắn đã tiến cảnh rồi, trình độ trên phương diện pháp trận cũng theo đó mà tăng lên, nên tất nhiên phải có vật phẩm bày bố trận pháp cùng cấp độ.

Nửa ngày sau, hắn đi tới một vài cửa hàng lớn khác, mục đích để thu mua phù lục cùng nguyên phù, có tác dụng lớn đối với Hiển Hóa cảnh. Mất nguyên một ngày hắn mới hoàn tất mua sắm, giờ đây các loại vật phẩm phụ trợ trong lúc chiến đấu, hắn đã có rất nhiều, một số bảo bối giá cả đắt đỏ hắn cũng không tiếc tiền mà mua vài thứ.

Là một kẻ vừa mới tiến cảnh, tu vi thuộc hàng thấp nhất trong cảnh giới này, dù thực lực chân chính có cao hơn bình thường đi nữa, hắn cũng không hề chủ quan. Phải chuẩn bị đầy đủ thủ đoạn bảo mệnh, hắn mới có đủ tự tin, để sau này thỏa sức giao chiến với những nguyên sĩ đồng giai khác.

“Lượn lờ tại phường thị một ngày, vậy mà đã tiêu sài đi gần một ngàn nguyên thạch trung phẩm, quả nhiên Hiển Hóa cảnh tiêu tiền không phải Luyện Nguyên cảnh có thể so sánh.” Ngồi kiểm đồ trong một trang viện lộng lẫy, hắn không ngừng lẩm bẩm, bộ dáng tiếc tiền không thôi.

Lúc này Ma Quân lên tiếng hỏi: “Thời gian tới, ngươi tính đi đâu?”

Nằm dài ra chiếc giường êm, hắn trả lời: “Còn vài tháng nữa là hết hạn một năm miễn nhiệm vụ rồi, ta tính thời giai này sẽ tới Quần Thú Vực rèn luyện một phen. Mục đích nâng cao khả năng thực chiến ở cảnh giới hiện tại, để khi thi hành những nhiệm vụ của tông phái, sẽ nắm chắc giữ được tiểu mệnh.”

“Tại sao ngươi không rèn luyện tại ngoại biên sơn mạch, mà phải đi tới Quần Thú vực gì đó?”

“Vì tại Quần Thú vực có nhiều ma thú cao giai hơn đáng kể, mà lộ trình cũng không quá xa, hơn nữa ta cũng có một chuyện nhỏ cần kiểm chứng tại nơi đó.” Nói đến đây, trong đầu A Diệt bất giác nhớ lại trận chiến năm xưa, giữa bản thân hắn và lão già tổng chấp sự ngoại môn. Tại những hơi thở cuối cùng, lão đã nói với hắn:

“Người trẻ tuổi, hi vọng cậu sẽ bước đi được thật xa trên con đường mà mình đã chọn.”

Dứt lời, lão đặt chiếc nạp giới của bản thân lên bàn tay A Diệt, rồi nói cho hắn thêm một câu, sau đó toàn thân vô lực gục xuống. Câu nói cuối cùng của lão ta, chỉ về một ngôi đền hoang tại vùng phía bắc Quần Thú vực, một nơi chó ăn đá gà ăn sỏi, không người muốn đặt chân tới.

Nghe ngữ khí của lão già lúc đó, chắc chắn tại ngôi đền hoang kia có chứa kì ngộ, chỉ là khu vực đó tồn tại ma thú tứ giai, với tu vi của Luyện Nguyên cảnh của đám người kia, không dám tìm đến là chuyện dễ hiểu.

A Diệt đã luôn giữ trong lòng câu nói đó, đến nay khi đã đủ thực lực, hắn muốn tới kiểm tra một phen, tiện thể thực chiến với các loại ma thú tứ giai, rèn luyện bản thân.

Nửa tháng sau, khi lấy được Thoi Độn Thiên về tay, Diệt Chúng Sinh đã có mặt tại Quần Thú vực, nơi đây cách Cổ Sơn Thành chừng năm trăm dặm, nên hắn chỉ mất gần một canh giờ đã phi hành tới nơi. Sau khi nghỉ ngơi khôi phục nguyên lực, thân ảnh bạch y thanh niên đạp Thoi Độn Thiên, đã thâm nhập vào bên trong vùng địa vực này, địa bàn của rất nhiều ma thú mạnh mẽ.

Chưa tiến sâu được bao nhiêu, hắn đã từ xa trông thấy một người quen. Trước mắt một khoảng có một trung niên nam tử, đang phi hành chậm rãi, tìm kiếm thứ gì đó phía dưới những bụi rậm. Cách ông ta chừng một dặm đổ lại, có mấy chục tên nguyên sĩ tu vi Luyện Nguyên cảnh từ tầng 7 trở lên, cũng đang chăm chú tìm kiếm gì đó tại các bụi rậm.

Trung niên kia chính là kẻ mà hơn ba năm trước, đã truy sát hắn, muốn chiếm đoạt linh dược và nguyên thạch trên người hắn. Nếu hồi đó A Diệt không có ma khí dư âm trong người, rồi bộc phát ra đe dọa, thì có khi đã phải chịu khổ với gã trung niên đó rồi.

Tuy lúc truy sát hắn, gã ta có bịt mặt và mặc đồ đen, nhưng chỉ cần cảm ứng thoáng qua A Diệt đã có thể nhận ra ngay tức khắc. Cái thân hình ấy, cái khí tức đặc thù ấy, cái bảo cụ phi hành ấy, không phải gã năm đó thì còn là ai.

Bọn chúng là người của một bảo lâu nào đó, chuyên buôn bán linh thảo dược, mà nơi đây có nhiều thảo dược hiếm sinh trưởng, nên chúng có mặt tại nơi đây để tìm kiếm cũng không có gì lạ. Phạm vi này còn tại rìa ngoài Quần Thú vực, ma thú lợi hại nhất cũng chỉ đạt tới tam giai mà thôi, có gã trung niên đó, đám Luyện Nguyên cảnh quanh đây có thể yên tâm hái dược rồi.

Ánh mắt A Diệt lóe lên sát ý, khóe miệng nổi lên ý cười, lạnh lẽo lẩm bẩm: “Mối thù lần trước, nay tính sổ vậy. Ngươi sẽ là nguyên sĩ Hiển Hóa cảnh đầu tiên chết dưới tay ta!”

Ads
';
Advertisement