Đám người Mộc Tuyết Cầm thấy Lâm Nhất đi tới, trong mắt đều lộ vẻ vui mừng, đặc biệt là Mộc Tuyết Cầm, vẻ mặt rực rỡ, ánh sáng kỳ dị liên tiếp hiện lên.
Nàng ta nhìn thấy trên người Lâm Nhất, có khả năng nào đó, khả năng khuấy đảo Hoang Cổ, chấn động Đông Hoang.
Rất có thể, hắn sẽ trở thành người thứ hai sau Kiếm Kinh Thiên, nhờ hắn mà Kiếm Tông có hy vọng bước vào thánh địa.
“Không sao.”
Lâm Nhất nói.
“Nhát kiếm đó huynh làm thế nào được vậy.” Triệu Nham đuổi theo Lâm Nhất, nói năng lắp bắp.
Y vốn là Kiếm Si, đã bị kiếm pháp của Lâm Nhất làm cho vô cùng kinh ngạc, đặc biệt là nhát kiếm đánh bay Nhật Nguyệt Thần Đài kia.
“Huyền Tự Kiếm Quyết, sau này ta sẽ dạy ngươi.”
Lâm Nhất nhìn y mỉm cười nói, tên này vẫn ngốc nghếch như trước.
Người khác đều quan tâm đến vết thương của hắn, chỉ có y là ngoại lệ, tuy không nói rõ là chiêu nào, nhưng Lâm Nhất có thể khẳng định y hỏi nhất định là Huyền Tự Kiếm Quyết.
“Không không không, ta chỉ muốn biết huynh làm thế nào thôi.”
Triệu Nham vội vàng nói.
“Giờ chuyện này phải xử lý thế nào đây?” Diệp Tử Lăng nhìn Mộc Tuyết Cầm hỏi.
Theo suy nghĩ của mọi người, đại hội Thiên Trì lần này phần nhiều sẽ trở thành sân khấu biểu diễn của Hoàng Huyền Dịch, rồi gã sẽ quét sạch tất cả, độc chiếm hồ Hóa Long.
Không ngờ thế mà thua trong tay Lâm Nhất, quả thực kỳ lạ như trong mơ.
Vậy thì đại hội Thiên Trì lần này phải tiếp tục thế nào đây?
“Xem Thánh Quân quyết định thế nào đi.”
Mộc Tuyết Cầm trầm ngâm nói.
Ánh mắt của đám người Huyền Thiên Tông, Hỏa Lôi Môn, Thiên Đao Lâu, cũng đều đổ dồn về phía Thiên Trì Thánh Quân.
Hoàng Huyền Dịch đã thua!!
Sau khi kinh ngạc, tất nhiên mọi người nghĩ ngay đến lợi ích của bản thân.
Thiên Trì Thánh Quân vẫn rất bình tĩnh, không hề do dự, nhìn Lâm Nhất nói: “Các tông có Thần Đan kiệt xuất nào, bằng lòng khiêu chiến Lâm Nhất không?”
Mọi người sững sờ, trên mặt hiện lên vẻ chua xót.
Hoàng Huyền Dịch còn thua, thì Lâm Nhất chính là người đứng đầu bảng Thần Đan, ai dám khiêu chiến?
Căn bản chẳng có ai!
“Các tông có Thần Đan kiệt xuất nào, bằng lòng khiêu chiến Lâm Nhất không?”
Thiên Trì Thánh Quân hỏi lần nữa, ánh mắt nhìn qua từng tông môn, Hỏa Lôi Môn, Thiên Đao Lâu, Huyền Cốc, Thánh Âm Các... Cuối cùng, nhìn Huyền Thiên Tông.
Vẫn không có ai trả lời!
Thiên Trì Thánh Quân không nhìn nữa, nhìn Lâm Nhất nói: “Rất tốt, Lâm Nhất, ngươi có sẵn lòng độc chiếm hồ Hóa Long không?”
Mới đầu mọi người còn kinh ngạc, rồi lập tức bừng tỉnh, khó trách Thiên Trì Thánh Quân phải hỏi hai lần.
Ông ta muốn để Lâm Nhất kế thừa quyền lợi Hoàng Huyền Dịch quét sạch toàn trường, nghĩ kỹ, hình như không có vấn đề gì.
“Ta không muốn độc chiếm, cứ tính Kiếm Tông đứng hạng nhất là được rồi.”
Lâm Nhất nói rất nhanh.
Hắn chắc chắn không muốn độc chiếm hồ Hóa Long, nếu thế thì người khác trong Kiếm Tông sẽ chẳng được lợi gì, còn nếu tính Kiếm Tông đứng hạng nhất, Kiếm Tông có thể chiếm được sáu suất.
Mọi người ở Kiếm Tông, đều lập tức kinh ngạc, còn mấy tông khác cũng tỏ ra khá vui mừng.
Nếu tính Kiếm Tông đứng hạng nhất, thì mọi người ít nhất cũng có được hai suất.
“Lâm Nhất, đệ có biết độc chiếm hồ Hóa Long sẽ có lợi ích thế nào không?”
Mộc Tuyết Cầm vội vàng nói.
“Không cần thiết phải làm vậy.”
Lâm Nhất vô cùng tự tin.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất