Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Đã qua hơn ba ngày kể từ khi Diệt Chúng Sinh đồng ý hộ tống Hàn Thanh Bình tiến sâu hơn, bọn họ đã trải qua không ít lần bị ma thú tập kích, vài lần vô tình lâm vào khu vực hiểm địa. Cũng đã từng chạm trán vài nhóm người của các thế lực khác, chỉ là không ai nguyện ý mạo hiểm ra tay mà thôi.

Thời gian qua, nhóm hai người A Diệt chỉ tìm được thêm một gốc linh dược có trong yêu cầu. Họ Diệt luôn là người xuất nhiều lực hơn, nên gốc linh dược đương nhiên thuộc về hắn. Chỉ là đã ở trong Vạn Dược Giới được một tuần, mà hắn mới kiếm được tổng cộng 4 gốc linh dược theo yêu cầu, nên không khỏi lo âu.

Lúc này, tại một cánh rừng rộng lớn vô danh, cây cối cao lớn gấp nhiều lần bình thường, có những âm thanh phá hoại không ngừng vang lên. Chỉ thấy phía dưới khu rừng nguyên sinh hoang vu ấy, có vài thân ảnh trẻ tuổi đang cấp tốc phi hành, ai nấy đều mang sắc mặt khó coi. Phía sau bọn họ, là một đầu ma thú khổng lồ, tỏa ra uy áp đáng sợ, đang điên cuồng truy sát theo.

 

 

Hai thân ảnh chật vật bay phía trước nhất, không xa lạ gì chính là A Diệt cùng Hàn Thanh Bình. Vì tốc độ phi hành của nữ tử họ Hàn không quá nhanh, nên hiện tại họ Diệt phải đang nắm tay cô ta mà kéo nhau phi hành.

Phía sau hai người không xa có hai tên nam tử khác, bề ngoài chúng cũng chỉ chừng hai mươi mấy tuổi, mặc y phục thông thường nên không thể nhận ra lai lịch. Một kẻ có diện mạo tương đối khá, thân hình cao gầy, chỉ là tu vi ở mức Luyện Nguyên cảnh tầng 7 mà thôi. Đồng bạn của hắn là một gã mập lùn, hai bên mặt béo ú, thân hình như heo, đang chạy chối chết mà miệng vẫn nhai ngấu nghiến chiếc đùi nướng cầm trên tay, gã ta có tu vi tầng 9.

A Diệt căm ghét hai kẻ phía sau không thôi, nửa nén nhang trước, hắn và Thanh Bình còn đang nhàn nhã ngồi nghị luận về các nghiên cứu pháp trận, trong một hang động an toàn. Vậy mà hai tên khốn không biết chạy từ đâu tới, dẫn theo một đầu ma thú ngũ giai đang điên cuồng truy sát ngay phía sau, chạy ngang qua cái hang mà bọn họ đang nghỉ.

 

 

eyJpdiI6IlI1cTRrQ2pXODI0NDQyS0UwcTM1U2c9PSIsInZhbHVlIjoiMUUrNkgzRTkreHRtaFRqY2V3MzI2SXIzZWhscVJGZGZLeUxZcDUrT2I3T0YrQmFMMTRtS29oenVqN0tLTGJKSkNCT1wveVhOMDlnSElSc2xrNUxjeWRTT0x2ZHQrOUI3VWs2cTFPRHVXMis2d0RyQUpvQ1V3U1NuNlZIY3lNZ1wvSXg4cXV6NmIzT0pQc1AydmV0QmVDK3pEc0pLcWtBYW1JSXhHVEZpRTc1U24rVkFmVjZ3c1Y1ZlwvNmZqdUp3bFlLQmFrazQ3dXdkK3BPTlJ0QzVPeHNqVDNpM2ZPNmNjQ3hXNlNNSVJRZDJxNzd2NUhLSkJGZDVNTm5UXC9NU29UbWY5cGw4dVBFNXhhRFdzSlJOZStkV0t6bjFXZ09ldjNZbkxoQ3ptWCsyNEtSZmdhVFdKcGl5RFhUZHdzbFBidkppQ3FXcTZQTmJoU1pGYjRLWk9weFwvbFBMVlV3bFNyeTRhajVcL3pYOU1KS1o1bDdkZjZ4Mk9seWdydE9RWmwyazcrbG9weW5Bam11OHZzZ2FyeTc3R0E5NWUwZDFKNFBVNWJDb0VodDBVWTkyakpRNjZEM0pqdCtQVm1NRFwvSVJ5a2M4bFFiVDF6S2JaVHVtNHlFYThUQldpb1wvVytWMjNnbjFxYVMyZmlERGRIbU41RmkyaWptSUlCaFcycFZYMWxNQ1VRSEJJSVNwTStzMkxMRFd0ZCtmQ0JTaHY0NmVhZ0dvMTJ2RnJmUGRsR09pTWdaSUkybVZkb21vZGgxb2hYRGdEd3hhWldjRE81NlJaVm9KbXFadDdpXC9jMjdSZStmbCtWTEJITDZyZEN4SkRrVVB6aEFwNmQyZ3ZTK25oMmxWejhvaG1XT283UmxSVkpZeDBDYWJoZksxdWQrc1JQcFc1cytXT3FOS3dWUUtKOVd4TlU2U0ZDVWcyTjNRYkNmeE1jdzdFUHFzQ3NoeWxSOGt4aUR0cnBONmhxMzhiNjRFMU02ZG90YVwvTlpqbGZjT1dPTHZXVjJGOHNIY3ZpNXRzQ2plRVA4eTloZ3NsVjlFa05OZ2MrYkowREZ0ZEpweDV5MFVYcEx6ZU82U0VUY0FERWxnRWl3VCs0bUpDMGVHWkE3YU5CMXBqTXNBZDFudUp1VERxS0I0b3NGWmJTZk5HblpXV2V3b3duS2R2RkplUTJDcjVkYzBORld1dis3MDFFalwvcUo1S09oRUc0dkF6MmpzN3VSbnErQ2xldG1HallGcHl1eHpidjF6d3JCWlZPZStVNkdpTHBHUFBXcllXVjFlNW82XC9IYUFiSmM3SGdaNWhZT3RQM1VETTdSenpKQjJnWG85djFFN3p5MnJLWXVoelVobkcxYjIzbEQ0RVNlbmJMWWpUdmFFcjJNRTRmUCsxNFJQdXBNcDlaOVRmcmduUlZrendZV1Q3NWNmc2hRRTE2WGk0eUpHQm13NnAzejJPaWU1NmFUWlA4VWVrRERJbU1CelRqQU9uZ2tYOWJvQkVzM05mSThHYkFIWWJ5U2oxSXBGekdhQUkyQ3FRMGZ2OGw0RFQrRDVMR211ZGJtVUcyNStnRVFxXC92RTJhWVcxU201XC9QZTBYOFVGcFlONFlCMFdDTVNGRjdYT2N4cW9kWkp6N3hcL0psYXpEdXAyUm1vSnNDNjg2TGQrMmxsYWlFV2tGRkZSZVNkNDA2YzBKU0tjVlA3SklwUDdSMFBEdFwva2dsekhxREd0amxQOExGRUtOMVV3WXVBYWVtNkhPWlRsXC8wQXUwSmVxRzNMZEpZYUtnbDUxSjJSNXFmbFdxaWRqT3RyMUpTN1cwVWNYMFVKQUV4T0k4Y0kzZVhwSkpCZ2VObTVXTDVpV1JNMGNLZDdSdXFXRTNxU0h0YU85U2ZXdDJNMks4MjBmbHJqYjF3VnMwN2x1ZHVwMlM3UnRKcWt2b2x0c1UrTXArXC9kVjVsclwvb0N5NmhcL3FiU3dcLzNKa3RJTmZEXC9JNkRLMWhISUZldU5vSUt6TFlpOWk2ZVlLWTIza2Y3djdYaXNEVExJTGRBWmZaYlBQZm9BcWs0R1l5Yk1YeWVXTXdXSGlCaUxyb1c2TkVONERCbWpKS25CNjR0S0NZbDJzWFwva2d4SmFNeU1ERjZzMVwvWVdVcGNrR21zaDFrSllMbDBBOFVMdmVTVDhzbXBFMXFmdjZadVV5eEJzV0srRDkzK2dwc3VQQTFuNVIzTkIxY1hXazNMdjZmRlIwT3E0djFWT21ETlVBRitGVGpFVnZSaW4rSU9rVkZtWHBLb1BrUm5QOXVzbTR0YzJBWkJnNVg5VUh2VWxwOG1ac3NsRnU4UDkyakNnMkhDY0Vyb2pYU2ViQzM2dG9WR0ZnMDA1XC8wajU4aUROYkNPYmZuZnNrMFhoMVJKdjU4OUZxTWxlYUFTS3JQbDRtdGFaZU1IVEpqem5wZUJ3aENuUDYzWFwvWE1FeU9lZFE4RzZ5MHVkRlBaNXRjNmRHelg3YzBFQmZqRHpIWGViNDZEdFQ3YkVkQnBXbm9RQjJVa0pkMzZMamNWcjVCOHVlOVwvVDhvN3pNSzNQcXR5Sm52RG5WbnZ4VFlTb09ZUFh4Nkh1dVd4U01ISzQwaENJMnE4cHl1V0xuNGEwbEVSaTlpeEd3TXh3dENQM0dZb2xkWDNpQmFrcjZlbTBzXC95Q3MyWFRtdmtCckkwXC95QWo4dHJYNmtnTVhCbytxa1Nzbzc2T2dvRUFOZEIyTUJJUVZNcXJZWlY1UFJcL2ViQW5pRkROQWdaWXhzOG5OaE1NeGVsemNJTFpMOHlqT2FMdCs5YjEyd1FIRXE5bnlXeGcwa3dxS2RkWkVcL2xJbTMxa05FMTZhRFNValE3SE9lSFUrTzI5TDBqZmNDa3llK3FIVEdCRHdpcFB3b0ttWjBlK21OT1EzNFZmYlpcL1JaY0FwcytVa1pEXC9vaDl5K2YyeFloZjhrQUFYTEh1a2liUUYxdXk4SjBGM1ZoOForTmpzMHk3cDhyV0FcL3oyRDJ5NjBXcjlHV1h6SjY1MW45TURRb0YweDFYMFVCTkNma2YzYmFOcXdoQnFCVm9HbmxrREJXbzdSeEh6Qk9mVTUwWGczdXNNc0VvRHNqcGVLMEdjaENFTXpDc1pib2JMcm1iMUZqTDBqS0wwK0syeWF3T2IzaU5Xb1ZZM2siLCJtYWMiOiI4MjgxMDhkMjQ2NGMwMWQ5MjlmZjUxYzMxYjAyZDVlNGFhYzA1OTg1Mzk3YTlmODc3Yjk2YmExMzM3NWUyYzg0In0=
eyJpdiI6InFhVEJjdGZpV1l3RndPaFRUOVB1dWc9PSIsInZhbHVlIjoidUFGVGRaaFVFU0Rvb1RkNzRXN3NRdXlGYnhcL3U3c3dyNWlJcXFSSlRGc3Zkb0lMbldsd0NnanljZ0NYQ3pnSUZOWHNQc2tMVDlscU4raklpa2RTNVZSdEw4YlM1bWMrMzU2ZjBZOG5WRWs4PSIsIm1hYyI6IjQ3OGJhMmRjMzBkZGY4NzZjMzdiYjliM2U1YmQ5OTFhOGI1YTNjMDc4NWU4MmExNzhlMzk2MTMzODA5OGI4NDIifQ==
Vừa cấp tốc phi hành, A Diệt vừa quát lớn lên về phía sau: “Hai tên khốn kiếp các ngươi sao cứ mãi bám theo chúng ta? Hãy tự chạy đi hướng khác đi, mục tiêu của đầu súc sinh kia là các ngươi cơ mà!”

Tên thanh niên cao gầy nghe vậy, cố nặn ra nụ cười đáp: “Đừng nổi nóng lên như vậy người huynh đệ, có câu cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp, huynh đệ và vị mỹ nhân kia san sẽ chút gánh nặng cùng hai người bọn ta, đâu phải việc gì quá sức đâu.”

“Quá sức cái đầu ngươi, phía sau là ngũ giai ma thú đấy, ngươi cảm thấy cuộc sống quá vô vị cũng đừng nên chọn cách này để chết chứ. Hơn nữa, ta thà xây mười bốn tòa tháp còn hơn đi cùng đường với hai ngươi!”

Thấy họ Diệt đang căm tức như vậy, hai tên thanh niên một béo một gầy phía sau chỉ cười xấu hổ chứ không nói gì thêm. Cả bốn người vẫn đang cấp tốc phi hành dưới cánh rừng, ma thú đang truy sát bọn họ loại phi cầm, tốc độ bay rất nhanh, bay trên trời cao hoàn toàn là tìm chết. Vì vậy phi hành luồn lách qua các gốc cây là phương pháp tốt nhất, để hạn chế tốc độ của súc sinh kia.

Thân hình to lớn của đầu ma thú giống như đại bàng này, không ngừng đâm gãy vô số cây cối cao lớn, truy theo bốn thân ảnh phía trước không bỏ. Thi thoảng nó còn há mỏ, bắn ra những luồng sấm sét kim sắc, oanh kích tới mấy người nhóm A Diệt, khiến họ phải chật vật tránh né.

Bay thêm một hồi, A Diệt như cảm ứng được gì đó phía trước, khóe miệng lộ ra chút ý cười nham hiểm. Đồng thời điểm, khóe miệng tên nam tử cao gầy ngay phía sau, cũng hiện lên đường cong. Cả hai người đều quay sang nói gì đó với đồng bạn bên cạnh, sau đó không hẹn mà cùng phóng nhanh xuống một vùng thung lũng phía dưới.

Tại vùng thung lũng khá rộng lớn phía dưới, có hai nhóm người tương đối đông thành viên, đang kịch chiến với nhau, nhìn qua cũng có hơn chục. Tại trung tâm thung lũng có một gốc linh dược, hiển nhiên đó là mục tiêu tranh đoạt của hai nhóm người này.

Đang giao tranh kịch liệt với đối phương, không ít người cảm ứng được có thêm người khác tới, liền đề phòng nhìn lên hướng bốn thân ảnh đang cấp tốc bay đến. Chỉ thấy ba nam một nữ với bộ dáng chật vật, bay tới gần phạm vi đám người này, nhưng không hề có ý định công kích mà chỉ lướt ngang qua, sau đó lại nhanh chóng phóng đi.

Tên nam tử cao gầy còn quay đầu lại nhìn đám người, mỉm cười lớn tiếng nói: “Hỡi các vị nguyên hữu thân thiết, chúc một ngày mới thật tốt lành.”

Nghe vậy không ít kẻ ngơ ngác chả hiểu chuyện gì, nhưng vài tên có lực cảm ứng mạnh mẽ, lúc này như phát hiện ra điều kinh khủng đang tới gần, liền hoảng loạn hét lên rồi bỏ chạy. Một hồi gϊếŧ chóc không chút sức phản kháng đã nổ ra tại thung lũng đó, nhân loại gào thét, máu chảy không ngừng, tử khí bốc lên.

Cách vùng vừa xảy ra một hồi gió tanh mưa máu đó hơn mười dặm, A Diệt cùng Thanh Bình vẫn đang cấp tốc phi hành. Một hồi lâu sau khi đã bay được rất xa hai người họ mới dừng lại, sau đó đáp xuống trên một tảng đá lớn, bắt đầu nghỉ ngơi khôi phục nguyên lực. Vài cây trận kỳ bay ra tạo nên một vòng quang tráo lớn, bảo vệ hai người đang ngồi xếp bằng bên trong.

Ngày hôm sau, hai người nhóm A Diệt đang đứng trước một động quật phi thường to lớn, nữ tử họ Hàn nhìn xuống tấm bản đồ trên tay, rồi nói: “Theo bản đồ được môn phái của thϊếp thân cung cấp, thì động quật phía trước chính là một trong tám nơi có nhiều kì chân dị thảo sinh trưởng nhất, linh dược không dưới mười gốc đâu!”

“Động quật này rộng phải gấp mấy lần một tòa thành trấn phổ thông, hơn nữa cơ hồ môn phái nào cũng biết vị trí, nên khi vào bên trong tìm linh dược, chắc chắn không tránh khỏi một hồi tranh đấu đâu.” A Diệt âm trầm lên tiếng, nhưng ánh mắt vẫn hiện rõ sự tự tin, động quật trước mắt chính là một trong những điểm đến hắn luôn hướng tới.

“Hai vị nếu đã muốn đi vào trong đó tầm bảo, mà lại lo ngại nhiều nguy hiểm, cớ sao chúng ta không cùng hợp lực, tạo thành một tổ hợp ăn ý nhỉ?” Đột nhiên có một thanh âm từ xa truyền tới, cả A Diệt và Thanh Bình đều quay đầu nhìn lại.

Có hai thân ảnh nam tử đang ngự khí trôi nổi trên không trung cách bọn họ tương đối xa, bọn chúng không ai khác chính là hai tên khốn mà A Diệt ghét cay ghét đắng, kẻ vừa lên tiếng muốn hợp tác chính là tên cao gầy.

Nhóm hai người A Diệt lộ rõ sắc mặt căm giận, không nói một câu nào, bộ dáng như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương. Hai kẻ kia lại không để ý gì, cười hắc hắc rồi đáp xuống cách họ Diệt không xa, sau đó mỉm cười tươi tắn bước tới gần. Khi hai nhóm còn cách nhau không quá một trượng, thì gã cao gầy chắp tay nói:

“Tại hạ tên Triệu Bất Chính, còn vị sư đệ phía sau tên Nặc Lan Thực, rất vui được làm quen hai vị nguyên hữu. Không biết nên xưng hô với hai vị thế nào?”

Giờ A Diệt mới hiểu tại sao tên khốn trước mặt này lại vô đức như vậy, cái tên nói lên tất cả rồi. Còn gã mập đang gặm đùi nướng kia không ngờ là tộc nhân của Nặc Lan gia, một trong thập đại thế gia Phần Quốc, nghe nói người trong gia tộc đó nổi tiếng về thể hình ngoại cỡ, không ngờ là sự thật.

A Diệt sắc mặt không vui, chỉ hờ hững đáp: “Ta họ Diệt.”

“Thϊếp thân tên Hàn Thanh Bình, chào hai vị nguyên hữu.” Mỹ nữ này ôm quyền, cố mỉm cười đáp. Dù sao tu vi của cô cũng thấp kém nhất, không thể làm ra bộ dáng lạnh lùng như A Diệt được.

“Haha, xin chào Hàn nguyên hữu, hôm qua khi chúng ta chạy chối chết, tại hạ đã để ý... à là hâm mộ nguyên hữu đã lâu, nay mới có dịp được làm quen.” Tên thanh niên cao gầy họ Triệu cười kì dị, chạy tới muốn nắm lấy bàn tay nữ tử họ Hàn, khiến cô ta hoảng sợ vội lùi lại trốn phía sau A Diệt.

Nhìn ánh mắt của kẻ bất chính này, họ Diệt đã nhận ra hắn là một tên háo sắc rồi, tuy chưa phát hiện ra hắn có ý đồ xấu gì, nhưng cũng chẳng phải loại tốt lành. Thấy ánh mắt sắc bén của A Diệt nhìn chằm chằm, tên đó vội nghiêm túc lại, sửa sang lại y phục trên thân, rồi ôm quyền nói:

“Vẫn là câu hỏi ban nãy, không biết các hạ có chịu hợp tác với hai huynh đệ bọn ta không? Nếu bốn người phi phàm chúng ta hợp thành một đội, chắc chắn sẽ khuấy động nơi này haha!”

Ads
';
Advertisement