Lạc Vân ngây người một lúc rồi mỉm cười: “Chuyện này đơn giản mà, không phải cô ấy đã ở đây rồi sao? Nhờ cô ấy nấu là được. Hiếm khi bà chủ lên tiếng.
...” Kinh Tế Ngọc đắn đo, nếu con trai biết thì sẽ không vui đâu nhỉ?
Hơn nữa, mình cũng cần thể diện, bà ta không muốn cho Lê Mạn Nhu biết hôm nay muốn thử tay nghề của cô.
Lạc Vân theo bà ta nhiều năm, trong giây lát đã đoán ra được suy nghĩ trong lòng Kinh Tế Ngọc. Cô ta khom người thì thầm vào tai bà ta, nụ cười ấm áp: “Bà chủ, chuyện này giao cho tôi. Tôi đi nói với cô ấy, bảo đảm không hề liên quan gì đến bà đâu”
Thấy bóng lưng cô ta lên lầu, Kinh Tế Ngọc thở phào nhẹ nhõm.
Lê Mạn Nhu vừa nghiên cứu ra một lọ thuốc, tâm trạng cơ vui vẻ, dùng bút viết nhãn dán.
“Mợ chủ” Lạc Vân đi vào, lúc không ở trước mặt bà chủ, cô ta sẽ luôn gọi cô như thế.
Lê Mạn Nhu quay lại: “Lạc Vân. Sau đó cô vui vẻ giơ lọ thuốc trong tay lên: “Cô xem, đây là thành quả nghiên cứu của hôm nay. Có nó rồi, mọi làn da xấu xí đều có hy vọng
phục hồi”
“Mợ quả thật giỏi giang” Lạc Vân khâm phục cô từ tận đáy lòng: “Nếu những loại thuốc này được sản xuất hàng loạt, chúng sẽ mang lại lợi ích cho nhân loại”
“Đúng thế. Tôi sẽ gửi mẫu cho bộ phận nghiên cứu, hy vọng sau này có thể giúp được nhiều người hơn. Lạc Vân rất cảm động, trong lòng cũng rất phức tạp. Cô ta nghiêm túc nói: “Mợ chủ, tôi thay bà chủ nói lời xin lỗi mợ”
“.” Lê Mạn Nhu sững sờ, sau đó mỉm cười: “Chuyện đã qua thì bỏ đi, tôi có thể thông cảm cho bà ta.
“Mợ chủ, vậy tối nay mợ có thể chính tay xuống bếp được không?” Lạc Vân thẳng thắn lên tiếng: “Tôi muốn để cậu Kinh và bà chủ ăn chung một bữa. Nghe nói cậu ấy chỉ ăn món do mợ nấu.
Chuyện có thể làm thì Lê Mạn Nhu sẽ không từ chối: “Đương nhiên là được. Cô sảng khoái đáp: “Bên bà chủ, phiền cô đi nói một tiếng, dù sao đây cũng là vịnh Minh Hà, đến lúc đó khó xử cũng không hay, bọn trẻ cũng đang ở đây.
“Mợ yên tâm, tôi sẽ đi thuyết phục bà ấy.” Lạc Vân rất vui: “Vậy tôi không quấy rầy mợ nữa. Mợ cứ thong thả đi xuống lầu nha”
“Cảm ơn cô.
Lạc Vân cúi người: “Mợ chủ, nên là tôi cảm ơn mợ mới phải.
Sau khi cô ta đi không lâu, Lê Mạn Nhu nhìn thời gian, bắt đầu kết thúc công việc.
Khoảng mười phút sau, cô xuống lầu, đi vào nhà bếp đeo tạp dề và bắt đầu làm việc một cách có trật tự.
Trong phòng khách.
Kinh Tố Ngọc nhấc điện thoại bàn lên gọi vào số của con trai và nói với anh: “Tử Sâm, hôm nay bà xã con chính tay xuống bếp nấu bữa tối, con nhớ tan làm sớm một chút. Cả nhà chúng ta cùng ăn tối”
“Được ạ” Kinh Tử Sâm vui mừng: “Mẹ, cô ấy nói mẹ rất thích món do cô ấy nấu, sau này con cũng học một ít, có thời gian sẽ nấu cho mẹ ăn. Sắc mặt của Kinh Tế Ngọc thay đổi, làm sao chàng trai cao quý ngậm thìa vàng từ nhỏ có thể xuống bếp chứ?
Kết thúc cuộc gọi, bà ta vô cùng hoảng hốt. Lê Mạn Nhu này đang thẩm thấu con trai bà ta từng chút một. Nếu tiếp tục bên nhau, con trai bà ta sẽ hoàn toàn trở thành một người khác. Trong hôn nhân, nên tìm người yêu mình chứ không phải người mình yêu, nếu không sẽ rất mệt mỏi.
Một chiếc ô tô dừng lại trong sân, Kinh Tố Ngọc chăm chú nhìn, Hướng Bảo Đăng xuống xe, xách túi hồ sơ bước nhanh về phía phòng khách: “Bà chủ. Anh ta đi tới bàn cà phê
chào bà ta.
Kinh Tế Ngọc nhìn túi hồ sơ trong tay anh ta rồi đứng dậy: “Đi theo tôi. Một phút sau, trong phòng nghỉ ngơi được đóng kín nào đó.
Bà ta ngồi tựa người lên ghế sô pha, Hướng Bảo Đăng lấy ra mười tờ xét nghiệm quan hệ bố con từ trong túi hồ sơ đưa cho bà ta và thấp giọng nói: “Tôi đã kiểm tra từng sợi
“Bà chủ, tôi còn điều tra được một chuyện. Hướng Bảo đăng do dự, không biết có nên nói ra sự thật hay không.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất