Mộc Tuyết Cầm biết rõ ý nghĩ trong lòng hắn, nói: “Nghe đồn trong cảnh giới Thần Đan cũng có Cực Cảnh, bao nhiêu năm qua Hoàng Huyền Dịch vẫn dừng ở cảnh giới Thần Đan, chính là vì muốn đánh vào Cực Cảnh của Thần Đan. Lần này gã mạo hiểm đến Hoang Cổ Vực, chắc chắn cũng là muốn thử lần cuối.” 

 

“Cực Cảnh Thần Đan là gì?” 

 

Mộc Tuyết Cầm nhìn Lâm Nhất, sắc mặt nghiêm nghị, trầm ngâm nói: “Mười sao! Thời thượng cổ, các đại năng đều đạt tới Cực Cảnh mười sao, nếu có thể bước vào Cực Cảnh mười sao, thì ở cảnh giới Long Mạch cũng có thể tu luyện ra truyền thuyết về Long Mạch thứ mười!” 

 

Mười sao? 

 

Lời nói của Mộc Tuyết Cầm khiến mọi người vừa kinh ngạc vừa nghi hoặc, bí mật này bọn họ chưa từng nghe qua. 

 

Thậm chí sắc mặt của những người trong các tông môn khác, cũng không ngừng thay đổi, chỉ có sắc mặt La Uyên là không thay đổi, vì cảnh giới Thần Đan chính xác có mười sao. Hoàng Huyền Dịch đến Huyền Thiên Tông, chính là vì việc này, trong thánh địa cũng chẳng phải bí mật gì. 

 

“Cảnh giới Thần Đan, quả thật có mười sao.” 

 

Ngay lúc mọi người còn đang nghi ngờ, Thiên Trì Thánh Quân mở miệng nói. 

 

“Lâm Nhất, ngươi định thế nào?” 

 

Thiên Trì Thánh Quân nhìn hắn nói: “Vẫn muốn giữ vững quyết định của mình sao?” 

 

Cảnh giới mười sao? 

 

Sắc mặt Lâm Nhất khẽ thay đổi, ánh mắt lóe sáng. 

 

Đây là lần đầu hắn nghe nói về cảnh giới này, độc chiếm hồ Hóa Long có thể đánh vào Cực Cảnh trong truyền thuyết, cái này thật là khó chọn. 

 

Nhưng rất nhanh, Lâm Nhất không do dự. 

 

Cảnh giới mười sao, cho dù lần này không thành, sau này vẫn còn cơ hội để thử. 

 

Không nhất thiết phải dựa vào hồ Hóa Long, nếu là các Thánh đồ khác của Kiếm Tông, không có sự trợ giúp của hồ Hóa Long thì ở cảnh giới tầng thứ nhất e rằng rất khó để ngưng tụ ra Long Nguyên. 

 

“Không thay đổi quyết định.” Lâm Nhất nói. 

 

“Tốt!” 

 

Thiên Trì Thánh Quân mỉm cười, thằng nhóc này đúng là thú vị. 

 

Dao Quang quả thực đã thu được đệ tử tốt, cho dù không đánh vào được cảnh giới mười sao, thì chỉ riêng khí phách ấy, thành tựu trong tương lai cũng sẽ không kém hơn Dao Quang. 

 

La Uyên cũng cười, nhưng nụ cười tràn đầy giễu cợt, gã nhìn Lâm Nhất chẳng khác nào nhìn tên ngốc. 

 

Ngu ngốc, không chịu độc chiếm hồ Hóa Long. 

 

E rằng tên này cũng chỉ đến thế mà thôi, cho dù thắng được Hoàng Huyền Dịch, sau này cũng chẳng có tạo hóa gì lớn lao. 

 

“Các vị, đi theo ta!” 

 

Thiên Trì Thánh Quân vẫy tay, từ trong mây bay ra tòa kim đài, ông ta dẫn đầu bước lên. 

 

“Đi thôi.” 

 

Mộc Tuyết Cầm nhìn Lâm Nhất, rồi cùng mọi người đáp xuống kim đài rộng lớn. 

 

Kim đài là thánh khí vạn văn, đồng thời cũng là chiếc chìa khóa, chìa khóa để tiến vào đỉnh núi Thiên Trì. 

 

Mọi người ngồi trên đài Kim Long, trên đường đi không có cản trở, xuyên qua từng tầng linh trận, rơi xuống trên đỉnh núi. 

 

Đỉnh núi là quảng trường khổng lồ, ở trung tâm có hồ nước, long uy lượn quanh, tỏa ra khí tức vô cùng uy nghiêm. 

 

Chắc đó chính là hồ Hóa Long! 

 

Trên hồ Hóa Long, hơi nước bốc lên, trắng xóa. 

 

Trong làn hơi nước có thể thấy được hư ảnh thần long, bơi lượn bên trong, tựa như đang nô đùa vui vẻ, sinh động như thật, vô cùng thần kỳ. 

 

“Để mở được Hồ Hóa Long là chuyện cự kỳ gian nan, Thánh Quân cũng chỉ nhận lệnh các tông môn mà trông coi hồ Hóa Long, vì vậy các vị hãy cân nhắc kỹ việc chọn người đại diện. Ngoài Kiếm Tông có thêm hai suất, các tông môn khác chỉ có hai suất cơ bản.” 

 

Thiên Trì Thánh Quân quay đầu nhìn các đệ tử đứng đầu các tông, cuối cùng dừng trên người La Uyên, trầm ngâm nói: “La Uyên, ngươi không có ý kiến gì chứ?” 

 

Các tông khác dĩ nhiên sẽ không có ý kiến, vốn dĩ cũng chẳng phải phần của họ, nay được thêm hai suất, quả là lời to. 

eyJpdiI6IjZyVHJiK3VpYVBMcTE3YkFJbGpWZkE9PSIsInZhbHVlIjoiQlRUaFlHSTBGNWJDaEhHTmZxc1ZUQnV4UzlYVzFZRGhRdmxtaTdDSVQ0bHFSZkN5VEI2WURma3V0UXZRSnNFdCIsIm1hYyI6ImZhYTlmMjEzZmU0MzY3ZTc0M2E1ZmE0ZDE4YWRlNGM2NDZmYTk0Y2ZjMzc3Y2QyY2E3NjY5NDc4ZWRiZjA3MjUifQ==
eyJpdiI6InRUVnB5bXg0QlhHWkUrV2s2QmV1Q3c9PSIsInZhbHVlIjoiSGdyT0I4eG05ZVhOY2xCRE5lTWtTRVNQczI3Szh2UXVWVnRLNzFEMlppSkU1bTRuOTliWU9XMWhmcFBqVGI1T1wvak45QVd4ZWozSTJlYzZleURyelRvMWoxR05cL1o0M0FONlM3eVE1eWhPalJcLzlGOWNzc1BcL2NYaFIydGhjK00ybkJkMzAwM29xQ3F3T0JiZlwvZ1ljOGg4aFdzMitwWmJtcnI4NzlvWTJWQ1VsRE1qbjA4anhpTVVzY09DTXRmMmR4eGlSU3pYOEVwbTNwVTRkZjVYQlpNQ1dFQTU4N00yUEFjSGV5MXdjUW1mdVJ2OFlxbm4yUXpyOU50Q1h3dWpaaVdIRmdQTHNoeUpPQUl6WWdpc1Z2TGtMNUNFR1FpOExUZ2xRZVFuMHhoblZwUm40Z0diTzFlbFVSY1hhQjhENSIsIm1hYyI6Ijg3ZWVmMjc5NzM3ZWM2MzgxMjBmMmE4MDQzNjRkYTEwM2ZkYWQ4YTJiYzIxYWM5NDJjYzUyMzEwYmY1OTgzZGQifQ==

La Uyên hơi nheo mắt, mỉm cười nói: “Thánh Quân khách sáo rồi, trước đó tại hạ đã không có ý kiến, tất nhiên bây giờ cũng không có ý kiến gì. Đệ tử của Dao Quang, đạo đức cực cao, tất nhiên bọn ta vô cùng cảm kích.”

Ads
';
Advertisement
x