Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Thân ảnh hắc y di chuyển nhanh như cơn gió, luồn lách dưới cánh rừng nhiệt đới rộng lớn. Phía sau có hai kẻ khác đang truy đuổi theo, chính là hai cỗ khôi lỗi đẳng cấp cao.

Không phải A Diệt đánh không lại nên mới bỏ chạy, mà hắn phải tìm cho ra tung tích của hai kẻ đang chỉ huy khôi lỗi phía sau, chứ hắn không thừa hơi đánh với hai khối sắt vụn vô tri. Loại khôi lỗi này, người chưởng khống không thể cách xa quá nửa dặm, vì vậy chỉ cần chạy quanh vài vòng, hắn không tin không tìm ra chúng.

“Theo tin tức về những thế lực khác, thì đệ tử của Thiên Khôi môn thường có kĩ năng chiến đấu cận thân rất kém, vì chúng quá chuyên tâm cho lĩnh vực khôi lỗi. Chỉ cần tìm thấy hai tên khốn kia, ta sẽ giúp chúng ngừng thở ngay!”

Vừa nghĩ tới đây, hắn đã mơ hồ phát hiện ra chút giao động nguyên lực trong một cái hang nhỏ. Khóe miệng kéo lên đường cong, hắn vờ như không hề hay biết mà chỉ vô tình chạy ngang qua đó, phía sau không xa, hai khôi lỗi đang cố tăng tốc bám theo.

 

 

Trong cái hang nhỏ nơi mà họ Diệt sắp chạy ngang qua, có hai gã trung niên đang nhắm mắt, ngồi xếp bằng, hai tay không ngừng kết ấn, giao động nguyên lực nhè nhẹ phát ra, được một pháp trận nhỏ xung quanh che đậy lại. Tuy thân thể bọn chúng ngồi đây, nhưng thần thức thì đang kí gửi trên cỗ khôi lỗi rồi điều khiển nó.

Một gã lên tiếng: “Sư huynh, tên khốn này chạy nhanh quá, dù vừa chiến đấu một trận với bầy ma thú tam giai xong, không ngờ hắn vẫn còn nhiều sức như thế. Chúng ta... có nên từ bỏ không?”

Nghe vậy, gã còn lại có chút tức giận liền đáp: “Hiếm lắm chúng ta mới có thể gặp một con bò lạc tại vùng ngoài như thế này, phải cố gắng diệt sát được hắn, thu lấy nạp giới. Càng có thêm nhiều đồ tốt, tỉ lệ chúng ta tìm được nhiều linh dược, và toàn mạng rời khỏi nơi này càng lớn.”

 

 

eyJpdiI6IkpveVFCQktDaUhtTW9TeWZKYk1kakE9PSIsInZhbHVlIjoic0R0UTR6K0JtakVvTTlyaG1pTGRjdnR4U25ybW1xdmVla0pkTm40M0lKbVc3QUlaa1pVYmZHeno1QUFUN1BsMEtzcDc0SGN4RHQ1dXd4XC9zcDVzTUNqbmRFOGpPaklIT1hYNXVOS3dSYjZOQ1hhNzU3cDBNbXZud1gwNGpQdWdjT1crVThzU1Z0QnB1dWl0ZkRwdFJGY1FlXC81TWVlSHhsMWtVbHo0dnZDN0JlTk5aR0s4dDlxUEFcL2dMUWtlQitLWHJsckQ3QTdZU3FzOWh4XC9wOWthenMxamsrVFYxUmRhbWw0XC9Mdm1FSndcL2RSdVwvSnY5ZDNIRWNzYmxWbURqK0pYcldudWlENk1aOTUzR3JVeTl2d3RkaFFlM2xET0lNVmc1ODgwWjRtWWNHdnJNbWdvK3haTlFlMGNDb0NRdmZSZUpTcnFZd2RWb2J2cVhWMXFNeEhVUFwvZXJ2bURuVldlXC9hSmx4ZktqQnpSektcL1N5MkpQQ21nNXV6akswaXdOZkdPNUtaTkVUUnpVZXdpSnZwTXZKd2tnVVwveDgxemI2V0IyMXBLTXpuKzFwaW1ZUElnVU91WHZxbjh0WUxIWis4UU9hOFVQXC9FNWdTQU1sVDVITDFwQ0h1ZDJjOVR2U2NFS1wveXZ5XC9cL21laXZPTmNHY1ZtMU05SE05dkZnXC9yVStIVlhXR3dEeTB3R2hzTk1RVnB2NktXZXpvcXh6a251SWx4TWNHWlpMT1M2aEN5WkFrN0hwTW1QTU9zblJIU1RRUGNKRUtJc09pU2pqMFdCSkVXRm5jYmc0NzVkaGJ1b0xlRjZrRkxCbU4wT3hjNXE3aHZqbGY3QjBqc2h3M0JJVXJoNDZKZHlQSGxVSmtadFF3UjF6UDUwd296WXRndkFzVGxHeWFqN1Y2bU01dmZtXC82UGdhQnVqMUVHWHpKNXU0XC9jenpBSHRlVmtOUnVUMVRDa2E2alRcL0w1YWJsODJOaXJ5T1IxbHRyc0lVcWgxK0Z3V2tsQUVrSGlReTZqVjM1Qzc3U0x1SGtLUUJ3TnVnZkl2R1A2R2d6dFoyU1VpVkRzeWZRanN2WnY2WUF5WUxyNVFlMEtxanBMY0N5cDFLK2ZUWXkrOFdEZFwvbExYU0RaZm9KQ0Juc0pjWnhObTBsdmlPQ1MwQ3dDaHd2U3lXZHh1SEhwN1ljOTBobmhhOG0xd200M2hIWElNM0I3c05HalFMUkpXdndVMERPdWpSTk5hbGhTSUZZNVNjZEQwXC9UYUI5WWVcL2tReEp6ekEwOUNcL21VMzA1aDRUMGh5YlU3bG1ZYUFqdktaVU5wVWNEalhtRzdORW10U1BIeDVpWHI2RTJxXC82cHdIWTlKa1Fla2U5cGV3TXBpZ1I1ckQxXC9OeEN0Mk4wbHU2THp2dTQrbjFFNmRRdnRjM2Z1dmY4M1FvT1lnV3FtV2x6V0Q2UnNIdk5HU25lc2JiUjBWWjFIUjRMdkFrMWh1N1pPSnArXC9jS0NlYlkxVHVEVm1acTFOR1FxcUdOTFVQV0FaNU92cFRUYldGWjB1WDh5K045XC8xUnVVckZhbWhrTXFHQVkrRXBsSld4WVdPdHVMbm51SVwvdkdQU1BVUkcwZUR4cjhNdXc5UnV1VnV1eFlBRURFKzY5NlhhVFJWa1ZzSGYzb0tSXC9VdUZGSW1vMWdVaDhCamtGMTdsWGZxbitISURmSmhKUGphUTlLQnRkdk1tYWY3UlJqV1FGcHpDcFJjaXBXSHVQbnFsVHliZU42anA5ZDlKS0s4SjBxU1wvallia0JYRXMyS3NHRzBaVG1uZ1BqeXBEclFiMFlhb2RocXB4SXB0Uks0ZWJzNlI3VVBLTjI3RUJqMVYzdnZWZFVYSTdkaTRcLzl2dGhwYjJwMlBFT0JqSnhKdnNwalE2b2d2XC9JZ3lkMFJoNnZZYUJPVVN3MlNTUzhLOWFPcnB1S3RaODRyTFV4bzFPQW5yNmdwUEhiS1hKM2M5a2tCMjhhNFlvN0ZFVGhnNWZLMGxFa2dJQ0RxVmlcL0tiTldIWHlNN3dBdEhcL1RDZkhpdlA0a3JZYk9vaG1SUjk5WXBjbXRMa0w3b012VEZXZGlsaE4ydlF0Mk16VFhFWHdlVVBhVDh0WUJjSjFqbUpNeVBGYk5LRHBKaWNMXC8rblRwRFBjVEJaU0FYazlNcGNVSXoxa3lORU9OcWNcLytcL3F2UFBRdnBsQ0pxaXN6QXFvbXoyS3VUeThYWjVDRlpNWUVnN1dEeXpOcWxTd1dZdVdiY25XMmVwV3FsMDIzdEtta3JSUkZ1Tkx0MWU4eHR5VXpwREx3ZHFnbEhoTkpza3N4M0hJNHIya2Y0Tm9KVFFtQTJHaWRjQldyY1Y2TisyNExJU1o5MTJMRG13Qzdidk5Ib1NLQzJrKzRvWTZBUjJkVkNjQkV5VFA5ZTZ6NXhMOTNaSURkNW1LRU1qWjhZTnpreUhNZWlQUCswN0dcLzZMT1Bya2plY0pOc2Iwa2ZvSkxUblJzcHloTENlWmdaZ0d0dDlER05lSGpCbzhsMkc0RmlOTWdWdG5RUnMxdmtcL2JcL2w1ZlFcL245aU5KWXRUb2d2d1BYUUlYMVM2MXJBZzhxYTJBeTN5RWFkSkFCQitiVmF6Nzl6a25yYmpsM2xjZERXYkRlR01lUnFoc0ZFRTZreERXYTdvaCtURCt5cHhtcUE0TUM0eDE2NmxSUG9CeXJibUdlRlc0QVNHRHp0cWE4VXJjSGFYRWRKK3FLa1pCMWtDZHoxWUZhXC9JZXRycnlXRWFkR0hSdnRUdWtxdFF6Zk5tQ1l5bVBEanBydTNMZkQxeTVtNnNnK3orbEgxQnMzK0x5NlIwWG1KdnlWUzVTOVZuV01LbnBDQkNnSlFiRkpyUElRVFJCS3BMNXc3VDhlS2hxTSIsIm1hYyI6Ijc4YWY0MjhhOTEwZGYyMWVlOTI3OGUwN2Y1NWU5ZTExYWVmYmQxMjdjYzQ4NTQwMzY5NTlkNmM1Mzk0MGFiNjUifQ==
eyJpdiI6Im9xUHdEUmxpKzhqQzFwRW5zelRTQXc9PSIsInZhbHVlIjoiZGxIMGpKdTRBOHRUXC9SbG5UZmtUUWtvUUs1V21FczYzOE1HOTVmSmVZc0VoQkF5WUxEdEoyWUZPMVBIWWg3T08rTUQzNjBETWE2TkxobEhncHF0bUZteVZONm9ycDA1Y1dhMDhvaHc0U0JZPSIsIm1hYyI6IjNhNDA1MWE0ZmRiZGZkZjMzYjcyMTIxMjQ5ODhkOWI3MzMxYTE5ZWQyZDA1Y2ZhYTgzMTIwZjIyMGZkNzMzOWUifQ==
Hai cỗ khôi lỗi vì không được thần thức của chủ nhân tập trung khống chế, nên nhất thời khựng lại, cử động có phần chậm chạp. Nhân cơ hội đó, A Diệt linh hoạt luồn lách qua, trở lại ngay phía trên hang động vừa sụp đổ, vung tay bắn xuống mấy tấm phù bạo đỉnh giai!

Sau khi những vụ nổ đinh tai qua đi, xuất hiện phía dưới là hai thân ảnh trung niên đang rất chật vật, nhìn qua có thể thấy chúng bị thương không nhẹ, nếu không phải có nguyên phù phòng ngự, chắc chắn chúng đã không lành lặn rồi.

“Tốc độ phản ứng trước tình huống nguy hiểm của hai kẻ các ngươi kém thật đấy.” A Diệt cười lạnh, khinh thường nói.

Sau đó không chậm trễ mà phóng thẳng tới phía hai gã kia, chiến đao xuất hiện trong tay, trông hắn như đầu mãnh thú khi nhìn thấy con mồi vậy. Phía sau không xa, hai cỗ khôi lỗi chợt động, chạy tới ngăn cản hắc y thanh niên lại. Vì hiện tại hai khôi lỗi này đang được thôi động bằng phương thức thủ công, chứ không phải được thần niệm của chủ nhân nhập vào, nên hành động không còn được linh hoạt nữa.

Hai gã trung niên vừa phi hành bỏ chạy, vừa ve vẩy các ngón tay liên tục, thôi động khôi lỗi phía sau ngăn cản kẻ địch lại. Sắc mặt tên nào cũng đều tái nhợt, chúng biết lần này đá phải thiết bản rồi.

Chiến đấu vài chiêu, A Diệt đã đánh lui hai khôi lỗi, sau đó bứt tốc bắn đi theo hướng hai gã trung niên kia. Vừa tiếp cận, hắn đã bị mấy tấm nguyên phù dạng công kích bay vào mặt, nhưng rất nhanh vòng quang tráo từ nguyên phù phòng ngự đã hiện lên bao bọc cơ thể.

Chiến đao bổ chém không ngừng, hai gã kia chỉ có thể chật vật thối lui, thời gian tồn tại của lớp màng bảo vệ quanh thân sắp hết, hai kẻ đó cũng không còn nguyên phù, cái chết đang đến gần hơn. Hai cỗ khôi lỗi phía sau cấp tốc lao tới, khi nắm đấm của một tên sắp chạm đến sau lưng A Diệt, thì cũng là lúc thủ cấp của một gã trung niên rơi xuống!

Một cỗ khôi lỗi chợt đứng im bất động, chỉ còn một tên vẫn đang hoạt động, nhưng cũng không được linh hoạt, vì người điều khiển nó đang đứng trước làn ranh sinh tử.

“Xoẹt!”

A Diệt mệt mỏi thở dốc, nguyên lực trong người đã tiêu hao không ít, phải đánh hai trận liên tiếp khiến hắn có chút ăn không tiêu. Dưới chân là hai thi thể không đầu, máu tươi vẫn đang không ngừng chảy ra, lênh láng trên một mảng đất.

Phất tay thu lấy hai chiếc nạp giới, cùng hai cỗ khôi lỗi vẫn chưa hề bị hư hại gì, thân ảnh họ Diệt tức thì rời xa khỏi khu vực này, không lâu sau đó đã có rất nhiều ma thú theo mùi máu mà tìm tới nơi đây. Hai đệ tử Luyện Nguyên cảnh đỉnh phong của Thiên Khôi môn, hiện tại chỉ còn sót lại vài mảnh y phục rách rưới, trên mảnh đất quạnh liêu.

Tại một nơi an toàn vô danh, cách địa điểm diễn ra trận chiến vừa rồi chừng vài dặm, A Diệt đang nghỉ ngơi khôi phục nguyên lực ở đây. Trong nạp giới của hai kẻ vừa ngã xuống kia, có không ít đồ tốt, khiến họ Diệt chú ý nhất chính là điển tịch nghiên cứu về khôi lỗi thuật, và vô số nguyên vật liệu chế tạo khôi lỗi.

Tại nội môn Tọa Sơn tông cũng có đệ tử kiêm tu trên phương diện khôi lỗi thuật, nhưng số lượng không được nhiều. Hắn trước kia cũng có hứng thú với lĩnh vực này, nhưng vì phải tập trung tu luyện tu vi và pháp trận, nên không có thêm thời gian nghiên cứu.

Sau khi khôi phục trạng thái bản thân tới đỉnh phong, hắn tiếp tục cuộc hành trình tìm kiếm linh thảo, nhiều lần chạm trán ma thú mạnh mẽ, vẫn không hề ngần ngại mà vượt qua. Đi qua ngày đầu tiên trong Vạn Dược Giới, tuy chưa tìm được gốc linh dược nào, nhưng A Diệt đã có thu hoạch không nhỏ.

Trong mảnh không gian hạ vực này, một ngàn nguyên sĩ Luyện Nguyên cảnh đỉnh cao, hiện tại không rõ còn có mấy trăm, vẫn đang tích cực thi hành nhiệm vụ được giao. Họ không ngại đặt bản thân vào những vùng hiểm địa, với mục tiêu không gì khác ngoài linh dược quý hiếm, có thể dùng để đổi lấy Tạo Hóa đan, thêm cơ hội đổi đời cho bọn họ.

Một đầu tam giai đỉnh phong ma thú vừa đi theo tử thần, thi thể to lớn của nó đổ rầm xuống mặt đất. Cách đó không xa, A Diệt đang cẩn thận thu lấy một gốc linh dược đang tản mát ra hương thơm nhè nhẹ.

“Gốc Cao Móng Quỷ này chỉ là linh dược hạ phẩm, không phải loại nào có trong yêu cầu của tông phái hết. Thôi, có còn hơn không, đem về bán đi cũng không dưới 500 nguyên thạch đâu.” Hắn ta vừa lẩm bẩm vừa thu lấy linh dược, rồi quay lại cắt phăng đầu ma thú kia ra, tìm xem có ma hạch hay không.

Ngày tiếp theo, tại một thung lũng cách vị trí ban đầu hắn xuất hiện rất xa, tiếp tục có một cuộc chiến nổ ra, và kẻ thua cuộc là một đầu ma thú tam giai đỉnh phong. A Diệt nhìn thi thể con thú trước mặt, suy tư lẩm bẩm: “Ma thú thủ hộ tại những nơi có linh dược hạ phẩm đã là tam giai cực hạn rồi, nếu là linh dược trung phẩm như trong tờ giấy yêu cầu, chẳng lẽ nơi đó sẽ có ma thú tứ giai?”

Không nghĩ nhiều, hiện tại hắn chỉ biết đi được bước nào thì lo bước đó, thu lấy toàn bộ dược tài tại thung lũng này, rồi ngự khí ở khoảng không thấp, tiếp tục quá trình tìm kiếm. Trên người hắn có treo vài cây trận kỳ nhỏ, chúng tạo ra một loại trận pháp đặc biệt, có thể giúp thần thức thăm dò của hắn được tăng cường, trên cả phạm vi lẫn độ chính xác.

Nhìn thông tin đống linh dược ghi trên tấm giấy, A Diệt không khỏi thở dài, đã vài ngày trôi qua rồi mà hắn vẫn chưa tìm được một gốc linh dược đúng yêu cầu nào. Linh dược tông môn yêu cầu tìm kiếm và thu hoạch có năm mươi mấy loại, đều có phẩm chất từ trung phẩm linh dược trở lên, hơn nữa đều là loại quý hiếm, bên ngoài có tiền chưa chắc mua được.

Đột nhiên hắn như phát hiện ra điều gì nên liền dừng lại, thân ảnh cấp tốc ngự khí bay nhanh xuống phía dưới, đồng thời cố gắng thu liễm toàn bộ khí tức đang phát ra trên thân. Hắn chạy tới trốn sau mấy tảng đá lớn, thò đầu ra quan sát nơi đang không ngừng phát ra những tiếng nổ lớn.

Chỉ thấy phía dưới cách nơi hắn đang trốn vài trăm trượng, tại một vùng đồng bằng, có ba thân ảnh nam tử, đang bao vây quanh một tòa pháp trận nhỏ. Bọn chúng mỗi tên đều sai khiến một đầu ma thú tam giai, không ngừng công kích lên lớp màng chắn bên ngoài pháp trận.

Tập trung nhìn kĩ hơn, A Diệt chỉ trông thấy một thân ảnh mơ hồ đang đứng tại trung tâm pháp trận, nhìn dáng vẻ thì có thể nhận biết đó là một nữ tử. Có thể ba kẻ kia đang vây gϊếŧ nữ tử này để đoạt bảo, mà cô ta lại là một pháp trận sư ưu tú nên hai bên nhất thời lâm vào thế giằng co.

Chứng kiến ba tên nam tử lớn tuổi liên tục chửi rủa, chỉ huy ma thú công kích pháp trận đang bảo vệ một nữ tử bên trong, họ Diệt chỉ cười khẩy: “Người của Luyện Thú sơn quả nhiên bá đạo như trong lời đồn, chuyến này thú vị rồi đây.”

Ads
';
Advertisement