Theo sự xâm nhập của sức mạnh này, toàn bộ cơ thể của Lâm Nhất đều mất đi khống chế, cơ thể dường như hoàn toàn mất quyền điều khiển. 

 

Bóng đen khổng lồ đang chiếm lấy cơ thể hắn, nghiền nát và rút đi từng chút hồn phách của hắn. 

 

“Hừ.” 

 

Khóe miệng Ma cương mắt bạc nhếch lên vẻ chế giễu, nói: “Đám người kỷ nguyên Thần Long các ngươi chỉ là lũ tạp chủng hèn hạ, chẳng khác gì súc sinh chó lợn. Định sẵn vĩnh viễn làm nô lệ, chỉ có thể ôm lấy thứ phân thối trong hố xí, mãi mãi là thứ dơ bẩn thấp hèn nhất. Còn muốn học kiếm pháp của tộc Huyết Thần ta, hừ, đúng là lũ ngu xuẩn!” 

 

Rầm rầm rầm! 

 

Trong lúc gã nói, lực tinh thần rót vào thức hải của Lâm Nhất càng thêm cuồng bạo, gương mặt tràn ngập vẻ điên cuồng và hưng phấn. 

 

Gã muốn khống chế Lâm Nhất, rồi thao túng thân thể đối phương, để giải trừ phong ấn còn sót trong cơ thể. 

 

“Ha ha ha ha, ngươi hãy vĩnh viễn làm nô lệ cho Mộ Dung Khác ta đi!” 

 

Mộ Dung Khác cười điên cuồng, lực tinh thần của gã đã thâm nhập vào Hồn Cung đối phương, chỉ cần chiếm lấy Hồn Cung thì sẽ hoàn toàn khống chế thân thể. 

 

Từ tận sâu trong linh hồn, gã sẽ xoá sạch Lâm Nhất khỏi thế giới này. 

 

Ầm! 

 

Thế nhưng ngay lúc này, dị biến bất ngờ xảy ra. 

 

Trong sâu thẳm Hồn Cung của Lâm Nhất, vô số hoa văn màu vàng kim đan xen, trên những hoa văn ấy chằng chịt kinh văn. 

 

Mỗi chữ kinh văn đều ẩn chứa khí tức cổ xưa, trang nghiêm và thần thánh, ngay khoảnh khắc tiếp theo, những hoa văn đan xen ấy ngưng tụ thành thánh văn cổ xưa. 

 

“Phù Đồ Chí Tôn, vạn pháp bất xâm!” 

 

Thánh văn kết tụ thành tòa Phù Đồ cấp bảy, tựa như ngọn bảo tháp Phật môn sừng sững, thần thánh, phóng ra quang mang hùng vĩ ngút trời. 

 

Bùm! 

 

Trong chớp mắt, toàn bộ lực tinh thần khổng lồ của Mộ Dung Khác đã bị ép bật ra ngoài. 

 

Phụt! 

 

Mộ Dung Khác phun ra ngụm máu, trong mắt hiện lên vẻ không thể tin nổi: “Phù Đồ... Ánh sáng Phù Đồ, sao có thể thế này... Đây là thánh văn Phật đạo mà thời thượng cổ còn khó có thể nhìn thấy!” 

 

Vèo! 

 

Đôi mắt Lâm Nhất vốn đã mờ mịt lúc này khôi phục sự trong sáng, trong trẻo như ngọc, không vương chút bụi trần. 

 

Tựa như nước mùa thu, thâm sâu mê hoặc. 

 

“Nếu ta không có chỗ dựa, sao dám mạo hiểm tiến đến gần ngươi?” 

 

Trên mặt Lâm Nhất lộ ra vẻ chế giễu: “Chỉ là Ma Linh mà cũng dám tự xưng thần tộc. Côn Luân ta trước kia chưa từng thua, tương lai cũng sẽ không thua, thứ phế vật này, cút đi cho ta!” 

 

Bảy mươi hai chữ Địa! 

 

Trong lúc nói, Lâm Nhất vung tay ngược lại, bảy mươi hai bóng người như mực nước từ trong cơ thể hắn bùng phát ra ngoài. 

 

Mỗi bóng người đều xuất một kiếm, mỗi kiếm đều là một nét vẽ, sau bảy mươi hai kiếm thì chữ Địa hiện ra. 

 

Ầm! 

 

Trong chớp mắt trọng lực chồng lên bảy mươi hai lần, Mộ Dung Khác kinh hãi phát hiện, ngay cả nhúc nhích ngón tay cũng trở nên vô cùng khó khăn. 

 

“Tiêu Dao Cửu Kiếm, truyền nhân của Nam Đế?” 

 

Trong mắt Mộ Dung Khác hiện ra vẻ hoảng sợ, ma khí toàn thân bùng phát, ánh sáng trong con mắt dọc ở mi tâm rực rỡ, từng tầng trọng lực liên tục bị xé nát. 

 

Ba mươi sáu chữ Thiên! 

 

Nhưng Lâm Nhất đã sớm có chuẩn bị, sau khi vung tay ngược lại lập tức giơ tay tung chưởng. 

 

Ba mươi sáu tầng trời không ngừng buông xuống, tựa như từ ba mươi sáu tầng trời có vô số thân ảnh giáng xuống thân thể Lâm Nhất, đến khi chưởng này đánh ra thì trên người hắn bùng phát vô tận kiếm uy, chiếu sáng cả bầu trời, xé nát mây ma. 

 

Phụt! 

 

Chưởng ấn lên ngực Mộ Dung Khác dần dần lõm xuống, rồi xuyên thủng, tạo thành lỗ hổng hình bàn tay. 

 

Đúng khoảnh khắc Mộ Dung Khác bị đánh bay ra ngoài, đòn phản kích của gã cũng ập đến, ma quang bùng phát từ mi tâm ngưng tụ thành tia sáng bạc, lao đến phía Lâm Nhất như tia chớp. 

 

Rắc rắc rắc! 

 

Tia sáng bạc xuyên thủng hư không, không khí liên tục nổ tung, nhìn như không thể né tránh, Lâm Nhất chắp hai tay thành hình chữ thập. 

 

Kim Ô Nhật Diệu, thần văn hộ thể! 

 

Đôi cánh vàng dài hơn hai mươi trượng từ sau lưng Lâm Nhất xòe rộng, thần văn Kim Ô trong đó được thúc giục. 

eyJpdiI6IkZLNnh4S0E4OHl1aXRsbGc5ZWhFSFE9PSIsInZhbHVlIjoiakRjNjRcL2RGSnNONnBwSWhXQkJ6RVRTWEsrbStGUEZyeUVVYjVhMzJYdGVMZE1YTG80WFwvRkZPS0ZRUjBld2puIiwibWFjIjoiODZhMzU2NDNiOWUyMjJmOTg0M2YwMmQ5MGJmNDg0NDQ0MTJmNDMxNjIxNDYwMDliM2FlMDllZDZiZjZlOGQ3MSJ9
eyJpdiI6IjR3YTRTQ0hzNzhKWnBueTkxRTl6d1E9PSIsInZhbHVlIjoiaXpcL09xRTBTSHpvOTdpdW85cVpna3dhamtcL296WFF4a0JOZXRQVnZEXC9zbVg5SjNmd2J2UDB4OHNBRGZ3dEMyWmI0XC9nZHRwb0NyV2YzMFltVEhLK3ZkZWtlNWdjYUd4cjV2eXVHSVwvYmJTcz0iLCJtYWMiOiJjMjEyMGQ3YmJhZTZiYjMzOTAyMzkwYmM0Y2Q4ZTBlOWYwMTdlYTU1NDk5NmM4YTEzM2NlMWMwNjljNGY3MzE3In0=

Kim Ô Thánh Dực khép chặt về phía trước bao bọc lấy Lâm Nhất, thần văn được thúc giục, từng chiếc lông vũ khắc thánh văn trong chớp mắt đều được kích hoạt.

Ads
';
Advertisement
x