Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Sự vụ các, nơi bàn giao nhiệm vụ cho tất cả đệ tử trong nội môn, hôm nay số người lui tới nơi đây nhiều hơn bình thường. Ngày hôm nay là buổi phân phó nhiệm vụ cao cấp cho lứa đệ tử đã nhập tông được 5 năm, có tu vi từ Luyện Nguyên cảnh tầng 7 trở lên.

Diệt Chúng Sinh đã tới từ sáng sớm, hắn vừa nhận được lệnh bài đánh số một căn thạch điện, và đang đi trên hành lang tới nơi đó. Được biết nhiệm vụ lần này hắn tham gia, thuộc nhóm gồm bốn đệ tử cùng nhau thi hành, bản thân hắn lúc này không khỏi tò mò ba đồng đội còn lại trong chuyến đi này sẽ có những ai, chỉ mong không gặp phải những kẻ có xích mích với hắn.

Đi được một đoạn, hắn bắt gặp một gã đệ tử cường tráng, thân hình lực lưỡng, mà người này hắn cũng có quen biết qua, chính là Thạch Phong, một trong bốn người xuất sắc nhất tại lần khảo hạch năm xưa.

 

 

Gã này hồi nhập tông đã có tu vi Luyện Nguyên cảnh tầng 6 viên mãn rồi, nhưng bị kẹt tại bức tường lớn nhất quá lâu, mãi đến năm ngoái mới thành công đạt tới tầng 7, thời gian cùng A Diệt không sai biệt lắm. Chỉ là với tư chất cực cao của gã, thì thời gian làm đầy lực bổn nguyên tại tầng này sẽ nhanh hơn họ Diệt rất nhiều.

Tới thời điểm hiện tại thì A Diệt đã tấn cấp tầng 7 được hơn một năm, đã dùng thêm một viên Bách Linh đan cùng nhiều loại đan dược phụ trợ khác, bất quá mới làm đầy được hơn một thành lực bổn nguyên tại tầng 7 này, hắn phải làm đầy gần chín thành nữa mới mong tới chuyện thăng tiến lên tầng 8, nếu cứ tiến độ này thì chí ít cũng cần không dưới chín năm nữa!

Hai người khi nhìn thấy đối phương thì đều chào nhau một tiếng, dù sao họ cũng biết mặt nhau, gã Thạch Phong bất ngờ không nhẹ khi phát hiện ra tu vi của A Diệt, phải biết hồi gặp mặt tại kì khảo hạch thì hắn chỉ có tu vi tầng 4 mà thôi, vậy mà giờ đã đuổi kịp gã rồi.

 

 

eyJpdiI6IkFaZjg4VFVkN05LQ2ZJaVpxNVFjbXc9PSIsInZhbHVlIjoiNmo5QkNGYzF3ZGY3Y3VHS0VuVUVoSnRveTVmRDJSMDM5UmJXb3lxZVN2eCtYRURcLzZYSHVnaG1aakE2Z2NcL09kRFBvT2plenBJXC9EaXA3U3dEUEtBekhaaXZCVEM3ak40bUNwODM3YWNwZmEyNUl5d2xZWkZEMkpWaDBRUVhDSitPcFwvTnlTUE42MkFjOXVXU250VzB2bUpheVZRMzdcL0ZFRVwvWHFkYTFDdEtjNm1CQTdIaDdSM2IybUNyTlwvZkFBTVZsMCs3cm5nYjBwMXRLZVwvTFhsRVZjc2c3dVViQkVNbjRONktHVW5wZWJZVkQ5NCtjQlFEb014c3cyQU1sdWNuQXorM3FPYldwRE9NbnZtMExFbGdCWHE4XC9JZVRpcm1VTzNmOXJ2MzB1VUorWkZxamYweUVIdXhvV3VKVWg1MG53eVZBZUFIWlZMOWpkWlJlaWpxWXdKb1BDXC9TeGMwY0dkckZNRzFCVmcxNTVNeDFXUVVpZlFkVU1Ma1Jwam41dEhwcVlXUVwvdngySlNkZENicSszUzErMmFkRjFcLzdCZGZCUlBFZkY3SUdoQ204Qjd1eWJUd1wvYzBMRU5ndHRIaThRU1pMekVkZkUzNkJVUTZLb1A1MTlucFwvVFJ6OFwveXQ5XC9UVXM4c1VPcDN0Q2w4cFFUY1wvek1XeVwvc01kRVVwd284WTk2TkdKbDVKVjJFeDcrWUJhMWNhbVkwTytYYkxrTE8wZXh1aWtmMElTeENqWE43TkpnaUdcL3p5YzJKXC9sOEZGS25OM2dESGw4UU9rcmp2Nk16ZHp4d1wvNzhsUHVkeG1qRU5WNGJsaWpzV2lZdTVrK0RQRHNFK1VGdTVLSUhPMjRGbHgzRXphOUpUc09ZNHpBU1wveElHeXpWc3lWWnBMaEY0dmgxS1wvXC8wWDdYTEh4c0J5dEw1dzl4STdXXC81bE14TTgxY0JRb0tidmZNNUVWR0k3UFhPM1RCcHo5aEVMbjdjVkFqaUkybEN3ZTFLY0ZuSEkwc0NVeEpCd1wvMkVDOXdiVUQ0a2JSanE4WUlyc0p6dVNsQVF6bEhRTGZMZmN2anRpZFJpeUcxYmhVcXIxcXlLZTl2Yk5UZ0xCTzg4aGFXN2RcL3Y2M04wMlR6NGQ1RWppOXV0YXJxUkhiZzQrTGZ6eHlYY01Zc0NTZTNjXC8wdHlDREhcL2pWeFZLWWk3Q2xRYlZPemRVUlwvV1wvYzM0dk5XN29TY2ZraTVkZUhhYW91bndDVGFqSGxkOEN1bm5JaGxaZzNcL2JUMEVRYmdMTGxrUlRIWWdtdWpcL0lZa3lSNjdFcTQ1K05VK2tBTFwvWnQ5cFZEK05QUGQ2UloyaTZEZ2pZWFBRQmJmaU5VamhPbUp4WkxcL3hOSWxnSUxVUHJDSjdXVWNuSFc0WDJPYmY4RzVhd3VIMjhmd1RjVGx5ZEpQdnZhUHQ3TVVqYjRCQnVtUGY4SFJKWndkQVl3MjcraHVNcjdhenRqNjJZdEgzMFZRRFZcL3VLYkMxUUdHMVUzRHE1bEZBTURJbnlxdlh1OGw5dGhmTTIyOUNiejZvTWJpazIzSnR4cDBMMzJ1MldwMWFSa01CVUVRYko0bURPMWpJc2U5VHVCNTdyVXlxWnlnOGlMdlZ4QWNQaFB2RDArZEd4UXhcL2NOeEZiaW9FYnhhTmQ5WUFFRkVTUG5HdHY4TnB4eVhGM3pPZzdRZkRlOEtJOCtLRzh3K2JGbWFjZG5lUXB4cDRYK0JxKzRlM0REWkVuSCt0aVVVWUN6cEtKQ0E5dWt0U3NcL2NtM2FMWTgyVGtzZlp0VzNLeWlHU3F2TVR3UzlVbFUrSFR2ek95Q1lPUGdwckpDaHRFanJnVVZJb3hHU0hQeW85Nld0clJoKzNpckFDaEdScm9SaFhVRktzckF1ZFhNK3dzeFZqTmY1NEJFWFl3VmhaWUxIRVFVOFFqMkhuR25oRHFWd3BncUdQejVTcmxOczhuaTh3aE1GS3ltSHhFWnNUVUp3NE5WYmhlVWtOWDdsbkE0OFRwaklUdTVQN0k5Z0VtR1BHNnAxXC9OaXI3MDdEMm5wdlwvSE5FOXB2YUJhT0VhVG5Xb2pFNUl6SWF2V2puUFwvMG55Y3VcL2ZVdks1NkNmU0EyTmRZZktxT2w3SXgxVE9sVGJLMEE3MHNwTUxBbUs3M0FKM0lFc2RRelVRaldqWFNmZVlcL3ltQWtSMDNxVWRLUDlEQkR3Ylp4bVNHcjVZa0JGT201dVI1OHVkcDZyc2ZxbW55VmE5SFg1K0dUT0xwU2k2TjgwUjNuMk9NQytFbGx1eGpVVXd4REg1WjdMMDkyUWlIRVFwbHZcL2hjalwvUWs3a1ByNUsxemNpT0U0U1c0dVhWU0hjVW9qeUU4bkhsNmx5bVZhaEF4dE13WFJpamZJcHhSVlJaek5JbE1vUkZkeG5kNVhxZFRuZnp4UWowd0JiQkp0TVUwZGpOTURmWFMyWHRXWVpuMlkraStrVFYzN1hoWGcrOVwvc28yd09mRW9ZYUJaNzhZOHlwYUdiTWtaQVVWcWpCRllmUGcrRTIrQ3dQbHh5QjFCWDVIa3JhOWpLOHNjWVVrdzZ0ZUZmVDM2d3crUllQMnBXRm5vV1VhQ2MzdmxKXC9sbUQ1MmxKaDRkRDNqVkxRZXAyOWRKNlA5WmFaSGY0cnYzYytjR1RuaDJUc3FxbTN6T2dBOHp5QmtBd0M3Q216anJZTWlDSDFJNnBvaTVtWVdjM29kc3VhRWx1RTlZbWN2ZTZkTTFlRVVEOTRtV0NVS3pCZ2dzZ1hlWVwveVwvVExrUUxxS0RQYVhac2dVWDlHR1Y4dzlqODRqZmRaaEZYdkZGbk0za0ZGbUthcEpQNDh0bmRWWHBVeDVBcGdHclJ1S0poTG5QSjdIT3czWnRpczlhSG4ySVNITkNXRVc1dG4zWjdjYTFzOFJLM3JLYTZJZ2lOZWZhM0wzMUZMVWFicWMxeG05SE1IRkJKMFpDNXpXZmp4NGZnZjF1TzY1OWxBU280Vk1jXC9sblRCNkNrb0tjS0Y4eW5tMkdCTEtXdERPWUNLZWNESExYdVkxWXlRR3dLMFdNVldENDNVNkZJSkhWa2RxeEcybVU5elNBPT0iLCJtYWMiOiJmYTczZTQxYzVjMTBmMTZlN2Q4MmMzM2FlMmI2YzllMThlNDdlNjdhNTI0NTg1MmFiZjQxYTNhYTAyOTJlODBmIn0=
eyJpdiI6InNEQWhhMUEyZTg3cGVTZXNDdGxFZEE9PSIsInZhbHVlIjoiQnp3bnJSOG5UVFR3dDVOYW5OTnFFTDNxRVE4ZEZoY3paTGRZZEp4RFFXQUxjXC9Ud08reDRUY3VWK0hVVmNDTFc2VmFoN1JyTytRRTdHc3czQzhaUkVtVllPd1JpdTRTSEJoVWhoUUZlRVFrPSIsIm1hYyI6IjA3ZmFkZTRkN2JiMzRiMjRlYzcxOGJkYWYwMTkzMTM2ZWQ3NTM2Njk0MjlkYjRjNDc3OTMxNjAyZmVkYTU3N2IifQ==
Còn nam tử là một người có vẻ ngoài anh tuấn, thần sắc khá thân thiện, nở nụ cười nhàn nhạt mà chào hắn. Y tên Cao Minh, tu vi tầng 8 Luyện Nguyên cảnh, năm xưa khảo hạch tại lứa dưới 30 tuổi, khi nhập tông A Diệt cũng đã bắt gặp vài lần.

Sau đợt tỉ thí tại kì sát hạch năm ngoái, trong đám đệ tử thông thường cùng đợt với A Diệt, đã không ít kẻ biết mặt hắn, dù sao lần đó trận chiến giữa hắn và tên Phong Chiến cũng tương đối hấp dẫn.

Ba người chào hỏi nhau xong, liền ngồi xuống mà vừa uống trà, vừa trò chuyện, đợi người còn lại tới đây. Sau khi hỏi thăm qua chút, A Diệt đã biết được lĩnh vực kiêm tu của hai người này, phải nói là ban quản sự phân chia đội rất có diệu kiến.

Nam tử Cao Minh là một phù bảo sư, hắn có tay nghề chế tạo phù lục tương đối khá, trong chiến đấu cũng kết hợp cùng phù lục rất điêu luyện. Nữ tử Lâm Liên là địa văn sư, chuyên về do thám, cảm ứng địa mạch, nói chung có cô ta thì không sợ cả nhóm sẽ bị đi lạc tới một vùng hiểm địa nào đó.

Còn bản thân hắn là pháp trận sư, thường thì trong một tổ đội, người giữ vai trò này rất quan trọng. Tại các thế lực, pháp trận sư cũng rất được hoan nghênh, dù sao trận pháp chi đạo có rất nhiều tác dụng trong giới tu hành.

Đúng lúc này thì cánh cửa được đẩy ra, một thân ảnh thanh lãnh kinh diễm chậm rãi bước vào phòng. Ngay khi trông thấy người kia, cả ba người nhóm A Diệt đang đàm tiếu, tức thì đứng dậy, ôm quyền cung kính lên tiếng: “Ra mắt Liễu sư tỷ!”

Người vừa đến không ai khác ngoài Liễu Băng Nghi, vẫn bộ dáng lạnh nhạt hờ hững đó, đôi song trọng lam mang lóe lên, quan sát A Diệt khá lâu mới nhìn đi chỗ khác.

Nữ tử này tuy đã đôi mươi nhưng bề ngoài vẫn không khác hồi tham gia kì khảo hạch là bao, bộ dáng chỉ như thiếu nữ 15,16 tuổi. Trông nàng không sai biệt lắm với búp bê gốm sứ Văn Tú Lệ, chỉ là một người vui vẻ hoạt bát, bộ dáng đáng yêu, còn một người thanh lãnh lạnh nhạt, như đóa băng liên không dính bụi trần.

Cảm nhận được ánh mắt khác thường của đệ tử nội môn đệ nhất mỹ nhân, khi nhìn về phía mình, bất quá A Diệt cúi đầu không dám nhìn lại cô ta, sợ bản thân sẽ thất thố. Cứ xem bộ dáng ngây ngốc, kích động của tên Cao Minh bên cạnh là biết, nước rãi sắp không bám được ở bờ môi mà rơi xuống rồi.

Không ai ngờ rằng đội trưởng trong lần hành động này của bọn họ chính là Liễu Băng Nghi, nói như vậy thì bọn họ sẽ được tiếp xúc gần với nàng ta trong một quãng thời gian dài. Ngay cả nữ tử Lâm Liên cũng không giấu nổi sự kích động, hai má đã đỏ ửng.

Mảnh khảnh cánh tay ngọc khẽ vung, lập tức từ phía họ Liễu phóng ra ba khối ngọc giản, phân biệt tiến tới trước mặt ba người kia. Bờ môi mọng nhẹ mở, nàng hờ hững nói: “Trong đó có thông tin về nhiệm vụ lần này của chúng ta, còn có lời nhắc nhở thêm được quản sự lưu lại cho mỗi người nữa.”

Thấy băng lãnh thiếu nữ trầm mặc đứng tại chỗ, ba người không hẹn mà cùng áp ngọc giản lên trán, đọc thông tin bên trong đó.

Thông tin nhiệm vụ: Tại biên giới phía nam vùng địa thành Bình Thiên, có tình báo nói rằng một tòa bảo tàng sắp xuất thế, nay đã hấp dẫn rất nhiều nguyên sĩ trên toàn Phần Quốc tới đó. Nhóm bọn họ cần đi tới khu vực đó một chuyến, do thám thông tin chính xác, sau đó báo về tông môn những gì chi tiết nhất có thể.

Thêm nữa, nếu bảo tàng kia thực sự tồn tại và thuộc cấp bậc của nguyên sĩ Luyện Nguyên cảnh, hãy tham gia tranh đoạt cơ duyên tại nơi đó. Một điều bắt buộc, cho dù không chiếm được những thứ tốt nhất trong bảo tàng, có thể để những thế lực khác có nó, tuyệt đối không thể để cho lũ ma tu quỷ đạo chiếm được!

.......

Hiện nay, tà tu, hay ma tu quỷ đạo, du nhập từ ngoại quốc, đang làm mưa làm gió tại nhiều nơi trên khắp lãnh thổ Phần Quốc này. Tất cả các thế lực có tên tuổi đã kí liên ước với nhau, kể cả những thế lực trong nước từng có xích mích, mâu thuẫn, đều ngừng việc minh tranh ám đấu lại, cùng nhau bắt tay đẩy lùi đám người ngoại lai tà đạo.

Phần cuối trong ngọc giản của A Diệt, còn có thêm những dòng chữ nhắc nhở từ vị quản sự đã đưa ra nhiệm vụ này. Nói rằng hắn có thực lực thuộc dạng thấp nhất trong nhóm, khi xuất ngoại không nên ham chiến, nghe theo lời chỉ huy của đội trưởng, việc chủ yếu hắn cầm làm là bày ra trận pháp mỗi khi nhóm cần đến.

Đọc xong đoạn nhắc nhở trên, A Diệt cười khổ, bản thân hắn có bao giờ ham chiến đâu chứ, nếu sợ thì nên sợ mấy người còn lại kìa. Lần này cho Liễu Băng Nghi dẫn đội hắn cũng cảm thấy không an tâm, tuy thực lực nàng ta cao cường, nhưng tuổi nhỏ nhất, hơn nữa cũng chưa chắc biết suy tính chu toàn, nhìn năm xưa dám một mình tấn công ma thú tứ giai là hiểu.

Gã Cao Minh đứng bên cạnh cũng có chút suy ngẫm, lời nhắc trong ngọc giản của hắn, nói rằng hắn là người cao tuổi nhất trong nhóm, hơn nữa trước nay thường có rất nhiều cao kiến, nên phải chú ý ba người còn lại, đặc biệt là đội trưởng Liễu Băng Nghi.

Nàng ta còn thơ, tư duy đơn giản, không hiểu được sự hung hiểm trên giang hồ. Nếu nàng có đưa ra quyết định nào đó không ổn, Cao Minh hắn phải là người đứng ra khuyên ngăn, đưa ra giải pháp tốt hơn cho cả nhóm.

Thanh âm thiếu nữ nhẹ nhàng, tại thạch điện hờ hững vang lên: “Ba vị có thời gian ba ngày để chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, ba ngày sau hãy tập chung tại cửa kết giới nội môn, sau đó sẽ cùng nhau xuất phát.”

Dứt lời, nàng im lặng xoay người, dưới ánh mắt nóng bỏng của Cao Minh mà chậm rãi rời đi, ra khỏi căn thạch điện này. Sau đó, ba người còn lại bàn bạc thêm đôi điều, rồi chào tạm biệt đối phương, phân biệt trở về trang viện của mình, chuẩn bị đồ đạc để ba ngày sau lên đường.

Đúng hẹn vào sáng sớm ba ngày sau, cả bốn thân ảnh, hai nam hai nữ đã có mặt trước cổng nội môn. Liễu Băng Nghi gọi ra một đầu Phong Bằng Sí, phi cầm ma thú nhị giai đỉnh cao, có tốc độ phi hành cực kì nhanh. Cả bốn người đều đứng trên lưng đầu phi cầm này, sau đó thiếu nữ đội trưởng phất tay, ra lệnh cho Phong Bằng cất cánh.

Cự điểu dang rộng đôi cánh, mỗi bên dài hơn hai trượng, sau đó vỗ mạnh, chả mấy chốc đã nâng thân thể lên giữa không trung, rồi cấp tốc bay vọt đi.

Diệt Chúng Sinh nhìn nội môn Tọa Sơn tông đang xa dần, trong lòng có chút cảm giác khác lạ, đã 5 năm rồi hắn chưa ra khỏi phạm vi thế lực này. Mà chuyến đi này, chắc chắn sẽ gặp không ít hung hiểm, có khi còn có nguy hiểm tới tính mạng, hiện tại hắn cũng chỉ biết tùy cơ ứng biến mà thôi, miễn sao còn sống mà trở về.

Ads
';
Advertisement