Trên một ngọn núi tại ngoại biên sơn mạch, có một trận chiến lớn giữa hai tồn tại đáng sợ đang diễn ra, dư uy của trận chiến khiến cây cối nơi đây nát bấy, phạm vi xung quanh mấy trăm trượng chỉ còn là bãi đất trống loang lổ.
Từ xa đã có thể nghe thấy âm thanh trận đối chiến truyền tới, vang lên không ngớt giữa núi rừng, khiến vô số ma thú hoảng sợ chạy toán loạn, nhiều đệ tử ngoại môn Tọa Sơn tông hoạt động gần đó cũng kinh hãi lánh xa.
Hai thân ảnh gây nên tràng cảnh này, không ai khác ngoài thanh niên Diệt Chúng Sinh cùng một đầu phi cầm ma thú. Trước đó hắn đang trên đường tới Cổ Sơn Thành, khi bay qua nơi này thì vừa hay phát hiện một đầu ma thú tứ giai đang đi săn, cảm ứng khí tức phi cầm này không quá mạnh, nên hắn quyết định vận động tay chân một phen.
Đối thủ của hắn là một đầu phi cầm to lớn, trông hình dạng khá giống chim ưng, kì dị là nó có ba cánh, toàn thân mang màu vàng nâu bẩn thỉu. Tam Dực Ưng, phi cầm ma thú thuần tốc độ, lực công kích cùng phòng thủ đều ở mức trung bình, hơn nữa khí tức cũng thuộc dạng khá kém trong tứ giai, rất thích hợp làm đá mài đao.
Hiện nay A Diệt có rất ít vật phẩm có tác dụng phụ trợ nguyên sĩ Hiển Hóa cảnh chiến đấu, nguyên phù cấp Hiển Hóa không có một tấm nào, phù lục cấp độ này chỉ có một ít đổi được tại Quản quỹ các. Hiện tại hắn chủ yếu dựa vào thực lực tự thân cùng bảo cụ, tranh thủ kiểm nghiệm những thần thông mới lĩnh hội được mấy năm gần đây.
Tiếng gáy phẫn nộ vang lên, đầu phi cầm lui lại ra xa rồi vỗ mạnh đôi cánh, bắn ra vô số lông vũ sắc bén thẳng hướng nhân loại trước mặt. A Diệt vũ động chiến đao trong tay, tạo ra một luồng lốc nguyên lực trước mặt, ngăn chặn hoàn toàn lông vũ bắn tới. Đúng lúc này, một vệt nâu vàng lướt tới, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt hắn, hung hăng chộp vuốt xuống.
eyJpdiI6ImUyaXRHQjUzNXlmVGg1dXRLOWdGdEE9PSIsInZhbHVlIjoiXC9XK3BMOFdxdzdheW5rSTRtU0lJRGRoRnluMmtMM0NUdEx5OHJVYmlzOFFBNmR4NVF4b1wvOGxrbFFtMlN5a3pkTjZHZ3ZWSVo4eVwvRDRSSzI3V1BrODcrVFRJdDZrQlZPWTkrVmN6Q3Y2U0tPcXRLZmtSYm5PNVB5Z0Z2bEdueVFNdVBHQzN2c2lwRlZIaERRazRyTHNUeWFITnFjb2o4RUtSbmlLOElQRkF0Qm00eGl4Wk94SGlkdWdqYkxObGxJdWNJdUt2SVNIZFNDYjNPd2ZEWGRGVW8zUUZqcUVcL0QyaysyXC9FczdaTWhrNjc1aFwvSUdNRVpTZWNCeVZrMjZKU1JoaXltSnpTT3JJN20zMGdTY1ozcEVVVWw5XC84VTZ6V1BSUmRraUh5bU41S3MwZUxFeWxNR055MEo3bGFlSTE2eVZDXC8zam9JeVNreDE5OTZhazBxS2xpd0VRbnIyWHFIc0FjbkJxV3pRWDFPSmFFNGEwMUZ4clIrTHNnekNhclRHTitKNTltTklON1pWKzVPOTJRYTlISEMrbGlKd1lNVzBtOFo5MVFoWDd1WlcrSmJldjA1ZFZSUnZxdzUwMFhpVHFoRVRXYStmTWE3QjlKbEFSSFFQMTVxVHpBczJqdGdqcU1wdG1DQkE5T202ZnhEVUFoaHlLU2cwM3diZ1NlNFwvVEJoN1RqTWZTTkp1RFNvK1h6YnBpV0lqQm5PWURqUGRERkx1MGZreTkrQnpsMHRBU01LR28rOE5DRjl4V09Hc0IwQlZFRTRWQnB4VWx6b29FVVF5VG1vT1BtS290VWFIc24zVkVWemVTK0dVSSswNVR6TUZKY1wvUVkyTjFIMk1yMTBJTytMc3RGUFBEeWtIaTFCQys0VlRQZ0ZReWVqRGZTK0RZMFI2dXF2SXltK09MdnpIdzNcLzVZT2ozbWlkYXNNeDZreDNOV1A0TlwvUmp3VXZLR0R0d09ld1FOOHlqRE1UeDV4aHFkY1hzcHdydTBCVFNncDZvdEt2NFwvWDBNdEc4ZGx5VmF1U1wvMmZvTU1cL1JkUEVZQTFjbHBNY01zVWltZnFCRk1SV2tsNU1sdThUeEp2NiswS2tRQWlnc1o3cWc5UHJWd1ZvRGlwNjExT3Uxb0hxVjBIVXZCdnFpRFwvRWVwRHdNSVBaTklCc1FGWUhmRkh6NldLSXk4WXNCZEJYZ1N1VksyZmw5dWFUa2pTZnFYenNScTFOcjVPSUkrK1wvVU8yUW52K1J2SVN5eTBYclFkNFVrMWdMVFE4TzQxVjcwXC9BM2RpdE9HWXUwamR4dlBYcTBuQ0J1NVQwVlRBNENaelZQOVh4OGc3V0kxQ0V6a216bUdicnYxOVVEMG5IVno0Z0srV3NOVTdxeTFCVGRlelN4N1hYQXc2M3V0bkxLdGZ5TnhKeGpRSTQ0OEF4ZTN3bFRCT1FacGVlNDBvNWc2OTFUejY2dkdFNzdcL2VnT09zVURyWktRdFl2Zk9yREdpNXZrSk9VdENTTW5uRFY4dE15WndseGI3dW5HVmQwellZeG1kK1RDUGUrTUx4d1BWM2wzblI2cnMrMTh0d281ZnY5U0hZZis0XC9tYjVXWGFhcndnd2RxUng2TkNram9oeE9vWWRmWWVnandmc1FjTldZMU43VEppNTlnZkJVckdTd1lBeHZqMjZFejM3YXhETk85ZzJLY0M2MmR1SnBwOFFpXC9PNnpDT2xGMzN5Q3hzbFFFdHJcL1Jna3BjbWNhbU9MYkJBTEQyT3hnTm9Ra3JlV3FGM20xbUswY1pGaDVVWTdnMUpmWXFEME9Fbnc0a1wvcW5KTlFQR3N1TytmcENXbDhrYkhHcSt5MTI0UVZyYUxiNjlSelNYRDhrTXhrYks0VFc3MDdtaExNZ212Qnl1M2xrKzF0OWt4YjF5bTBhTjA2T09TWnhaYWU0Rk12eVY0S0xZKzBGNjIyUThNOStEUDFlZ3FpeUExSG5XNWh5K3hLWUZmK0NFVGs1ZWF2T3hcL3orT043NUdrWDNja1ZKRHBpdndENWphak5CbmIxcDR4RTV3TlhUMzlmbmtaNnR3MmRwTm94N0oxdlB1ODBPbkl0bUdjNGJlYjVwU25CNldPOGJ6QWQzbUFudW9XV1RDWUxNSTNTaG0xNW5QMWtBS09NS1cyVzF2dEtNcUh1eEttQmRRZlpza244Qk8zVFZjZlBCRzg4ZVlJa2V1WjFMOXVYejhMNVlWRHhxWkU2QkJ5a0x1XC96TXFubnIweHZcL29MXC8ydWZWak5mYjdwdEhyVkRIRG42V3VKSmphUmdwQ1lHZmFKMkllcjlZYmVQbjhuYkhMV2FVN0N6eEFKa0dlckhuXC90NmM4QkNXOGNiejBGdUlkVlZBOHB1QURBMjI5N1ZoK0JUSmRkQ1VGSUFzYVNHWUhxVExyUTlsV3NRU0t6MCs5U3k1VHdNRjhsNFdxUzBjMk15ZDVZS2cxRHc3UEZGOVZWSUlRRXhnMXZvV1NKZUJrbXZlMk9MZmZNQ2lKMlZiWit6NTJSVDFaMlcyQXRKVStMdks0NHF1SmJTZUY1XC9lWHJ6VlkzZHZ6T3JjNDR4a0hYT0syNTVFRnlON3dTRXA3U3NLSFJ5RXBUZGJSR2R6ZFdsdWNtQXd4MTF1ZWRvR01vR1orRFMxaEg2ZDJmRGp6SUlHdVZ5TTAwZThRaElFbGFubUh2VEV2M1M5NGNHenVcLytYZ1BxcUpiaHArbWdwdzB3aGVYdkxCVmZQcGRHWkxKd1wvdz09IiwibWFjIjoiYjk1ZGE3MzU4MjJkZWU5ZmQyZjEyMGRiNmI5NjI0ZGNjM2UwOTg1ZDBiYjI5ZGNjZDY2MzQ4NzBlZmIxNTFjNiJ9
eyJpdiI6ImpCZnN2YmRxZGNTbjUzVWNvZEFvTGc9PSIsInZhbHVlIjoieWoybVZlcWV2Y1hJRzRsNW1WQmlcL3JcL1hBV1VsdldDeTFaK1dvSjFQTVZlRzlSTkVnOXBNNTFjS3JPWFhiTDVNcmlnZXVZQVBRM1BnQzZDUHBhdnFMQklcL2JZSk5walI1aWwwWFp4YTR0Mm89IiwibWFjIjoiOTg0Y2Q4YTdhODQ4N2RhYjU1MjU3YTkxOTMwNTg3ZWI2Y2VmMDdjNTUwOGRiNjk3Njg2M2YyNjdmYzdmMjk4OSJ9
Tế hỏa phù thì khác, hỏa diễm từ tấm phù này tạo ra vô cùng mạnh mẽ, Luyện Nguyên cảnh dính phải chắc chắn cháy thành tro ngay tức khắc. Chỉ như vậy thôi cũng đủ hiểu phù lục thông dụng của Luyện Nguyên cảnh, so với phù lục thông thường của Hiển Hóa cảnh, có uy năng chênh lệch đến mức độ nào.
Quẹt tấm phù này qua lưỡi thanh Phệ Huyết chiến đao, tấm phù vừa bị thiêu cháy, cũng là lúc lưỡi đao bốc lên ngọn lửa đỏ lực, nhiệt độ bất giác tăng cao. Thân ảnh A Diệt đạp Phi La Tán, phóng đi nhanh như thiểm điện, vừa tiếp cận đầu quái ưng liền vung đao, tung ra vô số đòn công kích nguy hiểm.
Những nhát chém chứa sức nóng từ ngọn lửa, khiến đầu Tam Dực Ưng này kiêng kị không thôi. Mỗi khi một cú chém phóng tới, nó đều giơ cự trảo lên đón đỡ, mỗi lúc như thế thì chân của quái ưng lại bị cháy xén không ít, khiến nó kêu gào tức giận.
Bản năng phản chế được thôi động, tiếng hót kinh trời vang lên, đồng thời dang rộng hai cánh ra, bắn ra vô số lông vũ. A Diệt tức thì xoay chiến đao trong tay liên tục, đánh bay những chiếc lông vũ bắn tới phía mình. Ngay thời khắc ấy, quái ưng đã xuất hiện phía trên đỉnh đầu hắn, sau đó xoay mạnh thân thể, hóa thành một mũi khoan gió lốc đâm thẳng xuống!
“Chắc đây là chiêu thức giãy giụa trước khi chết của súc sinh ngươi nhỉ?” A Diệt đâu phải đèn cạn dầu, ngay khi thân ảnh cự điểu phi lên trên đỉnh đầu hắn, phản xạ của hắn liền khiến thân thể phản ứng theo. Giơ ngang thân chiến đao lên trên đầu, đồng thời một vòng quang tráo hiện ra bao bọc quanh thân, đón đỡ trực diện đòn công kích này.
“Rầm!” Luồng lốc cường đại đâm mạnh lên thân ảnh nhân loại nhỏ bé, sau đó bắn xuống dưới mặt đất, tạo ra một cái hố lớn rộng chừng vài chục trượng, sâu mấy trượng. Bụi đất còn chưa kịp tan đi, dị biến đã xảy ra! Vô số rễ cây cùng những cành cây xanh tươi trồi lên tại cái hố lớn ấy, sau đó không hẹn mà cùng lao tới quấn chặt lấy cái thân thể to lớn của đầu phi cầm này.
Một thân ảnh nhỏ bé từ dưới cái hố sâu nhảy lên, không ai khác ngoài Diệt Chúng Sinh, lúc này tuy hắn không có bất kì vết thương nào trên người, nhưng y phục đã rách rưới, hiển nhiên đòn công kích vừa rồi của quái ưng, gây ra cho hắn chút dư lực khó tiêu.
Nhân cơ hội súc sinh kia đang giãy giụa dưới cái hố lớn với vô số thực vật, A Diệt ngưng tụ nguyên lực lên lưỡi đao, chuẩn bị tung ra sát chiêu. Miệng hắn lẩm nhẩm: “Ngũ hợp quang đao, đao thứ nhất..”
“Vυ"t!” Thân ảnh hắn phóng nhanh xuống cái hố lớn phía dưới, đầu quái ưng cũng phát giác nguy hiểm cận kề, liền gáy vang. Đôi cánh cố giãy ra khỏi đống dây leo đang trói chặt, một cái chân vừa thoát ra được, liền giơ lên cao muốn chống đỡ đòn công kích sắp tới.
“Chích Dương Văn Đột!”
Một nhát đâm nhanh, cực kì chính xác, đạo lục quang xuyên thủng cự trảo của quái ưng, uy lực vẫn không hề giảm mà tiếp tục công kích tới. Thân thể to lớn đang hoảng loạn giãy giụa bỗng nhiên bất động, chỉ thấy tại yết hầu của nó đã thủng ra một cái lỗ máu lớn, tiết canh lai láng, khiến dưới đáy cái hố này trở thành một vũng máu tanh.
Lúc này, nguyên lực hùng hậu trên lưỡi thanh Phệ Huyết chiến đao mới tắt đi, mà tại lưỡi đao vẫn sáng loáng, máu huyết ở phần cổ của đối phương, đã bị nó thôn phệ sạch. A Diệt ngự khí từ từ nâng người lên khỏi cái hố sâu, mắt nhìn thi thể to lớn của Tam Dực Ưng phía dưới, tuy bản thân mệt mỏi, nhưng khóe miệng lại lộ ra ý cười.
“Ma thú đẳng cấp tứ giai, lúc trước đối với ta mà nói, là một tồn tại hết sức đáng sợ, nhìn thấy chỉ biết cong mông lên chạy trốn để giữ tiểu mệnh. Hiện giờ, bản thân ta đã có thể bằng chính sức của mình, diệt sát ma thú tại cảnh giới này. Chúng không còn là những đầu quái thú đáng sợ nữa, giờ đây chúng chính là con mồi của ta!”
Cảm thán một phen, sau đó hắn nhanh tay thu lấy những bộ phận có giá trị cao trên thi thể đầu cự ưng này, rồi ẩn thân tại một sơn động cách đó khá xa, nghỉ ngơi điều tức.
