Vô số giọt mưa nặng hạt dã xuống không ngừng, tại mảnh chiến trường này, mùi huyết tinh ngày càng nồng hơn, máu tươi của nhiều nguyên sĩ đã chảy ra trôi theo dòng nước.
Thanh Cổ Thiết chiến đao đã nồng nặc đầy tử khí, thân ảnh người thanh niên tắm rửa dưới mưa máu, dù có bao nhiêu công kích bắn tới, hắn đều hung hăng chống đỡ toàn bộ. Đám người xung quanh đầy kinh hãi trước sự điên cuồng này của hắn, nên nhất thời không kẻ nào dám làm chim đầu đàn cả, ai nấy đều đứng từ xa phát động công kích.
Trải qua đợt thú triều, tuy thu hoạch rất lớn, nhưng các vật phẩm hữu ích trong chiến đấu cũng vì thế mà tiêu hao rất nhiều. Hiện giờ A Diệt không còn bao nhiêu nguyên phù hay phù lục nữa, trận kỳ cũng chẳng còn bao nhiêu cây, bảo vật tự động hộ chủ đã dùng hết sạch. Thứ duy nhất hắn dựa vào lúc này, chính là thanh chiến đao trong tay, cùng hai thanh phi đao đang bay lượn quanh người.
“Trước đó ta từng mơ hồ phát hiện có người của Ám Minh hội bám theo, cứ nghĩ rằng bọn chúng vì linh dược trên người ta mà tới, không ngờ mục đích thực sự là do thám hành tung của ta, để báo cho đám khốn nạn các ngươi.” A Diệt âm trầm nói lên suy đoán, hắn cũng tự trách bản thân không tìm ra cách thoát khỏi tầm mắt của tên Ám Minh hội đó.
Lão già cầm đầu đám người tên là Bạch Hiểm Dạ, nghe vậy liền cười lạnh: “Giờ ngươi có biết cũng làm được gì chứ, thỏ con giãy chết mà thôi, không muốn phải chịu đau đớn thì hãy mau tự sát đi!”
“Hừ, dù có chết ta cũng phải kéo theo mấy tấm đệm lưng!” Thân ảnh hắn phóng nhanh tới một phía, điên cuồng vung đao công kích ba lão già tại hướng đó, khiến chúng phải gắng sức đối phó.
Nếu mấy tên này liều mình xông lên tấn công A Diệt, thì chắc chắn chả bao lâu hắn sẽ chết, nhưng làm vậy bên đám người cũng không tránh khỏi ngã xuống vài tên, nên không kẻ nào dám đi đầu cả. Hiện giờ hắn lại công về một phía, những kẻ ở các hướng khác liền phát động công tới phía sau.
eyJpdiI6Ilh5NFwvemdadVBsNmp3cUxzelE0U3BnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjJ2eE91YnpwS25TSEs0eXRJZFJiMG5JYW9JZW15d0tNaXh1SXRSd2NcL01mTWVYTkN3a056YnI2NHVNYm1XTnZKTHNsMDQ2Wm9XRDdFT0JLZUZQYWZVTWNyYmFOQ1hVZTdvbjlCQkhlRFMxZDEyRk1RbndzcnVmZk5mcHd3TkJMOHAzdnVEeUJxRHFIdHpidmlJS0ZoQTZRWTZZUElNVnRpYlNWaEY3RzRTSlZYTFpUSWtLbmg1U3loQm9MbHNLbGExMG5FamxGRFdOY0lDblpiWTJzTHo4QkpKbngrdTFGQk1hN3RaZm5ER1pGYWlhS053WFZPaEhwWm44ZUQzTnJyWVhlVDk3aXM4QURVNno2eGZLd2pybUg0aUdjaUttWnVlXC9VSjZQSExGc3I5NmVZQk15K1J2TnNzRjhlK1ZyVmtvTHA3ck5DVGhqclhTaU9cL2F1ejJXZ3FhOG1WQnlwWjQzZlltVzJUNkt4NkExRnJkbzZVQ3VSRmpudkROODVLOXFmRlpESXhQa2NUMlJ6VTAwZU41QzF1SG1EcEprNklcLzNYUzFxQmN3K1RmNGVuRFQ0anhQQmFBa2pHbVZTMmtpWU9pcU13M2RuV29aV1lObElUeUVYTlwvOWNkbFZ0TUNGa0E0SHd3ckU1K2dXU214Ykt2dEVWc0VnQjAwOWdlTzAwaU5NYmQzUnVqdzFsUERubjB0NWpqWndVWFdmWUp4NXRTWXZaUFU4ek5LSmNOb08rWmt3VjJBZ1FaVExiMit6aGRBMk01REd0U0NaTUVkYVk0b0VHbmNvNWpjQzFhSjNlaW5YTTBlTzlSa2s1blYyZUNkOXVDVnpqODBcL2lJMzVRUmpBSEtqa2dCSVVCRnZXWUlVb3AyUzZcL1VCcVoxXC9PSzlLUFZQdTVZSHVSMjVza3EyRUIxTXE2SXFyMGxSRTFhK0FyOU9DMzFFOWFac2VsRGxraVhydnZ3QU94K0FzS2d6SHhGUmJMRm44TDh5UzNENlNjc1wvOWIrTEtLWmZzU3ZUOTVNVmdQa1VOUXNQRlYrUlE1dmM4eTVRSDFWS21lTlRZYWRMaWduNlwvNUF2empkN3FRSGJvKzJVV0ZMU3plZU9Dc0R1UENXQThZVlZlcXhoM2M3ZW9BZ0pMand1Tjd3Zk9aa2l3TnBmM1dJQ01wWmtDTDhwM3YyWDdUQTlTZ2hKd2ZMY1NBc3V1UlkyNXBEZDNrOWlneTVLeWYwXC9ISVlZc25NTlBYSk83SUR6bEFFK2QwdVZsVVYyZ3EyVmw1Nnd3SlFnWks0Z0FRb0Q5U2xyYmd2Tmhxdm95ZFBWR3JMUWtUb3ExMTRmQXV4SUVsZHA1Q29RNG42a0dRU3R0Y0xQc0IzYXdqODFlOFo3UTlxQ25kb1RabHlMODJWMzNNSUo2NlU0Nm9DR3BMeHdveUVHY1Z3THQrajkwakwzR2Z1QzB5TzBGTmZ4TVN6NmhYYUtOT0RrSWpLcDN1Zm1VMlhnRlRGVUplclMzNzFIb2dFa2ZDOVZqQm96V0M3R0RYTWMwNUxhSEhZdU1FUmRoMHE1d1NZd2dpbzJNU21Sd1dESVwvMzl5ckhGdVIyYnJTQ0pvMis5RDZOTGRONGxtMzZQZ2I5TGRPc2JXZEE0TUJhNXg1VFJwNVJUUlNLdmJBYVdaQzVxVFFcLzJvWW5OeFZ0Q3RmWFptcVBFRHBMTEcwbkJDM2dIdXBqTWY5KzJKbkU2cmFhWlJcL1JMdGMzdW9NVlU2dHVURnJNUEJRUGxoTFlRR2R1RHlkaWtNa3dOUWtiT05yTGh4ZE5xS0RSeUxrQnlEak96TGxOQWJjS2dzQ2lBWkxtTzNIK25HSFhWWnA1eE5MbFY3S29vK3RndWZpOTNcLytNTlBYdzZPSktOYldTSTNBNE9XcUpQZ0NWakd3Y3pIcVd0blMrRjhUd0NvZjBOTXluNUd5dGVUQUFiUEx1ZTZ2cGg2dWQ4cGZRalBla0dvRDJXWUg3TGNmQjlMaVVrRTl5bkgxS0lCZWZ1WkxjTW5cL3F0aUtqbEVsVlhueWJGbnJQaktxZDFLVjFXRU1UQlRRNUFqUTRMaDE0MUNzTnlRZVY0S1JpNlhGUStlV3dWREZrRzM1Z0JVcTYyZDNTQnJWdkRTK2t2TkJkR0N5emxhS0twRHR2SDA5OHdBeWpoSnQwOE9BMUpBUzF6SUowNlpQdmRoY2xFWnROV3NVT3dHRGNQR09JVkw4UmtGckd2UmJPcHcrdkJaMmVcLzFXUWMxSDdwQ2xrUVRBSWlYTFM3RkZyR0tpUnVkc05kZnQrWEJyTFwvXC9pd1lHaTM0YWRwdEpwRTZNV1gycWt3dDJIdG04KzUxcENHejJ2bjBXcEN1TlZhc0JBTHI0RHBuOFwvV0xmMmZYdGpaU3hsZ0txNlRpV2F0b0xmXC9EakNDVlZrekRRNWdzcTY0NkJzaTNVVjMxaUMrZHpnWEd1MmNDWlBIa2FKWjNsc2lTUVwvYlA0QkFWd2Yra21Ld1J6WTJHVXpZcURCXC9xUytcL0RJSjRcL0VQVjNnbWdtOHhzdWZtdXJHWUxhN1BGMnpjRFRYVjgwOVhMeWtFSU9YUmpEUFcyN1F3V1RRaGRWMmtwRGpkSCtzRGhOWlwvalljOWxrWTNLcHRlbHYwa09yRXlNVlRJMFwvbjRZd09INWlYYndcL1hVak4wT3dvU2VXZnVmSHJZZjVTXC9qQ2p3T0ZScWVVaUd1M0ZRV25mczhyRzhncnFYeDFMR083NituOWpBZWlyb0tsSEtwZlloYjZqY1ZDXC9RTFFkTjB4ek9cLzZoWXhrQ1J4V3dBaHVHNnpRdHJjT2RGbWhpK3pFMThXY2VBPT0iLCJtYWMiOiI1ZjQwZTk3ZTE5ODUxODc3MDE1NTVjYjEwZDUyMWU3YWEyNjlhN2QwNDMwYmZkZjIzNDNiZWZhZTkxYTFlYmYzIn0=
eyJpdiI6IjNNZHZGMzVPNUMzS0Jwc09JWlFyVFE9PSIsInZhbHVlIjoidTZ3dDFyTUx0VjYyUG5KZWdXQ01MQjBJUUtZS1JKVHhJWm0zR1o4YzBcL1F2UjlxelZkU1laanhNQzBCSStCSjVyeXV1Q1hsODB1RUhFSWRtTnM2WXI5akJ2SlpLTVFCWTl2TEtVWWkrQVUwPSIsIm1hYyI6IjllZjA0MGM3N2VhYTFiMTgwZGRkZDQzZjA1NTkwOTM1ZmViODFhY2U0YjgxMzk4ZTZjMGExOWM3NTE5ZDViZWEifQ==
Nguyên lực mộc thuộc tính tứ phẩm cực kỳ vượt trội, hùng hậu mà dẻo dai, một phần còn không ngừng chữa trị thương thế trên thân hắn. Nhưng tốc độ điều trị của nội tại công pháp, sao có thể bằng tốc độ gây ra thương tích của đám cáo già này chứ, ngay khi A Diệt gϊếŧ được một gã, thì hắn cũng bị ba thanh kiếm ghim chặt trên người, có thanh còn xuyên từ trước ra sau.
Những cây trận kỳ còn sót trong nạp giới đều đã dùng hết uy năng, các loại phù lục cũng chẳng còn, một thanh phi đao đã bị mạnh mẽ cướp đi. Hiện giờ, dưới cơn mưa đang trút xuống lạnh lẽo da thịt, thân ảnh máu me của A Diệt chỉ còn thanh chiến đao sứt mẻ trong tay, cùng một thanh phi đao bay vòng quanh người.
Trong khoảnh khắc ấy, hắn đã từng có ý nghĩ: “Nếu giờ ta nhảy xuống cái vực sâu kia liệu có con đường sống nào không?”
Hắn không biết dưới hắc u vực có gì, mà lực hút tại miệng hố rất mạnh, Luyện Nguyên cảnh không thể phi hành qua trên, nghe nói chưa ai rơi xuống đó mà còn có mạng nhặt về cả. Nhưng hiện tại hắn đã bị dồn đến bước đường cùng, nếu chiến đấu cứ tiếp tục thì chừng vài chén trà nữa hắn sẽ chết.
Căn bản vì sát cục lần này của đám người Bạch gia quá bất ngờ, hắn không hề biết trước để chuẩn bị một tòa đại trận cường đại, như cái lần đối đầu với đám chấp sự ngoại môn. Cũng không thể trách được hắn, khả năng ẩn nặc và thăm dò tung tích của đám người Ám Minh hội quá cao minh, dù sao hắn cũng không hiểu rõ phương thức hoạt động của bọn chúng là như thế nào.
Dốc toàn bộ sức lực mà phản kháng, thủ đoạn trên thân đều thi triển ra, trong giới chỉ có vật phẩm nào hỗ trợ chiến đấu đều đã sử dụng, kết quả hắn chỉ diệt sát được hai tên, đánh trọng thương vài tên nữa.
Lão già Bạch Hiểm Dạ cùng với bốn lão già họ Bạch khác, thực lực chân chính cũng đã tiếp cận bán bộ Hiển Hóa, nên mỗi đòn công kích của bọn chúng đều phi thường mạnh, khiến A Diệt hộc không ít máu tươi. Sau khi diệt sát được kẻ thứ hai trong đám người, hắn đã là đèn cạn dầu, sức lực không còn mấy, nguyên lực trong thân thể không tới một phần mười!
Tiếng sấm vang lên, bầu trời đôi lúc chớp sáng, từng giọt mưa nặng hạt rơi trúng thân ảnh huyết nhân khiến hắn run rẩy, tay đang cố gắng rút ra đống đao kiếm cắm trên thân. Đối diện hắn, mấy lão già cùng nhau thôi động uy năng của bảo cụ Huyền giai trong tay, sau đó hợp kích bắn tới.
A Diệt cố gắng kiên cường ngạnh kháng, vì lúc này hắn không đủ nhanh để tránh né, mấy đạo quang sắc bắn tới, va chạm trực diện lên lưỡi đao mà hắn chém ra. Tiếng gãy nát vang lên, thân ảnh đầy máu bị bắn ngược ra sau hơn chục trượng, để lại một vệt máu dài đang dần trôi theo dòng nước mưa.
[Cổ Thiết chiến đao – hủy]
“Haha, bọn ta phải điều động những ba mươi cao thủ đến để đối phó ngươi, ngươi có chết cũng nên cảm thấy vinh dự!” Lão già Bạch Hiểm Dạ cười vang đắc ý, sau đó thân ảnh chợt động, vèo một cái đã xuất hiện ngay phía trước A Diệt, tung cước đạp bay hắn để phát tiết.
Sau một hồi hành hung, giải tỏa cơn giận vì đã phải tốn bao nhiêu sức lực truy đuổi tên phế nhân trước mặt này, lão ta mới lấy ra thanh trường kiếm, chuẩn bị kết liễu hắn. Bất chợt vài tấm phù bạo cuối cùng từ nạp giới A Diệt bay ra, phát nổ để đẩy lui lão già, huyết nhân với đôi mắt âm lãnh cực kỳ lạnh lẽo liếc lão một cái, khiến lão ta đột nhiên cảm thấy rét run trong linh hồn.
Sau đó Diệt Chúng Sinh với thân thể bầy nhầy đầy máu tươi, dùng số sức lực cuối cùng lao nhanh tới miệng hắc u vực, rồi thả mình xuống đó. Mấy kẻ khác có chút không kịp trở tay, bọn chúng ai nấy đều tiếc nuối, A Diệt rơi xuống đó chắc chắn phải chết, nhưng bọn chúng tiếc mấy cái giới chỉ trên người hắn cũng bị chôn vùi theo.
Thân thể tàn phế thấm đẫm máu tươi vô lực rơi xuống hắc u vực, trên cái thân ảnh tàn tạ ấy vẫn còn không ít vũ khí ghim tại da thịt, như một mỡ rác thải huyết đỏ giữa vực đen u tối. Mưa vẫn cứ trút xuống, rơi trúng thân thể ấy, gây lạnh lẽo tâm can. Trên bầu trời âm u, ngôi sao cuối cùng cũng đã bị mây đen che phủ, chỉ còn lại một màu đen tĩnh mịch, cùng tiếng sét vang rền.
“Tất cả kết thúc rồi sao? Mục tiêu còn chưa đạt được mà.”
Giữa đêm đen vang đầy tiếng sấm, cơn mưa nặng hạt như xé nát tâm can, mắt chỉ thấy một màu tối tăm, vì sao duy nhất lặn mất từ bao giờ? Gió dưới vực ùa vào lòng rét buốt, nhìn trời nhớ về mộng ước đầy nhớ thương, nụ cười người ấy in hằn trong tâm trí, không thể nào nhìn thấy được nữa rồi, người ta ướt đẫm là máu hay mưa? Giờ cũng không còn quan trọng nữa...
Giữa không gian chỉ một màu đen tĩnh mịch ấy, thân ảnh tàn phế của một huyết nhân cứ thế rơi thẳng xuống, tâm trí của cái thân thể này không biết có còn đó?
Ý niệm của hắn bấy giờ vẫn không muốn bỏ cuộc, hắn giãy giụa, muốn vùng lên một lần nữa, không chấp nhận kết thức như thế này.
Một cỗ thần niệm cường đại phát tán ra khắp thân thể, cố gắng cử động cánh tay, đôi mắt hắn mở ra, vẻ kiên quyết hiện rõ trên khuôn mặt. Miệng nghiến răng gầm thét: “Nếu các ngươi dồn ta tới một bước này, thì ta cũng không cố kị gì nữa. Bước đúng không còn đường, thì ta chấp nhận bước trật để thành ma!”
Một chiếc nạp giới đã khá lâu hắn không động tới, bị hắn ném tại góc khuất trong chiếc giới chỉ chính, lúc này thình lình xuất hiện trên một ngón tay hắn. Một tia sáng lóe lên, vật duy nhất trong chiếc nạp giới đó được đem ra ngoại giới, chính là tấm lệnh bài đen thui mà năm xưa bà lão quỷ dị đã đưa cho hắn!
Dùng chút sức lực cuối cùng bóp nát tấm lệnh bài ấy, tức thì một luồng lực lượng khủng khϊếp hút hắn vào trong một cái hố đen! Thân ảnh huyết nhân đang rơi tự do giữa hắc u vực, đột nhiên biến mất vô ảnh vô tung, nơi đây lại trở về trạng thái tĩnh mịch như chưa từng có thứ gì rơi xuống.
Đầu óc quay cuồng, chóng mặt buồn nôn một hồi dài, thân ảnh A Diệt liền bất ngờ xuất hiện trong cái hang động kín, rơi bịch xuống nền, như trái cà chua rơi xuống, chất đỏ bắn ra khắp nơi.
“Tiểu gia hỏa ngươi cuối cùng cũng tới, đúng như bà già này dự đoán. Thế nào? Ngươi đã có quyết định chính thức chưa?” Tại trung tâm nơi đây vẫn là bà già ghê tởm đó, đang ngồi gật gù trên một tảng đá lớn, tay chân vẫn bị mấy sợi xích khóa chặt. Đôi mắt mụ lóe lên, miệng cười quỷ dị mà hỏi hắn, những nếp nhăn trên mặt thắt lại càng thêm đáng sợ.
Thân thể A Diệt lúc này như một bãi bầy nhầy nằm liệt tại chỗ, máu tươi không ngừng chảy ra, hắn cố gắng mở miệng, đôi mắt lộ rõ sự quyết đoán: “Ta chấp nhận, dù có bất kì yêu cầu hay tác dụng phụ gì ta cũng đều chấp nhận!”
“Hắc hắc, rất tốt, gia hỏa ngươi lựa chọn như vậy là đúng rồi đấy. Giờ ta sẽ bắt đầu để ma khí quán nhập cơ thể ngươi, cưỡng ép thức tỉnh Dị ma mạch ẩn sâu trong người ngươi, biến ngươi trở thành ma tu chân chính!”
Dứt lời, mụ ta giơ một cánh tay nhăn nheo đáng sợ lên, tức thì có vô số luồng khí đen xuất hiện rải rác khắp hang động, sau đó điên cuồng quán thâu xuống thân thể tàn phế kia. Thanh âm mụ già chậm rãi vang lên: “Quá trình này có thể kéo dài tới mười này, hơn nữa sẽ phi thường đau đớn, tiểu tử ngươi nhất định phải gắng chịu đựng để có thể vượt qua đấy!”
Tiếng gào thét đau đớn thê lương của Diệt Chúng Sinh vang lên không ngớt, nhưng hắn vẫn cố gắng chịu đựng, kiệt lực không để cho ý thức mình mơ hồ đi, nhất định hắn phải vượt qua được giai đoạn này. Con đường hắn cần đi còn rất dài, mục tiêu còn cách hắn rất xa, hơn nữa hắn còn muốn báo thù, muốn gϊếŧ sạch những người đã khiến hắn lâm đến bước đường cùng này.
“Nhập ma thì đã sao? Ác nhân thì đã sao? Để có thể gặp lại người thân duy nhất của mình trên thế gian, ta sẽ cố gắng tu luyện mạnh lên bằng bất cứ giá nào, dù có phải hóa ma ta cũng cam lòng!”