“Đệ nghe từ đâu vậy.” Sắc mặt Mộc Tuyết Cầm khẽ thay đổi. 

 

“Phong chủ nói với ta.” 

 

Mộc Tuyết Cầm thấy vậy, vẻ mặt u ám nói: “Chuyện năm đó của Kiếm Kinh Thiên, đệ cũng đã biết?” 

 

Lâm Nhất gật đầu. 

 

“Thì ra đệ đã biết rồi, chiến trường Hoang Cổ...” 

 

Mộc Tuyết Cầm khẽ thì thầm, khi nhắc đến bốn chữ này, trong mắt nàng ta thoáng hiện vẻ phức tạp. 

 

Mỗi lần chiến trường Hoang Cổ mở ra, Kiếm Tông và Huyền Thiên Tông đều sẽ bùng nổ không ít xung đột, hơn nữa đôi bên chồng chất ân oán, nếu ra tay chắc chắn sẽ không còn đường lui. 

 

Khi bắt được cơ hội, chắc chắn sẽ là đòn chí mạng! 

 

Từ khi Thiên Huyền Tử xuất thế, Huyền Thiên Tông đã nhanh chóng quật khởi trong Hoang Cổ Vực, thực lực tổng thể của đệ tử tông môn đã vượt qua Kiếm Tông. 

 

Mỗi lần chiến trường Hoang Cổ, đệ tử tinh anh của Kiếm Tông đều bị tổn thất nặng nề, với Kiếm Tông mà nói, bốn chữ chiến trường Hoang Cổ giống như ác mộng đáng sợ. 

 

Ngay cả cha nàng ta, Mộc Huyền Không, mỗi khi nhắc đến chiến trường Hoang Cổ, trên mặt cũng lộ vẻ u ám. 

 

Đặc biệt là chiến trường Hoang Cổ lần trước, mấy đệ tử yêu nghiệt nhất của Kiếm Tông đều ngã xuống, còn Kiếm Kinh Thiên vốn được xem như kỳ tài, thì không được ra khỏi phạm vi quy định, giam giữ trong Phù Vân Kiếm Tông không thể bước ra, coi như đã bị phế bỏ. 

 

“Chiến trường Hoang Cổ lần trước, ngoài Kiếm Kinh Thiên ra, những yêu nghiệt khác của Kiếm Tông đều ngã xuống sao?” 

 

Nghe Mộc Tuyết Cầm kể xong, Lâm Nhất kinh ngạc nói: “Sư huynh Mục Xuyên chưa từng nói với ta những điều này.” 

 

“Năm đó Kiếm Kinh Thiên có thể xưng là tuyệt thế kỳ tài, nhưng những kiệt xuất ở các phong khác của Kiếm Tông cũng không phải hạng tầm thường. Trong chiến trường Hoang Cổ lần trước, sư huynh Kiếm Kinh Thiên bị giam giữ, không chỉ sư muội của huynh ấy bị giết, mà những kiệt xuất ở các phong khác cũng đều bị vây công mà chết.” 

 

Mộc Tuyết Cầm trầm ngâm nói: “Nếu đường đường chính chính bị đánh bại thì cũng thôi đi, nhưng thủ đoạn mà Huyền Thiên Tông dùng quá mức hèn hạ, tiền bối Kiếm Kinh Thiên thật sự đã không nhịn nổi.” 

 

“Huyền Thiên Tông... Đúng là ức hiếp người quá đáng.” 

 

Lâm Nhất khẽ nói, sâu thẳm trong đôi mắt, mơ hồ có ý lạnh lẽo trào dâng. 

 

Mộc Tuyết Cầm trầm tư, cạnh tranh giữa các tông môn trong Hoang Cổ Vực vốn đã cực kỳ tàn khốc, tuy Kiếm Tông từng là thánh địa, nhưng hiện nay, không thể không thừa nhận, thực lực tổng thể của Huyền Thiên Tông đã mạnh hơn Kiếm Tông rất nhiều. 

 

Nếu không phải còn có Dao Quang, tình cảnh của Kiếm Tông sẽ càng thêm khó khăn. 

 

Chuyện năm đó của Kiếm Kinh Thiên, vẫn luôn là chấp niệm khó vượt qua trong lòng Mộc Huyền Không, nếu ông ấy bất chấp tất cả thì có thể bảo vệ được Kiếm Kinh Thiên. 

 

Nhưng kết cục như vậy, e rằng Kiếm Tông và Huyền Thiên Tông sẽ trở mặt, sớm bước vào trạng thái ngươi chết ta sống. 

 

Vì đại cục, Mộc Huyền Không buộc phải nhẫn nhịn, mười chín năm trước thế hệ hoàng kim của Kiếm Tông chết hết, Kiếm Kinh Thiên bị giam giữ ở Phù Vân, tất cả những đau khổ này Mộc Huyền Không đều một mình gánh chịu. 

 

Mộc Tuyết Cầm là con gái chưởng môn, nên những chuyện năm đó, nàng ta biết tường tận hơn người khác. 

 

Thế hệ hoàng kim năm đó gần như bị diệt hết, cộng thêm việc Kiếm Kinh Thiên tàn sát ngàn người của Huyền Thiên Tông, Kiếm Tông và Huyền Thiên Tông đã hoàn toàn khai chiến. 

 

Nhưng cuối cùng, vẫn bị Mộc Huyền Không đè xuống. 

 

Sau đó Dao Quang đứng ra, giữ được mạng sống của Kiếm Kinh Thiên, nhưng cũng trục xuất ông ta ra khỏi tông môn, có thể nói khi ấy Kiếm Tông cực kỳ chật vật. 

 

Mối hận này, toàn bộ Kiếm Tông đã kìm nén gần hai mươi năm, nay chiến trường Hoang Cổ sắp mở ra lần nữa, vận mệnh chờ đợi Kiếm Tông sẽ là gì. 

 

Sắc mặt Lâm Nhất trầm tư, sự thật còn tàn khốc hơn so với những gì hắn tưởng tượng. 

 

Mối hận này, nhất định phải trả! 

 

Lâm Nhất thầm nhủ trong lòng, rồi nói: “Chuyện này hơi lạc đề rồi, cường giả mạnh nhất hiện nay của Huyền Thiên Tông, thực lực rốt cuộc mạnh đến mức nào?” 

 

“Rất khó phán đoán.” 

eyJpdiI6IjNtNXl3SUg0S1J1MnFXaW5rTVJaZmc9PSIsInZhbHVlIjoia3pNZ1RXVFl3SCtUdzJPWTl6cnBVbG94MXJKNFZaVFI5eFZBODB1U3loN0dTRVk1QjZ4bmFyYzRjOEo0QkZmOSIsIm1hYyI6ImI4MWVjZmU4MTYxZjVmNjA4NTI2MDVjNTJiYmJkZGUxNTQ0YmU4YzExMGYxZWI1NzRmMWE3MjJiNGNjOWQ0NWUifQ==
eyJpdiI6InpSR2RTVkxWcFg3VnBIY2tCRkFqeEE9PSIsInZhbHVlIjoiWlJYR3hJVDdjK1h6eTd6cHdSSmVmaHBwaEFzUUltKzVvWWFCTnRqalwvRGY1SEtVdW5hNmVmSitETTg2TDBic1U4TUdxODFMWG9LaXBNV2R5Mjd0VDFOSXlyTHNSSTdlazRmWWJSdmxVd1pYY09FSUtDSW9yODltR3VHNzdSTFBac1NOSGZreTRvVlNVXC8rZ3k5aTZ1UHBJeURZc2FcL3lwWG9WVnZSV1hSRHYzVyt1eVRnak1MRHdyNUNZRzFGSkNBUUdxNGdHVjBUcnZPTHpGeTlLZmwrUEtJWUViSEx4NFQ3WkdnNERcLzNYcUtWYk5JSHpLVFE1NlhqUEtLYzVnbVBMaDdYZXRvMmV4TWZFOGpuWjRwR0hSdlwvYkpvcHZiVmNUaFZxRGFDZVwvcW13alFwUEQxbXBqdkU3c3BRKzJTVHl6WmdmNTVMTjA2M0RJSjlOTTdFeE5vXC9PZGVoS09PVklLak9jaEtcL0RNV3oxenNBaHFBdEd4QVlDM25SMTFvNlpRWHZmWG4waFF2YVRlTEFlNTNwSHdlemdMbnhYTkhaODRDak9LVDNVN0RBSDNWUGVFUDBPMTRTZk9ISldIQmRvQTlZUDY3bjF1UnFQT1J6bjlyUFNQaDd3aVpuN1hGQ0hReG5WWHA2ZXkrN0ltWU1mM1wvN3MzU2FHa1plWHh5SW05bEtZbVp0QTlzVEsrUXBYMjFIbDNGMDFWZEtKdDBEcGY2WGRRR2NYQmM4ZWVMemJkbHJxQzE3bGhZd3ZMRzd4RWRRZDVDdXNrbHhWWTZhNlNtcEd2bUJvYXpKV0Q1b1Vlb3N1QjM5eWtVaFJIOGtRdnh4NGhzSmJ0ZTMyR2drcVdUUm5SZ2U4QXdKK1VYbkNaWkg3OEVQb1dBQkF1eFo2MktKS3NHcVdoRWtMd0RreVFuWDI4d1BqR1pXQ3NZYlgwZHdCV0ZXdzYyeExMNmF4VHVDR2Z3S0hiUXJBVXRyeVJDSitGZ0RtSloxb2tMdEFRXC9JUDQrbDBQNEFmY21cL1BTWmpQa1dEWGVIT1Y3Wjg4TXhRYzRnPT0iLCJtYWMiOiIzOWQ1YTRlYTBiOGZhZjNkNjQwMDIxM2QyOWY0YTU5MzVjZDlmYTQxMWI3MTRmZDQ1MGM3ODQ0ZmU1YzUwMDUwIn0=

Lâm Nhất nheo mắt, kinh hô: “Đây là thực lực của một năm trước?”

Ads
';
Advertisement
x