Qua nửa nén nhang giao chiến với đầu súc sinh kia, nguyên lực trong người hắn đã tiêu hao đi ba phần mười, trên người cũng có chút thương thế ngoài da, nhưng với nguyên lực mộc thuộc tính, rất nhanh sẽ khôi phục.
...........
Hơn một canh giờ sau, hắn đã có mặt tại phường thị Cổ Sơn Thành, mặc trên thân bộ bạch y sạch sẽ, thân ảnh ung dung khí khái bước vào trong một bảo lâu lớn. Bảo lâu này chuyên về luyện khí, và buôn bán các loại bảo cụ, không thu mua linh thảo dược, nên mấy năm trước khi xử lí đống linh dược kiếm được trong Vạn Dược Giới, hắn cũng chưa từng đi vào nơi này.
Vừa vào trong đại sảnh, đảo mắt qua một lượt, đã thấy không ít khách nhân đang chăm chú quan sát những món bảo cụ được bày biện trên kệ rồi. Một tên nam tử thanh niên có vẻ như là người tiếp khách tại nơi đây, thấy A Diệt đi vào liền tươi cười chạy ra đón chào, hắn liếc nhìn liền nhận ra tên này chỉ là phàm nhân.
“Mời thượng nhân vào, không biết ngài muốn mua loại bảo cụ như thế nào tại Bảo Khí chai này ạ?” Thanh niên nam tử khẽ khom người, xoa xoa hai tay lại với nhau, cung kính hỏi hắn. Nghe vậy, A Diệt ôn hòa đáp: “Ta tới muốn mua một, hai món bảo cụ thuần về tốc độ, nếu quý chai có luyện chế trận kỳ cao giai để bán, ta cũng muốn xem thử như thế nào.”
Thanh niên tiếp tân vui mừng phấn khởi, liền giơ tay ra ý mời hắn vào những gian trong, miệng cười nói: “Thượng nhân tìm đúng nơi rồi, bản chai buôn bán các loại bảo cụ đều là hàng tốt cả, mời ngài vào xem thử có món nào vừa ý không. Còn về trận kỳ, lát nữa hạ nhân sẽ lấy từ kho ra cho ngài đánh giá.”
Họ Diệt đứng từ ngoài nhìn qua những gian hàng phía trong một cái, sau đó khẽ lắc đầu: “Bảo cụ tại phía trong đều chỉ thuộc Hoàng giai, quá kém, ta cần loại chất lượng hơn!”
“Cái này...” Thanh niên nhất thời không biết nói sao, ánh mắt không giấu nổi một tia hồ nghi, lén quan sát, đánh giá lại vị khách nhân trẻ tuổi này.
“Tên xuẩn này, còn không mau lui xuống! Vị khách nhân này để đích thân ta tiếp đãi.” Đúng lúc này có một trường bào lão già từ trên lầu đi xuống, khi trông thấy A Diệt sắc mặt lão liền cả kinh, vội vàng quát tên thanh niên phàm nhân kia. Nghe tiếng quát này, tên tiếp tân giật bắn mình, sau đó e sợ liền cung kính thối lui, nhưng đôi mắt vẫn lén nhìn đến phía này.
Lão già tươi cười bước nhanh tới phía A Diệt, rồi ôm quyền cung kính nói: “Tiền bối đại xá bản chai, quả là vinh hạnh của Bảo khí chai này. Vãn bối họ Tần, là trưởng quỹ nơi đây, tiền bối chắc chắn tới tìm mua bảo cụ cấp Huyền giai, xin theo vãn bối lên lầu trên, chứ mấy thứ tại tầng này, tất nhiên sẽ không lọt vào pháp nhãn của tiền bối rồi.”
“Được rồi, vậy làm phiền Tần trưởng quỹ.” Thấy A Diệt nói lời đồng ý, lão già liền vui mừng mỉm cười, sau đó ân cần dẫn hắn lên lầu trên. Tên thanh niên cả kinh trước một màn này, rất ít khi hắn trông thấy vị trưởng quỹ đáng sợ thường ngày, phải làm ra thái độ cung kính lễ phép như vậy.