“Huyền Phong cũng chết rồi!”
Đám người trên Hắc Sơn hoàn toàn chấn động, từng người kinh ngạc đến mức cằm suýt rơi xuống.
Quá tàn nhẫn rồi!
Nói giết là giết, không chút do dự.
Hòa thượng Thương Vân ở phía xa còn chưa đi xa, nhìn thấy cảnh này, ngây người không nói nên lời. Chỉ cảm thấy sống lưng lạnh buốt, nhớ những cuộc nói chuyện trước kia với Lâm Nhất, chỉ thấy mình như vừa bước ra khỏi Quỷ Môn Quan.
May mà lúc đó bản thân thật sự không có sát ý với hắn, nếu không giờ chắc đã là cái xác rồi.
“Rốt cuộc ngươi có ý gì vậy?”
Khóe miệng Thương Vân co giật, nghĩ đến việc Lâm Nhất trước đó đã tặng cho gã móng vuốt Thương Long, giờ không chút do dự giết sư huynh của gã, thật sự không chút nể tình.
Đây chính là kiếm khách sao?
Chém giết theo tâm, không màng thế gian nhìn ta ra sao, chỉ hỏi thanh kiếm trong tay.
“Ngươi là đồ điên!”
Tiêu Khôi sau khi bừng tỉnh, lập tức tranh thủ đứng dậy.
Ầm!
Nhưng gã vừa đứng lên, chiếc ô trong tay Lâm Nhất mở ra, Tiêu Khôi vừa mới đứng dậy lập tức quỳ xuống.
Phụt!
Gã phun ra ngụm máu, sắc mặt trắng bệch, nhìn Lâm Nhất đầy tuyệt vọng.
Bùm!
Lâm Nhất cũng chẳng nói nhảm, tiếp tục thu chiếc ô, dùng ô làm thương, đâm thẳng vào ngực Tiêu Khôi.
Phụt!
Tiếp tục phun ra ngụm máu, Tiêu Khôi bị hất bay trăm mét, vô cùng thê thảm.
Lúc đầu gã kinh hoảng bất an, cảm thấy mình chắc chắn phải chết, hồi lâu sau mới lấy lại tinh thần.
Chưa chết ư?
Gã nhìn vết thương trên ngực, không bị đâm xuyên, vô cùng kinh ngạc.
Đương nhiên Tiêu Khôi không cho rằng Lâm Nhất không có năng lực đó, lẩm bẩm nói: “Ngươi…”
Lâm Nhất nhìn gã, thản nhiên nói: “Sư tỷ ta từng nói, gặp người của Thiên Đao Lâu và Thánh Âm Các, có thể tha. Có lẽ ngươi đã quên giao ước ngày trước, nhưng ta thì nhớ... Cút đi.”
Không giết gã, nhưng Lâm Nhất nhìn gã cũng đầy chán ghét.
Hắn thu chiếc ô Thương Long Nhật Nguyệt về, đi tới thi thể hai người kia, từ tốn lấy đi hai chiếc nhẫn trữ vật của họ.
“Chiếc ô Thương Long Nhật Nguyệt, quả thực dùng rất tốt.”
Lâm Nhất nhìn chiếc ô trong tay mình, trong mắt lộ ra vẻ nóng bỏng.
Cùng là thánh khí Tinh Diệu, nhưng khi dùng kiếm Táng Hoa để thúc giục thánh văn Tinh Diệu, tiêu hao Long Nguyên quá lớn. Còn chiếc ô Thương Long Nhật Nguyệt thì chỉ cần dùng đến long văn tím vàng, nếu chẳng may không áp chế được ba người kia thì vẫn còn đường lui.
Hiện tại tu vi quá thấp, mà vận dụng kiếm Táng Hoa, khi không thể áp chế được ba người thì sẽ không còn đường lui.
Sự thật chứng minh, lựa chọn của hắn là đúng.
Trận chiến vừa rồi, tầng phong ấn thứ nhất trong ba tầng phong ấn của chiếc ô Thương Long Nhật Nguyệt đã gần như bị phá vỡ.
Trong đêm tối mênh mông, Lâm Nhất biến mất khỏi tầm mắt mọi người, chỉ còn đám đệ tử tông môn ngơ ngác.
Chỉ có lời Lâm Nhất đã nói trước đó, vẫn còn văng vẳng bên tai, vang vọng như sấm.
Ai mới là người làm chủ Hoang Cổ Vực!
Một người một kiếm, duy trì danh tiếng của Dao Quang Kiếm Thánh, ai dám sỉ nhục sư tôn ta thì phải chết.
Cho dù tất cả mọi người đều cho rằng Dao Quang chắc chắn sẽ chết, thì thanh kiếm trong tay ta vẫn sẽ chứng minh ai mới là người làm chủ Hoang Cổ Vực này.
Kiếm Tông bất hủ, kẻ sỉ nhục sư tôn ta, ắt phải chết!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất