“Cái gì mà không gần nữ sắc chứ? Trông thân thiết thế này cơ mà?” Cô chăm chú nhìn bức ảnh này, không nhịn được mà mắng vài câu: “Miệng của đàn ông chỉ để đi lừa người thôi!”
Suốt cả buổi trưa, Lê Mạn Nhu thấy trong lòng bực bội vô cùng!
Bức ảnh đó cứ hiện lên trong đầu cô như âm hồn không tan vậy!
Sau khi Kinh Tử Sâm trở về công ty, anh đi đến phòng làm việc riêng của Ngọc Tịnh Thi.
Lúc đó chỉ có Tô Uyển Đình ở trong phòng đang sắp xếp lại tài liệu.
Nghe thấy tiếng bước chân, cô ta ngẩng mặt lên, nhanh chóng đứng dậy: “Xin chào tổng giám đốc Kinh!”
Kinh Tử Sâm nhìn cô ta, hai tay đút trong túi, ánh mắt sáng tỏ.
“Tổng giám đốc Kinh, anh... muốn tìm phó tổng Ngọc sao ạ?” Cô ta ngập ngừng hỏi. Mặc dù cô ta là trợ lý của phó tổng giám đốc và có thể thường xuyên gặp tổng giám đốc, nhưng Tô Uyển Đình vẫn bị mê hoặc bởi vẻ ngoài và khí chất của anh.
Tô Uyển Đình không khỏi đưa mắt nhìn anh thêm mấy lần nữa: “Phó tổng Ngọc vừa đi đến bộ phận thiết kế rồi ạ.”
“Cô nói cô ta quay về đây đi.” Kinh Tử Sâm lạnh nhạt nói, “Tôi có việc cần tìm cô ta.
“....Vâng” Tô Uyển Đình không đoán được tâm tình của tổng giám ôốc, chỉ đành vội vàng làm theo chỉ đạo.
Ngọc Tịnh Thi vừa bước vào cửa, trên mặt là một nụ cười thật tươi: “Nghe nói anh đang tìm em à?”
Vẻ mặt Kinh Tử Sâm rất thản nhiên, thần sắc cũng rất lãnh đạm.
“Anh không cần phải lo lắng cho vết thương của em đâu, em không thấy đau một chút nào cả. Ngọc Tịnh Thi nhận lấy ánh mắt của anh, tiếp tục mỉm cười.
“Bức ảnh đó là ai chụp?” Anh hỏi với giọng điệu thực bình tĩnh.
Người phụ nữ rõ ràng đã sửng sốt mất một giây: “Bức ảnh nào cơ?” Nụ cười trên mặt vẫn không tắt, nhưng thật ra trong lòng cô ta đã hiểu rõ.
Tô Uyển Đình đã sợ đến mức không dám ngước mắt lên.
“Bên ngoài có camera giám sát, góc chụp cũng rất dễ tìm, nhưng tôi không muốn điều tra. Kinh Tử Sâm lạnh nhạt nhìn cô ta: “Bất kể là người nào chụp ảnh, người nào đăng nó lên mạng, tôi đều không hy vọng loại sự việc ngu xuẩn tương tự như thế này sẽ xảy ra lần thứ hai.
Nghe xong những lời này, Ngọc Tịnh Thi thấy trong lòng rối bời.
Kinh Tử Sâm nói tiếp: “Nếu không, nhất định tôi sẽ truy cứu đến cùng”
Nghe tiếng bước chân rời đi, hai người phụ nữ đều cảm thấy tâm trạng chùng xuống, trong văn phòng phó tổng giám đốc xuất hiện sự trầm mặc rất lâu.
Kinh Tử Sâm vừa trở lại văn phòng tổng giám đốc thì Mạc Tử Văn đặt ống nghe xuống và báo cáo: “Tổng giám đốc, tôi vừa mới nhận được thông tin là ngày mai Nữ hoàng Vương quốc Anh sẽ đến
“Nhanh vậy sao?” Kinh Tử Sâm rất coi trọng việc này.
“Vâng.”
Sau đó, các quản lý cấp cao của Kinh Thị tổ chức một cuộc họp kéo dài suốt một giờ, Ngọc Tịnh Thi cũng tham gia.
Các nhân viên của bộ phận thiết kế cũng mở một cuộc họp khẩn cấp riêng.
Một trạng thái dù trật tự nhưng cũng rất bận rộn.
Mọi công tác liên quan đến việc tiếp đón Nữ hoàng đều đã được sắp xếp ổn thỏa: từ việc lớn như thời gian Nữ hoàng đến đây, đến việc nhỏ như loại trà chiều
mà Nữ hoàng thích dùng hay món ăn mà bà ấy bị dị ứng...
Còn về việc sắp xếp tiệc tối, mỗi một khoảng thời gian đều phải được tổ chức thật chính xác.
Tóm lại sự việc này đã thu hút sự chú ý của toàn bộ công ty, thậm chí thông tin liên quan đến nó còn được in thành mười trang tài liệu.
Mạc Tử Văn toàn tâm toàn ý lo cho sự kiện này. Ngày mai anh ta phụ trách việc đi đón máy bay, anh ta cũng sẽ sắp xếp địa điểm và quy cách cho bữa tiệc tối.
Đoàn người hộ tống và lễ tân trong công ty sẽ do Ngọc Tịnh Thi đích thân chỉ đạo. Cô ta sẽ cầm bản thảo thiết kế, dẫn theo các nhà thiết kế ưu tú nhất, giải thích cặn kẽ từng ý tưởng thiết kế cho Nữ hoàng.
Tất cả các biện pháp an ninh cũng đã được chuẩn bị xong xuôi.
Chạng vạng, Kinh Tử Sâm bận rộn cả một buổi chiều đang ngồi trên ghế làm việc, Mạc Tử Văn pha một ly cà phê cho anh.
“Mạc Tử Văn, cậu vất vả rồi” Kinh Tử Sâm nở nụ cười vừa chân thành vừa ấm áp.
“Ngày tôi mong chờ đã lâu sắp đến. Mạc Tử Văn nói: “Nên tôi thấy hưng phấn hơn là vất vả.
“Chỉ cần Nữ hoàng coi trọng bản thảo thiết kế này, dù bà ấy mang nó đi hay vẫn giao việc chế tác cho chúng ta thì tất cả những điều đó đều rất có ý nghĩa với tập đoàn Kinh Thị
Anh rất hy vọng sẽ không xảy ra bất cứ rắc rối nào.
Để phòng ngừa tập đoàn R-Alan sẽ giở thủ đoạn, có thể nói bộ phận thiết kế đã chuẩn bị bản thảo này cực kỳ tỉ mẩn kỹ lưỡng.
Tại bộ phận thiết kế, mọi người vừa hồi hộp lại vừa hưng phấn. Những nhà thiết kế có thể gặp Nữ hoàng Vương quốc Anh vào ngày mai sẽ chỉ còn cách công thành danh toại một bước nữa thôi.
"Á...!”
Một nhà thiết kế nữ đột nhiên hoảng sợ đứng bật dậy!
Cô ấy không cẩn thận làm đổ cốc nước khiến nước sôi nóng bỏng trong cốc đổ đầy lên bàn phím! Màn hình máy tính lập tức đen ngóm!
“Tại sao tác phẩm thiết kế của chúng ta lại bị lưu hành công khai trên mạng thế này!” Cô ấy không quan tâm đến việc dọn dẹp đống lộn xộn đó, vội thông báo tin tức cho mọi người: “Mọi người mau lên mạng đi!”
Bản thảo đã bị lộ ra bên ngoài!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất