Hàn Thiên Di cực kỳ thích Lê Mạn Nhu, cứ như fan cuồng của cô vậy, sao có thể để cô ấm ức được?
Cô ấy dùng thân phận con gái yêu của chủ tịch thành phố để đối đầu với Kinh Tử Sâm cũng có thể khiến cho anh không được yên vài phút! Trước giờ thương nghiệp và chính trị luôn liên quan mật thiết với nhau mà.
Lê Mạn Nhu nắm lấy tay cô ấy, mỉm cười bảo: “Cảm ơn cậu đã lo lắng cho tớ, tại tớ bất cẩn va phải thôi. Buổi tối tớ đi vệ sinh không bật đèn, chắc bị hạ huyết áp nhẹ nên mới ngất xỉu.
“Cậu là bác sĩ mà để mình bị hạ huyết áp hả?” Hàn Thiên Di rất muốn mắng cô một trận ra trò: “Phụ nữ phải biết yêu thương bản thân mình chứ!”
“Tớ biết rồi” Lê Mạn Nhu khẽ thở dài: “Hôm nay tớ bôi kem che khuyết điểm rồi.
Cô ấy nói thẳng: “Đâu có che được, mặt sưng lên hết rồi kìa!”
Lê Mạn Nhu đưa tay ôm cô ấy, mỉm cười an ủi: “Thôi được rồi, cậu đừng giận nữa mà, với lại chuyện này đâu có liên quan tới Kinh Tử Sâm, anh ấy và Ngọc Tịnh Thi chỉ là đồng nghiệp bình thường thôi. Cậu không cần phải tức giận vì tớ, phụ nữ phải biết yêu thương bản thân mình chứ.
“Tớ đang nói cậu đấy” Hàn Thiên Di đau lòng đẩy cô ra: “Chứ không phải cậu nói tớ! Tớ ổn lắm, không cần yêu thương gì nữa đâu!”
“Tớ biết, tớ nhớ rồi, thật đó.” Lê Mạn Nhu cong môi: “Cũng muộn rồi, tớ đi về đây, ngày mai Kinh Tử Sâm sẽ về rồi.
“Hôm nay tớ cũng có việc này” Hàn Thiên Di bất đắc dĩ thở dài một hơi: “Ba tớ gọi tớ về nhà ăn tối, cũng sắp đến giờ rồi”
Hai cô bạn thân vẫy tay tạm biệt nhau.
Lê Mạn Nhu bắt xe về vịnh Minh Hà, cô ngồi ở ghế sau, lấy điện thoại xem mặt, má phải sưng vù, chủ yếu vì răng bị lung lay.
Cô xuống xe đi vào trong sân biệt thự vịnh Minh Hà.
Kinh Tố Ngọc đứng bên cửa sổ phòng khách, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cô đang càng lúc càng đến gần...
“Chào bà chủ.” Vào phòng khách, Lê Mạn Nhu lên tiếng chào bà ta.
Kinh Tế Ngọc cực kỳ lạnh nhạt, bà ta không trả lời, như thể không thèm đếm xỉa đến cô.
Lê Mạn Nhu đi thẳng lên lầu, tự dưng nghĩ đến bức ảnh mình nhìn thấy trên màn hình lớn ngoài trung tâm thương mại. Cô cũng không biết mình có cảm xúc gì nữa, chắc có lẽ là hâm mộ ghen tị.
Ở trước mặt Hàn Thiên Di, cô có thể tỏ ra rất bình tĩnh.
Nhưng sau khi bình tĩnh lại, cô cũng hơi bận lòng, dù sao cũng là phụ nữ mà.
Nhưng trong lòng Kinh Tử Sâm, Ngọc Tịnh Thi là một người không thể thay thế.
Lê Mạn Nhu tẩy trang rồi bôi thuốc lên mặt.
Sau đó cô vào phòng nghiên cứu dược phẩm để nghiên cứu và chế tạo thuốc chữa bệnh dạ dày cho Kinh Tử Sâm.
Ánh nắng ấm áp chiếu vào bên trong phòng khách dưới lầu.
Kinh Tố Ngọc ngồi trên ghế sofa, Lạc Vân ngồi xổm trước mặt bôi thuốc cho bà ta.
Sau khi cởi bao tay, cánh tay phải của bà ta đã đỡ hơn rất nhiều, có thể thấy rõ bằng mắt thường.
“Bà chủ” Lạc Vân đột nhiên có tự tin hơn hẳn: “Tôi bôi trên mặt luôn nhé ạ, chắc vài ngày nữa sẽ thay đổi nhiều lắm”
Kinh Tế Ngọc ngắm làn da đang lành dần trên cánh tay, trong lòng bà ta vô cùng kinh ngạc.
Vết thương cũ mười một năm thật sự đang bắt đầu lành lại dưới sự cố gắng của con bé này.
Trong một căn biệt thự sang trọng ở New York.
Bữa tiệc tối đã kết thúc, sau khi được ông Eder tiễn ra ngoài, vị khách cuối cùng lái xe rời khỏi biệt thự.
Màn đêm u tối, những người giúp việc đã làm xong công việc và tắm rửa, Ngọc Tịnh Thi vẫn còn mặc lễ phục đẹp đẽ ngồi cạnh bể bơi.
Cô ta cầm ly rượu trong tay, nhìn mặt nước gợn lăn tăn dưới ánh trăng, cảm giác đau nhói chợt dâng lên trong đáy lòng.
Cảm giác đau ấy từ ngực đi theo dòng máu lan ra khắp cơ thể.
Cô ta ngửa đầu uống cạn rượu trong ly, rất muốn say thật say, như vậy cô ta mới có thể quên anh trong chốc lát.
Lúc vô tình lướt mắt qua, cô ta nhìn thấy bóng lưng Kinh Tử Sâm lên xe, thầm nghĩ gần mười hai giờ rồi mà anh đi ra ngoài làm gì?
Dõi mắt nhìn theo chiếc xe kia rời đi, nỗi đau đớn và buồn bã lại bủa vây cô ta.
Ngọc Tịnh Thi tự nói với mình rằng không thể để Lê Mạn Nhu chữa khỏi cho dì Kinh, nếu không cô ta sẽ thật sự mất người đàn ông này.
Tình yêu thường khiến người ta đánh mất lý trí, khiến người ta trở nên điên cuồng, đây chính là sức mạnh của tình yêu.
Nhưng thứ ta có được bằng mọi thủ đoạn kia có thể gọi là tình yêu không đây?
Ngọc Tịnh Thi không biết, cô ta chỉ biết rằng cả đời này cô ta không thể không có Kinh Tử Sâm. Ngọc Tịnh Thi sống vì anh, yêu anh chết đi được.
Kinh Tử Sâm ra ngoài muộn thế này là để mua quà cho vợ, vừa mới cho bọn trẻ đi ngủ, nếu không thì anh cũng không yên tâm đi.
Tiếng chuông cửa dồn dập đánh thức Ngọc Tịnh Thi: “Ai tới sớm thế?” Cô ta rất buồn ngủ, bèn mơ màng xuống giường đi ra mở cửa.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất