Sau khi dành nửa ngày củng cố tu vi, Lâm Nhất bắt đầu tu luyện long quyền Chí Tôn.
Long quyền Chí Tôn bất kể là diễn hóa ý cảnh bên trong hay là phát huy sát thương đến cực hạn, đều cần huyết khí vô cùng cuồn cuộn chống đỡ.
Trước đây khi Lâm Nhất thi triển, dù có luyện thế nào đi nữa cũng chỉ đạt đến cảnh giới tiểu thành.
Dù sao thì đây cũng là võ học cấp Long Linh, cho dù là bản không trọn vẹn, không có công pháp Thần Quyết đi kèm, càng không phải là thứ mà cảnh giới Long Mạch tầng hai có thể tu luyện được.
Nhưng khi đạt đến cảnh giới Long Mạch tầng ba thì tình hình đã khá hơn nhiều, huyết khí vốn đã kinh người của hắn, nay được long mạch tăng cường càng trở nên kinh khủng hơn.
Khi đạt đến cảnh giới Long Mạch tầng ba đỉnh phong viên mãn, người thường sẽ bước vào cảnh giới huyết khí như rồng, tức là huyết khí hùng hậu như chân long.
Dù Lâm Nhất chưa bước vào cảnh giới ấy, nhưng huyết khí đã hùng hậu như rồng, giờ được cường hóa thêm thì dù có nói sánh ngang với mười con rồng cũng không quá lời.
Ngày đầu tiên, Lâm Nhất thử đi thử lại năm vạn lần, mới tiêu hao hết huyết khí và Long Nguyên.
Ngày thứ hai, Lâm Nhất thử sáu vạn lần, chiêu thứ nhất của long quyền Chí Tôn bộc phát ra ba trăm long ảnh.
Đợi đến khi huyết khí cạn kiệt, Lâm Nhất cũng không tiếc rẻ, dùng thánh dược lấy được từ chỗ Huyền Phong và Trần Đào để luyện hóa bổ sung nhanh chóng.
Ngày thứ ba, Lâm Nhất thử tám vạn lần, mệt đến mức ngất xỉu, chiêu đầu tiên Thần Long Phi Thiên của Long quyền bộc phát ra sáu trăm long ảnh.
Tu luyện như thế thực sự là vô cùng gian khổ và khô khan.
Mỗi lần tu luyện xong, Lâm Nhất đều khiến thân thể bị rút cạn đến cực hạn, toàn thân đau đớn như muốn nứt toác, không biết bao nhiêu lần muốn ngã xuống ngủ luôn.
Nhưng không thể dừng, khi dừng thì luồng khí thế này cũng tan biến theo.
Lâm Nhất cắn răng chịu đựng, sau sáu ngày, cuối cùng chiêu đầu tiên của long quyền Chí Tôn đã bộc phát ra một nghìn long ảnh.
“Thần Long Phi Thiên!”
Lâm Nhất đứng lơ lửng giữa không trung, sau khi ngưng tụ thành long ấn Chí Tôn, vô số long ảnh từ trong cơ thể hắn bay ra ngoài.
Rầm rầm!
Mỗi long ảnh đều quấn quanh ánh sáng màu xanh biếc, chớp mắt đã có một nghìn bóng Thần Long khổng lồ lao thẳng lên bầu trời.
Vô số long uy, che trời lấp đất.
Hào quang xanh rực rỡ, ánh sáng chói lọi.
Giữa vòng vây của bầy rồng, khí thế trên người Lâm Nhất đạt đến độ khủng khiếp mà kinh người, trong khoảnh khắc phá vỡ bình cảnh của cảnh giới tầng ba, sau đó bùng nổ liên tiếp, rắc, dễ dàng đột phá đến cảnh giới Long Mạch tầng năm.
Nhưng vẫn chưa dừng ở đấy!
Loại đột phá trong võ học này khiến khí thế của Lâm Nhất phá tan gông xiềng tu vi, đạt đến mức độ kinh người.
Những long ảnh trên bầu trời dưới sự rót vào của huyết khí trở nên vô cùng chân thực, mỗi Thần Long đều như thật sự tồn tại. Chúng gầm thét, hít thở, ngoái đầu, bơi lượn, đều bộc lộ hết uy thế Thần Long.
“Thu!”
Khi khí thế đạt đến cực hạn, Lâm Nhất đang đứng lơ lửng giữa không trung quát lớn.
Ầm!
Huyết khí trong cơ thể hắn bùng cháy, ngọn lửa tuôn ra như núi lửa phun trào, sóng nhiệt ập tới cuồng bạo như sóng thần.
Một nghìn đạo Thần Long xoay quanh cánh tay Lâm Nhất, trong chớp mắt ngưng tụ thành vuốt rồng khổng lồ, vuốt rồng sắc bén dữ dội, nắm chặt thành quyền, theo cú đấm của Lâm Nhất tung ra đã đánh nát ngọn núi hoang cách đó hàng trăm dặm.
“Mạnh quá!”
Mồ hôi trên trán Lâm Nhất nhỏ xuống, trong lòng vô cùng mừng rỡ, trên mặt là vẻ hưng phấn không thể che giấu.
Quá mạnh rồi!
Đây mới thực sự có chút giống với võ học cấp Long Linh, trải qua biết bao khổ tu, cuối cùng cũng đạt được chút thành công.
“Bây giờ chắc đã coi như là đại thành rồi!”
Lâm Nhất lẩm bẩm.
Nếu tiến thêm bước nữa, khi đạt đến đỉnh phong viên mãn, sẽ xuất hiện dị tượng khủng bố Vạn Long Phi Thiên.
Có chiêu sát thủ này, gặp bất kỳ ai trong Huyền Thiên Tông ta cũng không sợ, thêm vào đó còn có sự tồn tại của Thiên Khung Kiếm Ý. Dù tu vi có thua kém, ta cũng đủ sức chiến một trận, trong chiến trường Hoang Cổ này, kẻ đủ tư cách giao chiến với ta.
Tuyệt đối không vượt quá một bàn tay!
Biến số duy nhất, có lẽ chính là Tần Thiên.
Người đứng đầu bảng của trong của Huyền Thiên Tông, kẻ tàn nhẫn được Thiên Huyền Tử tự mình chỉ dạy!
“Nên đi hội họp rồi, không biết mấy người sư tỷ thế nào rồi.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất