Động quật rộng thênh thang nhìn không thấy điểm cuối, bốn thân ảnh đang cùng nhau đi giữa một con đường, hai bên ven đường có không ít cây cỏ kì dị, nhưng thảo dược thì không thấy đâu, có lẽ đã bị những kẻ đến trước hái lấy.
Nhóm bốn người này có ba nam một nữ gồm, Diệt Chúng Sinh, Hàn Thanh Bình, Triệu Bất Chính, Nặc Lan Thực. Không lâu trước gã họ Triệu phải năn nỉ một hồi dài, mới có thể thuyết phục A Diệt hợp tác cùng bọn chúng. Bản thân họ Diệt cũng cảm thấy hai tên này không tầm thường, hợp tác lợi nhiều hơn hại, nên mới gật đầu chấp nhận.
“Nói không phải phét, huynh đệ bọn tôi thực lực phi phàm, cùng cảnh giới không ngán bất kì ai. Nay hợp tác với hai vị, Diệt nguyên hữu thực lực cũng không tệ, trông bộ dáng bất phầm, rất hợp với nhóm chúng ta. Còn Hàn nguyên hữu, dung mạo tuyệt phẩm, nhan sắc khiến tâm tại hạ rạo rực, có các hạ trong đoàn để ngắm nghía, khi chiến đấu tại hạ có thể tăng thêm hai trăm phần công lực!”
Nghe tên họ Triệu đi phía sau khoác lác như vậy, nữ tử họ Hàn có chút giận hỏi lại: “Ý các hạ rằng thϊếp thân chỉ là một tấm bình phong di động thôi sao?”
Đang mải mê ngắm nhìn thân hình uyển chuyển trước mắt, nghe chủ nhân của thân hình hấp dẫn tức giận hỏi vậy, họ Triệu biết mình đã lỡ miệng, liền sửa lại: “Đâu có, ý tại hạ là Hàn nguyên hữu rất phi phàm, vì... xinh đẹp cũng là một loại thực lực, hahaha...”
Mỹ nữ này chỉ hừ lạnh một cái, rồi không để ý đến gã nữa mà tiếp tục sánh vai cùng A Diệt bước đi. Cô cũng biết với tu vi của bản thân mình, thì tại nơi ai nấy đều có thực lực cực hạn Luyện Nguyên cảnh này, thật không đáng nhắc tới. Nhưng bị một gã nam nhân háo sắc nói năng linh tinh như thế, cô cũng khó có thể chịu nổi.
Diệt Chúng Sinh tuy bộ dáng bình thản mà đi đầu, nhưng thần thức vẫn đang âm thầm đề phòng phía sau, hắn có cảm giác gã họ Triệu luôn cười cợt kia không đơn giản như vẻ bề ngoài. Một điều kì lạ nữa là tên này chỉ có tu vi tầng 7, vậy mà lại là sư huynh của gã mập tu vi tầng 9, nhìn thần sắc của gã mập còn lộ rõ sự cung kính thực sự chứ không phải diễn.
eyJpdiI6IndQOFRHb0g1K0w4ZFlUVGR5SGlMQ3c9PSIsInZhbHVlIjoiRkM2VWlrQlBiTjV2SmJQOCtNUDFRckVIdFpuRXEwaEZqUnNnUWNDbzVMakw5RGlZTWJHQnQ0dSsya1QrNHM2TDE4OWlmUzZVenNPcHVIdk5JNzVcLzcwTE83aU9NRngyNDRLdSs0T2ZqeDhTdHJFMm5WN09cLzdwRFlVQWc0bThwbFRLN0NjWGZtSWFaWEhndGU2aW85a0RwVHQrMnZNeCtmTVBRcVRjTnFOcXVqZ29kRjZ0bFFTdE9UT3lHWEROWXNwM1UrOVF6REptQlQ1M1RhNWNTR3E1ZWIydmh5VnNwN2NjaEcrR0NpQUpaVDAyUG5tcnBaRXo0VCs3TzNmWmw5akZIQldZVU9nc2lpd2FiR05IZUc3TjZjTjFcL0NhV2ZIck5nMjU4UXBiUERXODBOdmlLWnlxcjg5U0dQdDVkbVlhckhPY3pWTjNKVW1jdWcrZnArQ01VSlc5TGFQMUh3TVQ3dmtWNktyNTRSSlwvRjk5UEcyUzlFWjRyTXBrQzBcL2pXR2VQUGlNUjlUXC9IbkdzNHdScXRmRTR0blUwK1cxeVR2Rm5iVXVZXC9GNHEwZUEyVDNzT3ZBQk83Zlk3VTFPMVZacm9pZ1pHZ0Y5MGdIaTh2MFpkTnA3eEc3dDdCRm9jaXJmamx0aEw0ZXBYODdzYUlqSGxHZnZEamJJWGgwMlN1OWZEMGJjNE5KVFZ2UWhGTGtmaDVhakVSckcxN01odTJiWDdTTWlFUWF1OFRyQ3lPUUdxeHpUOXJNZitCZWRnOGJlWDVQTXRGS0J1K0k0TGl3VFpQbUdXUjlqK25mQXBtdERyWWsxUG16NjB5STczaTdiZkhuRGhDM1AxV0pzbDZ3bW92K2ROMGRFS3dRdCthS2ZSVGdQRG9MZ0g5TGNQOWtzQnJTSFFTT1pcL2t3blEyckY5N1MxV1phOHZNTHptaEw4b0htNFRTVVJkOUlESHhlalwvVzFkSHBnYjFwZzZsVFFtRVF5K2dYZ24zS1wvQW9VTFBwcEhPdVBGQzZ4ZXZzY2cyd2JcL1hKeTBMcnZNV3hrWVZFZ2hwUTQwQ0RLWWdaNVpDQ0hrQWpnWXVDMmxMbjZ0SGhMSzFsZjAyK2laaTQ2VkJob1hLTVA2U0tmNHdTU1FxbVhzT3UyVU54MUxBT1BXa1wvU2l1RUthVGJjVERRSENKQlVRXC9LcVNhcGMwdmdzRHFmcm5lbEFNKzNPbVYweHkxNWQrbUpWa2VwUjNEckFrWTlqZXBzSkN2MHVVRzVoR2RvYnJYVmFcL0RtUGVHT2MzXC80ZG84RWlQZmttcDlKUyszaHdmTFd2T3VYZGt2MysrWGFKNXk1N1N4R2s3OTA1QUhyRlZYdUliYyt0c0tYQnlXMVhqY1J4UFhsUEpQbjdVanYrXC9DUlBJUmlobjJuTXlnazdkV0g4XC9lbzlPSW1lVzNwOE5XaEFDMytyYzlSNXJlUEV5VVNQQkZ6blFUN3ZkK25GZVwvQVoyUDQrTkVaZ2ttbmtkNGI0UmYrbjV5KzVIVUZzNjlGMTdPOU5IMDNRVG5jTms1OVwvbXEyRjBEK1dcL1lTU3I0eVNZK2l6QXFHc1Z6Um1pdHZnb1QwNlh6WDVjaklYRkh0NDV6TGZPVXpDSmRjN0dJMHJSbklzSHFyYzF2UTV6QWJwUXZYcWpRK29Zd3M2XC94S0JNdk5mU1VTNkUrWWlaVGd6WGNRcEFoQ1IySlwvS2xhenVKeHlwd3RWZDREOEwwNmNoQkpDK0R3NzNuSGtOVmVQNUt3ejN1bTdReUh4eGZoUUtKdmExeXZOUXl3ZnlaT3FYSlZvWTNTdzhqcWtSeCtZZ1RsSTlsTVB0bWRqZEkyaFpabzd2WVBscVkwS0xYN2lnYmVFSER6Vnl1aUZNOFlMVmdDSVwvWSt2VjFZNFY4RCtXeDdFV21tYW9nREl0VWlZODk1ZWt1aFh1TmZLSW8xeVNEWU9qNWhPRlJncWVxelwvaUpXam5EMEFXcTI3bTBvWm5SN3pcL2Y2SXNoN0ZROFNzU3NLd09CTXo3WWs4YmYrU0w1K1ZSMElwXC9LZDhwRVFxNVF3dXd6VWdCdWw5N3d5V003UDdqSUl0aERpekwyXC91Vll4aDhBXC9MaWoxRVwvSzRjY3o2ejVKbXJoaHNLSXJQTHlYQTl3MG5wdW9rVnpCQjRUbzlvNThNYytFRnhQaTdhUHA2a0NvUTloeEl6SHY1aWVxZExvQWxkdzE0UFBkYVdnU0FTaEtWaUtFcXZXMXA3S0I0QWxaanJ2Q2NoUHI0OWo4QWM1a0R4cGpoelg0bGErYnBMQ2FmZWkrdkpLVWdvSFc3MDk0dnVKTFlhQTkzak5MVjVWYTdwaHNVMFF4ZlZnTmNrQW9sUk1qWngxdk0wTVNuXC9mNW1CTEx6YkJXRVYxT25ER1RwbERmNEx4a202ZjFKRGJaMThtd1JoMVk2UWVZSEFpR251MFUzN2dCQTdtUjZvb2lia1huMHdTZ0VlTGhoelhITGl4T252aDJiNjRlcytQSHhvTVJFaFlhRXJrQTNaeTFWZk03TzZMVjFkWkxLclNBKzhmc2hzOWxVRW1PblFvOUJDeTVEWkRPZz09IiwibWFjIjoiMTBiOTNmNjY4ZmRkY2JiNGRmMzBmM2VjOTU3MmNlOWFiY2I2ZjhjYzZjMTE3NmM4NmUwZDlhMGQ5NjE2ZTI0ZSJ9
eyJpdiI6IjRpR3R6allVeDNxV0M4TTNDem5FSXc9PSIsInZhbHVlIjoiaFNZaExHOVBFVk40ZWsrZm5lOGc2WmJ3cTZDSFFSanVMeTVsbGtINnZxRFRyRUdxUE5zcFwvQkIxUlBTeGVzdjZDdURZZWdPeGRFWitTcThnc1d0MWxnN0dcL3ZpMTJFSmdTOUpBTWJuYm9FZz0iLCJtYWMiOiJkMmIwYjQ0Y2Q2OTA1M2I0NWE2ODViNzJmN2E5Mzg2ODEyNWFlOTNkMDY1MWMzNDVjOGRhOWE4MjBjZTUwZTE3In0=
Chiến đao trong tay đâm chém, hai thanh phi đao được luồng nguyên lực lục sắc bao bọc, điều động bay múa xung quanh, phù lục các loại đôi lúc phóng ra, vài cây trận kỳ thi thoảng tạo ra quang tráo cản lại công kích nhắm tới thân thể, A Diệt như một chiến binh huyết sát, chém gϊếŧ giữa bầy ma thú hung dữ.
Phía sau hắn một khoảng, nữ tử họ Hàn lúc này mới vừa bố trí xong một tòa pháp trận công kích tầm xa. Ngay tức thì cô ta bắt pháp quyết, đợi cho pháp trận lưu chuyển hoàn tất, liền chỉ ngón tay tới phía những đầu ma thú điên cuồng, đang lao tới công kích A Diệt. Vô số luồng sáng vàng bắn ra, oanh kích lên thân thể đám ma thú khiến chúng bị thương, tạo cơ hội cho họ Diệt chém gϊếŧ.
Phía bên kia, gã mập Nặc Lan Thực đeo vào một đôi găng tay kim loại, thân hình béo ú mà di chuyển phi thường nhanh, tốc độ của hắn cơ hồ còn nhanh hơn A Diệt vài phần. Luồng gió lướt qua lướt lại, đấm bay từng đầu ma thú, quả thực tốc độ đỉnh cao, sức lực phi phàm.
Gần nơi đó, gã nam tử Triệu Bất Chính đã bày ra thực lực thật sự, chỉ thấy hắn lấy ra một cây bút cùng vài tấm giấy, sau đó vẽ gì đó lên mỗi một mẩu giấy, xong rồi hắn kẹp hết lên tay, miệng thì thầm đọc chú ngữ. Sau vài hơi thở, hắn vung tay ném tất cả các tấm giấy đã được thi pháp ra phía trước, đồng thời miệng quát lớn: “Triệu hồi tứ đại sơn lâm!”
“Rầm!” Bốn mẩu giấy phát nổ, khói bụi mù mịt, sau đó có bốn thân ảnh hung thú to lớn xuất hiện. Sư tử gầm rống, mãnh hổ gầm gừ, cự viên vỗ ngực, đại bàng hót vang, bốn cổ thú là chúa tể rừng xanh bắt đầu ra uy, mỗi đầu đều có thực lực Luyện Nguyên cảnh đỉnh phong, chúng xông lên hành hạ đám ma thú tam giai vừa lao tới.
A Diệt đang điên cuồng chiến đấu cũng chú ý đến động tĩnh bên đó, trông thấy cảnh tượng vừa rồi, cả kinh lẩm bẩm: “Thì ra tên bất chính kia là một triệu hồi sư, hèn gì tu vi còn yếu mà lại luôn tạo ra cho ta cảm giác nguy hiểm.”
Triệu hồi sư là một phương diện rất khó tu luyện, hơn nữa không phải ai cũng có thể đi theo lĩnh vực này, phải là kẻ có duyên thì mới được. Triệu hồi sư không chiến đấu nhờ thực lực của bản thân, mà dựa vào các sinh linh do họ triệu hồi ra, nguyên lực của họ chỉ dùng để chèo chống khi triệu hồi mà thôi, nên tu vi cao hay thấp không quá quan trọng.
Hiện tại, tên họ Triệu đó đang dùng tay kẹp một tấm giấy rồi giơ lên trước người, miệng không ngừng đọc chú ngữ, một hồi lâu sau mới ném tấm giấy đó ra.
“Triệu hồi, cự thú cổ đại!”
Một đầu voi ma mυ"ŧ thình lình xuất hiện, khí tức đã tiếp cận tới bán bộ Hiển Hóa, mỗi cú vòi vụt, là một đầu ma thú tam giai bị đánh nát thân thể. Họ Triệu đứng sau năm đầu mãnh thú cổ này, liên tục bỏ đan dược khôi phục vào miệng, cố giữ sự duy trì lâu dài của những sinh linh đã triệu hồi ra, để chúng tiêu diệt được nhiều ma thú hơn.
Trái ngược với bốn người bên này, hai nhóm người tại hai hướng khác đã có dấu hiệu tan tác, dù sao mỗi nhóm bọn chúng cũng chỉ có ba, bốn tên, bị mấy chục đầu ma thú tam giai vậy công, khó mà sống lâu thêm được nữa. Hang động này sau khi đi vào thì lối ra đã bị bịt kín, thần thông mạnh mẽ cũng không thể phá vỡ nổi, có lẽ phải diệt sát toàn bộ ma thú tại đây mới có thể thoát ra.
Một hồi sinh tử chiến kết thúc, ma thú đã bị diệt sát toàn bộ, cả bốn người nhóm A Diệt ai nấy đều đã thấm mệt, nguyên lực mười thành không còn tới ba, mồ hôi đầm đìa, cũng may không ai bị thương quá nặng. Hai hướng khác khá xa, hai nhóm người hiện giờ chỉ còn duy nhất một tên sống lay lắt, toàn bộ những kẻ khác hiện giờ đã trở thành mấy cỗ thi thể vô hồn.
Chừng thời gian nửa nén nhang sau, bốn người mới coi như khôi phục được không ít nguyên lực, cùng điều trị được thương thế trên thân. Họ Triệu nói với A Diệt cùng họ Hàn một tiếng, rồi bảo tên mập đi thu lấy ba gốc linh dược về mới tìm cách phân chia.
Cùng lúc đó, A Diệt ngự khí bay tới vị trí hai nhóm người ban nãy, thu lấy toàn bộ nạp giới trên thi thể bọn chúng. Tên duy nhất còn sống sót hiện tại mới gắng gượng khôi phục được chút ít, một thanh phi đao lóe qua liền lấy đi tính mạng hắn, họ Diệt mặt không đổi sắc thu lấy nốt nạp giới rồi rời đi.
Khi trở về A Diệt ném cho họ Triệu phân nửa số nạp giới vừa thu được, sau đó chia cho nữ tử họ Hàn một chiếc, số còn lại là của hắn. Tiếp đó, ba gốc linh dược chân quý được gã mập nhổ về, hiện đang trôi nổi trước mặt bốn người.
A Diệt sắc mặt nghiêm nghị, không hề có ý nhường nhịn mà lên tiếng: “Trận chiến vừa rồi, nếu tính tổng thể thì đúng là hai vị diệt sát được số lượng ma thú nhiều hơn chút, so với tại hạ và Hàn nguyên hữu. Nhưng chênh lệch đó không đáng là bao, hơn nữa ngay từ đầu, Triệu nguyên hữu từng nói nếu tại hạ chịu hợp tác, thì khi chia chiến lợi phẩm sẽ nhường cho tại hạ nhiều hơn chút!”
“Vì vậy tại hạ mạn phép chia như thế này, ba gốc linh dược tại hạ sẽ lấy hai gốc, Triệu các hạ sẽ được gốc có phẩm chất cao nhất, cùng toàn bộ số thảo dược tại nơi đây. Không biết ý hai vị thế nào?”
Nghe vậy, hai người kia liếc nhìn nhau như đang âm thầm trao đổi gì đó qua ánh mắt, A Diệt thấy vậy cũng không làm phiền họ, hắn khoanh tay ngồi chờ. Trong ba gốc linh dược thì chỉ có một gốc thượng phẩm, hai gốc còn lại là trung phẩm, mà giá trị của toàn bộ số thảo dược khác gom lại cũng không nhỏ, nên yêu cầu của A Diệt không coi là quá đáng.
Sau một phen trao đổi, Triệu Bất Chính liền quay đầu lại, nhìn thẳng A Diệt rồi mỉm cười nói: “Tại hạ là triệu hồi sư nên mấy linh dược đó không quá quan trọng, mà Nặc Lan sư đệ là đệ tử hạch tâm trong môn phái, nên cũng không quá để tâm phần thưởng khi thu hoạch đủ linh dược. Vì vậy hai người bọn ta chấp nhận phương thức phân chia này của Diệt nguyên hữu.”
Dứt lời, hắn vung tay thu lấy một gốc linh dược thượng phẩm, đồng thời, tên mập cũng đứng dậy, bắt đầu nhổ lấy từng gốc thảo dược tại nơi này. A Diệt mỉm cười nói lời đa tạ, rồi thu lấy hai gốc linh dược trung phẩm vào trong nạp giới, hắn không quan tâm phẩm cấp của linh dược lắm, vì có là thượng phẩm hay trung phẩm thì cũng phải đủ mười gốc, mới có thể đổi lấy một viên Tạo Hóa đan.
Thần thức đảo qua bên trong giới chỉ, thấy sáu gốc linh dược đang nằm đó, hắn không khỏi mừng thầm. Nhưng không vì vậy mà hắn chủ quan, thời gian trong Vạn Dược Giới còn hơn hai mươi ngày nữa, không biết sau này sẽ gặp phải những tình huống bất chắc gì.