Tiêu Khôi không cam lòng lắm, trầm ngâm nói: “Với thực lực của chúng ta, cho dù thật sự liều chết với Ma cương mắt bạc kia, cũng không phải là không có cơ hội thắng.” 

 

Sau lưng bọn họ đều có đại tông môn chống đỡ, ngoài thánh binh Tinh Diệu ra, trong tay còn nắm giữ những lá bài tẩy khác. 

 

“Hừ, tình cảnh bây giờ là tốt nhất.” 

 

Trần Đào nói: “Tên Lâm Nhất kia rõ ràng có chỗ dựa, định thừa dịp chúng ta liều chết chiến đấu mà hưởng lợi, nhưng chẳng được gì, ngược lại còn bị Ma cương mắt bạc nhắm vào. Điều này cho chúng ta cơ hội bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau.” 

 

“Đúng vậy, cho dù Ma cương mắt bạc xử lý được Lâm Nhất, thì chắc chắn cũng sẽ chẳng dễ chịu gì. Ít nhất uy lực của thánh kiếm U Minh sẽ giảm đi nhiều, đến lúc đó chúng ta tái chiến, ưu thế sẽ vô cùng rõ rệt.” 

 

Huyền Phong bình tĩnh phân tích. 

 

Tu vi của bọn họ sớm đã đạt đến cảnh giới Long Mạch tầng bốn viên mãn, thúc giục thánh binh Tinh Diệu cũng có thể phát huy ra ba phần, thậm chí năm phần uy lực. 

 

Tên Ma cương mắt bạc đó rốt cuộc cũng chỉ là tia tàn niệm, không có thánh kiếm U Minh thì thực lực sẽ giảm mạnh. 

 

“Nhưng ta thấy tên Ma cương kia... Hình như còn có mưu đồ khác...” 

 

Tiêu Khôi có dự cảm chẳng lành. 

 

Trước đó tuy Ma cương rất đáng sợ, nhưng chưa từng cho cảm giác bất tường như thế này, kể từ khi gã nhắm vào Lâm Nhất thì tình hình dường như đã trở nên khó hiểu hơn. 

 

“Hừ, cứ bình tĩnh quan sát biến hóa là được.” 

 

Huyền Phong và Trần Đào khẽ cười, không khẳng định cũng chẳng phủ nhận. 

 

Hai người không hề ngu ngốc, đều từ lời nói của Ma cương mắt bạc mà cảm nhận ra được vài điểm bất thường, nhưng đều chọn giả vờ hồ đồ, không vạch trần ra. 

 

Hai người nghĩ rất rõ ràng, chính là chờ Lâm Nhất và Ma cương chém giết lẫn nhau, rồi sau đó mới đi thăm dò. 

 

… 

 

Tại đỉnh Hắc Sơn. 

 

Ma cương mắt bạc không hề ngăn cản đám người Trần Đào rời đi, đám Ma cương kia thì trong chớp mắt đã vây chặt lấy Lâm Nhất. 

 

“Chạy cũng nhanh thật.” 

 

Lâm Nhất khẽ nhếch môi, tự cười giễu cợt. 

 

Nếu không phải thấy ba người kia sắp quỳ rạp xuống rồi, Lâm Nhất vốn chẳng cần xuất hiện nhanh như vậy, khí U Minh quá cuồn cuộn, chưa đầy nửa nén hương mà Thần Tiêu Kiếm Quyết đã đột phá đến tầng sáu. 

 

Vốn định cùng nhau ra tay, trước hết giải quyết Ma cương mắt bạc rồi tính tiếp, ai ngờ mấy kẻ kia trong chớp mắt đã chạy sạch. 

 

Quả nhiên là thủ lĩnh tông môn! 

 

“Thần Tiêu Kiếm Quyết của ngươi không hề hoàn chỉnh, cho dù có lòng tu luyện cũng không thể nào viên mãn được. Nếu ngươi bằng lòng trợ giúp bổn vương, bổn vương có thể ban cho ngươi môn công pháp cấp vương chân chính, theo cách gọi ở thế giới của các ngươi, chính là công pháp cấp Long Linh!” 

 

Ma cương mắt bạc Mộ Dung Khác nhìn Lâm Nhất, chậm rãi lên tiếng. 

 

“Ồ?” 

 

Lâm Nhất khẽ cười. 

 

Thần Tiêu Kiếm Quyết dĩ nhiên không phải là bản hoàn chỉnh, bản công pháp trọn vẹn nằm trong điện Thái Huyền của Kiếm Tông, trong kiếm điển Thái Huyền. 

 

“Thế nào, có hứng thú không?” 

 

Mộ Dung Khác nheo mắt, ánh bạc loé ra, cười nói: “Ngươi cũng không phải người của gia tộc Kiếm Thị, không cần phải trung thành như thế. Năm đó trong cuộc nổi loạn Hắc Ám, những thế lực của Côn Luân đầu quân cho tộc Huyết Thần ta cũng không ít, đều được hưởng hết vinh hoa tôn quý!” 

 

“Giúp ngươi thế nào?” 

 

Lâm Nhất dường như tỏ ra rất hứng thú. 

 

“Dùng Thần Tiêu Kiếm Quyết của ngươi, giúp ta hóa giải phong ấn mà Kiếm Tinh Không để lại. Phong ấn này cho dù là Đại Thánh cũng không thể phá được. Nhưng ngươi tu luyện Thần Tiêu Kiếm Quyết thì vừa khéo thích hợp, chỉ cần làm nó lơi đi đôi chút, bổn vương có thể trở lại thế gian!” 

 

Mộ Dung Khác mở to hai mắt, trong con ngươi màu bạc bùng phát ánh sáng chói lòa. 

 

Ong! 

 

Nhưng ánh sáng kia vừa bùng lên, sâu trong mắt gã có hai đoá hoa U Minh như xích sắt kéo gã trở về. 

 

Tựa như trong đôi mắt gã còn ẩn giấu ác thú đáng sợ, thân xác chỉ là cái lồng giam thôi. 

 

Nhưng ác thú ấy bị hoa U Minh trói chặt, trên gương mặt Ma cương mắt bạc hiện ra vẻ đau đớn, đôi má như thủy tinh xuất hiện từng vết nứt nhỏ. 

 

Sức mạnh U Minh thật quỷ dị! 

 

Trong lòng Lâm Nhất thầm nghĩ, đối phương rõ ràng có bản nguyên cực kỳ hùng mạnh, thế nhưng không dám động đến chút nào. 

eyJpdiI6Ilh1WVp0eXRcL2NnMjBRK2h6Vlo3em9BPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkhBRzJZZG80dVNCUzVjc0oySTNTTzF5K084S2RwTzNkNGZlVVwvajVNTktxU1NTdUN6ZjRjUDFieHN0N1JrRnBLIiwibWFjIjoiOTM3YWQzMTZiYmM0NmEwZDFmMWM0ZmExNmQ3OTQwMWVlOGQ5NGRiMGE1NjAzOThlOTBkYzZiM2Q0ZDRjNjJmOSJ9
eyJpdiI6ImFQMlQrRjhjMmNrZnZnRUlYaU1JWmc9PSIsInZhbHVlIjoicVU1Q2dlMFNNc25VTUZjR0VwTFlvS2ZKb05XcGxUM1lSQnZaU0poS0tHS2dyWEt6V1Y1ZmZNS25ieGxPNWRBaHVBNzVZS01HUms5SVNRQlVxUlJnNURvT1dSNWJnZTY5aFI4UXZxRGhoUDJTWGFJOHo0V2dlS2xqZlhMU2lWMzM4bm5KTGNwdWFJWCtQelFnUCtpYkgrRmFNWXRZWXA4VklZXC90MkNiY1wvSnBkcnVTcDVDaXlRXC9UdXpqdkROanZsdnlLM0hMOUJoeDJaTkNPaW91cnZFUT09IiwibWFjIjoiNzA0NzdiZWMyMDI1M2M5ZmNlZDE5YjIzYjdmMzk3MWRmNjVjNzk0YTNhNzMyY2YzODBiYjI5YjNhY2VkMGQ1ZCJ9

Tích tách, tích tách!

Ads
';
Advertisement
x