Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Giữa một bình nguyên rộng mênh mông, có một cánh cổng rộng lớn được đúc từ hắc thạch, cánh cổng đứng sừng sững giữa bình nguyên bao la lộng gió này.

Lúc này cách vị trí cánh cổng khổng lồ không xa, có một nhóm hơn hai trăm người đang đứng tại đó. Nhóm người này tất cả là nguyên sĩ, quanh thân đều có nguyên lực lưu chuyển, trông ai nấy đều mang khí chất không tầm thường. Nhìn y phục xanh lục trên thân họ, thêu họa tiết những dãy sơn mạch hùng vĩ nguy nga, quả nhiên là người Tọa Sơn tông.

Hiện tại bọn họ đang đợi tới khi không gian tại lối vào Vạn Dược Giới ổn định nhất, các vị trưởng bối sẽ cùng nhau khai mở ra, để cho chúng đệ tử có thể thuận lợi tiến vào. Cửa vào vùng không gian đó không dưới mười cái, nằm rải rác khắp nơi trên lãnh thổ Phần Quốc, tại cánh cửa chỗ này, sẽ là nơi Tọa Sơn tông cùng hai thế lực khác tiến vào.

 

 

Đám đệ tử Tọa Sơn tông chia thành hai nhóm rõ rệt, một bên chỉ có 20 người, đều có tu vi tân tấn Hiển Hóa cảnh. Bên còn lại có tới 200 nhân ảnh, tu vi đều là Luyện Nguyên cảnh tầng 9, trong đó có chừng phân nửa đã đạt tới đỉnh phong, phần lớn những người này đều có bộ dạng trung niên hoặc già cội.

Dẫn đầu hai nhóm người là hai vị quản sự có uy tín lâu năm trong tông, lúc này bọn họ đang ngồi trò chuyện với nhau cách hai nhóm người không xa. Hai người đó chỉ có nghĩ vụ dẫn đám đệ tử đăng kí tham gia tới đây chờ đợi, chứ bọn họ không phải người tham gia, nếu một trong hai người đó mà đi vào, chắc chắn Vạn Dược Giới sẽ sụp đổ.

Diệt Chúng Sinh lúc này đứng giữa đám đệ tử cao tuổi, không nói chuyện với bất kì ai, trong toàn bộ hai trăm người này, có không quá mười người mang bộ dạng trẻ trung như hắn, còn lại đều đã là lão đầu.

 

 

eyJpdiI6IkJIR3JGamVjdlFndXZRcmFxWTYrRXc9PSIsInZhbHVlIjoiaGRYRW9KZ2p1T1d4S1cxdVdEZHVUeDVmZFdodUZwXC9ETlpKTFRiem5SbTYwUjlMTytUWkFxeEc3cFZFK0FkcUVHZmR1dnVaNzd4MjJPeTlFSG5qQWV3UFl0K1F4K2hwS1Z6R1wvRUFFSmM5d0EwZHJTTmpsVUUwWncrZ1ZIMW85eFNEZXRHcGxhRDhsSnFhTlwvTFVBV1ptQ3Z6MFhyNmFNXC93QnJZNGdvdGhhcmRMSnNMV2JcL01Ud1RFOFwvZG52RmdZRkFic2V0Z3V4V3hsaW14R2JqM2swMm81dXVDMEhzMUkweXM1YVlIdHJsN3ZRZVBjUHo5eDkrXC9xSTVuYmRaOXd2UVlFUVY0bDNDZ1R4VFM1Qk90U05HbEp4Yk1YM1lhQmxxZVFqbFU0VXFHQ2VCejRQNkhKdnlSWjVhUUtReTQ1REZxVzhhaUhMZys1WHJJYmE1aXhTUTBPZ3N5S1FMZzNsMFdEMzl3WHRCV0RXNlR3MkZxXC8yYnBKKzVJM0Y0Y05qT3N0MGo2UW9KeHY3RXVDNW5na2kzUmM2ZTZkU1l6RnBNWThUMWd4V0RQWTcrY3RxUW9FbkJpdk5RYmNZSU9xcDc1T3pyYmlJRHFWK1FzUWtvS2dlNHBweWpKVHluSEcxK1wvQUFEczR2c0lBcUs0VFc2QXZrVDBCVmxwdng0dkFncFNaU0s0OWdVc2pQVk5ZclgxXC9zdFwvM3QyTmFlWXBBSzVLN0d0MVVvdWg4NjBvVFo2RnRiOEVheVl3alNuQW5ZU25YT3F2cWl6VGJJRjE2ODZmUmR6dWxJQ2pPUm5DUURhVkxLcndmMEpKVlNteTZHZmgyQW9RbUt0bWVjcGdKc0p2cGFWcTlHTGg1dG42SW5ZQzFpSlV3bGNVNWF6dlVGZWNCVlZ0eGxFSE1SN2RcL3NnTDZNMGtSRk1RUEdjSW1IUG5cL2VmRWJwaGM0b3k3NTR5M1Z1eU9TWkNxSStEUzlPSlFEbmR6Y3B6MXliY0c4ZlNJbkphdVk4cE56QkpjM0hMWWV5U0ZTY3RFczRBUVM1Y0tyV3BydFBVRGxpRHdqWGhVKzBySndYeEdnU01TTGJHaE1aZnNYUXV6cXVvMFV5VGJCeHE4UlNOb0FLWndUZFVMdUhReVQ3RE1OVzEzMG9aYmVyWmU4bHplZE16UTNwelwvSjYzRE4rTEZSV2JpV0c1VHV6VzdyTUQ5YlNuZG4wMVBETHQwUVJSc2FNNlhaTTJRbkVcL1BhYnJwSmIwRUp4OXRVUXBqbVNsTG9vdVltV1dzV05NQmQyNkI1V1R5YzNLYnJybWZuTmI4VVdla1A2Y0ZWU3ZZMTRra2wwTTk0RzVZMnBtcU5YUjd2Y1JiUGtOZkE2cEVaT0pvVnJ1SWhuSjI5XC9HS2k0V3Bsb1hid091T3NkV3lLblMrdmh1cnJSVDF0TmRibnhmTlFpcDVsakJQVVhIRDIxZnhXc3RRSUZcL0ladjNqb1ZxczA4Vml0d2FtSHMyM3JPWWhuMkQ1VW9oakpGSzJEb1NLNTBEeG95b1RaMUdJUElzQ2d2QUdKaVZveG02YmNFY1VRMW1Sbkk5RmtIazh6VlNUSUVuU3Zoc0ZXOXhxVVdER1djR3lHeUhydVJSYmxRRWVQbVppVGRlTHZxQWM4UkU3Z25MVmF2TXpYWlwvM0xYR0Vnb0xqZnlUUVwvWEhONFdHSTA5aitYcEN3YkRkVVRsTU9wa2w5YjFHbnVHQ0VcL2NjZkZxM1dmZlB3ZjRkSUN6Qm5SQUJ3bzVyZjBvR2hMK0N3Z05Sa3puT0pGQ2J6Nkd4UENxTjFMXC9cLzhYUEdsVW9jdTBtcW9IWmdSY1wvaEJPSHdvNlZ0ZDBrRDZzZHBzbXZaaCtZSmFIWjV0VnBMK2ZLXC9OQjJuaU5qMHlKVHU3blFoWitWOFlPK2JSd0VpbnNLZUNHQVA2d3F2d2VvcEhTUHV3R2ZsN004VjdFT1wvYVFpUVY3Wmk4WkJvZUc4cGhLXC90NHNPZHFqeVwvRndqcFplQlg2VzNVZVlUMmpxbENUZHNqelVcL1FlYXBkQVdJOXZQVVZ2MTlTNDU0ZTBaODhMT0tOdncraFN1Ym1uSWtEK1FBK2I2Wlo3M3F0RWU3UlVmNzJuZXpJR2RCV1cyS20wdGgwU2l1YXRcL2FFa0o3NGo3SmRSb3Z2dndkY2ErbWxlSW1MRnpMVVp1NmMyZnJ5Rm9tcHBzaklCWlY0dSsyM3RpVGhXTlIrTnhkNjcxY280VnNsNnQwcTdSM2d3V3pLUlh5U1wvd3hyRlNtSHlMbkNReHlZeUwyRWJkZElkMTEzUXVLNnR1b3RyYlV5MEZXRTM5aDVGdnFzaXJiXC9KSXMzajE5NHoyV0JGQ0F0ZG5FdWZnUUVWK2g4MGxVaVh1UGllbElTdnJ0MHhUVjZUdTZPWXpPMDhQOXBBazlHUGNpOFh3bjdGVTJJM29MVHdVcjRRYXNJSHZDRWhNNWVjTlNuSEhNWWQyVEZwNnVnWmp0bzhoSit2VnZpK1FZOEpYUW9WamlhRTl2SHRibWpidWlQSU15bEZiXC9BWDBTenhFZE9YNXVaMmpWYzNKT2J5NFJpcTg1ZndUMFwvTkpOOGpIVmQrOUpDVjZoUDNqSTc0YUFqTGpwWE00NVFyRjlJSlJBU0ZqeDBKYTk0Mm94UWNwZXZoWExSSWgzWkx5TE5sa2dxb2o0d2JtXC9NR3dhb2M2Z2V2d0tRS1ZKNHN1WEdFa2lyKzA2S1Q0Um5LMHBHZjNHZ0xmXC9jUUJlc05SdjhhaDFmXC8wWWdsMjMzY0FPSjk3U1hyeUU3ZjlkQkZEKzBZdWc0c1B6YTFHd3VodmpmTHpTYW94elM5Y3QrdkFoMmRmaXczS0drWHRlVHZnXC9CZ1RNUiswbXFyRnY2WWljR0NJUFJmV0hSQjN0Q0x6OUJ4dTF6TDlteUR2NzU0bDJ5NzUydldDN0xDUzJTaWk4Ymx6aDZLQ2NSYWMzdm01ZzFTMmdpNnFqbWIydGpyV3VyVDIzZ2ZFZ1lmUG94U0Zta2JSWjBGWVdteCtGZEJEK2pSSFNhdDBlSm5RUUw2UHZEZ2l2RExNNGdOUzE4OTBPU0MyUW5ieWszK01qWnJncWdKNGdVNlBRUCtJXC9FZlBXWWdJZUM5bE00WFBTOU40VnYzeG1OeTJlejdSbEp5Z3grZDdDclFibWVNUFwvK21kb0xzZjBPSFR6cVlaMGpMdG5Jc1RTelZqV0J1bWw4bGZXbUNMMUFzNnhzWEJxVWtpeFdWdHRnPT0iLCJtYWMiOiI5YTE1YTlmNDc1ZmM3N2VjNzk5ZDllYmI4MTkzN2ZlZjU0ZDNjMjdlZmNhYWU5ZWFhODNhOTI5Zjg2NmI0ZjIwIn0=
eyJpdiI6ImtFM0prWXRjbTM2RzlkWUlrUGZ6VHc9PSIsInZhbHVlIjoidXFVWTlzRzVFSTNSemVHZTdMaFFoS1l6dEN2cUtpdGtMRjY3SXZEUGVzd3BYMTYzSE1vWVg1Q0NXNDNuU0crd0F2djdQVUJyRW9MVFBQNWt6N0tOUVpTV1lyOXNOXC9zTjJaR2REYlA3ZnVvPSIsIm1hYyI6IjA1YmIwZWU4OWVhOTkxNDU0ZDlkZjM3MGVkOTNhYTZjMmMyMzI3NGVmMWI3YjAxN2M1MDQ2OTkwZWU1MGZkMjAifQ==
Khi hắn nói cho vị sư thúc đó rằng mình sẽ tham gia hái thảo trong Vạn Dược Giới, hắn đã bị ông ta răn dạy một trận, nhưng hắn biết ông ta muốn tốt cho mình nên mới chửi vậy. Khi hắn chuẩn bị rời đi, ông ta đã ném tới cho hắn một bình ngọc, bên trong chứa những viên đan dược khôi phục cao giai này.

Dược sư thúc còn nói một lời khiến hắn cảm thấy ấm áp hơn: “Tiểu tử, đừng có chôn xương trong đó đấy. Lão phu chờ ngươi trở về cùng đánh cờ.”

Khi A Diệt còn đang suy tư, thì người của thế lực khác cũng đã tới đây, chỉ là số lượng đệ tử họ đem tới mới bằng một phần mười so với Tọa Sơn tông. Dù sao Tam đại phái đã độc chiếm 6 phần rồi, 4 phần còn lại chia đều cho mười mấy thế lực nhất lưu, nên tất nhiên bọn họ không có nhiều suốt là phải thôi.

Một nhóm chỉ chừng ba chục người đáp xuống đất, đứng cách đám người Tọa Sơn tông rất xa, nhưng mắt của nguyên sĩ thì có xa cả dặm vẫn có thể nhìn được, miễn là không có vật cản. Chỉ thấy tất cả những người đó đều là nữ tử, ai nấy đều có dung mạo xinh đẹp, không có một ai mang dung mạo tầm thường, tuổi tác chừng đôi mươi đến trung niên.

Tiếng nghị luận vang lên, ồn ào xung quanh A Diệt, hắn nghe ngóng thì mới biết đám người đó thuộc Thuần Nữ phường, là một môn phái có toàn bộ thành viên là nữ giới, thế lực nhất lưu có địa bàn cách Tọa Sơn tông gần nhất. Cánh cổng nơi đây là điểm tiến vào Vạn Dược Giới gần với tông phái họ nhất, nên hầu như lần nào họ cũng đến nơi đây rồi tiến nhập bằng cánh cổng này.

Không lâu sau, lại thêm một nhóm nữa đi tới, nhóm người đó chỉ chừng hai mươi mấy tên, cũng đứng tại một nơi khác cách hai thế lực còn lại rất xa. Gần như trái ngược với Thuần Nữ phường, tất cả các thành viên trong thế lực mới tới này đều là nam tử, đơn giản vì họ thuộc Khống Trùng quật, một thế lực chuyên nuôi dưỡng côn trùng, mà nữ tử thì có mấy ai thích sâu bọ côn trùng chứ.

Có một lối vào khác gần với địa bàn Khống Trùng quật hơn nơi này, nhưng mấy năm gần đây thời tiết tại nơi đó phi thường cực đoan, vì vậy bất đắc dĩ họ phải đi chặng đường dài hơn tới tận đây.

Đệ tử trong ba thế lực bắt đầu nhín ngắm, đánh giá lẫn nhau, hai thế lực kia luôn có chút thái độ nhún nhường trước ánh mắt dò xét của các đệ tử Tọa Sơn tông. Ngược lại, những đệ tử Tọa Sơn tông cũng làm ra bộ dáng cao ngạo, đơn giản vì họ thuộc thế lực đỉnh tiêm, một trong tam đại phái.

Mà nơi hội tụ nhiều ánh mắt nhất, không nghi ngờ gì chính là thân ảnh đám người Thuần Nữ phường, mà đám nữ tử đó như đã quen với cái cảm giác bị nhiều ánh mắt dòm ngó, nên sắc mặt vẫn rất bình thản.

A Diệt cũng như đám nam nhân bên cạnh, đang nhìn chằm chằm tới phía Thuần Nữ phường, ánh mắt dán chặt lên một nữ tử. Hắn nhìn vậy không phải vì mê muội dung mạo của người ta, mà vì cảm thấy nữ tử đó rất quen, dường như đã gặp ở đâu đó rồi.

“Thì ra là cô ta.” A Diệt đã nhớ, nữ tử xinh đẹp phía xa kia chính là vị tiểu thư họ Hàn, năm xưa khi đang bị tên thiếu gia họ Lục bám đuổi theo, đã có ý muốn mua lại phiến đá hắn mới vừa mua được. Nữ tử kia tính cách cũng không tệ, không hề ỷ thế ức hϊếp người, khi tên họ Lục gây khó dễ cho hắn thì cô ta còn đứng ra khuyên giải.

“Không ngờ là cô ta, bất quá nếu ngày đó cô ta nhận ra phiến đá bất phàm, chắc chắn cũng có kiến thức không nhỏ trên phương diện trận pháp.” Hắn đã hiểu tại sao cô ta được phép có mặt trong nhóm người tham gia bên đó.

Hai người gặp nhau cách đây không đến mười năm, hắn không tin nữ tử họ Hàn xinh xắn đó đã có tu vi tầng 9, chỉ có một giải thích rằng cô ta là một pháp trận sư cực ưu tú, mới đủ tư cách để tham gia chuyến hái thảo nguy hiểm này.

Mỹ nhân họ Hàn như đã cảm nhận được ánh mắt của A Diệt, liền quay đầu lại nhìn hắn, ánh mắt lộ ra chút nghi hoặc, sau đó mỉm cười nhẹ gật đầu với hắn.

“Cô ta nhận ra ta sao, hồi đó ta chỉ là một tên vô danh với tu vi tầng 1 thôi mà, đâu thể khiến cho nữ tử này nhớ mặt được. Hay vừa rồi cô ta chỉ chào hỏi cho có lệ thôi, dù sao người nhìn cô ta cũng có thân phận đệ tử Toạ Sơn tông.” Họ Diệt có chút khó giải thích, nhưng cũng không dám nhìn nữa mà nhắm mắt lại tĩnh tâm, đợi tới thời điểm cánh cổng ổn định.

Một thời gian sau, khi không gian bên trong cánh cổng to lớn ổn định lại hoàn toàn, liền có ba luồng độn quang từ phương xa phá không bay tới. Ba luồng độn quang hiện ra thân ảnh trên không trung, trôi nổi ngay phía trên đám đệ tử trong thế lực mình.

Phía trên đám người Tọa Sơn tông, là một lão già gầy nhom, râu tóc bạc phơ, da thịt nhăn nheo, tay chống một cây quẻ trượng. Dưới chân lão là một đóa bỉ ngạn kim sắc to lớn, tuy nhìn vô cùng uy vũ, nhưng tại ngọn của những cánh hoa đã có chút héo tàn, hiển nhiên thọ nguyên của vị trưởng lão này không còn nhiều.

“Bái kiến Tần sư thúc.”

“Chúng đệ tử bái kiến sư tổ.”

Lão già họ Tần đó chậm rãi xoay người lại, nhìn đám người phía dưới thì gật nhẹ đầu, phất phất tay ý bảo bọn họ miễn lễ. Sau đó lên tiếng phát biểu một hồi, như đang đưa tiễn đám đệ tử phía dưới vậy. Nhưng cũng phải thôi, dù sao khi chuyến đi kết thúc, số đệ tử còn sống sót chắc chắn không quá một thành.

Khi lão già phát biểu, bên dưới là một mảnh yên tĩnh, ai nấy đều làm ra bộ dáng cung kính, từ quản sự xuống tới đệ tử. Hai nơi khác cũng vậy, đám đệ tử đang nghe lời căn dặn của sư tổ trong môn phái mình.

Phát biểu hoàn tất, Tần trưởng lão xoay người lại, hướng thẳng tới phía cánh cổng. Lão đưa mắt ra hiệu với hai người đồng giai tại hai hướng khác, sau đó ba người cùng lúc vung tay bắn ra một đạo hào quang.

Ba luồng ánh sáng bay tới giữa cánh cổng, liền dung nhập vào đó rồi tạo ra một thông đạo, không gian xung quanh nơi đó có chút giao động rồi liền ổn định trở lại.

Đám quản sự liền trực tiếp hô lớn: “Tất cả các đệ tử, xuất phát!”

“Ầm!” Vô số nhân ảnh như tên vừa rời khỏi dây cung, ngự khí bay vọt tới phía cánh cổng thông đạo khổng lồ, như bầy thiêu thân lao vào lửa.

Chỉ trong thời gian nửa tuần trà, vùng bình nguyên này đã trở nên yên tĩnh, vắng vẻ như lúc ban đầu, chỉ còn ba vị cường giả đang đứng trên bỉ ngạn, và một vài quản sự phía dưới mà thôi.

Ads
';
Advertisement