Trên bầu trời trong xanh, mây trắng trôi nổi an lành, ngày hôm nay có hàng trăm nhóm người ngự khí bay ngang qua rất nhiều ngọn núi cao. Ai nấy đều có gương mặt khá non nớt, lộ ra vẻ tuổi trẻ khí thịnh, đang hào hứng nhìn ngắm khắp mọi nơi tại nội môn Tọa Sơn tông này.
Một nhóm người không dưới ba mươi nhân ảnh, phi hành phía trên phạm vi rìa ngoài, đang hướng tới phía một ngọn núi trống. Người dẫn đầu là một thanh niên có khuôn mặt bình thường, da hơi ngăm đen, nhưng lại lộ ra phong phạm mạnh mẽ, không ai khác ngoài Diệt Chúng Sinh.
Lúc này, hắn chỉ tay tới một ngọn núi lớn phía dưới, rồi quay lại giới thiệu với nhóm thiếu niên thiếu nữ phía sau mình: “Tại đỉnh ngọn núi đó chính là nơi tọa lạc của Luyện đan các khu vực phía bắc này, mai này có chuyện gì liên quan đến đan dược, hãy cứ tới tìm gặp quả sự tại đó.”
Nghe vậy, đám tiểu gia hỏa này đều tò mò, hào hứng quan sát ngọn núi lớn phía dưới. Thấy bộ dáng này của bọn họ, A Diệt bất giác nhớ lại thời điểm này vào 5 năm trước, khi hắn mới chỉ là một tân đệ tử chân ướt chân ráo vào nội môn.
“Mới đó đã 5 năm trôi qua rồi, lứa của ta hiện giờ cũng không còn là tân đệ tử nữa, cây đã trưởng thành thì đơm hoa kết quả, phía dưới lại có vô số mầm non mới mọc lên.”
Cảm thán trong lòng vài câu, họ Diệt tiếp tục với công sự của mình đang thi hành, đó là dẫn đám tân đệ tử mới nhập môn này đi tham quan, rồi giới thiệu sơ qua từng nơi cho bọn họ, sau đó nhận chỗ ở.
.........
Năm ngoái tại kì sát hạch, sau cùng A Diệt đã thắng hiểm Phong Chiến trong chiêu cuối cùng, từ đó cũng xem như tạo dựng lên chút danh tiếng trong hàng ngũ đệ tử thông thường. Mà tên Phong Chiến đó vốn là một kẻ hào sảng, thích chiến đấu, sau khi thua trận hắn cũng không dở ra thêm thủ đoạn gì, vui vẻ nhận thua.
eyJpdiI6InhDZUVTbHJ1NTYrY05lYXhieTBwNHc9PSIsInZhbHVlIjoiU0ZEdTZJaXNPRXFHb2hDSFJ5ZVNyd0FEMzAzQ0Y2ZHhUekZxc3JBdHA5V053S0ZPd2VSUDdWVHFXZldNQkFXTDk5QWpcLzZ4cmFMMmFWeGRNZ1BldjFwdTB4REZQSlJkdzlyeGQzNHZWVXhFUkppQmNhYkRlRlk5MXZxTTRReW5nQXVcL1wvSDl0WDkwdjhLNHMzT2MyU0RvUGw0SDdyK2xYZmtvSFR4OFJCOCtzWnFIRUNSdlJPY3A1cWlScHlYd0VcL2hiTjVaQ3ZmV0s0VVRFWDMwY2c2dGVzWGJtYnpvbm1oNWg5YTQ5M3ByMVl3elwvWmtDcVJTK3JNWHBNK2V5U25sOWd3VjU5S0plOGozRHA1Tk5MZVhYQmNyT1ZWb0V0dktRbE43T01pNjJlRnRhMGRyeGg5ZkNwQ0pLM2RtVlFHYitJdE9LNXpSMUR1dTlraVFQbmhCZE9VSllSb2FlMUJTZVQ1N1c5T1FHa0IwQ1BWeHA4MEVaQmpSaG1BV1hsZ2ViY2x3Sjg2M3JsQlBcL1czalBhNHdaMWkxZFNrZ3FjSjVwTysrNU05UGxPRVZrVFBLZXpVb1JmXC9DWnBIbTJFVWd6WUluSjVxTzZXWWw3MU9HN1NRcmFHNDJua2Z0T1RVaXJ0Sk1yWnVXOHNHMUNmWkVpNXRxb3F2M1g4NkkzZ1dHVktCeDF2cWRKMjJMNG53Rzl1YWY5Q3JrdTdhV2VDcjRmM0FtQ25ob0xyZ3ErdCtmckxXZ2NsdTBCWFcxVlZwSVhJTks0VkRYTWpURDJXYWFSTHlRTXpHSFU4MURZVk1sMEYxcmdlZXVcLytVdUlHUWlNTU9LR0g3bHN0Z0U3MzNmRFdDMVJ3TXV4SmhqQ0drRVN6UXE3c1wvMnpHQnJkcUgzbkY0dnA3NW9ic3RQa0pvelcwT1VUa1l1dmc0ZUVYR2JVU1wvVzZDS2d5VE1WNmY5RnU5bWViQTB0cDhwRmhCYTNKbzVEbXpJRUo2NE5nY3NzUlhkMUtsU21KVFFiTVNSU3JybXR4WGtsYzN1VWp5Tk1vbFpqOVdXNGdrWCttMXIyZWFPT3B5TFd4WGFacU13dEYzTEVLdnQxeVBxTWgzSFwveW43QmNxNVgzSUQ1RW1hR2I3S244UDJrTEpjaUJ1bUVkdUhzNytpSHNYNWowdW5IbzlXUjlIbTI0VWVZbWhxSk9mUTVMbnV3YWpKUkN4bWExS3l1ZVZKc0YwUWZuMzRGcTdENUdSekdQZVBBeE9FRG16MWkyeXU4N0d1WlI1ZWorMFZGXC84R1VOeTlhS1JCcGY3ampveUN1RXRsRUVjQW5JYittYTNqcFh6WFB0ejZlY0VpR3M3bjlkTjd4XC94eE9PdFg4QTlwblpXYmlzYkRuM3hoNWorR3I3Z2UxVnZXUmorQ3E1WXd3OEw0UWFMUGtRdFNkank1eTdvbUJPbUM3dlZ3S1paK1wvYjVFUTlcL2lWeWZuV1dQWU5Qdmh0STZzNUhLUCtLdHEyOVAwVnZOMmZKeUp5N2RsRlJ4VXA2TEMxS0g0ZndQT0ZSTUpPUWF4VlJ0R3VXaFwvbnVSRDlXQkFQRWo5bUNNOTNvK1RYZnloM1wvVnBvbWpNVnBmckxNZmEwOXZ4cXlXSkFsWkxLTjljRG1LRzZZZ1Q3eDJ1UDk0SmdPUnlRMk5SNW5ZM1dpRmhoVkpTSXhVVUw3RXF6YzZBcDBxTHdKZU9PMWJucU5KWWpScWY3SHBNbUJldDVhTDZNSzF4bDY5RVwvMzBBaXJXZTd3TU5LdWpaQkVTemN6MGRBUWtzXC9lTVoraXZjZ2xMXC9WTmlwVVkrTkVrcm5iWnhkc0s1aHR2aW9Yc3FXenArV3pLV3FvUElHZ1VxY2VWOElGcHRkR0ZRYmtUZ3VwQ0g0S0xpYVNVOGFuUzVGSUJXWllYZzdQTnF6SHNOMmlSTGVtRnE1eFIzSUFQSSs5WGwwZEc0MTU0UHRCalZXU2NhZngxWmJMSHY4VVlxanJvUWVxdjlQTEl4Tm5ZN0lNSzEydmlQd3Nya0FSZEtBd1EyU3QwVGFDeFpXY0llZlZzUENnS2srT1pNRVN5MTMrZGR1RmlcL0FmUzZ3RHR2aVRsQVRMcFNjYmZmcVc3M0pyODZwdXFqK0U5djB1WnZoS0RIUjd2OFJmbTRmRGxyOEtPa3NZV3MzSTNUeXpLNzVqNDVpUVNFZEtoeXlpemxwWFc4K28yUGZxS0RGOU1lYzY4WnlxejVrd2hLb0dNRko0bkgybmRFeG1DQllneGxrVlNRV3BRWkZjWVprV0paK2ZFUU1NU0x5N0VPV0VtQ3ppdXA2cGNocDhMWWU2SXdBeWJKYUFXd3VwcVJzM2JEekNpc1VzSlZzOXRXNmd0bXhTaWJHMXlJSU9sQlllMmFVSmJ0UkZncGppSEZ5NnlIQXZvSEROOTJ0NHlCd093TGRHWWlCTEZVWkdxak9VeWNtRFdQY2RjZXViRDM3N2VlUHJBMTRmN0pnTitMVCtGYUN2S01qUDFtOHpHdXJKSGx5ckk0ZGNBQ1wvZUt4eWNTZUZNSTZKVXVBOXN6bXJMNDNIZDMrenVrNk5NMlB1cE5Ydm5aTFwvQjErYjc4cEcwZE1xZmcyME1wYU42TVBNTDZxTFg4aGk5ZFBuVWs1R1wvOXl6SWhTRVJrcXFrbmc3MUZ1RFpcLzBYQjI4WjV4Nmg0T0ExZlZlNVFIZWs2bzA4SW9pcWttMWE1IiwibWFjIjoiZmNkZTU3NDJiY2UyOTU1MTBlMDhiOWMxYTM4MThhNmRjNDVjNWEzMDliMzUzMTg2YjEzYjNkODlkYTdhODFhOCJ9
eyJpdiI6Imx3Y0NiUExYa3A4cHh4SXRDUGRlbWc9PSIsInZhbHVlIjoiXC9JZWlJelRHTVVPRTlcLzBMOXdacXdIZWVxTVwvQ1BkczZGVDI3alJmM2ZxUUdpcDFidGFXR3c1MFNHXC9scXB5ZXk0dGFRTVwvQzgwUDJXSmVPWmpEM1hhTE5qQ2JqOVJtMmRHb09IYWtrak9pRT0iLCJtYWMiOiI3MThiYjE3M2FhN2UxYTgyZmQxOTM4OWUxNjI1ZWQ0NGZhZDQ1ZjM3ZDg2MmJjNWUzZjY4NTA0MzgxYmMyOTg4In0=
Trước đây, nếu phi hành một đoạn dài như vừa rồi, thì A Diệt phải bắt gặp không dưới trăm vị đồng môn. Nhưng hiện giờ, họ Diệt mới bắt gặp có vài ba người chấp sự tạm thời như hắn, khi trông thấy ánh mắt nhau đều lộ ra thần sắc cười khổ, cùng bất đắc dĩ.
Việc hắn đang làm vốn dĩ là của đám đệ tử già đời trong tông, chứ lứa của hắn cũng mới chỉ nhập môn có 5 năm thôi, thậm chí có kẻ chỉ mải mê tu luyện, đến nay còn chưa nhớ hết đường trong nội môn này. Chỉ mong đừng có tên nào không biết đường mà dẫn bậy, đưa đám tiểu gia hỏa mới nhập tông đi lạc đến cấm địa nào đó là đáng mừng rồi.
A Diệt vừa dẫn đám tân đệ tử đi tham quan lướt qua một vài nơi trọng yếu, vừa ôn tồn giải đáp mọi thắc mắc của các sư đệ sư muội này. Đám tiểu gia hỏa cũng rất lễ phép với hắn, dù sao trong nhóm này đều là lứa khảo hạch dưới 20 tuổi, tu vi chủ yếu tầng 4, tầng 5 Luyện Nguyên cảnh mà thôi.
Đối với một đệ tử cũ trong tông, trông còn trẻ mà tu vi đã đạt tới tầng 7, hơn nữa phong thái có vẻ thâm tàng bất lộ, tất nhiên những thiếu niên thiếu nữ này không dám đắc tội với hắn. Hơn nữa A Diệt luôn tươi cười, ôn hòa giảng giải từng thắc mắc, nhắc nhở nhiều việc rất chi tiết, dù bề ngoài không thu hút lắm nhưng cũng chiếm được hảo cảm của không ít sư muội.
Vì gần đây tà tu hoành hành bá đạo, khiến nhiều gia tộc cùng thế lực nhỏ và vừa lo sợ, liền đem hết hậu nhân tới báo danh, mong muốn sẽ có được trụ chống trời che chở, dẫn tới đợt khảo hạch này có nhiều thí sinh tham gia hơn, mà cũng không xảy ra biến cố nào giống đợt trước, nên lượng tân đệ tử nội môn nhiều hơn những đợt khác không ít.
Chỉ là luận về tư chất cùng tiềm lực, thì lứa năm nay rất kém, thiên tài sở hữu Linh nguyên mạch không có nổi một người. Chỉ có hai huynh muội song sinh, sở hữu nguyên mạch thượng phẩm đỉnh cao, khi hợp lực có thể gọi ra thần thông đặc thù, được coi là ngụy Linh nguyên mạch. Ngoài hai người đó ra thì Nhân nguyên mạch thượng phẩm cũng không còn mấy ai!
Như đám tiểu gia hỏa A Diệt đang dẫn đường đây, thân phận của họ trước kia là tán tu, hoặc hậu nhân trong những gia tộc tu hành nhỏ và vừa, tư chất cũng không quá cao. Nghe nói đợt tân đệ tử này đa số đều như vậy, đủ hiểu sức uy hϊếp của đám ma tu quỷ đạo lớn đến mức nào.
“Diệt sư huynh, nếu sau này trong quá trình tu hành, chúng sư đệ sư muội gặp phải một số vấn đề thắc mắc, mà chuyện nhỏ như vậy nên không dám tới làm phiền các vị sư thúc, thì bọn muội có thể tìm tới xin sư huynh chỉ điểm đôi điều được không?” Đột nhiên một thanh âm thánh thót dễ nghe của một thiếu nữ vang lên, A Diệt đang dẫn đường cũng bất ngờ, quay đầu lại nhìn.
Người vừa lên tiếng là một thiếu nữ với vẻ ngoài đáng yêu, trông như một con búp bê gốm sứ, môi hồng răng trắng, đôi mắt to tròn chớp chớp, trông rất lanh lợi. Nàng tên Văn Tú Lệ, thiên tài trong một gia tộc tu hành nhị lưu, 16 tuổi có tu vi Luyện Nguyên cảnh tầng 5, sở hữu nhiều thần thông lợi hại, có biểu hiện rất kiệt xuất tại kì khảo hạch lần này.
Tư chất cùng thiên phú của Tú Lệ cũng không tệ, trừ đám hậu nhân của những thế gia nổi danh ra, thì Văn Tú Lệ là người có uy vọng cao nhất trong toàn lứa tân đệ tử đợt này. Tất cả ba mươi mấy tân đệ tử trong nhóm này, đều lấy Tú Lệ làm đầu, hiển nhiên bọn họ rất tín nhiệm nàng ta.
A Diệt chỉ nhìn thoáng qua gương mặt dễ thương đó, rồi khiêm tốn đáp: “Sư huynh cũng chỉ là một đệ tử tầm thường mà thôi, không có hơn các vị sư đệ sư muội bao nhiêu đâu sao dám chỉ điểm. Hơn nữa ngày thường ta rất hay bế quan tu luyện, nên xin lỗi các vị là ta không dám đảm nhiệm vai trò như Văn sư muội vừa hỏi.”
“Ai... chán nhỉ...” Búp bê Tú Lệ nghe vậy thì lộ ra vẻ mặt không vui, tru cái môi nhỏ nhắn lẩm bẩm, đám đệ tử khác cũng không dám nói gì thêm. Nhóm bọn họ tiếp tục chuyến tham quan, sau đó là tới nhận trang viện của bản thân trên một đỉnh núi trống.
Nửa ngày sau, họ Diệt mệt mỏi lết cái xác về trang viện của mình, nằm dài ra giữa phòng, giờ hắn mới hiểu cảm giác khó nhọc khi giữ vai trò chấp sự. Hắn thà chiến đấu ba ngàn hiệp với ma thú tam giai, còn hơn làm mấy cái công việc chán nản mà chẳng có chút trợ giúp cho tu vi như thế này.
Bỗng nhiên, hắn như cảm ứng được gì đó, liền vung tay mở cấm chế của trang viện, lập tức có một truyền tin phù bay từ bên ngoài vào, lơ lửng trước mặt hắn. Sau khi xem qua nội dung trong tấm phù này, A Diệt suy tư lẩm bẩm: “Vậy là chuẩn bị phải đi xa, tiến hành nhiệm vụ cao cấp hơn rồi à. Không sao, cũng lâu rồi ta chưa đi ra khỏi phạm vi thế lực Tọa Sơn tông.”
Trong tấm truyền tin phù này chính là lệnh triệu tập hắn, một tháng sau tới Sự vụ các nhận một nhiệm vụ cao cấp. Hắn cũng không lấy gì làm lạ cả, vì đệ tử trong tông khi tu vi đạt tới tầng 7 trở lên, tức là bước vào giai đoạn hậu kì trong cảnh giới Luyện Nguyên, thì bắt đầu được thi hành những nhiệm vụ tại phương xa.